Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1266 - Chương 1267: Tuyệt Địa Phản Kích

Chương 1267: Tuyệt địa phản kích

Diệt Tiên Kiếm lướt một cái, kiếm quang lạnh như băng tản ra hào quang rực rỡ.

Ầm!

Kiếm uy bao trùm đài diễn võ, Hầu Long đang lao đến đột nhiên chấn động, thế tiến công ngưng lại một chút.

Ngay sau đó, trên mũi kiếm của Diệp Lăng hiện lên một lỗ đen lớn!

Lỗ đen không ngừng mở rộng, trong khoảng khắc ngắn ngủi, nó đã phóng to đến một trượng, tản ra lực thôn phệ hủy diệt.

“Giết!”

Hầu Long rống to, lực lượng bạo phát trong cánh tay, hai lưỡi búa bao phủ hào quang xanh đen lành lạnh.

Grào!

Trong hư không, Hắc Long to lớn điên cuồng vặn vẹo, hung hăng giằng xé Long Uy trói buộc nó.

Ba!

Đột nhiên, hắc sắc Cự Long vươn Long trảo hung hăng chộp tới Diệp Lăng, dường như nó muốn cào nát không gian, xuyên thủng vách tường hư không.

Trong nháy mắt, hai đại sát chiêu lao về phía Diệp Lăng, không chừa đường sống.

Đôi mắt Diệp Lăng băng lãnh, Diệt Tiên Kiếm hung hăng chém ra, lỗ đen trên mũi kiếm xoay tròn mãnh liệt.

“Tứ Kiếp Tiên Đế sơ kỳ đừng nên hống hách!”

Ngay sau đó, Hầu Long rống to, hai lưỡi búa bổ về phía lỗ đen.

Răng rắc răng rắc!

Phủ quang vô song bị lỗ đen cắn nuốt nát vụn!

“Cái gì?!”

Cường giả Thất Tài Điện kinh hãi, nhìn Diệp Lăng tựa như một tên cuồng đồ hoành hành tứ phương, không ai có thể tin được.

Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm hung hăng đâm ra, lỗ đen không ngừng cắn nuốt tất cả xung quanh lao đến trấn áp Hầu Long.

“Cút ngay cho ta, cút ngay!”

Sắc mặt Hầu Long lập tức đại biến, gã tức giận mắng chửi, trực tiếp giơ hai lưỡi búa lên, muốn ngăn cản thế tiến công của lỗ đen kia.

Xèo xèo xèo!

Lỗ đen không ngừng ăn mòn hai lưỡi búa, nhưng bị Hầu Long điên cuồng ngăn cản, nửa bước khó đi!

Diệp Lăng bỗng dồn lực lượng sáu Thần Mạch trong cơ thể vào Diệt Tiên Kiếm trong tay hắn.

Ngay sau đó, thân kiếm màu máu loang lổ toát ra kiếm uy như mưa dông gió giật!

Bịch!

Hầu Long đang gắng gượng chống cự đột nhiên chân mềm nhũn, chân sau quỳ xuống đất, gã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hết xanh lại trắng.

Hai tay Diệp Lăng nắm chuôi kiếm, hắn nghiến răng, cổ tay hung hăng ép xuống.

Hai tay Hầu Long run run ngăn cản, cánh tay đã bị áp cong nửa phần.

“Giết!”

Diệp Lăng rống giận, sát khí dạt dào, tựa như chiến thần đang phẫn nộ.

Dưới đài diễn võ lặng ngắt như tờ, tất cả đã bị chiến lực hung hãn của Diệp Lăng dọa sợ.

“Không! Diệp Lăng cẩn thận!”

Bất chợt có cường giả Thái Hư Thiên Cung vội vã quát to, vô cùng nóng nảy, vào giờ khắc này, vô số người thấp thỏm bất an.

Grào!

Hắc Long đột kích, thân thể khổng lồ bao phủ hư không, Long Trảo hung hăng tấn công lỗ đen!

Răng rắc!

Một khe nứt chói mắt xuất hiện trên lỗ đen, rồi khe nứt lan ra chằng chịt như thủy tinh rạn nứt.

Một luồng khí tức hủy diệt lọt ra ngoài từ khe nứt, Diệp Lăng nhíu mày, lập tức nhanh chóng lui lại.

Ầm!

Ngay sau đó, lỗ đen không chịu nổi công kích của Hắc Long, hoàn toàn vỡ nát nổ tung!

Dư ba khuếch tán, càn quét toàn bộ đài diễn võ.

Thân ảnh Diệp Lăng tựa như một con thuyền nhỏ không ngừng lắc lư trong mưa dông gió giật, có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào.

“Giết!”

Bỗng nhiên, Hầu Long quỳ một chân trên mặt đất đứng phắt dậy, trong mắt lóe ra hung quang khiến kẻ khác không rét mà run.

Hầu Long lao đi, thần sắc dữ tợn, hai lưỡi búa trong tay hung hăng bổ xuống.

Lúc này, Hắc Long bay lên trời, Long Trảo điên cuồng đánh về phía Diệp Lăng.

Hung quang lóe lên, Long Uy mênh mông cuồn cuộn, giờ khắc này, Diệp Lăng như đang kẹt trong trung tâm vòng xoáy, thừa nhận đả kích đáng sợ nhất!

“Tình thế đảo ngược rồi!”

“Để xem gia hỏa Thái Hư Thiên Cung này sẽ hóa giải ra sao, nếu không thể hóa giải, vậy hắn sẽ thất bại trong trận chiến này!”

“Đâu chỉ là bại, nếu không thể hóa giải, kết cục của hắn không chết thì cũng phải tàn phế, cũng không thể tham gia chúng thần đại chiến.”

“Ban nãy cường giả Thái Hư Thiên Cung còn nói, tiểu bối giao chiến, dù chết người thì cũng là xứng đáng.”

“Cái này gọi là gì? Đó gọi là quả báo, kẻ dám nhục nhã khiêu khích Thất Tài Điện ta, đây chính là kết cục!”

Tất cả Tiên Đế đều chờ đợi kết cục của Diệp Lăng, không dám lớn tiếng thở dốc, không có bất cứ ai đặt hy vọng vào hắn.

“Mạnh, quá mạnh!”

“Nhưng chỉ có chút thủ đoạn như thế mà đòi giết ta ư? Ý nghĩ thật kỳ lạ!”

Ngay sau đó, Diệp Lăng nở nụ cười băng lãnh, mang theo sát khí khát máu, ánh mắt vô tình.

“Thẩm Phán Chi Thương!”

Ầm!

Dứt lời, trong hư không đột nhiên xuất hiện một thanh trường thương tản ra khí tức hủy diệt!

Lượng lượng lôi đình vô biên không ngừng lóe lên quanh trường thương.

Mũi thương bỗng nhiên tỏa ra thương quang, ẩn chứa cực điểm chân ý và hủy diệt chân ý!

Diệp Lăng nhìn Hắc Long đang lao đến, hắn cười lạnh một tiếng.

Viu!

Ngón tay điểm một cái, Thẩm Phán Chi Thương lao thẳng về phía Hắc Long!

Thẩm Phán Chi Thương xé rách hư không, sát khí cuồn cuộn.

Hắc Long không sợ hãi chút nào, cực kì kiêu ngạo, Long Trảo chĩa về phía Thẩm Phán Chi Thương.

Lúc này, Diệp Lăng phải đối mặt với Hầu Long đã áp sát, hắn tiện tay vùng kiếm.

Keng!

Lực lượng mạnh mẽ khiến thân thể Diệp Lăng run lên, hắn mượn cơ hội này liên tục lui lại, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang, khiến kẻ khác không thể tìm ra tung tích của hắn.

Lui!

Đây là lần đầu tiên Diệp Lăng phải lui lại ở trên đài diễn võ!

“Ha ha! Uy vũ!”

“Hầu Long ca thật lợi hại!”

“Nhân cơ hội làm thịt hắn đi, nhanh lên, dốc hết sức trừng trị hắn, ha ha!”

Tất cả cường giả Thất Tài Điện đều kích động, rốt cục bọn họ cũng được chứng kiến cảnh tượng tên khốn kiếp này thua rồi!

Nhưng ngay sau đó, Diệp Lăng đang lui bước lại nở nụ cười lạnh lùng, nụ cười khiến trong lòng Hầu Long cảm thấy không ổn.

“Quyết chiến đến cùng, giết!”

Hầu Long rống to, biết lúc này không thể ngừng lại, nếu không, Diệp Lăng sẽ có cơ hội nghỉ ngơi.

Nhưng gã đã chậm rồi, bởi vì bàn tay Diệp Lăng bỗng nhiên lật xuống!

Ngay sau đó, khí thế chợt biến!

Bình Luận (0)
Comment