Vương của Thánh Địa, chưởng không lãnh thổ vô số người ngưỡng vọng, thần uy mênh mông. Nhưng đối với Diệp Lăng mà nói, nó quá dễ dàng tầm thường, hắn là người của hai thế giới, không biết đã trải qua bao nhiêu sóng gió, còn nắm trong tay hai đại lãnh thổ.
Chưa bao giờ Diệp Lăng sợ hãi, bởi vì dù ở đầu, thế lực của hắn cũng khổng lồ như một tòa núi lớn kiên cố không phá vỡ nổi!
“Ngoại trừ Ryan gia tộc, Jones gia tộc, còn có sáu đại gia tộc cùng chương khống thánh địa"
“Dĩ nhiên, bảy đại gia tộc đều đứng sau Ryan gia tộc, các gia tộc này gọi chung là Bát Đại Gia Tộc, nắm giữ thánh địa vô số năm"
buộc, La Dieu TOI.
Diệp Lăng đứng dậy, chuẩn bị đi vào trong phòng, nhưng đúng lúc này Kulich vội vã ngăn cản Diệp Lăng, vẻ mặt ngưng trọng nói.
“Diệp Lăng đại nhân, ta không biết lần này ngài tiến vào thánh địa để làm gì, thế nhưng ta có dự cảm ngài nhất định sẽ gặp phải đại họa"
“Trước đây khi ta tiến vào thánh địa, ta đạt được một tin tức thần bí, có lẽ có thể trợ giúp ngài"
“Trong Thánh Địa có một ngọn núi tên là Tinh Linh Sơn, là tồn tại cấm kỵ trong Thánh Địa, không biết vì nguyên bởi gì, dù là Cửu Trọng Thần Linh cũng không dám vượt vào"
“Nếu không còn đường thoát, nơi đó sẽ là một cơ hội, nhưng nơi ấy tràn đầy nguy cơ, ngài nên cẩn thận thì hơn"
Diệp Lăng sững sờ, dù là Cửu Trọng Thần Linh cũng không dám vượt vào ư?
Tinh Linh Sơn, Diệp Lăng nhớ kỹ ba chữ này, hắn gật đầu, rồi tiến thẳng vào trong gian nhà, Kulich thở ra một hơi rồi rời đi.
Lão không biết Diệp Lăng và Tiểu Hắc muốn làm gì, nhưng lão biết rằng với thực lực của lão thì không thể chạm tới chân tướng.
Thực lực, nhận tốt mấu chốt cuối cùng vẫn là thực lực, Kulich thường ngày diễu võ dương oai với các thế lực xung quanh, giờ đây chợt nhận ra rằng mình chỉ là một con cóc trong đáy giếng, vĩnh viễn không biết bầu trời rộng lớn bao nhiêu.
Sáng sớm hôm sau, khi trời còn chưa sáng, Diệp Lăng và Tiểu Hắc đã tới một tòa cung điện trong thành Adam.
Nơi đây có hơn trăm cường giả Thần Linh, cộng thêm các thiên kiêu Thánh Địa, gần hai trăm người tạo thành đại đội ngũ.
Những người này muốn tiến vào thánh địa tu luyện hoặc là gia nhập vào đám thiên chi kiêu tử của các gia tộc vĩnh viễn.
Diệp Lăng và Tiểu Hắc đến đây khiến đám người kia không dám thở mạnh, trận so tài trước đó đã khiến bọn họ nhận thức rõ sự đáng sợ của hai người.
Không, không phải là đáng sợ, mà là tàn nhẫn vô tình, thậm chí là thủ đoạn hung ác.
Sắc mặt Yayga xanh trắng, nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Lăng mà không dám nói lời nào, nhưng trong lòng gã đang dâng trào sát khí.
Diệp Lăng vô địch tại đây, nhưng khi đến thánh địa thì chỉ là con mồi địa vĩnh viễn “Người không gia nhập sẽ chỉ có thời gian một năm, hết thời hạn một năm, các ngươi sẽ phải rời đi, không nên phản kháng, nếu không sẽ bị trừng phạt!"
Adam Thần Linh chậm rãi nói, sau đó nhìn Diệp Lăng và Tiểu Hắc một chút.
“Đi thôi"
Adam Thần Linh chỉ một điểm, trong đại điện, một cái cổng vòm cao lớn tản ra thần quang ảm đạm xuất hiện. Trong cổng bị sương phủ mờ, không thấy rõ cảnh vật bên trong, hơn nữa không có chút dao động lực lượng nào.
Một Thần Linh kích động chậm rãi tiến vào trong cổng, sau đó thân ảnh trực tiếp bị màn sương mù dày đặc bao phủ, biến mất.
Sau đó, đội ngũ gần 200 người chậm rãi tiến vào, Diệp Lăng liếc Tiểu Hắc, sau đó cả hai chen ngang đi đầu, thân ảnh hai người trực tiếp biến mất.
“Đuổi theo!"
Yayga thấy vậy thì lập tức rống giận, chúng cường giả Jones gia tộc vội vã Sao hắn ta lại nói vậy, trong Thánh Địa có rất nhiều cường giả, thực lực Ngũ Kiếp Tiên Đế đến đó thì chẳng làm nên trò trống gì.
Bóng người biến mất, cung điện rộng lớn trở nên trống trải, Adam Thần Linh xoay người rời đi.
Lúc này, ở một không gian khác, trước một dãy núi cao, Tiến Khí lượn lờ, cảnh sắc rất đẹp, chim hót hoa nở, mây trắng trôi lững lờ trên bầu trời xanh thẳm.
Trong không gian tràn đầy lực lượng pháp tắc khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Nơi đây chính là thánh địa, kỳ thực chỉ là một động thiên phúc địa bị phong bế lại mà thôi, không có gì xứng với danh tiếng vang dội như vậy.
Một thân ảnh chậm rãi xuất hiện ở đây, đó là cường giả Adam lãnh thổ, ngay sau đó, lần lượt từng bóng người lặng yên hàng lâm.
Diệp Lăng và Tiểu Hắc cũng xuất hiện, hai người nhìn nhau, trong mắt hiện lên hung quang lành lạnh.
“Diệp Lăng! Ngươi trốn ở đâu? !"
Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng hô tức giận vang lên, đám cường giả cảu Yayga đã đuổi tới, tất cả đều dữ tợn trừng mắt.
“Trong thánh địa này, người chỉ là cá trên thớt để cho ta tùy ý chà đạp!”
“Vẫn nghĩ rằng mình là vô địch ở bên ngoài kia sao? !”
“Quỳ xuống cho ta, ta cho ngươi biết, cái giá của việc bôi nhọ niềm vinh quang của Jones gia tộc không phải thứ ngươi có thể chịu được!"
Yayga rống giận, sau lưng gã, một đám cường giả theo sát, cường giả bản thổ của Adam lãnh thổ cũng nối đuôi nhau đi ra.
“Diệp Lăng xong đời rồi"
“Tiến vào thánh địa liền lập tức bị trả thù, chuyện này chẳng có gì lạ"
“Đây chính là thánh địa, hắn còn có thể hoành hành được sao?”
“Chết cũng tốt, người này đè chúng ta căn bản không ngốc đầu lên được"
Đám cường giả xung quanh thảo luận, nhưng bọn họ không thấy khóe miệng Diệp Lăng và Tiểu Hắc nhếch lên nụ cười khát máu.
“Lẽ nào người lớn nhà ngươi không dạy khi chưa chắc chắn mình an toàn thì đừng lộ bản chất sao?"
Diệp Lăng cười dữ tợn, tiến về phía Yayga.
Yayga kinh hãi lùi lại, trừng mắt nhìn Diệp Lăng.
“Ngươi muốn làm gì? ! Nơi này là thánh địa, ngươi đừng xằng bậy!”
“Hơn nữa, không phải người tiến vào thánh địa là để tu luyện sao? !”
“Nếu ngươi giết ta, ngươi chắc chắn sẽ bị truy sát, vậy thì còn có thể ở lại thánh địa nữa ư? !”.
Yayga rống giận, nhưng trong lòng đã tràn ngập khiếp hãi.