Cách Diệp!
Hiện tại cái tên này đã thành cái gai trong lòng tất cả lão tổ, khiến các lão tổ vặn vẹo khuôn mặt.
Một tiểu gia hỏa Ngũ Trọng hậu kỳ sao có thể náo loạn bát tộc thịnh yến? Hơn nữa, các vị Thất Trọng Thần Linh đều bị Cách Diệp loại bỏ, chuyện này vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.
Người mạnh mẽ thì phải có mức độ thôi chứ, tối thiểu cũng phải bình thường một chút chứ? “Ai có thể cho ta biết, Cách Diệp kia rốt cuộc có gì đáng sợ không? !"
Jones lão tổ cắn răng nghiến lợi quát, các lão tổ nhìn trừng trừng đám người bị loại bỏ.
“Kiếm pháp mạnh mẽ, khả năng cận chiến khủng bố, nếu bị hắn áp sát thì chính là một hội ác mộng!”
Friola gắng gượng đứng dậy, xoắn xuýt nói, trong đầu nhớ lại kiếm pháp như mưa dông gió giật trút xuống kia.
“Đó là thân thể mạnh nhất mà ta từng thấy, dù là Bát Trọng Thần Linh, Cửu Trọng Thần Linh, kẻ có thể phách so được với hắn cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay"
“Thần thông quá mạnh, kiếm pháp thần thông của hắn đều hơn ta, ta thua tâm phục khẩu phục”
“Người này gần như không có nhược điểm!"
Vài Thần Linh bị loại bỏ đều lắc đầu than thở, nhớ tới Diệp Lăng đại sát tứ phương ở Vạn Thần Sơn, tất cả không khỏi kinh hãi.
Đám lão tổ choáng váng, nghe con em kiệt xuất nhất gia tộc mình lần đầu tiên ca ngợi khả năng của 1 cường giả.
“Được rồi, ta cảm thấy Cách gia tộc ta sắp phục hưng rồi"
Cách lão tổ chết lặng thì thào, tiểu gia hỏa kinh khủng như vậy mà tấn cấp Thất Trọng Bát Trọng thì sẽ mạnh đến mức nào?
Hoặc có lẽ khi hắn đột phá Cửu Trọng Thần Linh, có phải hắn có thể trực tiếp tiến vào Chúng Thần Sơn hay không? Trên Vạn Thần Sơn, huyết tinh tràn ngập, hai thân thể mạnh mẽ đứng trong hư không, khí tức kinh khủng điên cuồng va chạm.
Diệp Lăng, Tiểu Thiên Thần!
Bây giờ, trên đỉnh Vạn Thần Sơn chỉ còn lại hai người bọn họ, còn những Lục Trọng Thần Linh khác đã bị hai người này liên thủ loại bỏ.
Hai người bọn họ muốn một chiến trường thanh tịnh, mà không phải một nơi tràn đầy giun dế.
“Cách Diệp, ngươi rất mạnh, vượt quá sự tưởng tượng của bổn tọa!”
“Với tu vi Ngũ Trọng đỉnh phong mà có thể đi tới hiện tại, loại bỏ mấy người bọn họ, ta thật sự tâm phục khẩu phục!"
Tiểu Thiên Thần sáng mắt nhìn Diệp Lăng kịch liệt thở dốc trước mặt, thủ đoạn đáng sợ của Diệp Lăng khiến y cũng thấy SỢ nổi da gà.
Đạo Tàng, Green, Friola, Olivia, Mạc Ly Jones, có kẻ nào mà không đủ tư cách sánh ngang với y? Nhưng bây giờ đây, cả đám đều bị cái tên đáng sợ này đuổi ra khỏi Vạn Thần Sơn.
Nếu nói, 1 – 2 kẻ chỉ là do bởi sơ suất, vậy mấy tên sau đó nên giải thích thế nào?
Đặc biệt là người này trải qua mấy lượt đại chiến mà vẫn còn chiến lực vô song, mẹ nó, quá tà đạo.
Một người dù cường thịnh thế nào thì vẫn phải có cực hạn, đó là lẽ thường.
Những Cách Diệp như một con người không thể chinh phục, ngươi cảm thấy hắn đã đạt tới cực hạn, nhưng hắn vẫn có thể khiến người kinh hồn táng đảm. Y đâu biết rằng, lúc này Diệp Lăng chỉ còn lại một Tiên Anh rực rỡ tỏa sáng, 8 cái còn lại đã hoàn toàn ảm đạm, cạn hết Tiên Lực. Đây gần như là trận chiến chưa từng có đối với Diệp Lăng, chưa bao giờ hắn chém giết đến tình trạng cạn kiệt như thế này.
Đời này, từ khi Diệp Lăng ngưng tụ Cửu Đại Tiên Anh, chưa bao giờ hắn chiến đấu đến mức chỉ còn lại một Tiến Anh!
Nhưng một trận chiến này cũng khiến linh hồn và tâm linh Diệp Lăng hoàn toàn thăng hoa.
Chiến đấu kịch liệt, kỹ xảo và kinh nghiệm đều tăng thêm, tâm linh cực trí siêu thoát, khiến Diệp Lăng nhận được vô số chỗ tốt.
“Nếu như có thể, ta tình nguyện không tranh đoạt Thần Chi Mê Lệ với ngươi!"
“Ngươi rất đáng sợ, ta không hy vọng phải làm đối thủ của ngươi, đây là lời thật lòng của ta”
Tiểu Thiên Thần nhìn Diệp Lăng thần sắc lãnh đạm đối diện, y nhếch miệng cười nói, sau đó lắc đầu, thở dài một hơi.
Thế nhưng ta bắt buộc phải lấy được Thần Chi Mê Lệ, cho nên chúng ta phải có một trận chiến, người thắng làm vua, người thua làm giặc!"
Trong khi đang nói chuyện, Tiểu Thiên Thần Thủ cầm thần trường, thần quang điên cuồng rít gào ra phóng lên cao. Âm!
Diệp Lăng cười dữ tợn, bàn chân giẫm một cái, lực lượng lôi đình điển cuồng tràn ngập. Rầm rầm!
Lôi Vực che trời, từng đạo lực lượng lôi đình phủ phục dưới chân hắn.
“Giết!"
Diệp Lăng gầm lên, thân ảnh hai người lao vào nhau, giờ khắc này, trận chiến có một không hai bùng nổ trên Vạn Thần Sơn không người. Tiểu Thiên Thần rất mạnh, Diệp Lăng cảm thấy y mạnh hơn Mạc Ly Jones, tuyệt đối là hơn một cấp bậc.
Nhưng trong lúc đại chiến với mấy cường giả lúc trước, Tiểu Thiên Thần đã bị thương không nhẹ, khí tức bất ổn, không chênh lệch nhiều với Diệp Lăng Cho nên hai người chiến đấu không khác nào đang so đấu ý chí và lá bài tẩy cuối cùng.
Luận thân thể Diệp Lăng rất mạnh!
Nhưng hắn không phải Tiểu Hắc, không thể hoàn toàn miễn dịch thần thông.
Hơn nữa lực lượng của Tiểu Thiên Thần vượt quá sự tưởng tượng của Diệp Lăng, hắn cảm thấy tối thiểu y cũng sở hữu lực lượng đáng sợ tương đương Diệt Cực Kim Thân thất trọng.
Trong Thiên Giới này, có được lực lượng như vậy cũng được coi là nhân tài kiệt xuất.
Hơn nữa, Tiểu Thiên Thần lĩnh ngộ pháp tắc tới mộ trình độ khủng bố, mỗi lần thần thông oanh tạc đều khiến Diệp Lăng phải dốc toàn lực ứng phó.
Trên đỉnh Vạn Thần Sơn, tiếng nổ vang lên liên miên.
Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, thở dốc kịch liệt, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
Đối diện, cổ tay Tiểu Thiên Thần chảy đầy máu tươi, trong con ngươi tản ra thần quang rực rỡ.
“Cách Diệp, dù ta bại trận chiến này thì ta cũng không hối hận!"
Tiểu Thiên Thần thì thào.
Ầm!
Ngay sau đó, Tiểu Thiên Thần phóng lên cao, từ trong thân thể phóng ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Diệp Lăng biết rằng trận chiến đã đến thời khắc quyết định thắng bại cuối cùng.
“Một kiếm, định Sơn Hà!"
Diệp Lăng lẩm bẩm, sải bước ra. Trong cơ thể Diệp Lăng, tất cả lực lượng gầm thét trở nên tĩnh lặng, mất đi tất cả liều lĩnh và cuồng bạo.
Nhưng Diệt Tiên Kiếm trong tay Diệp Lăng đột nhiên lóe ra kiếm quang chói mắt.
Vèo!
Kiếm quang xẹt qua thiên địa, giờ khắc này, thiên địa vắng vẻ!