Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1446 - Chương 1447: Hù Chết Người

Chương 1447: Hù chết người

Không trả nổi?

Đùa gì thế? !

Đường đường Vạn Thần Lầu, sản nghiệp chính của Jones gia tộc, hàng năm thu lợi không biết bao nhiêu tiền của, có thể nói là một bồn tụ bảo khổng lồ.

Nhưng giờ lại nói không trả được cho một vụ cược nho nhỏ, chuyện này khiến người ta muốn cười đến rụng răng! Trên đại điện, vô số ánh mắt quỷ dị lập tức tập trung vào Jones lão tổ, mang theo vài tia nghi vấn và trào phúng.

Ở giỏi ghế, đường đường là Jones gia tộc mà lại định trở mặt hay sao?

“Jones lão gia hỏa, chẳng lẽ định khi dễ Cách gia tộc ta đấy à? !"

Cách lão tổ cười dữ tợn, trong mắt lóe phong mang, phóng ra khí tức đáng sợ, không ngừng dao động trong hư không.

Jones lão tổ hít sâu một hơi, nhìn nam tử tóc vàng run lẩy bẩy trong hình, cười âm lãnh.

“Ngươi nghe không hiểu ?”

“Lập tức mang tiền tới Vạn Thần Sơn, còn dám dong dài, lão tổ ta sẽ lấy đầu người xuống!"

Giọng Jones lão tổ âm u, trong mắt lóe lên sát khí hung hãn!

Một người phụ trách nho nhỏ mà dám nghi vấn quyết sách của mình, hơn nữa còn là trong ánh mắt của một đám người, Jones lão tổ không thể nào chấp nhận được.

Bịch!

Jones lão tổ vừa nói xong, trong hình ảnh, nam tử tóc vàng trực tiếp quỳ rạp xuống đất, khóc ròng ròng, không ngừng dập đầu.

“Lão tổ... Lão tổ tha mạng a!"

“Vạn Thần Lầu chúng ta thật sự không có nhiều Thánh Thạch như vậy, xin hãy tha mạng!”

Giờ khắc này, trong Vạn Thần Điện, các Thần Linh và lão tổ đều chấn động kinh ngạc ngây người. Ánh mắt đều nhìn về phía Diệp Lăng, lộ vẻ nghi hoặc, rốt cuộc người đã cược bao nhiêu mà khiến Vạn Thần Lâu không trả nổi?

Jones lão tổ cũng không tự chủ nhìn về phía Diệp Lăng.

“Kỳ thực cũng không nhiều"

Diệp Lăng nhìn ánh mắt kinh ngạc bốn phía, hắn nhếch miệng nở nụ cười, sau đó lấy ra tấm khế ước.

Mạc Ly Jones xông tới, trực tiếp cướp đi khế ước trong tay Diệp Lăng, khi gã nhìn thấy con số trên đó, tay gã run lên, khế ước bay thẳng xuống đất.

“Không... Không thể!"

Mạc Ly Jones trừng to mắt, tay run rẩy, sau đó nghiến răng nghiến lợi ngẩng đầu nhìn Diệp Lăng.

“Ngươi hãm hại Jones gia tộc ta!"

Hãm hại?

Mọi người đều sững sờ, vội vã nhìn về phía khế ước trên mặt đất, khi bọn họ nhìn rõ nội dung, tất cả đều hít sâu một hơi. Thậm chí, có mấy tên Lục Trọng Thần Linh lảo đảo lui lại, sắc mặt trắng bệch.

Đặt cược 10 triệu cực phẩm Thánh Thạch, tỷ số cược 1: 100?

Mẹ nó, vậy thì Vạn Thần Lâu sẽ phải trả cho Diệp Lăng 1 tỷ cực phẩm Thánh Thạch ư?

Đù!

Cuối cùng cũng hiểu vì sao nam tử tóc vàng kia quỳ rạp xuống đất khóc ròng ròng nói không thể lấy ra rồi. 1 tỷ cực phẩm Thánh Thạch, vậy chẳng khác gì rút cạn Jones gia tộc!

“Đại nhân vật như Jones lão tổ chắc sẽ không lật lọng đúng không, hơn nữa ta còn có tờ khế ước này làm bằng chứng đấy"

“Ngài chắc chắn sẽ không ăn bớt hay là phủ nhận đúng chứ, dù sao mọi người đều biết Vạn Thần Lẩu rất uy tín? Diệp Lăng mỉm cười nói với Jones lão tổ, sắc mặt Jones lão tổ trắng bệch, suýt nữa hộc máu.

Má nó, 1 tỷ cực phẩm Thánh Thạch, đây là muốn lấy mạng Jones gia tộc rồi!

Nhưng trong ánh nhìn trừng trưng của nhiều người, Diệp Lăng trực tiếp lấy ra biên lai của Vạn Thần Lầu, dù lão muốn làm gì thì cũng không thể Một bên khác, Cách lão tổ cũng chấn động trừng mắt há hốc, nhìn biên lai trên mặt đất, rồi lại ngẩng đầu nhìn Diệp Lăng, ánh mắt tràn đầy xa lạ.

Người này thủ đoạn kinh người, hắn thì lo lắng cái quái gì!

“Xin lão tổ làm chủ cho ta!"

Đột nhiên, Diệp Lăng chắp tay nói với Cách lão tổ, đẩy vấn đề khó khăn này cho Cách lão tổ. Khóe miệng Cách lão tổ run run, ánh mắt liếc Jones lão tổ.

“Lão... Lão Jones, 10 tỷ cực phẩm Thánh Thạch này, người sẽ không quyt chứ?”

?

Trong ánh mắt của không biết bao nhiêu người, nếu Jones lão tổ quỵt nợ, vậy danh tiếng sẽ lập tức mất hết.

“Không... Sẽ không, sao lại vậy được chứ, ha hả?

Jones lão tố xấu hổ cười, sau đó nhìn Diệp Lăng.

“Cách Diệp, 1 tỷ Thánh Thạch này có thể trả chậm một chút hay không?"

“Ta trả trước cho ngươi 50 hoặc 100 vạn cực phẩm Thánh Thạch, phần còn lại nhất định sẽ góp đủ trả ngươi sau, thế nào?"

Đường đường Jones lão tổ – bá chủ chấp chưởng một trong Bát Đại Gia Tộc thánh địa, vậy mà bây giờ lại hạ mình thương lượng với một tên Lục Trọng Thần Linh Nếu truyền ra ngoài, không biết sẽ khiến bao nhiêu người sợ hãi. Jones lão tổ chỉ một điểm, trong đại điện, động lớn Thánh Thạch xuất hiện. Các Thần Linh nhìn chằm chằm, chỗ đó là 100 vạn cực phẩm Thánh Thạch, dù bọn họ có bối cảnh không tầm thường, nhưng cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy.

“Không! Lão tổ! Không thể cho hắn!"

“Tên khốn kiếp này đang hãm hại chúng ta, nhất định là hắn muốn hại chúng ta!”

Đúng lúc này, Mạc Ly Jones điên cuồng rống giận, trực tiếp vọt tới trước mặt Jones lão tổ, tròng mắt đỏ sậm. Hãm hại?

Chúng Thần Linh đều cảm thấy ngoài ý muốn, Mạc Ly Jones đang muốn tự vứt mặt mũi gia tộc à?

“Lời người nói sao lại làm ta cảm thấy khó nghe như vậy chứ?"

Diệp Lăng cười lạnh, bước đến.

“Giấy trắng mực đen đây, Vạn Thần Lâu cũng đã đóng dấu xác nhận “Lúc nhận 10 triệu cực phẩm Thánh Thạch của ta sao không nói ta hại các ngươi đi?”

“Không phải là thấy ván cược của ta không có chút phần thắng nào nên muốn chiếm 10 triệu Thánh Thạch của ta sao?”

“Hiện tại ta thắng rồi, sao giờ mới nói ta lại các ngươi?”

“Nực cười, nếu Jones gia tộc thật sự muốn từ chối trả tiền thì ta đành chấp nhận vậy!"

Diệp Lăng nói đường đường chính chính, các Thần Linh xung quanh không tự chủ gật đầu.

“Mạc Ly Jones kỳ lạ thật đấy”

“Đúng thế, người ta trả 10 triệu cực phẩm Thánh Thạch rồi mà”

“Thì sao chứ? Kiếm tiền là nhất mà, uy tín có là gì, chà chà.."

“Sau này chúng ta đừng đến Vạn Thần Lâu giao dịch nữa, chủ mạnh thì lần khách"

Các Thần Linh châm chọc khiến sắc mặt Jones lão tổ ấm trầm như nước, nhìn Mạc Ly Jones còn đang càn quấy trước mặt, lão giận không chỗ phát tiết.

Ngay sau đó, Jones lão tổ trực tiếp xuất thủ, tát bay tên khốn kiếp khiến lão chán ghét này.

Bình Luận (0)
Comment