Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1457 - Chương 1458: Phân Phát

Chương 1458: Phân phát

Khi Lục Kiếp Phật Đà quỳ xuống, toàn bộ thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch. Đường đường là Lục Kiếp Tiên Đế mà lại bị Diệp Lăng dùng khí thế đè đến không thể phản kháng phải quỳ xuống trong hư không, khiến không biết bao nhiêu người kinh ngạc muốn chết.

Răng rắc răng rắc, tiếng khớp đầu gối vang động kịch liệt!

Phật Đà quỳ rạp xuống đất nghiến răng nghiến lợi, trong trong mắt tràn ngập kinh hãi và phẫn nộ.

Hai phe cường giả trừng mắt nhìn Diệp Lăng như nhìn thấy quỷ.

Dù là Thất Kiếp Tiên Đế kia cũng tuyệt đối không thể làm được chuyện này, thậm chí cỗ khí thế kinh khủng ấy còn khiến gã kinh hồn táng đảm.

“Ngươi rốt cuộc là ai? Có gan thì xưng tên ra, Đại Lôi Âm Tự ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

Phật Đà quỳ rạp điên cuồng rống giận, vài lần muốn đứng dậy nhưng lại bị đè nặng gắt gao, lưng cũng không thẳng nổi.

“Muốn báo thù ư?"

“Ta cho ngươi cơ hội, ta là Diệp Lăng, có giỏi thì cứ đến tìm ta!"

Diệp Lăng bình thản đáp, khi hắn báo ra tên mình, đám Tiên Đế lập tức hoảng sợ trừng mắt.

Cửu Kiếp Tiên Đế!

Hắn là Cửu Kiếp Tiên Đế!

Trong tam giới hiện nay, chỉ cần là cường giả thuộc các đại thế lực thì đều biết thân phận Diệp Lăng, thậm chí không ít bá chủ đã biết chủ nhân Lôi Vực là ai.

Dù có giấu giếm thế nào đi nữa thì sau mấy lần đại chiến chân tướng cũng bị truyền ra, cho nên hiện nay thân phận Diệp Lăng hầu như đã thành bí mật công khai.

“Đế Quân, xin hãy tha mạng!”

“Ta không biết là Đế Quân đích thân đến đây, xin hãy tha mạng!"

Lục Kiếp Phật Đà vội vã cầu xin, y run lẩy bẩy cực kỳ sợ hãi.

Đừng nói là y, dù là trong thế lực Phật Giới phương Tây thì cũng gần như không có kẻ nào có thể trấn áp Diệp Lăng, dù là Phật Tổ thì cũng có lòng mà không đủ sức, bởi sau lưng Diệp Lăng là hai đại lãnh thổ cường đại là Cửu Kiếp lãnh thổ và Vạn Bảo cương vực!

Hiện tại ai cũng biết Vạn Bảo cương vực phú giáp một phương chính là minh hữu của Diệp Lăng, bởi vì nữ nhi duy nhất của Đông Chấn Thiên chính là nữ nhân của Diệp Lăng.

Hơn nữa kẻ chấp chưởng sau màn của thế lực Lôi Vực đang quật khởi nhanh chóng cũng là Diệp Lăng.

Hiện nay Lôi Vực đang phát triển nhanh chóng tiến dần đến trình độ lãnh thổ đỉnh cấp, đến khi hắn nắm giữ ba lãnh thổ đỉnh cấp thì còn ai trong tam giới này có thể trấn áp người này?

Lục Kiếp Phật Đà liều mạng cầu xin, không còn chút tâm tư phục thù nào.

Đám cường giả dưới trướng Huyết Ma Lão Tổ không tự chủ lui lại, sắc mặt trắng bệch.

Hung danh của Cửu Kiếp Tiến Đế chấn nhiếp biết bao nhiêu người, dù là Huyết Ma Lão Tổ thì cũng sợ hãi ba phần.

“Ta lười nói nhiều, bổn tọa muốn có Phạm Phong thành"

Diệp Lăng bình thản nói, ánh mắt quét qua hai phe nhân mã sau đó cười lạnh một tiếng.

“Kẻ nào không phục thì cứ việc xuất thủ, hoặc có thể báo chủ tử sau lưng các ngươi phải thêm cường giả đến đây, ta không ngại"

Diệp Lăng vừa dứt lời, đám cường giả vội vàng lắc đầu như trống bỏi, không kẻ nào dám phản kháng.

Phái cường giả ư?

Phái tới đây làm gì, nghìn dặm tặng đầu người à?

“Tất cả xéo ngay cho ta, nếu còn dám lưu lại, đừng trách bổn tọa hạ sát thủ"

Diệp Lăng khoát tay, đám cường giả không cam lòng nhưng đành bất lực xoay người hốt hoảng rời đi.

Tiếp tục lưu lại cũng không làm được gì, một khi Cửu Kiếp Cương Vực phái đại quân đến thì bọn họ khó mà thoát khỏi Phạm Phong thành này.

Hai phe cường giả nhanh chóng rời đi, không kẻ nào dám ở lại. Trong Phạm Phong thành, đám Tiên Nhân há hốc mồm bàng hoàng chấn động.

Chỉ một người mà lại dọa chạy tất cả cường giả của hai đại thế lực ư?

Đùa gì thế? Chẳng lẽ cường giả hai thế lực kia đều là heo sao? !

Hay nam tử trẻ tuổi này có bối cảnh thâm hậu đáng sợ đủ để khiến cường giả hai phe nghe tin đã sợ mất mật?

Trong ánh nhìn trừng trưng của mọi người, Diệp Lăng chậm rãi hạ xuống, thần sắc đạm mạc nhìn đám người khiếp sợ xung quanh.

“Ai là thành chủ? !"

Thanh âm hùng hậu vang vọng trong Phạm Phong thành.

Trong nháy mắt, một thân ảnh chật vật bay thẳng đến trước mặt Diệp Lăng, kẻ đó khuôn mặt trắng bệch, cả người rách mướp.

“Tham kiến đại nhân, ta chính là thành chủ Phạm Phong thành"

Thành chủ là Tam Kiếp Tiên Đế, nhưng khi hai đại quân đối kháng, hắn ta còn không chống đỡ nổi uy áp.

Diệp Lăng gật đầu không nói gì nữa, đi thẳng về phía cung điện ở trung ương tòa thành.

Thành chủ thấy vậy thì vội vàng đuổi theo, hắn ta cười khổ, không tự chủ lắc đầu.

Hiện nay Phạm Phong thành chỉ là một miếng thịt trong mắt cường giả mà thôi, bọn họ đã chẳng còn chút quyền tự chủ nào.

Lãnh thổ chưởng khống Phạm Phong thành cũng không có gan phản kháng, bởi vì nếu phản kháng thì sẽ phải đón nhận tai họa không thể cản nổi.

Trong cung điện, Diệp Lăng ngồi trên chủ vị lãnh đạm nhìn thành chủ run lẩy bẩy đứng trước mặt.

“Phạm Phong thành phải sơ tán tất cả mọi người trong vòng 3 ngày, ta sẽ cho các ngươi một tòa thành để tiếp tục sinh sống"

Diệp Lăng bình thản nói với thành chủ, những lời này lại khiến thành chủ run lên.

Sơ tán ư?

“Ngươi nghe không hiểu sao?"

Diệp Lăng không rảnh tâm tình với tên thành chủ này, thực lực không bằng người thì chỉ có thể cúi đầu, hắn ta không còn bất kỳ lựa chọn nào khác. Thành chủ chật vật nuốt nước miếng, hít sâu một hơi, sau đó gật đầu.

“Không biết thành trì ngài muốn cho chúng ta là thuộc lãnh thổ nào?"

Thành chủ chậm rãi hỏi, hắn ta không muốn tái diễn tình cảnh như bây giờ, không thể sống yên ổn khi đối mặt với thế lực cường đại, bị người hô tới gọi đi.

“Lôi Vực, cách nơi này không xa”

“Nguyện ý thì sẽ được Lôi Vực che chở, không muốn thì có thể tự chọn nơi mình muốn đến"

Nói xong, Diệp Lăng đứng dậy rời khỏi đại điện.

Nhìn bóng lưng Diệp Lăng, thành chủ dại ra.

Lối Vực!

Đây chính là một trong những thế lực hung mãnh nhất hiện nay, có người nói rằng thế lực đó có hai Cửu Kiếp Tiên Đế tồn tại!

3 ngày sau, toàn bộ Phạm Phong thành đã không còn một bóng người, toàn bộ đều rời khỏi thành trì.

Trong tòa thành to lớn chỉ còn một mình Diệp Lăng, hắn đứng trên thành lâu nhìn hư không mịt mờ.

Nhưng chưa được vài phút, vô số thân ảnh đầy trời mang theo khí tức hung hãn lao tới.

Bình Luận (0)
Comment