Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1459 - Chương 1460: Tân Cửu Vĩ Tiến Hậu

Chương 1460: Tân Cửu Vĩ Tiến Hậu

Trong đại điện chỉ còn lại Diệp Lăng và Mạc Tinh.

Diệp Lăng nhìn Mạc Tinh do dự cau mày, người luôn nhanh mồm nhanh miệng này sao hôm nay lại lề mề như vậy? “Đến cùng là làm sao, xảy ra chuyện gì?"

Diệp Lăng nghi ngờ hỏi, nhưng nếu xảy ra đại sự gì thì Tây Vương Mẫu và đám người Trầm Nguyệt Tâm có thể không biết sao? “Diệp Lăng, người biết mấy đại thế lực tranh đoạt Thiên Đình hiện nay không?"

Mạc Tinh hít sâu một hơi, sau đó ngồi xuống bên cạnh Diệp Lăng, nghiêm túc nói.

Mấy đại thế lực?

Diệp Lăng lắc đầu, hắn thật sự không biết, dù sao hắn cũng không có ý gì với Thiên Đình, càng không muốn xen vào.

Chủ nhân Thiên Đình là chúa tể chấp chương tam giới, nghe thì rất uy phong nhưng ai cũng biết đây chính là củ khoai nóng bỏng tay.

Trong tam giới quần hùng nổi lên, các Thánh Địa áp chế Thiên Đình, các Thánh Nhân chấp chưởng càn khôn, Thiên Đình trở thành hữu danh vô thực.

Nhưng trở thành chủ nhân Thiên Đình cũng sẽ được thiên đạo ưu ái, ban tặng chỗ tốt không thể tưởng tượng. Thế nhưng đối với người như Diệp Lăng mà nói, cái giá cao này và thu hoạch căn bản không phải tỉ lệ thuận.

Huống chi nếu trở thành chủ nhân Thiên Đình thì hồn phải vào thiên đạo, dù là thành Thánh thì cũng phải trở thành Thánh Nhân Thiên Đạo, vậy chẳng khác gì mất đi tự do.

“Hiện nay, trong mấy thế lực mạnh nhất có Đại Lôi Âm Tự phương Tây và Vô Thiên Ma Đế"

Vô Thiên Ma Đế!

Diệp Lăng nghe thấy cái tên này thì trong lòng chấn động kịch liệt, người này là một đại ma đầu uy danh hiển hách vang danh tam giới.

Lúc trước, một mình Vô Thiên Ma Đế suýt nữa đã lật đổ toàn bộ tam giới, nếu không phải cuối cùng mấy Đại Thánh Nhân cùng ra tay trấn áp thì sợ rằng hiện nay gã đã chấp chưởng thiên địa rồi.

“Hai phe thế lực đều có Thánh Nhân tọa trấn, là lực lượng nổi bật trong tất cả thế lực. Ngoài ra còn có các thế lực khác mơ ước vị trí này cũng liên lụy vào trong đó.”

“Trong đó có Ngưu Ma Vương Đại Thánh của Yêu Tộc với 100 vạn Yêu Binh bộ hạ chiếm cứ hai phần thiên hạ, mà bởi vì Ngưu Ma Vương nên đại năng Yêu giới cũng dính líu vào. Hơn nữa hắn còn lấy danh nghĩa cần Đế để tấn công Tứ Hải Long Vương, lần nào cũng dùng đại binh xuất trận, vô cùng hung hãn”

“Còn có Thanh Mộc Tiên Đế tại Tam Tinh Tà Nguyệt Động, không biết có n..

.....-.-'--......

Mạc Tinh ngưng trọng nói, Diệp Lăng hít sâu một hơi, nghe từng cái tên quen thuộc thì không nhịn được líu lưỡi.

Đám người kia đều điên rồi à? Thiên địa đại kiếp trong quá khứ đều không xuất thế, chỉ mong không liên lụy đến nhân quả.

Vậy mà hiện nay cường giả khắp nơi phát điện như hút thuốc lắc.

Ngưu Ma Vương là Đại Thánh Yêu Tộc, khi gã xuất thế, Hầu Vương Hoa Quả Sơn chắc chắn sẽ không mặc kệ, hơn nữa mấy cường giả trong Yêu Tộc cũng sẽ không bàng quan. Sau lưng Thanh Mộc Tiên Đế là Bồ Đề Lão Tổ, cũng là một vị bá chủ sâu không lường được.

Còn Hậu Nghệ - đại năng Nhân Tộc mà cũng dám tham dự vào đại chiến này, có ẩn tình gì sao?

“Có khi nào là do đám Thánh Nhân thúc đẩy sau lưng, không quan tâm đến quy định bất thành văn Thánh Nhân không được tham dự đại chiến hay không? “Nếu vậy, một khi Thánh Nhân xuất thủ thì toàn bộ thiên địa sẽ rối loạn!"

Mạc Tinh chậm rãi nói, Diệp Lăng gật đầu, chuyện này chẳng có gì ngoài ý muốn cả.

Thánh Nhân mà bắt đầu loạn chiến thì toàn bộ thiên địa sẽ thật sự hỗn loan.

Dù là Cửu Kiếp Tiến Đế thì cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Thánh Nhân, cho dù là vị Cửu Vĩ Tiên Hậu trước kia thì cũng phải trả giá đắt mới đánh trọng thương một vị Thánh Nhân.

“Ngươi có biết trong Thiên Đình chi tranh này có một vị tình nhân cũ của ngươi hay không? !"

Đột nhiên ánh mắt Mạc Tinh phức tạp nhìn Diệp Lăng.

Tình nhân cũ?

Diệp Lăng sững sờ, hắn nào có tình nhân cũ gì, dù có thì ai đủ tư cách tham dự thiên địa chi tranh này?

“Trong các thế lực có một hắc mã hiện nay đã thành chủ lực của trận tranh đoạt này. Đó là tân tộc trưởng Cửu Vĩ Tiên Hậu của Cửu Vỹ bộ tộc, Bạch Mai!"

Bạch Mai!

Diệp Lăng trừng mắt, trong đầu hiện lên bóng người mỉm cười với hắn.

Bạch Mai... Bạch Mai!

Lúc trước Bạch Mai chặt đứt tơ tình, trái tim Diệp Lăng như bị xé nát, mấy nghìn năm đã qua mà Diệp Lăng vẫn giữ chút tình cảm này dưới đáy lòng.

Nay Mạc Tinh nhắc lại, Diệp Lăng cảm thấy trái tim mình không tự chủ đập nhanh hơn.

“Cửu Vỹ bộ tộc rất mạnh sao?"

Diệp Lăng gượng cười, sắc mặt có chút khó coi.

Mạc Tinh gật đầu, y biết Diệp Lăng không muốn nhắc tới đoạn tình cảm này nhưng dù thế nào thì cũng phải cho Diệp Lăng biết.

“Hiện nay Bạch Mai đã đột phá đến Cửu Kiếp sơ kỳ, bộ hạ bao gồm tất cả cường giả Cửu Vỹ nhất tộc lúc trước, đó là một thế lực khủng bố!”

“Nhưng dựa theo tình báo của chúng ta, sắp tới rất có thể sẽ có mấy đại thế lực liên thủ làm khó dễ Cửu Vỹ bộ tộc”.

“Dù sao con mồi chỉ có một, đám người kia nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế loại bỏ kẻ không có tư cách tranh đoạt"

Diệp Lăng thở dài gật đầu, sau đó đứng lên rời đi.

Nhìn bóng lưng Diệp Lăng, thần sắc Mạc Tinh không ngừng dao động, y lắc đầu.

“Hy vọng ngươi có thể đưa ra lựa chọn"

“Nếu nhúng tay, vậy chẳng khác nào tuyên bố lập trường của chúng ta với thiên hạ!"

Mạc Tinh lắc đầu, xoay người rời khỏi đại điện.

Lúc này Diệp Lăng đứng trong một cung điện nhìn đám mây trắng trên trời, tâm tư trôi dạt đến phương xa.

“Chà chà, vật nhỏ, sao biến thành xinh đẹp như vậy làm gì?”

“Đây chính là bản thể của ta, còn nữa, tên ta không phải là vật nhỏ, ta là Bạch Mai”

“Diệp Lăng, chờ ta!”

“Chờ ta trở lại!"

Hồi ức quanh quẩn trong đầu Diệp Lăng.

Đột nhiên Diệp Lăng nghĩ tới một ký ức không muốn nhớ lại.

“Hiện nay nàng đang tiếp thu truyền thừa tại bảo tàng, không biết sẽ cần thời gian bao lâu, cho nên nàng bảo ta chuyển lời cho ngươi biết, để ngươi đừng chờ nữa, cứ rời đi trước đi"

“Thánh Nữ phái ta truyền lại, trong lúc tranh đoạt, nàng đã nhìn thấu hồng trần, chém đứt tơ tình”

“Bộ tộc Cửu Vỹ Tiên Hồ cần nàng chấn hưng, nếu không, đại kiếp sắp đến, có khả năng Cửu Vỹ Tiên Hồ bộ tộc có khả năng sẽ diệt tộc!”

“Hơn nữa vì Cửu Vĩ Thiên Hậu truyền thừa, nàng chỉ có thể chặt đứt to tình"

“Thánh Nữ phái ta truyền lại cho ngươi biết, chủng tộc và tình, nàng không có lựa chọn khác, nàng nói nàng có lỗi với người”

Hồi ức khiến Diệp Lăng chua xót trong lòng, hắn ngẩng đầu mỉm cười nhìn hư không, khóe mắt xuất hiện một giọt nước mắt.

Bình Luận (0)
Comment