Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1473 - Chương 1474: Điên Rồi

Chương 1474: Điên rồi

Diệp Lăng quăng mồi khiến không biết bao nhiêu Cửu Kiếp Tiên Đế phải điên cuồng, đám Cửu Kiếp Tiên Đế có chút vốn liếng vốn đang chần chờ cũng không thể ngồi yên. Nhìn xem! Đó mới gọi là nhiều tiền lắm của, đó mới thật sự là thổ hào!

Dù không đủ mạnh mẽ để làm 50 người đứng đầu, nhưng gia nhập Lôi Cung cũng có tiền đồ vô lượng, dù sao cũng tốt hơn trốn trong lãnh thổ tác uy tác phúc.

Trong lúc nhất thời, tin tức điên cuồng truyền đi, không biết lại có thêm bao nhiêu người gào khóc chạy tới Lôi Cung.

Ngoài thành, hơn trăm Tiên Đế đều là kẻ kiêu căng, lỗ mũi hướng lên trời, nhìn kẻ khác đều không thuận mắt.

Viu!

Đúng lúc này một thân ảnh điên cuồng giáng xuống trước cửa thành, ánh mắt tràn đầy cuồng nhiệt kích động.

“Ồ, đây không phải là Đà Phong Tiên Đế sao? Không phải ban nãy tức giận chạy đi rồi à, sao lại trở về?"

Một vị Tiên Đế buồn bực nói, đám Tiến Đế xung quanh cũng gật đầu, âm trầm nhìn Đà Phong Tiên Đế.

“Đà Phong, lão gia hỏa nhà người trở lại làm gì?”

“Vừa rồi kẻ nào thề thốt dù có chết thì cũng sẽ không bước vào Lôi Vực nửa bước, nói cái gì mà tiền tài đáng quý nhưng tự do quý giá hơn. Không phải là người đó sao?”

“Đừng bảo là đến gây chuyện nhé, ta cho ngươi biết, trong thành có đại quân Cửu Kiếp Cương Vực đấy, người muốn chết thì không ai ngăn đâu?

Đà Phong Tiên Đế lập tức đỏ mặt, rồi hừ lạnh một tiếng.

“Hừ, các ngươi biết cái gì, vừa rồi chỉ là khảo nghiệm của ta dành cho Đế Quần thôi! Đà Phong Tiên Đế ta tung hoành tam giới mấy vạn năm, hận nhất kẻ không có ngạo cốt! Ta tuyệt đối không muốn có một kẻ hèn nhát đè lên đầu mình, cho nên vừa rồi đó chỉ là khảo nghiệm của ta. Mà quả nhiên kết quả rất phù hợp hình tượng vĩ ngạn trong lòng Đà Phong ta!"

Đà Phong Tiên Đế nghiêm túc vừa nói vừa gật gù, khuôn mặt say mê.

“Không kiêu ngạo không siểm nịnh, ai muốn đi thì đi, kẻ ở lại thì đối đãi chân thành, đây chính là hình tượng Đế Quân vĩ ngạn hoàn mỹ nhất trong lòng ta!"

“Đà Phong Tiên Đế ta tuyệt đối sẽ không rời đi, ta còn muốn tranh thứ tự tốt để Đế Quân nhìn ra được thực lực và lòng tin của bổn tọa!"

Lộc cộc lộc cộc...

Trong đầu mọi người như thể vừa có một đàn ngựa lao qua, tất cả cơ mặt run rẩy nhìn Đà Phong Tiên Đế.

Ta nhổ vào!

Mẹ nó, ngươi không biết xấu hổ à? !

Những lời vừa rồi khiến bọn họ có xúc động muốn ra tay đánh người, sao lại có kẻ không biết xấu hổ như vậy chứ!

Còn nói là khảo nghiệm ư?

Đó không phải khảo nghiệm, đó là bị Thiên Đạo Mộc hấp dẫn mới đúng.

Đà Phong Tiên Đế nhìn thần sắc trào phúng của đám người, y hừ lạnh một tiếng, nhìn trừng trưng của thành cao ngất.

Muốn trào phúng thì trào phúng đi, chỉ cần ngày mai lão tử lấy được Thiên Đạo Mộc và Tiên Tủy thì các ngươi sẽ phải hâm mộ ta thôi!

Ban đêm, trong biệt viện của Diệp Lăng, Mạc Tinh mệt mỏi xoa đầu, nghiến răng nghiến lợi nhìn Diệp Lăng nhàn nhã vui sướng.

“Khốn kiếp, người ở đây hưởng phúc trong khi lão tử mệt như chó cả ngày, người giỏi lắm!”.

Ngẫm lại đoàn người kinh khủng kia, Mạc Tinh liền run lên, cả ngày y đã xét duyệt cho hơn 2000 Bát Kiếp Tiên Đế!

Tuy không đến mức lao lực quá độ nhưng cũng tâm thần uể oải, vậy mà Diệp Lăng lại có thể nhàn rỗi ở đây đang điểm.

“Chà chà, ngươi chỉ có chút tiền đồ vậy thôi à, ngày mai mới là vở kịch lớn!"

Diệp Lăng bắt chéo chân đắc ý nói, đối diện, Mạc Tinh cười khinh miệt.

“Lớn thế nào? Chỉ là hơn trăm Cửu Kiếp Tiên Đế mà thôi, ta SỢ chắc?"

Hơn trăm ư?

Diệp Lăng cười hắc hắc, đúng lúc này một Tứ Kiếp Tiên Đế chạy tới, khuôn mặt lộ vẻ chấn động hoảng sợ.

“Đế... Đế Quân”

“Bên ngoài đã tụ tập hơn 300 Cửu Kiếp Tiên Đế, còn có vô số Tiên Đế đang không ngừng chạy đến chỗ chúng ta!”

Hơn 300!

Mạc Tinh run lên, mắt trừng lớn.

Bọn họ điên rồi sao? Vì 50 khối Thiên Đạo Mộc, có cần phải như thế không?

“Chờ xem, sáng sớm ngày mai khi cửa thành mở ra, cảnh tượng tuyệt đối sẽ rất rung động, chuẩn bị sẵn tinh thần thép nghênh tiếp đám lực lượng nòng cốt của chúng ta đi!"

Diệp Lăng mỉm cười, hơn 300 Cửu Kiếp Tiên Đế ư?

Sợ rằng đến sáng sớm ngày mai con số này sẽ phải tăng gấp đôi, tưởng tượng đến tình cảnh đó Diệp Lăng liền nhếch miệng cười, đám mồi thả ra thật đáng giá! Trong tam giới này có lãnh thổ nào có thể hấp dẫn nhiều Cửu Kiếp Tiên Đế như vậy trong một lần duy nhất, đây tuyệt đối là sự kiện lớn chấn động tam giới!

Lúc này ở ngoài thành, đoàn người đông đúc tinh thần phấn chấn nhìn bầu trời rực rỡ ánh sao, nghiến răng nghiến lợi than vãn.

“Sao còn chưa tới hừng đông? !”

“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy đêm nay quá dài, nhanh bình minh đi, lão tử sốt ruột lắm rồi!"

Một đám Cửu Kiếp Tiên Đế nhìn chằm chằm tinh không rạng rỡ, Tiên Lực hùng hậu trong cơ thể không ngừng chấn động.

Nhân số càng ngày càng nhiều, nhiều Cửu Kiếp Tiên Đế như vậy tụ tập cùng một chỗ, nếu không có hơn ngàn đại quân trấn áp trong thành thì e rằng bọn họ đã gây sự phá phách rồi. Trong thành, để chuẩn bị cho đại sự ngày mai, hai khối gỗ được đặt chặn trước cửa cung, chỉ chừa lối đi chật hẹp vừa một người đi qua.

Làm vậy là để phòng ngừa có kẻ muốn đục nước béo cò.

Thời gian chậm rãi trôi qua, khi tinh không bị ánh rạng đồng phía chân trời che lấp, đám Cửu Kiếp Tiên Đế đợi cả đêm lập tức sáng mắt.

“Tránh ra cho bổn tọa!"

Ầm!

Một vị Cửu Kiếp Tiên Đế điên cuồng vọt tới, Tiên Lực mênh mông cần quét bốn phía.

“Khốn kiếp, dám chen ngang à? Đứng lại cho bổn tọa!”

Tất cả Tiên Đế đều xuất thủ, Tiến Lực khủng bố không ngừng dao động.

“Dám hủy hoại thành trì, giết không tha!"

Rầm rầm!

Đúng lúc này đám Tiên Đế lăng không tiến đến, chiến ý cuồn cuộn như đóng băng toàn bộ chiến trường.

“Yên tâm đi, chúng ta đều biết quy củ.”

“Đúng vậy, chắc chắn sẽ giữ quy củ... Khốn kiếp! Ngươi dám chen hàng à, giết chết hắn!”

“Mẹ nó, cửa thành sắp mở rồi, chen hàng cái gì? Ta còn muốn chen vào hoa cúc của ngươi đây!"

Trong lúc nhất thời, cục diện vừa mới ổn định lại chìm trong bạo loạn.

Két.

Đột nhiên một thanh âm chói tai vang lên, cửa thành chậm rãi mở ra.

“Cửa thành mở rồi!"

“Xông lên!”

Âm!

Ngay sau đó, lần lượt từng bóng người đều điên cuồng vọt tới của thành.

Bình Luận (0)
Comment