Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1489 - Chương 1490: Già Mà Không Kính

Chương 1490: Già mà không kính

Trong Hóa Long Trì, thân thể Diệp Lăng từ từ chìm đến đáy ao, hai tay không ngừng kết ấn, từng luồng lực lượng lặng yên xuất hiện trong tay hắn. Trong Hóa Long Trì này tràn đầy Long lực làm người ta kinh động tâm phách, Diệp Lăng cũng cảm thấy vô cùng rung động.

“Cửu U Đế Công thoải mái cắn nuốt đi!"

Thân thể Diệp Lăng chấn động, tốc độ thôn phệ cực nhanh, hắn hút hết sạch Long lực xung quanh. Xèo xèo.

Long lực vừa vào trong cơ thể, Diệp Lăng liền cảm thấy da thịt mình như bị xé rách, từng luồng lực lượng rung động cùng trường khiến lỗ chân lông hắn cũng mở to.

Đồng thời trong đại điện không ngừng có Long ảnh tản ra Long uy cuồn cuộn ngưng tụ, sau đó lao vào trong Hóa Long Trì.

Kim quang chiếu khắp đại điện, cảnh tượng vừa chấn động vừa huy hoàng.

“Thật thoải mái!"

Diệp Lăng vui mừng thì thào, biến hóa quen thuộc trong cơ thể khiến hắn kích động vạn phần.

Vô SỐ Long lực không ngừng chen vào trong cơ thể hắn, chúng như những cây kim đang đâm vào da thịt và huyệt vị.

Thậm chí tinh thần lực, trái tim, huyết dịch của hắn đều ẩn chứa lực lượng cường đại, đó là một trong những khí tức quyền uy nhất trong thiên địa - Long uy! Lúc này tinh thần Diệp Lăng đang rất thả lỏng, tuy Long lực đang không ngừng cắn xé da thịt hắn nhưng hắn lại không cảm thấy chút đau đớn nào.

Hơn nữa lực lượng ấm áp không gì sánh được trong Hóa Long Trì đang bao trùm lấy hắn.

Vù vù!

Diệp Lăng chấn động, Thần Mạch của hắn đang nhanh chóng mở rộng, không ngờ lực lượng Thần Mạch thần bí kia lại có điểm tương đồng với Long lực!

Diệp Lăng chưa từng nghĩ tới, nhưng trước đó Long Hoàng cũng đã nói rằng Thần Mạch của hắn có thể sẽ đột phá nên giờ Diệp Lăng không quá kinh ngạc. Lực lượng Thần Mạch là một phần trong căn có sức mạnh của hắn, tuy Diệt Cực Kim Thần cũng mạnh mẽ nhưng đến cảnh giới Cửu Kiếp Tiến Đế lại có vẻ hơi kém cỏi.

Đến cảnh giới đó sẽ không còn so tranh sức mạnh thân thể nữa mà là thần thông và lĩnh ngộ quy tắc thiên đạo.

Dù là Tiểu Hắc hoàn toàn miễn dịch thần thông, nhưng trong thiên địa này có ngàn ngàn vạn vạn thần thông, chắc chắn là có một vài thủ đoạn quỷ dị có thể thương tổn y. Cho nên càng về sau, lực lượng Diệt Cực Kim Thân liền trở nên không còn trọng yếu như trước.

Nhưng lực lượng Thần Mạch thì khác, An Thiên Vương khai hỏa toàn bộ 12 Đạo Thần Mạch ngưng tụ ra Nguyên Khí mạnh mẽ kinh khủng, thậm chí Thanh Đế cũng từng thua trong tay ông.

Lực lượng Thần Mạch này không chỉ gia tăng lực công kích, nó còn có thể tăng cường lực phòng ngự, giúp người ta sừng sững vững vàng đối mặt bão táp.

Thần Mạch đột phá còn quan trọng hơn việc hắn trực tiếp đột phá đến Lục Kiếp đỉnh phong, cho nên hắn bắt đầu chú tâm cường hóa Thần Mạch.

Diệp Lăng dần dần chìm đắm trong trạng thái khổ tu, khí tức cân bằng, các thần thông không ngừng hiện ra.

Lúc này ở trong Long Cung, Long Hoàng đứng dậy mỉm cười nhìn Tiểu Hắc ở bên cạnh.

“Tiểu Hắc, chiều này Long tộc tranh tài sẽ bắt đầu, con hãy cẩn thận, đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn “Trong Long tộc không thiếu người tài ba thủ đoạn phi phàm, có vài kẻ khiến ta cũng cảm thấy kinh diễm, cho nên con hãy thật cẩn thận”

“Tuy Hắc Long nhất tộc rất nghịch thiên, nhưng tam giới rộng lớn này không thiếu những thủ đoạn quỷ dị"

“Ta đã từng gặp một vị Hắc Long Cửu Kiếp sơ kỳ bị nhốt trong Thập Vạn Kiếm Trận, hắn chết rất thảm"

Tiểu Hắc gật đầu, tuy y kiêu ngạo nhưng từ trước tới giờ chưa bao giờ tự tin mù quáng.

Y rất mạnh nhưng vẫn luôn bị Diệp Lăng đánh bại, nếu không thì có lẽ lúc này y vẫn còn đang làm mưa làm gió ở Trái Đất.

“Phụ thân, khi nào Diệp Lăng có thể đi ra?"

Đột nhiên Tiểu Hắc ngẩng đầu nhìn Long Hoàng.

Long Hoàng run lên, ông nhìn chằm chằm Tiểu Hắc, trong mắt tràn ngập kinh ngạc.

“Con nói gì?"

Tiểu Hắc mỉm cười, y biết Long Hoàng đang hỏi cái gì.

“Khi nào Diệp Lăng mới ra ngoài?"

Long Hoàng vô cùng kích động lắc đầu vung tay, ông khẩn trương nuốt nước miếng, trái tim đập kịch liệt nhìn Tiểu Hắc vẫn mang vẻ lạnh nhạt.

“Ý ta là con vừa gọi ta là gì?"

Tiểu Hắc lắc đầu, lặp lại rõ ràng hai chữ kia.

Y đã chấp nhận ông!

Mấy ngày qua, Long Hoàng đối xử với y rất cẩn thận, dù là người thường thì cũng đủ khiến Tiểu Hắc sinh ra hảo cảm, chưa kể ông còn là cha đẻ của y. Nếu cứ ngoan cố thì cũng chẳng được gì, còn không bằng thừa nhận cho nhanh, như vậy trong lòng cũng thoải mái hơn rất nhiều.

“Ha ha! Tốt lắm!"

Long Hoàng nắm tay nắm chặt, đôi mắt rơm rớm lệ quang.

“Tiểu khốn kiếp, cuối cùng con cũng chấp nhận ta!”

“Giờ ta có chết thì cũng chẳng còn gì tiếc nuối!"

Long Hoàng cười lớn, ông vui vẻ như một đứa trẻ, nghẹn ngào nhìn Tiểu Hắc.

“Vị đại ca kia của ngươi chắc phải ở trong Hóa Long Trì 1 – 2 tháng, thời gian ở trong Hóa Long Trì càng dài thì càng có lợi cho hắn?

Long Hoàng VỖ VỖ bả vai Tiểu Hắc, nhếch miệng cười.

“Yên tâm đi tiểu tử, chờ Long tộc tranh tài kết thúc, ta sẽ tự mình dạy dỗ con!"

“Thân phận con không thấp hơn đám huynh đệ kia đâu, huống hồ thủ đoạn của ta cũng chẳng thua kém gì Kim Mao Lang!”

“Chắc chắn ta sẽ giúp con đủ năng lực để diễu võ dương oai, ha ha!"

Long Hoàng vô cùng đắc ý, Tiểu Hắc lập tức gật đầu, lão cha nói câu này không sai chút nào. Nếu bàn về thủ đoạn và nội tình, SỢ rằng Long Hoàng còn khủng bố hơn Hỗn Độn Thánh Thú.

“Đúng rồi, cho ngài biết một chuyện. Lúc trước ta từng đến Thiên Giới rồi dẫn một nữ nhân trở về, là tóc vàng đấy"

Tiểu Hắc nhếch miệng cười, Long Hoàng lập tức ngẩn ra.

“Không phải chứ? Đúng là cha con có khác!"

Long Hoàng thở dài, sau đó lắc đầu.

“Chơi đùa với nữ nhân phương Tây quả thật rất kích thích, ha ha!"

“Đi thôi, lão tử mang ngươi đi khoe khoang thân phận!"

Đôi cha con mất hết liêm sỉ chạy ra khỏi Long Cung, mà Long tộc tranh tài được người người mong ngóng cũng chính thức bắt đầu.

Diệp Lăng không được xem Long tộc tranh tài, bởi vì hắn còn đang ở trong Hóa Long Trì, lúc này đã tu luyện đến giai đoạn trọng yếu nhất!

Bình Luận (0)
Comment