Diệp Lăng và Cửu Thiên Huyền Nữ không chần chờ, bọn họ trực tiếp rời khỏi tam giới, không mất bao lâu đã tới đến biên giới Địa Phủ bị khói đen che phủ.
Khói đen nơi đây tựa như xiềng xích khóa chặt toàn bộ hư không, tản ra lực lượng khiến thiên địa chấn động.
“Thủ đoạn của Địa Tạng Bồ Tát quả là không tầm thường!"
Diệp Lăng nhìn khói đen che phủ thiên địa thì cảm thán, sau đó hắn chỉ một điểm, một đạo phù bay ra.
Xèo xèo!
Ngay sau đó, phù chú thiêu đốt chạm lên khói đen, khói đen bao phủ mở ra một cái khe, Diệp Lăng và Cửu Thiên Huyền Nữ vọt vào bên trong.
Lần này Diệp Lăng đến đây là muốn hỏi rõ chân tướng, hắn cảm thấy cứ hỏi Địa Tạng Vương là thích hợp nhất. Trên mặt biển mịt mờ sóng biếc mênh mông, từng luồng phật âm lượn lờ trong trời đất, đây gần như là nơi tường hòa nhất trong Địa Phủ.
“Bồ Tát, Diệp Lăng đến đây bái kiến"
Diệp Lăng và Cửu Thiên Huyền Nữ đứng trong hư không cất tiếng gọi.
Vù vù!
Ngay sau đó, Địa Tạng Bồ Tát chậm rãi bước ra từ trong hư không, khoác cà sa đi chân trần, phía sau là Đế Thính Thần Thú đạp mây đi tới.
“Đế Quân, đã lâu không gặp, bây giờ ngươi cũng đã đăng lâm cảnh giới Thất Kiếp Tiên Đế, xem ra ngày Đế Quân trở lại đỉnh phong đã gần trong gang tấc"
Địa Tạng Bồ Tát mỉm cười chỉ một điểm, ba liên hoa khổng lồ tràn ngập Phật quang chậm rãi phiêu đãng đến.
Ba người ngồi xuống, Địa Tạng Vương mỉm cười nhìn Diệp Lăng và Cửu Thiên Huyền Nữ.
Chuyện của Thanh Y quả thật là thiên ý"
“100 năm trước, nàng vô ý giải khai một đạo Cửu U Chi Khí bị phong ấn, kết quả sau khi luyện hóa lại bị cấm chế ăn mòn toàn thân"
“Cấm chế kia do Cửu U Thánh Nữ tiền nhiệm để lại khi tọa hóa, có thể coi nó là tư cách để trở thành Thánh Nữ"
Địa Tạng Vương lắc đầu cười khổ.
“Bổn tọa cũng bất lực"
“Thanh Y chỉ có hai sự lựa chọn, hoặc là trở thành Thánh Nữ hoặc là tự phế tu vi"
“Thanh Y đã chọn trở thành Thánh Nữ, kỳ thực chuyện này cũng là vì không còn cách nào?
Cấm chế Thánh Nữ tiền nhiệm để lại ư?
Diệp Lăng hít sâu một hơi, cười khổ gật đầu.
“Bồ Tát, không biết hiện tại Thanh Y thế nào rồi?”
“Ta đã biết đến Cửu U Trì từ kiếp trước, nơi đó gian nan hiểm trở, đặc biệt là trong đó còn có Cửu U Chi Khí, chỉ sợ dù là ta thì cũng phải cẩn thận"
Diệp Lăng tu luyện Cửu U Đế Công, theo đạo lý mà nói, Cửu U Chi Khí chính là chất dinh dưỡng của hắn, nhưng hắn không thể nào giải quyết nếu nó có quá nhiều. Giống như khi ở trong Hóa Long Trì, Diệp Lăng bị vô số Long lực chui vào thân thể khiến hắn suýt nữa bạo thể.
“Ta sẽ cho ngươi biết một chuyện, Cửu U Trì là tạo hóa của Thanh Y mà không phải là tai nạn!"
“Trên người nàng có cấm chế của Thánh Nữ tiền nhiệm, cho nên Cửu U Trì không thể thương tổn được nàng!”
“Hiện tại nàng đang bế quan trong Cửu U Trì, giai đoạn nguy hiểm chân chính là lúc đến Cửu U Hoàng Tuyền lấy Cửu U chi tâm"
Nghe thế, Diệp Lăng thở phào.
Ra là vậy, hóa ra cấm chế của Thánh Nữ tiền nhiệm còn là một sự bảo hộ.
“Nếu vậy thì ta đây không cần lo lắng nữa”.
“Vạn Yêu Trì sắp mở ra, sau khi ta rời khỏi Vạn Yêu Trì thì sẽ lập tức tới đây tìm Thanh Y"
Địa Tạng Vương gật đầu thở dài nhìn Diệp Lăng và Cửu Thiên Huyền Nữ, thần sắc có chút chần chờ nhưng cuối cùng vẫn quyết định nói ra.
“Đế Quân"
“Hiện nay Địa Phủ đã đến thời khắc mấu chốt. Trong tương lai không xa khi chúng ta đối mặt nguy cơ sinh tử, có lẽ chúng ta sẽ cần Đế Quân xuất thủ hỗ trợ"
Diệp Lăng nghe thế thì gật đầu, trước đây hắn đã từng hứa hẹn, vậy hắn nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn, nói lời phải giữ lấy lời.
“Trước khi ta vào Địa Phủ, ta đã hạ hoành thế đại nguyện"
“Địa Phủ không trống rỗng, vĩnh viễn không thành Phật"
“Nhưng thế nhân đều biết thiên đạo Luân Hồi, Địa Phủ sao thể trống rỗng, đó chỉ là lí do thoái thác, là lựa chọn bất đắc dĩ khi ta bị Phật Tổ áp chế mà thôi."
Địa Tạng Vương cười khổ đứng dậy, ngẫm lại lời thề khi ấy, từ đó cuộc đời ông gắn liền với Địa Phủ.
“Thiên Địa Vô Lượng Kiếp. Kiếp sinh tiên diệt, tiên sinh nhận diệt, lục đạo luân hồi, ngũ hành chuyển hoán?
“Địa Phủ ta cũng bấp bênh trong đại kiếp, giờ phải nghe ai hiệu lệnh, để ai xử trí đây?"
“Thiên Đình, Phật Giới hay thậm chí là Thánh Nhân đều có thể nhúng tay vào Địa Phủ, bất đắc dĩ ta mới phải phong tỏa bế quan"
Địa Tạng Vương nhìn Diệp Lăng, trong đôi mắt lặng lẽ tràn ra phong mang rực rỡ.
“Ta tu vi thông thiên, tức là Thánh Nhân. Nhưng ở thời điểm mấu chốt này, ai sẽ để ta đột phá dễ dàng chứ?"
“Ta đột phá đồng nghĩa với việc thoát khỏi khống chế của bọn họ, Thiên Đình, Phật Giới hay Thánh Nhân thì đều sẽ không đáp ứng"
“Địa Phủ này có khả năng sẽ trở thành đường chuyển thể thoát nạn dành cho các thủ hạ của các vị đại năng trong thiên địa, vậy thì làm gì còn công bằng công chính nữa"
Địa Tạng Vương cười khổ, các vị Thánh Nhân hay các vị đại năng, Thiên Đình hay Phật Giới thì đều coi nơi đây là hậu hoa viên của bọn họ.
“Nhưng nếu ta không đột phá, Địa Phủ này vẫn sẽ dần dần chìm trong hủ bại”
“Về công hay tư thì bổn tọa đều phải bước đến Thánh Nhân!"
“Có lẽ Thiên Địa Vô Lượng Kiếp này là kiếp của Địa Phủ ta, cũng là kiếp của Địa Tạng ta"
Nói đến đây, Địa Tạng Vương mỉm cười im lặng. Kỳ thực Diệp Lăng cũng hiểu địa vị xấu hổ của Địa Phủ, hiện tại có quá nhiều cường giả muốn quơ tay múa chân với nơi này, đúng là một nan đề khó giải quyết.
“Yên tâm đi Bồ Tát, nếu Địa Phủ gặp nạn, ta tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn"
Diệp Lăng đưa ra lời bảo đảm, Địa Tạng Bồ Tát gật đầu.
“Bồ Tát, không xong rồi!"
Đúng lúc này, một vị Đại La Kim Tiền bối rối chạy tới.
Diệp Lăng nghe thế thì giật mình, đáng chết, là đại quân đánh tới hay là Thanh Y đã xảy ra chuyện?
“Chuyện gì vậy?"
Địa Tạng Bồ Tát chậm rãi hỏi, hai mắt tỏa tinh quang.
“Bồ Tát"
“Mạnh Bà lại muốn từ chức rồi!"
“Không biết vì sao hiện tại nàng muốn đi vào Luân Hồi, trở lại làm người!"
Diệp Lăng nghe thế thì kinh ngạc.
Cái gì? Mạnh Bà muốn từ chức? “Được rồi, ngươi ra ngoài trước đi, bảo Thập Điện Diêm La đến khuyến nhủ nàng"
Địa Tạng Vương khoát tay áo, Đại La Kim Tiến vội vã rời đi. Sau khi hắn rời đi, Địa Tạng Vương lắc đầu cười bất đắc dĩ.