Đúng là thiên tài!
Trong lòng đám quỷ soa Diêm La đều không tự chủ nghĩ vậy, lúc này quả thực bọn họ đang bội phục Diệp Lăng đến sát đất.
Muốn Luân Hồi cũng được thôi, vậy người uống canh Mạnh Bà để quên hết ký ức đã. Uống xong canh rồi thì xin chúc mừng người đã trúng thưởng, xin mời trở lại chức vị này.
Chiều này quả thật có thể áp dụng vô hạn, muốn từ chức ư? Đừng mơ.
“Bồ Tát, ta cũng nên đi rồi.”
“Sau khi trở về từ Vạn Yêu Trì, ta sẽ lập tức tới Địa Phủ, lần này không gặp Sâm La Vương thúc thúc thì để lần sau vậy?
Diệp Lăng khoát tay với Địa Tạng Vương, Địa Tạng Vương gật đầu.
“Đế Quân"
“Đại kiếp buông xuống, ta đã từng bói toán số mệnh ngươi, mệnh cách tử tinh diệu thế, Thánh Nhân chí tôn, quyền thế vô song”
“Nhưng trong đại kiếp có không biết bao nhiêu Đế Vương vẫn lạc, thế sự khó lường, ngươi cũng phải cẩn thận một chút"
Diệp Lăng gật đầu sau đó chậm rãi biến mất cùng Cửu Thiên Huyền Nữ.
Tiên Giới, Lôi Vực.
Bản thể Diệp Lăng đã trở lại, Lý Thiên Hạo và Lý Thuần Phong cũng đã được đưa đến Lôi Vực hội hợp với đám người Diệp Vô Đạo Mạc Tinh.
Tiểu Hắc, Tiểu Bạch và Tiểu Kim đang ở Yêu Giới hoặc Tây Thiên tập huấn, Vạn Yêu Trì đã sắp mở ra, hiện tại bọn họ đang chuẩn bị rất cẩn thận.
“Nguyệt Tâm, ngươi phải lưu ý chuyện tìm kiếm Đắc Kỷ chuyển thế? “Đời này chưa chắc nàng đã là Hồ Ly, cho nên phải chú ý tất cả Yêu Tộc"
“Nàng cực kỳ quan trọng, tuyệt đối không thể phớt lờ"
Diệp Lăng và Trầm Nguyệt Tâm cùng đi dạo trong Lôi Cung, Trầm Nguyệt Tâm nghe hắn nói vậy thì gật đầu, chuyện này rất quan trọng, nàng nhất định sẽ dốc hết sức tìm kiếm.
“Diệp Lăng, hiện tại Lôi Vực chúng ta đã phát triển đến giới hạn"
“Nếu muốn đột phá trở thành lãnh thổ đỉnh cấp thì số lượng Cửu Kiếp Tiên Đế còn xa mới đủ, hơn nữa vấn đề mấu chốt vẫn là tu vi chiến lực của ngươi.”
Trầm Nguyệt Tâm xoay người nói với Diệp Lăng, khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng.
“Không phải là ta muốn tạo áp cho ngươi lực"
“Thế nhưng thế cục hiện tại quá mức phức tạp, hơn nữa các tỷ muội ở Cửu Kiếp lãnh thổ cũng đều rất bận rộn”
“Nếu không có Thiên Địa Vô Lượng Kiếp thì Lôi Vực chờ thêm cũng không sao. Những chiêu mộ nhiều Cửu Kiếp Tiên Đế như vậy trong một Trong cảnh giới Bát Kiếp Tiên Đế chắc chắn có cường giả bưu hãn có thể đánh bại hắn.
Cảnh giới càng cao người như vậy lại càng nhiều.
Đám lão yêu chuyên tâm tu luyện nhiều năm có thể cảnh giới không tăng thêm nhưng sức chiến đấu chắc chắn cũng rất kinh khủng. Khi Diệp Lăng ở cảnh giới Ngũ Kiếp Tiên Đế đã có thể chống lại cường giả Thất Kiếp sơ kỳ. Nhưng bây giờ hắn căn bản không thể làm gì được cường giả Cửu Kiếp Tiên Đế.
Dù Diệp Lăng đột phá đến Bát Kiếp Tiên Đế thì cũng không có tư cách đấu với Cửu Kiếp Tiên Đế đỉnh phong, bởi vì ở cảnh giới đó có không biết bao nhiêu cường giả tuyệt đỉnh.
“Áp lực cái gì?”
“Các huynh đệ đang chém giết ở tiền tuyến, tử thương vô số, chút áp lực này của ta đầu tính là gì?
Diệp Lăng mỉm cười, tuy vậy trong lòng hắn vẫn cảm thấy áp lực tăng gấp bội, thậm chí khó có thể chịu đựng nổi.
Đầu tiên, an nguy của hắn ảnh hưởng đến số phận cả cương vực, nếu hắn chết hoặc trọng thương thì sẽ trở thành đả kích không thể lường được với cả Lôi Vực. Thứ hai, hiện tại thiên địa đã bắt đầu hỗn loạn, dù hắn có thể bình yên vô sự sống sót nhưng ai có thể cam đoan rằng hai đại lãnh thổ sẽ sừng sững không ngã trong giông bão gian nan.
“Yên tâm đi"
“Tuy Thiên Địa Đại Kiếp đã bắt đầu nhưng vẫn chưa hoàn toàn bùng nổ"
Diệp Lăng mỉm cười lắc đầu, đợi đến khi kiếp nạn bao trùm càn quét thì đó mới là thời điểm nguy hiểm chân chính.
“Đúng rồi, đừng cho Lý Thuần Phong và Thiên Hạo nhàn rỗi, để bọn họ tới tiền tuyến đi”.
“Tuy hai người này tu vi không cao nhưng tinh thông kỳ mỗn độn giáp, tứ phương bát quái, có lẽ thủ đoạn bất ngờ sẽ có hiệu quả?
Diệp Lăng dặn dò Trầm Nguyệt Tâm, trong Lôi Vực chỉ có Trầm Nguyệt Tâm nhàn rỗi, còn Đông Châu và Mạc Tư Thanh đều đang bận sự vụ.
Còn Táng Hoa thì đang bế quan trọng kích tu vi Thất Kiếp Tiên Đế.
Thể chất của nàng cực kì hiếm thấy trong tam giới, tốc độ tu luyện rất nhanh, hơn nữa chiến lực cũng cực kỳ bưu hãn, đến cả Diệp Lăng cũng phải thấy kinh ngạc.
“Diệp Lăng, ta có ý này"
Trầm Nguyệt Tâm đột nhiên ngẩng đầu, Diệp Lăng nhíu mày gật đầu ý bảo nàng cứ nói đi.
“Chúng ta chiêu mộ nhiều cường giả như vậy, hiện tại có thể nói là vô địch dưới cấp bậc lãnh thổ đỉnh cấp, nhưng lãnh thổ của chúng ta còn không bằng 1/3 diện tích lãnh thổ đỉnh cấp, mà quanh đây vẫn còn không ít lãnh thổ”
“Mỗi ngày tiền tài chúng ta tiêu tốn là một con số thiên văn, có thể nói rằng huy hoàng của chúng ta xây dựng bằng Tiên Thạch. Nhưng tốc độ tiêu hao Tiên Thạch quá nhanh, dù chúng ta bổ sung thì vẫn không thể bù đắp lại, càng không thể ngửa tay xin tỷ tỷ ở Cửu Kiếp phủ”
“Cho nên phải khai chiến thôi!”
Khai chiến!
Diệp Lăng chấn động, trong loạn thế, vô số thế lực đều bo bo giữ mình, cố gắng tránh mâu thuẫn xung đột, vậy mà Lôi Vực lại muốn khai chiến ư?
Bọn họ sẽ đứng ra làm chim đầu đàn ư?
“Đối với chúng ta mà nói thì khai chiến không phải chuyện xấu! Kiểu gì rồi đại loạn cũng sẽ tới, chỉ là sớm hay muộn mà thôi”.
“Hiện tại chúng ta chủ động khai chiến thì có thể uy hiếp người khác, hơn nữa cũng có thể luyện binh”
“Đám sói trưởng thành trong chiến tranh thì mới là dã thú khát máu, nếu cứ an ổn trốn trong hậu hoa viên hưởng lạc thì khi chiến tranh bắt đầu, tất cả sẽ luống cuống tay chân”
Trầm Nguyệt Tâm chỉ ra trọng tâm vấn đề, dù sao cũng phải đánh, vì sao không chủ động xuất kích?
Diệp Lăng suy tư, cảm thấy lời Trầm Nguyệt Tâm nói cũng có chút đạo lý.
Trong chiến tranh, kẻ khai chiến trước sẽ nắm giữa tiên cơ, đây là điều vô cùng trọng yếu có thể ảnh hưởng tới toàn bộ chiến cục. Một khi chiến tranh đột ngột xảy ra thì có khả năng người sẽ luống cuống tay chân để phản kháng lại. Dù sao một cỗ máy lớn muốn vận hành đều cần có rất nhiều trình tự, dù Diệp Lăng cường thịnh hơn nữa thì cũng không thể khống chế mọi ngóc ngách trong toàn bộ cương.
“Được! Nếu muốn chiến, vậy báo cho chúng huynh đệ thôi!"
Diệp Lăng phất tay, Trầm Nguyệt Tâm gật đầu, hai người xoay người chậm rãi đi tới đại điện Lôi Cung.
Đồng thời, các cường giả đều nhận được tin tức, bọn họ đồng loạt chạy tới đại điện.