Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1513 - Chương 1514: Bọ Ngựa Bắt Ve

Chương 1514: Bọ ngựa bắt ve

Thủ đoạn không quân tử nhưng kiếm lợi vừa nhanh vừa nhiều, điểm này đã được Diệp Lăng chứng thực ở Đế Vực.

Hai người không để ý đến việc bọn họ đang bị người người oán trách, vốn là phải tranh đấu giết chóc không ngừng dưới Vạn Yêu Trì này, hắn không chết thì người chết, vậy thì còn ai quan tâm đến việc mình đắc tội với ai, huống chi tư tưởng của Diệp Lăng là mỗi ngày không đắc tội vài người thì chính hắn cũng cảm thấy không thoải mái. Trong một góc Vạn Yêu Trì, Diệp Lăng và Đông Hoàng Thái Nhất ẩn nấp nhìn một chỗ cách đó không xa, hơn 10 vị cường giả Bát Kiếp hậu kỳ đang tranh đoạt một khối Huyết Tinh lớn như Sơn dương.

Khối Huyết Tinh này không nhỏ, dù sao không phải khối Huyết Tinh nào cũng to bằng con trâu được, bởi một khối như vậy tối thiểu phải do Cửu Kiếp Tiên Đế tọa hóa thì mới có thể hình thành.

Ùng ùng!

Từng vị Tiên Đế liều mạng đánh nhau cực kỳ kịch liệt, Diệp Lăng và Đông Hoàng Thái Nhất cười âm u chờ đợi xuất kích.

Mười mấy Tiên Đế này thuộc những phe khác nhau, ở đây chỉ có người tranh đoạt và người bảo hộ của kẻ đó cùng một phe, còn lại dù có là đồng tộc thì cũng sẽ không nương tay.

Đừng nói là đồng tộc, dù là huynh đệ ruột thịt thì e rằng cũng trở mặt tranh đoạt loại kỳ ngộ hiếm thấy này.

Phụt!

Huyết vụ nổ tung trước mặt hai người Diệp Lăng, vài thân thể chậm rãi rơi vào đáy ao, trong hư không chỉ còn lại ba Tiên Đế.

“Đến lúc rồi!”

Diệp Lăng nhanh chóng phóng ra, Đông Hoàng Thái Nhất ngây ngẩn nhìn Diệp Lăng lao đí, mất một lúc hắn ta mới hồi phục tinh thần.

“Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chờ sau!”

“Khối Huyết Tinh này là của hai huynh đệ lão tử, xéo hết cho ta!"

Diệp Lăng khí phách kiêu ngạo quát với ba tên Tiên Đế đang trợn mắt hốc mồm, Tiên Lực Thất Kiếp không ngừng trào ra.

“Hai huynh đệ?"

Ba Tiên Đế cười gằn, sau khi nhìn nhau thì định đồng lòng tấn công Diệp Lăng.

“Làm gì đấy?”

“Hai huynh đệ thì làm sao? !"

Diệp Lăng khinh miệt lắc đầu, tay chỉ sang bên cạnh rồi lập tức biến sắc, người đầu?

“Má nó, Đông Hoàng Thái Nhất, người giỏi lắm! Lăn ra đây cho lão tử!"

Diệp Lăng đen mặt quát, một thân ảnh lập tức vội vã bay đến bên cạnh Diệp Lăng, khuôn mặt lộ vẻ áy náy xấu hổ.

“Người lao đi nhanh quá ta không phản ứng kịp!"

Đông Hoàng Thái Nhất vội vã giải thích, người này lao nhanh như bị chó đuổi, chưa bảo hắn ta trước 1 tiếng đã bay ra.

“Má nó! Ngươi bị ngu à?”

“Chúng ta là cướp đấy, ngươi không nhanh thì cướp cái gì chứ?”

“Kỹ năng của người quá kém, nếu ta mang tiểu đội cướp đường đến đây thì đám người kia gặp họa rồi!"

Diệp Lăng lộ vẻ tiếc hận chỉ thẳng mặt Đông Hoàng Thái Nhất, năng lực thế này mà đi cướp cũng hắn thì hắn sợ danh tiếng của mình sẽ mất hết.

“Đông Hoàng Thái Nhất?”

“Hôm nay dù là Đông Hoàng Thái Nhi đến đây thì cũng vậy thôi!”

“Chúng ta sẽ giết hai tên ngốc này rồi tiếp tục tranh đoạt Huyết Tinh!”

Ba Tiên Đế rống giận, thân thể chấn động, Yêu Khí vô biên cuồn cuộn, sau đó ba người lao đến. Rầm rầm!

Trong đó có hai Tiên Đế tấn công Đông Hoàng Thái Nhất, còn lại một vị Bát Kiếp hậu kỳ đi thẳng tới trước mặt Diệp Lăng.

“Tiểu tử, cho ta."

Tiên Đế điên cuồng tỏa ra uy thế, nhưng gã còn chưa giơ tay lên thì Diệp Lăng đã nhấc tay ngắn gã lại.

“Gấp cái gì? !"

Diệp Lăng khinh thường nói, Tiên Đế vừa định xuất thủ nhất thời ngẩn ra.

“Lão tử còn chưa kịp nói lời mở màn, cho ta cơ hội nói nốt được không?"

“Huyết Tinh này là của lão tử”.

“Các ngươi liều mạng đánh nhau, lão tử làm ngư ông đắc lợi. Đây chính là vấn đề đầu óc, không có đầu óc thì chỉ có thể làm cu li, mà kẻ dùng đầu óc thì sẽ có tài phú không bao giờ hết!"

Diệp Lăng kiêu ngạo nói, bên kia, Đông Hoàng Thái Nhất hừng hực khí thế chiến với hai đại Tiên Đế.

“Ngươi!"

Bát Kiếp Tiên Đế căm giận rống to, chỉ vào Diệp Lăng vừa muốn chửi ầm lên, kết quả lại bị Diệp Lăng khinh thường đẩy sang một bên, không thèm để gã vào mắt.

“Ngươi cái gì mà ngươi! Sao ngươi có vẻ không thông minh chút nào vậy?”

“Ngươi biết người đó không? Đó chính là Đông Hoàng Thái Nhất, người đã bao giờ nghe nói đến hắn chưa?"

“Hắn chính là Thiên Đế thượng cổ, ngươi mà dám nhảy nhót trước mặt hắn thì người chết chắc rồi, ta thấy rõ ràng là người không muốn sống nữa, người ta có thể tát chết người đấy!"

“Người như người mà lại đòi cướp Huyết Tinh ư? Cút đi, lão tử tha cho ngươi một mạng, nếu không, ta sẽ dùng nước Vạn Yêu Trì hầm ngươi!"

Diệp Lăng hung hăng nói, Bát Kiếp Tiên Đế đối diện ngây người tro mắt nhìn Diệp Lăng.

Ngươi tới đây để giảng đạo à? “Cút!"

Ầm!

Bát Kiếp Tiến Đế kia không nhịn được nữa, gã muốn tát chết Diệp Lăng!

Bàn tay to như quạt hương bồ mang theo chưởng phong hung hãn lao về phía Diệp Lăng.

“Ái chà chà! Ngươi còn dám động thủ à? !"

Diệp Lăng cắn răng rống to, nắm chặt Diệt Tiên Kiếm trong tay, hắn bỗng nhiên vung kiếm. Viu!

Kiếm quang rực rỡ lóe lên trước mặt Bát Kiếp Tiên Đế, sắc mặt Tiên Đế kia đại biến, gã liên tục rút lui.

Tí tách!

Máu tươi rỉ ra từ bàn tay hòa lẫn vào nước.

“Ngươi rốt cuộc là ai? !"

Bát Kiếp Tiên Đế cắn răng hỏi, một tên Thất Kiếp Tiên Đế có thể dùng kiếm tổn thương gã chắc chắn không phải hạng người vô danh.

“Ta ư?"

“Lôi Đế, Diệp Lăng!"

Lôi Đế!

Bát Kiếp Tiên Đế lập tức chấn động, đương nhiên gã đã nghe nói đến danh tiếng của người này, hơn nữa gần đây hắn còn đại náo Long Tộc nhưng vẫn bình yên vô sự.

Hắn còn là chủ nhân của Cửu Kiếp lãnh thổ, là một nhân vật cực kỳ bưu hãn.

“Cửu Kiếp Đế Quần thì sao? Nếu ngươi dám đến Vạn Yêu Trì này thì người cũng phải chết thôi!"

Bát Kiếp Tiên Đế giẫm chân một cái, từng gỗ lực lượng mạnh mẽ không ngừng gào thét trong cơ thể, sau lưng gã xuất hiện một con cá chép khổng lồ.

“Ngư tinh?"

Diệp Lăng ngây ngẩn rồi lập tức nhếch miệng cười, không ngờ bản thể của người này lại là một con cá.

Cửu Kiếp Đế Quân! Ta biết người thủ đoạn bất phàm, ta cũng không dám khinh thường! Nhưng hôm nay người chắc chắn phải chết!”

Ngay sau đó Bát Kiếp Đế Quân đánh ra một chưởng, con cá khổng lồ sau lưng gã gào thét phóng về phía Diệp Lăng, quanh thân cá không ngừng lóe lên đao phong sắc bén.

Đao phong xé đôi dòng nước, Diệp Lăng bỗng nhiên cả kinh, rồi từng luồng lôi đình gào thét phóng ra từ dưới chân hắn.

Bình Luận (0)
Comment