Trong cơ thể Huyết Ma, tinh quang bao quanh Diệp Lăng, Thần Mạch chấn động, lực lượng kinh khủng không ngừng nhộn nhạo trong cơ thể hắn.
“Huyết châu này chắc chắn là chỗ dựa của Huyết Ma, nếu ta luyện hóa nó thì có lẽ sẽ đột phá đến Bát Kiếp Tiên Đế!"
Diệp Lăng kích động, hiện nay thương thế của hắn đã toàn toàn khối phục, chỉ trong phút chốc mà thôi nhưng tác dụng đã khủng bố như vậy.
Cửu Đại Tiên Anh cạn kiệt lại tràn ngập lực lượng, tản ra thất thải thần quang vô biên, thậm chí còn lớn hơn vài phần.
Xèo xèo.
Huyết quang đi theo kỳ kinh bát mạch chảy vào Thần Mạch, Thần Mạch thứ chín đã mở ra được một nửa.
“Chẳng lẽ có thể dùng lực lượng này để mở ra Thần Mạch thứ 9 ư?”.
Diệp Lăng kinh hãi, nếu có thể mở ra Thần Mạch thứ 9, cộng thêm thần thông thủ đoạn của hắn thì cường giả Bát Kiếp Tiên Đế đỉnh phong cũng không thể chấn nhiếp được hắn!
Thậm chí thành tựu này còn quan trọng hơn đột phá đến Bát Kiếp Tiên Đế, mỗi lần Thần Mạch đột phá đều sẽ khiến Diệp Lăng lột xác Trong Kinh Thiên Sơn, đám cường giả nguyên thủy kia có thể dựa vào chín Thần Mạch để đấu với bất cứ Bát Kiếp Tiên Đế nào!
Lúc trước An Thiên Vương từng nói với hắn, sự ảo diệu của Thần Mạch nằm ở mạch thứ 2 và thứ 10, nếu đột phá thì chắc chắn lực lượng sẽ chất biến.
Còn khi mở ra mạch thứ 11 và 12 đại viên mãn thì đồng nghĩa với việc nội tình Cửu Kiếp Tiên Đế sẽ tăng lên lần nữa, bất kỳ cường giả nào có đủ 12 Thần Mạch đều có thực lực đấu với cường giả Cửu Kiếp đỉnh phong.
“Nếu vậy lần này nhất định phải thành công!”
Diệp Lăng lên tinh thần, Cửu U Đế Công càng mạnh mẽ thôn phệ huyết chấu, không ngừng phân giải lực lượng.
Từng cỗ lực lượng tinh thuận tràn ngập trong cơ thể, sau đó bị Diệp Lăng điều động tiến vào trong Thần Mạch thứ chín.
May mà Diệp Lăng sở hữu Cửu U Đế Công có thể thôn phệ vạn vật thế gian, nếu mà là cường giả khác thì đã phải chết ở đây rồi. Thậm chí nếu vừa rồi Đắc Kỷ không xuất hiện đánh ra một kích trí mạng thì dù Diệp Lăng thi triển Cửu U Đế Công đến cực hạn thì cũng không thể lay động huyết châu.
Thần Mạch thứ chín lóe ra tử kim quang ảm đạm, hào quang bao trùm toàn bộ kinh mạch, lực lượng khẽ chấn động.
Đúng lúc này, Diệp Lăng đột nhiên run lên, cảnh giới vốn đã đạt tới đỉnh điểm lại bị lực lượng này đẩy lên. Âm!
Tu vi Thất Kiếp đỉnh phong hoàn toàn vững chắc!
Tiên Lực dao động trong cơ thể Diệp Lăng như nước sông cuồn cuộn không ngừng chải vuốt mọi ngóc ngách.
Hậu kỳ và đỉnh phong chênh lệch ở chất lượng và sự biến hóa, nhưng cảnh giới càng cao thâm thì sự biến hóa càng rõ ràng.
Lúc này tình trạng trong cơ thể Diệp Lăng như bão táp mưa giông, lực lượng không tự chủ bùng phát, sức mạnh cường đại tràn ngập cơ thể!
“Đúng là Tái ông mất ngựa, không biết là phúc hay họa!"
Diệp Lăng không tự chủ nở nụ cười, hung hiểm lúc trước có thể coi là nguy cơ nguy hiểm nhất mà Diệp Lăng từng gặp phải, thậm chí hắn đã suýt chết ở đây.
Nhưng hiện giờ lại thành trong họa có phúc, hắn cắn nuốt huyết châu quỷ dị kia, đột phá tu vi, Thần Mạch thứ chín cũng sắp mở ra! Hơn nữa lần này không chỉ có cảnh giới đột phá, mà tâm linh cùng ý chí lực của Diệp Lăng cũng nhanh chóng tăng trưởng. Khi đối kháng với huyết châu, Diệp Lăng từng muốn buông tha, nhưng ý chí của hắn đã ngăn hắn lại.
Tâm linh và ý chí của hắn bây giờ trong suốt như lưu ly, tản ra thần quang mịt mờ, vạn tà bất xâm, không nhiễm bụi trần!
Đột nhiên Thần Mạch thứ chín tỏa ra tử kim quang ảm đạm bùng nổ hào quang xán lạn!
“Thần Mạch thứ chín, PHÁ... !"
Diệp Lăng chấn động, trầm thấp rống lên, thân thể hắn phóng ra tử Lục TuỌllg:
Diệp Lăng nhếch miệng cười, bàn tay nắm chặt, trong mắt lóe phong mang Viu!
Diệp Lăng đã hoàn toàn thôn phệ luyện hóa huyết châu, hắn hóa thành một đạo cực quang xông đến dưới sườn Huyết Ma, trực tiếp phá động lao ra.
“Mau nhìn kìa, có kẻ bay ra, đó có phải kẻ đã chui vào trong cơ thể Huyết Ma hay không?”
“Sao khí tức của hắn lại thay đổi rồi?”
“Đúng, hơn nữa hắn đã đột phá Thất Kiếp đỉnh phong, thậm chí ta còn cảm thấy hắn sắp bước vào cảnh giới Bát Kiếp Tiên Đế!”
Tất cả Tiên Đế đều kinh ngạc, đặc biệt là Phượng Cửu Huyền, ánh mắt y sáng lên nhìn chằm chằm vào Diệp Lăng.
“Nhất định là có bảo bối! Xem ra lần này không những ta phải giết chết Đông Hoàng Thái Nhất mà còn có tên đáng chết này nữa!"
Đột phá đại biểu cho có cơ duyên, nhưng Phượng Cửu Huyền đã quên rằng trước đó khi Diệp Lăng liều mạng thì đã phải mạo hiểm chừng nào.
“Grào!"
Đột nhiên Huyết Ma ngửa đầu rống to, thân thể phóng lên cao, nó muốn chạy thoát khỏi Vạn Yêu Trì.
Crắc!
Cấm chế phong ấn Vạn Yêu Trì vô số năm bị nó hung hãn xé mở, nó vọt thẳng lên trời trong ánh mắt của vô số lão tổ.
“Huyết Ma, lưu lại cho bổn tọa!"
Đám lão tổ vô cùng khẩn trương rống giận, bọn họ muốn xuất thủ nhưng còn chưa kịp ra tay thì Huyết Ma đã biến mất vô ảnh vô tung.
Cấm chế Vạn Yêu Trì cũng khôi phục như lúc ban đầu, hào quang bao trùm. Dưới đáy Vạn Yêu Trì, đám Tiên Đế thấy vậy thì đều thở ra, có không ít người ngồi bệt xuống, sắc mặt trắng bệch.
“Diệp Lăng, ngươi không sao chứ? !"
Đám Tiểu Hắc mang Bạch Mai vọt tới, Diệp Lăng nhíu mày xông đến.
“Bạch Mai sao vậy?"
Nhìn máu tươi trên khóe miệng Bạch Mai, trong lòng Diệp Lăng tràn đầy lệ khí.
Lúc này, Bạch Mai chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy Diệp Lăng thì nàng vô cùng kích động, vừa muốn nói gì đó thì toàn bộ Vạn Yêu Trì đột nhiên lắc là một lần nữa.
“Đáng chết, lại chuyện gì đây? !”
“Chẳng lẽ Huyết Ma lại xuất hiện ư? Là tai họa khác sao?”
“Không, có lẽ là thứ khác!”
Trong lúc nhất thời, tất cả Tiên Đế đều hoảng sợ, bọn họ sợ rằng lại có một Huyết Ma khác xông ra thì rất có thể toàn bộ người ở đây sẽ xong đời.
Ngay sau đó, mọi người mở to mắt nhìn một khối Huyết Tinh cao chừng 10 trượng chui ra khỏi nền đất rồi bay lên!