Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1538 - Chương 1539: Người Thất Bại

Chương 1539: Người thất bại

Phụt!

Diệp Lăng hộc máu, hai ngọn lửa mang theo lực lượng khủng bố vô biên cuồng bạo tàn sát bừa bãi, trong lực lượng này còn có một tia tinh thần lực quỷ dị lặng yên đánh vào đầu Diệp Lăng.

Tuy lực lượng ẩn chứa trong hỏa diễm kém xa tinh thần lực của Diệp Lăng nhưng cũng đủ khiến hắn kinh ngạc.

“Đây nhất định là thần thông Hỏa Nhãn Kim Tinh của Tôn Hầu Tử"

Diệp Lăng đột nhiên nghĩ đến một điều, nếu Bạo Quân biết thần thông này thì chắc chắn Tôn Hầu Tử còn lĩnh ngộ thấm sâu hơn, như vậy khuyết điểm duy nhất của y đang dần được khắc phục!

“Tiểu tử ngươi mạnh thật!"

Bạo Quân nhếch miệng cười, y biết rõ công kích của mình mạnh thế nào nhưng lại chỉ có thể đánh lõm lồng ngực Diệp Lăng mà thôi.

Máu tươi chảy ra từ lồng ngực Diệp Lăng hòa tan trong Vạn Yêu Trì, Diệp Lăng ngẩng đầu cười gằn, trong mắt hiện lên sát khí sâm nhiên.

“Muốn giết ta ư? Con khỉ nhà người còn kém lắm!"

Diệp Lăng ngửa đầu gầm lên một tiếng, chân giẫm xuống đất, sóng nước mãnh mẽ cuộn trào.

“Ngươi hãy nếm thử thần thông của lão tử đây!"

Vù vù!

Bàn tay Diệp Lăng lật xuống, chưởng ấn hiện lên trên đỉnh đầu Bạo Quân, ánh sáng hủy diệt phát ra từ trong lòng bàn tay. Chương Trung Tiên Quốc! Khi Chương Trung Tiên Quốc xuất hiện, hư không bốn phía đều đổ nát, từng luồng khí xám chảy ra.

Ầm! Tay Diệp Lăng ấn xuống, chưởng ấn hung hăng giáng xuống tạo thành dòng lũ, thần quang mịt mờ!

“Lão tử ghét nhất là chưởng ấn!"

Bạo Quân nổi giận gầm lên, toàn bộ Hoa Quả Sơn ghét thần thông chưởng ấn nhất, đó là nỗi nhục của toàn bộ thánh địa Hoa Quả Sơn! Âm!

Đột nhiên, Bạo Quân hung hăng xung ngân bổng, từng luồng ngân quang lóe lên rồi lao ra sau lưng y.

Xì.

Đôi cánh có văn lô màu bạc xuất hiện sau lưng Bạo Quân, đôi cánh vỗ nhẹ, con ngươi Bạo Quần lóe ngân quang, trông chúng như một đội bảo thạch sáng chói.

“Phá cho lão tử!"

Bạo Quân lao lên tấn công Chương Trung Tiên Quốc đang giáng xuống, trường côn trong tay hung hăng đâm thẳng như muốn xuyên thủng thiên địa.

Chưởng phong cuồn cuộn, côn ảnh tận trời.

Khi chúng chạm vào nhau, trường còn đấm vào trong lòng bàn tay, lực lượng mạnh mẽ khiến chưởng ấn không ngừng chấn động.

Nhưng ngay sau đó sắc mặt Bạo Quân đại biến.

Bàn tay bị ngân bổng của y đánh trực diện chỉ chấn động kịch liệt chứ không hề có dấu hiệu tiêu tán, hơn nữa thế tiến công vẫn mạnh mẽ vô song!

“Trấn áp!"

Cách đó không xa, Diệp Lăng cắn răng gầm lên, chưởng ấn xán lạn thần quang đột nhiên tỏa hào quang sáng chói tận trời. Âm!

Chưởng ấn lại mạnh mẽ giáng xuống, hai chân Bạo Quân vang lên tiếng khớp xương kêu răng rắc, sắc mặt đỏ rực, răng nanh nhọn hoắt như nhuốm màu máu đỏ tươi.

“Lão tổ nhà ta thua dưới chưởng của Như Lai, Hoa Quả Sơn ta không thể lại đi lên vết xe đổ của lão tổ!"

Grào!

Tiếng thét vang vọng tận trời, sóng âm vô biên khiến đám cường giả chém giết lẫn nhau quanh đây đều tái mặt.

“Phá cho ta!"

Xèo xèo xèo! Ngân bổng trong tay Bạo Quân không ngừng run rẩy, cánh tay y bỗng nhiên phóng đại gấp nhiều lần, gân guốc nổi rõ trên cánh tay.

Phốc!

Trường côn xuyên thủng trời, Chương Trung Tiên Quốc bị trường côn đâm thấu thành một lỗ thủng lớn, sau đó hoàn toàn vỡ nát.

“Bạo Quân!"

Thanh ấm lạnh như băng của Diệp Lăng đột nhiên vang lên, Bạo Quân ngẩng đầu nhìn, một thanh trường kiếm lặng yên xuất hiện trước mặt y.

“Một thanh trường kiếm nho nhỏ mà cũng dám làm càn ư? Cút!”

Bạo Quân rống giận, nhưng khi trường côn sắp đánh lên trường kiếm, một đạo kiếm quang đã đánh trúng ngân bổng trong tay y.

Coong!

Tia lửa văng khắp nơi, Bạo Quân cảm thấy đầu mình tê dại, y còn chưa kịp khôi phục thì kiếm của Diệp Lăng đã lại đâm tới, nó mạnh hơn, dữ dằn hơn.

Leng keng!

Kiếm quang như mưa hiện lên, kiếm hoa tàn lụi văng ra trở thành sát khí kinh khủng trong mắt Bạo Quân!

Diệp Lăng thi triển Cuồng Lôi kiếm pháp vô cùng nhuần nhuyễn, hơn nữa Lôi Vực dưới chân hắn cũng đã hoàn toàn bao phủ Bạo Quân, nhưng Bạo Quân không hề phát hiện, khi y đỡ kiếm của Diệp Lăng, hai tròng mắt Diệp Lăng xuất hiện lực lượng lôi đình quỷ dị tựa như vòng xoáy. Ong ong.

Đôi mắt huyễn hóa, vòng xoáy tràn đầy lôi đình thay thế cho đồng tử, chúng nhanh chóng xoay tròn.

“Lôi sát!"

Viu!

Một luồng tinh thần lực cường đại đánh vào trong đầu Bạo Quân, đây là thủ đoạn công kích tinh thần Diệp Lăng hiếm khi dùng đến.

Ban nãy khi còn ở trong cơ thể Huyết Ma, tinh thần lực, ý chí lực và tâm linh của Diệp Lăng đã lột xác tiến lên một tầm cao mới.

Lối sát là thần thông của Lôi Đế thượng cổ, cũng là thần thông giúp Diệp Lăng leo lên võ đài.

“Khốn kiếp!”

“Chuyện gì xảy ra vậy? Đầu của ta!"

Bạo Quân nổi giận gầm lên, sắc mặt y càng thêm dữ tợn, răng nanh dài thêm vài phần, tròng mắt tràn đầy tơ máu, đầu y đau đớn kịch liệt như bị kim đâm.

Nhân lúc này, Diệp Lăng cầm kiếm đâm tới, kiếm quang càng thêm cán lạn.

“Nhất Kiếm Vô Địch, bại!"

Viu viu!

Đột nhiên trên mũi kiếm xuất hiện một lỗ đen lớn, nó cực kỳ bá đạo thôn phệ tất cả mọi thứ xung quanh. Rồi Diệt Tiên Kiếm đâm mạnh vào thân thể cường tráng của Bạo Quân. Âm!

Hắc quang bao trùm, Bạo Quân rơi xuống, lồng ngực máu me đầm đìa, trên đó có một vết thương máu thịt lẫn lộn.

“Ngươi bại!"

Diệp Lăng nhìn Bạo Quân ngã xuống đất, kiếm trong tay hắn vẫn còn đang nhỏ xuống từng giọt máu tươi, tản ra sát khí cường đại.

Bạo Quân trừng mắt không thể tin nổi.

Bạo Quân y đường đường là nhân tài kiệt xuất của thế hệ trẻ Hoa Quả Sơn, là hậu đại được lão tổ sủng ái nhất, vậy mà y lại thua trong tay một tên Thất Kiếp Tiên Đế ư?

“Không!"

“Ta không bại!"

“Người Hoa Quả Sơn có thể chết, nhưng tuyệt đối sẽ không bại!"

Đùng!

Bạo Quân giãy dụa đứng lên, chân đứng vững trên mặt đất, Yêu Khí cuồn cuộn!

Y nắm chặt ngân bóng trong tay, ngân quang chói mắt bùng nổ!

Bình Luận (0)
Comment