Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1540 - Chương 1541: Kịch Chiến Phượng Cửu Huyền

Chương 1541: Kịch chiến Phượng Cửu Huyền

“Phượng Cửu Huyền, ngươi chán sống rồi!"

Diệp Lăng lạnh giọng nói, chiều đánh lén vừa rồi khiến hắn trọng thương mất đi sức chiến đấu, may nhờ có thân thể tương đối bưu hãn nên chưa chết. Dù vậy thương thế quá nghiêm trọng cộng với bị đánh lén nên Diệp Lăng tràn đầy sát khí nồng nặc đối với Phượng Cửu Huyền.

“Ta chán sống ư?"

Phượng Cửu Huyền nhún vai cười khinh miệt, sau đó nhìn lên trên Vạn Yêu Trì.

“Ngươi mới là kẻ muốn tìm đường chết, dám ngăn cản ta ra tay với Đông Hoàng Thái Nhất, ngươi có biết người vừa phá hủy mối làm ăn mấy trăm triệu Tiên Thạch của ta không?"

“Cửu Kiếp Đế Quân ư?”

“Hừ, người cho rằng mình vẫn là chủ nhân Cửu Kiếp Cương Vực trước đây sao? Hiện tại người chỉ là một đống cặn bã mà thôi, người biết không? !"

“Mà cũng không sao, tuy Đông Hoàng Thái Nhất chạy thoát khiến bổn tọa tổn thất không ít Tiên Thạch, thế nhưng có Huyết Tinh người cướp được bù đắp thì ta cũng không lỗ"

Phượng Cửu Huyền xoa xoa nắm đấm của mình, y bỗng nhiên phất tay, một thanh trường kiếm tỏa ra thất thải thần quang xuất hiện trong tay y. Kiếm quang tản ra uy lực Thần khí, đường đường là người cầm quyền tương lai của Phượng Hoàng tộc, y sở hữu một kiện Thần khí cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

“Phượng Cửu Huyền!"

Diệp Lăng cắn răng lau đi máu tươi trên khóe miệng.

“Ngươi muốn chết rồi!”

Âm!

Lôi Vực vô biên bùng nổ, vô số lực lượng lôi đình ngưng tụ đan vào nhau.

“Ta muốn chết ư?”

“Rốt cuộc là ai chết thì lát nữa tự nhiên sẽ biết!"

Phượng Cửu Huyền phi đến, đôi cánh bảy màu hiện ra sau lưng.

“Nhất Kiếm Phượng Cửu Thiên, thiên địa bất tương kiến!”

Thanh âm Phượng Cửu Huyền vang vọng, Thất Thải Thần Phượng khổng lồ xuất hiện phía sau Phượng Cửu Huyền, sải cánh giang rộng. Thần Phượng ngửa đầu gào to, đôi cánh bùng cháy tản ra dao động làm người ta sợ hãi.

“Diệp Lăng, chết đi!"

Phượng Cửu Huyền thét to, Thần Phượng sau lưng y bay về phía Diệp Lăng, nơi nó đi qua hư không hoàn toàn vỡ vụn.

Răng rắc, hư không vỡ nát cực kỳ đáng sợ, Diệp Lăng sắc mặt trắng bệch âm trầm nhìn Phượng Hoàng, hắn nở nụ cười cười lạnh nhạt.

“Phượng Cửu Huyền! Lão tử nướng hai cánh của ngươi đây!"

Diệp Lăng gầm lên, tay cầm Diệt Tiên Kiếm, kiếm quang băng lãnh phóng lên cao.

Viu!

Thần Phượng trực tiếp đụng phải kiếm quang, kiếm quang ầm ầm vỡ nát.

“Không!"

“Diệp Lăng cẩn thận!"

“Khốn kiếp, nếu lão tử xuống Vạn Yêu Trì thì nhất định sẽ xé xác ngươi!"

Đám người Tiểu Hắc nghiến răng nghiến lợi nhìn trận chiến kịch liệt bên dưới, trong mắt lộ vẻ ngưng trọng.

Thực lực Phượng Cửu Huyền quá mạnh, trong tam giới, người này là một trong những cường giả đứng đầu cảnh giới Bát Kiếp Tiên Đế, dù là Tiểu Hắc hay Đông Hoàng Thái Nhất thì cũng không dám khinh thường y.

Diệp Lăng rất mạnh, hắn có thể vượt cấp khiêu chiến nhưng cảnh giới càng cao thì khả năng này càng không thể hiện rõ. Bởi vì cảnh giới càng cao thì càng có nhiều cường giả chậm chạp không đột phá, thực lực tích lũy nhiều năm sau không lường được. Cho nên khi Diệp Lăng đứng ở cảnh giới Ngũ Kiếp Tiên Đế thì có thể đánh bại Thất Kiếp sơ kỳ, nhưng bây giờ hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Cửu Kiếp Tiên Đế.

Dưới Vạn Yêu Trì, Thất Thải Thần Phượng đánh nát kiếm quang xong thì chấn động hai cánh, hỏa diễm trên đôi cánh phóng ra.

Viu!

Hỏa diễm ngợp trời phóng về phía Diệp Lăng, nơi ngọn lửa đi qua hư không nứt vỡ thành vô số khe nứt chói mắt. Diệp Lăng nhìn ngọn lửa càng ngày càng gần, hắn nắm chặt Diệt Tiên Kiếm trong tay. Đột nhiên Diệp Lăng lao lên đánh về phía hỏa diễm, Diệt Tiên Kiếm chém nghiêng.

“Phá cho ta!"

Tiếng kiếm ngân vang, kiếm quang sáng chói ngưng tụ lực lượng cực điểm chân ý và hủy diệt chân ý đại viên mãn! Không chỉ như vậy, kiếm quang còn ngưng tụ lực lượng lôi đình cuồng mãnh hung liệt vô biên.

Khi kiếm quang đụng hỏa diễm, ánh sáng chói mắt nổ tung như pháo hoa chiếu rọi bốn phương.

Kiếm quang vỡ nát, hỏa diễm nóng rực cũng tiêu tan biến mất dưới Vạn Yêu Trì.

“Diệp Lăng! Thủ đoạn của người khiến bổn tọa quá thất vọng"

Phượng Cửu Huyền đứng trong hư không cười khinh miệt, y chỉ vừa mới ra tay nhưng chắc tên Diệp Lăng kia thì đã đánh hết toàn lực rồi.

“Thủ đoạn ư? Vậy ngươi cũng nếm thử thủ đoạn của ta đi?"

Diệp Lăng cười lạnh chỉ một điểm, hạt chậu tản ra thần quang xán lạn bay ra.

“Không!"

Khi hạt chầu bay ra, sắc mặt Phượng Cửu Huyền lập tức đại biến, hạt châu kia dùng trên đỉnh đầu y, nhốt y lại trong màn sáng.

Bát Cực Khốn Thần Châu!

Thần khí mạnh mẽ này trực tiếp kéo Phượng Cửu Huyền vào trong vòng vậy, dù y công kích thế nào thì nó cũng không nhúc nhích chứ đừng nói là bị phá.

“Phượng Cửu Huyền, ngươi sẽ phải trả giá đắt!"

Diệp Lăng gầm lên giận dữ, một cái đỉnh đen loáng nho nhỏ bay ra từ trong tay hắn.

Rầm rầm!

Từng luồng tinh quang phóng ra từ tiểu đỉnh lượn lờ trong hư không, từng tiếng Long ngâm nổ vang trong trời đất.

“Đây là cái gì?"

Phượng Cửu Huyền thấy cái đỉnh kia thì trong lòng có cảm giác lạnh như băng, linh hồn rung động không tự chủ.

“Đây là thứ sẽ lấy mạng ngươi!"

Diệp Lăng cười gằn, hai tay VỖ ra, đỉnh đen xoay tròn bay ra ngoài, nó phóng to trở thành một đại đỉnh cao chừng 10 trượng!

Bát Bộ Phù ĐỒ!

Bốn Tiên Anh trong cơ thể Diệp Lăng đã bị Bát Bộ Phù Đồ rút sạch lực lượng, từng cỗ lực lượng đang không ngừng rít gào trong Bát Bộ Phù Đồ.

Grào!

Hư ảnh Chân Long phóng lên trời, sáu Chân Long uốn lượn trong hư không trừng mắt nhìn Phượng Cửu Huyền, Long trào khua nhẹ khiến hư không sụp đổ. Trong Sơn Cốc bên ngoài Vạn Yêu Trì, đại trưởng lão Long tộc biến sắc nhìn cái đỉnh quen thuộc mà xa lạ kia, lão nghĩ tới điều gì đó.

“Đây là Bát Bộ Phù Đồ!"

Đột nhiên đại trưởng lão Long tộc thét lên, khuôn mặt tràn đầy kinh hãi.

Bình Luận (0)
Comment