Nhìn La Quỷ ầm ỹ, Diệp Lăng lãnh đạm lắc đầu.
Ầm!
Dưới chân Diệp Lăng tràn ngập lôi đình vô biên như biển sét gầm thét.
“Cái gì?"
La Quỷ thấy vậy thì sắc mặt lập tức đại biến, đối với bọn họ mà nói lôi đình chính là lực lượng gây ra thương tổn lớn nhất.
Loại lực lượng này là đòn trí mạng với bọn họ, là thứ khiến tất cả âm hồn Sợ hãi nhất.
Viu!
La Quỷ xoay người bỏ chạy, nhưng tốc độ của y sao có thể so với Diệp Lăng, y mới vừa đưa chân ra liền bị Lôi Vực vô biên bao phủ. Ầm ầm!
Sấm chớp dâng trào như sóng biển hung hăng đánh lên thân thể La Quỷ, hoàn toàn bao phủ lấy y.
“Thả ta ra! Không, linh hồn của ta!"
La Quỷ kêu gào thảm thiết, một đạo kiếm quang mang theo lối quang nóng rực lóe lên trước mặt y, cắt qua ánh mắt y.
Bịch!
La Quỷ không còn khí tức ngã xuống đất, thân thể y lập tức cương cứng ngay khi vừa tử vong.
Dù là ở tam giới hay là cấm địa hoặc thậm chí là Cửu U thì cũng không có cường giả Thất Kiếp Tiến Đế nào có để đối phó với Diệp Lăng. Sau khi giết xong La Quỷ, Diệp Lăng bước ra khỏi lối vào thấp bé kia, hắn đã chân chính tiến vào Cửu U Địa Ngục!
Đại địa hoang vu không có bất kỳ sinh vật nào, chỉ có khí tức tử vong thế lượng, không gian mờ mịt mơ hồ, xa xa có những ngọn núi màu xám sừng sững “Phải tìm thế nào đây?"
Diệp Lăng lắc đầu, tìm một người trong Cửu U này chẳng khác nào tìm kim đáy bể, Diệp Lăng không có chút đầu mối nào.
“Cược vào vận khí vậy!"
Diệp Lăng hít sâu một hơi, điểm mũi chân phi thẳng về phía Đông, Tiên Lực không ngừng dâng trào.
Ở nơi hiếm thấy dấu chân người người này, Diệp Lăng tựa như một kẻ ngoại lại đột nhiên xâm lấn đánh vỡ sự tĩnh mịch nơi đây.
Nơi xa có mấy đạo ý niệm cường đại đang trao đổi.
“Lại có người xông vào, hắn chỉ là Thất Kiếp Tiên Đế đỉnh phong, trực tiếp cản lại giết đi!”
“Đáng chết, nhất định phải rửa sạch khuất nhục lúc trước, một tiểu nữ oa mà thôi thế mà chúng ta lại không làm được gì!”.
“Nói nhiều như vậy làm gì, nhanh xuất thủ đi, nếu không người này chạy bây giờ?
Các ý niệm không ngừng câu thông, Diệp Lăng đang bay đi đột nhiên lộ vẻ ngưng trọng, hắn ngừng lại.
Diệp Lăng đã cảm nhận được dao động yếu ớt kia, Diệt Tiên Kiếm xoay tròn tỏa ra kiếm quang rực rỡ trong hư không, thần sắc hắn nghiêm nghị chờ đợi.
“Còn trốn cái gì? Nhanh lăn ra đây!"
Giọng Diệp Lăng vang vọng như sấm nổ vang trong thiên địa, ngay sau đó ba bóng người phóng ra, sát khí cuồn cuộn.
“Tiểu tử ngươi muốn chết ư? !"
“Không ngờ ngươi lại dám chủ động dừng lại, hình như người không biết chữ “chết”
viết thế nào đúng không? !"
“Vất vả lắm mới bắt được một người, lần này chúng ta phải uống cạn máu tươi của hắn!"
Ba người trông như dã nhân đứng trong hư không cười lạnh nhìn Diệp Lăng, tu vi ba tên này đều là Bát Kiếp sơ kỳ nhưng chiến lực đều mạnh hơn Bát Kiếp sơ kỳ bình thường nhiều, ba người liên thủ uy lực lại càng kinh người, chiến lực tăng mạnh.
Diệp Lăng lãnh đạm liếc ba tên này, hắn mỉm cười lắc đầu.
“Chỉ có ba người mà đòi giết ta ư?”
“Lão tử đã từng đi một vòng Cửu U Địa Ngục nhưng chưa từng thấy kẻ nào ngu ngốc như các ngươi"
Lời Diệp Lăng nói khiến sắc mặt ba tên này cứng đờ.
“Ha ha, chém gió vừa thôi!"
“Tiểu tử ngươi biết đây là đâu không? Nơi này là Cửu U Địa Ngục chứ không phải Tiên Giới của các ngươi, đi một vòng ở đây ư? Ha ha, thật nực cười!”
“Ra tay đi, quan tâm nhiều làm gì!”
Xoạt xoạt xoạt!
Ba đạo hắc quang phóng lên cao bao trùm Diệp Lăng, sát khí dạt dào, khí tức khát máu tràn ngập.
“Cút!"
Diệp Lăng giẫm chân, Lôi Vực vô biên nổi lên, Diệt Tiên Kiếm trong tay hắn chém về phía một tên La Quỷ.
Rầm rầm!
Lối quang chói mắt, kiếm quang tung bay, ba La Quỷ hoàn toàn biến sắc.
“Không ổn!”
“Đó là lôi đình, tránh mau!”
Ba đạo hắc quang bị Diệp Lăng trực tiếp chém VỠ, ba La Quỷ định bỏ chạy.
Nhưng ba kẻ này vừa xoay người thì một thanh kiếm đã xuyên thủng lưng một tên La Quỷ, kiếm khí sắc bén xoắn nát thân thể gã.
Phụt!
Hắc quang bùng nổ, thân thể La Quỷ trực tiếp nổ tung, màu đen vàng khắp hư không.
“Nhị đệ!"
“Khốn kiếp, lão tử liều mạng với ngươi!"
Rầm rầm!
Hai tên La Quỷ đang điên cuồng chạy thục mạng lập tức quay người cầm pháp bảo tấn công Diệp Lăng, nhưng thực lực hai kẻ này hoàn toàn không thể uy hiếp đến Diệp Lăng.
“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên!”
Âm!
Trong Cửu U Địa Ngục tối tăm đột nhiên xuất hiện một vì sao tản ra tinh quang sáng chói.
Viu!
Tinh quang ngưng tụ trên mũi kiếm, kiếm quang nhộn nhạo.
Viu!
Kiếm quang chợt bắn ra tỏa ra hàn quang vạn trượng, ánh kiếm tựa như đốt sáng toàn bộ thiên địa, La Quỷ đứng trước trực tiếp bị kiếm đâm xuyên, thân thể gã chấn động.
“Tam đệ!"
La Quỷ còn lại rống to, nhìn khí tức vô địch của Diệp Lăng, thân thể gã run rẩy không biết là do tức giận hay là sợ hãi.
“Cho ta biết hành tung của nữ nhân đi vào đây, ta sẽ tha mạng cho ngươi"
Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, lôi đình không ngừng nhảy lên dưới chân hắn, sát khí khóa chặt La Quỷ.
La Quỷ cảm nhận được sát khí hung hãn của Diệp Lăng, gã cười lạnh lắc đầu nhìn Diệp Lăng.
“Giết hai huynh đệ của ta rồi mà còn đòi tin tức ư? Ta sẽ cho người biết cái gì gọi là tuyệt vọng!”
Âm!
La Quỷ kia đột nhiên tự bạo, màu đen phun ra rơi lên quần áo Diệp Lăng không ít. Mùi tanh tưới lan tỏa trong không khí truyền đến lỗ mũi Diệp Lăng, sắc mặt Diệp Lăng lập tức thay đổi.
“Huyết Ma đại pháp!"
Diệp Lăng ngưng trọng thì thào, lúc này hắn cảm giác được bốn phương tám hướng có vô số đạo khí tức kinh khủng đang chậm rãi dao động.