Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1552 - Chương 1553: Ai Cao Hơn?

Chương 1553: Ai cao hơn?

Khi Thủy Hỏa Liên Hoa ngưng tụ thành hình, lực lượng thủy hỏa mênh mông bắt đầu bạo động phun trào ra từng cỗ khí tức kinh khủng. Rầm rầm!

Thủy Hỏa Liên Hoa xoay tròn xay nát đám Phệ Linh Trùng trong khoảnh khắc ngắn ngủi rồi trực tiếp vỡ vụn, vô số côn trùng màu xám tro xuyên thủng Thủy Hỏa Liên Hoa lao tới.

“Con bà nó!"

Diệp Lăng đã chạy xa ngàn dặm nhưng khi quay đầu nhìn cảnh tượng đáng sợ sau lưng thì vẫn không nên được sự kinh hãi trong lòng.

Phệ Linh Trùng tựa như một đại sát khí kinh thiên, nếu bị chúng nhắm đến thì Thánh Nhân cũng phải sợ hãi.

Rầm rầm!

Diệp Lăng không dám quay đầu, hắn điên cuồng chạy thục mạng, biển Phệ Linh Trùng vô biên vẫn theo sát phía sau.

“Đáng chết, tại sao lại như vậy? ! Sao chúng cứ bám theo ta, chẳng lẽ trên người ta có gì đó hấp dẫn bọn chúng ư?"

Diệp Lăng cắn răng, theo lý thì đám côn trùng kia không đuổi được hắn thì sẽ bỏ qua, nhưng sao bây giờ cứ điên cuồng đuổi theo không ngừng như vậy.

Diệp Lăng sững sờ nghĩ tới gì đó, chẳng lẽ Cửu U Đế Công trong cơ thể mình hấp dẫn đám côn trùng này ư?

Nghĩ vậy, Diệp Lăng vội vàng ngừng thi triển Cửu U Đế Công, khí tức Cửu U tản ra từ người hắn lập tức biến mất.

Đám Phệ Linh Trùng vốn đang lao tới dừng bước đột ngột, có vẻ như chúng đang tìm kiếm phương hướng mục tiêu.

“Mẹ kiếp, quả nhiên là vậy!"

Diệp Lăng lắc đầu mắng, ai có thể ngờ được rằng Cửu U Đế Công lại thành mục tiêu của chúng chứ.

Nhìn Phệ Linh Trùng như đám ruồi mất đầu phía sau, Diệp Lăng thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn vừa mới xoay người lại thì trước mặt đã xuất hiện hơn mười bóng người vạm vỡ lao đến.

Tu vi tối thiểu của bọn họ là Bát Kiếp đỉnh phong, thậm chí có kẻ còn là cường giả cấp bậc Cửu Kiếp, bọn họ nhìn Diệp Lăng với ánh mắt ác ý.

“Chà chà, lâu lắm mới có nhân loại xuất hiện, lần này chúng ta có thể thỏa thích hưởng thụ máu thịt của hắn rồi!"

“Đúng vậy, nhưng tiếc là hắn chỉ là Thất Kiếp đỉnh phong, máu thịt quá ít.

“Dù sao có cũng hơn không, cứ giết đi"

Đám quỷ này tỏ vẻ khinh thị Diệp Lăng, hoàn toàn không phát hiện đám Phệ Linh Trùng cách đây ngàn dặm.

Diệp Lăng nhếch miệng cười nhìn đám quỷ này rồi quay đầu nhìn đám Phệ Linh Trùng đang chuẩn bị trở về lòng đất.

“Các ngươi định động thủ ư?"

Diệp Lăng bình tình nhìn đám quý khát máu này, hắn hoàn toàn không hề sợ hãi.

“Ha ha, tiểu gia hỏa, ngươi cảm thấy chúng ta đang đùa với ngươi sao?”

“Đúng vậy, vất vả lắm mới bắt được một con mồi thì sao có thể buông tha, ta cho ngươi biết, huyết nhục Tiên Đế chính là đồ đại bổ đối với chúng ta!”

“Ha, tiểu tử này đang hù dọa chúng ta thì phải, các ngươi cảm thấy đúng không?”

Hơn 10 vị cường giả cuồng vọng nở nụ cười, không để ý thấy nụ cười quỷ dị khủng bố của Diệp Lăng.

“Không biết các ngươi đã bao giờ nghe câu nói này chưa? Người lùn không sợ trời sập bởi vì có người cao hơn đỡ, mà hiện nay các ngươi chính là người cao ở đây"

Dứt lời, thân thể Diệp Lăng chấn động, Cửu U Đế Công vốn đã thu liễm lại mở ra hoàn toàn không che giấu chút nào.

“Ái chà chà, tiểu tử này muốn liều mạng với chúng ta này? !”

“Sao ta lại có cảm giác cỗ khí tức này khiến ta thoải mái vậy nhỉ, hình như lần này chúng ta bắt được con cá lớn rồi, ha ha!”

“Các huynh đệ! Giết hắn đi.”

Đám cường giả hung hãn kêu gào, đôi mắt lóe hồng quang tản ra khí tức khát máu tàn bạo.

Đúng lúc này, một cơn lũ xám tro phố thiên cái địa tràn đến, đám quỷ dữ tợn lập tức tái mặt.

“Con bà nó! !"

Chuyện gì vậy? Sao lại có nhiều Phệ Linh Trùng như vậy? !"

“Chạy mau!"

Diệp Lăng đã bay lên trời từ trước.

Bên dưới, biển Phệ Linh Trùng như sóng lớn cuồn cuộn càn quét lao tới.

“Má ơi, ai đó cứu với!"

“Đi mau, đừng để bị bọn chúng bắt được, không thì chúng ta chắc chắn sẽ phải chết!"

Một vị Bát Kiếp La Quỷ đỉnh phong không chạy trốn kịp bị đám Phệ Linh Âm.... 1: 1- '18 Nơi xa, Diệp Lăng cười gằn nhìn đám quỷ hoảng hốt kia.

“Dám có ý đồ với lão tử ư? Chết đi! Có vẻ Phệ Linh Trùng này không chỉ là nguy cơ mà có thể còn là một trợ lực! Nếu vận dụng tốt thì sẽ là một đạo sát chiều, nhưng mà chúng quá nguy hiểm, không thể dùng tuỳ tiện, nếu không thì chính ta cũng sẽ mất mạng"

Diệp Lăng thu liễm Cửu U Đế Công, hắn cười lạnh nhìn đám quỷ hốt hoảng trốn chạy, sau đó thân ảnh hắn lóe lên rồi biến mất.

Đám Cửu Kiếp La Quỷ kia đã bị rơi vào nguy cơ sinh tử. Tuy Diệp Lăng đã ngừng thi triển Cửu U Đế Công và chạy trốn nhưng đám Phế Linh Trùng vẫn không tản đi vì trước mặt chúng là bữa tiệc lớn với mười mấy tên cường giả. Cho có thể nói rằng, đám quỷ này muốn ăn thịt Diệp Lăng thì chẳng khác gì tự đào hố chôn mình! Diệp Lăng nhanh chóng bay đến dưới chân một ngọn núi hoang, hắn thở hổn hển, mùi máu tanh gay mũi phiêu đãng từ xa truyền lại.

“Chắc những tên kia không trốn thoát được đâu?

Diệp Lăng lắc đầu, nhưng rồi hắn nhìn thấy một thân ảnh vết thương chồng chất rơi xuống đất trước mặt hắn.

“Ồ! Vẫn còn có kẻ may mắn sống sót cơ à? !"

Diệp Lăng vui vẻ, kẻ người chính là một trong những kẻ muốn ăn thịt hắn, có tu vi Cửu Kiếp La Quỷ sơ kỳ!

La Quỷ kia ngã nhào xuống đất, toàn thân đẫm máu đen, xương cốt lộ ra ngoài, gã đã sức cùng lực kiệt, khí tức uể oải.

“Đáng chết!”

“Nếu để lão tử bắt được người thì ta tuyệt đối sẽ lột da rút gân, hút sạch toàn bộ tinh huyết cả người ngươi!”

Cửu Kiếp La Quỷ rống to, trong mắt cuồn cuộn sát khí, hiển nhiên gã đang cực kỳ phẫn hận!

Bình Luận (0)
Comment