Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1556 - Chương 1557: Chạy Mau

Chương 1557: Chạy mau

Thế trận áp đảo khiến Thanh Y tuyệt vọng, thực lực của nàng căn bản không thể thoát khỏi tay đám cường giả kia. Nhưng đúng lúc này nàng lại nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc lao tới, dáng vẻ hắn có chút khẩn trương và khủng hoảng.

“Diệp Lăng!"

Thanh Y quát lớn, nhưng khi nàng nhìn thấy bầy Phệ Linh Trùng rậm rạp theo sau Diệp Lăng thì sắc mặt nàng càng thêm tái nhợt.

Hai tay Thanh Y che kín miệng mình, mắt nàng trừng to, khuôn mặt lộ vẻ kinh hãi!

Đám cường giả kia thấy vậy thì nghi hoặc, tại sao trông nữ nhân này như thể đang nhìn thấy thứ gì đó vô cùng kinh khủng như vậy? “Ngươi đừng giả vờ, đừng giở thủ đoạn, nếu không bổn tọa sẽ lập tức làm thịt ngươi!”

“Hừ, muốn chạy thoát từ trong tay chúng ta ư? Ngươi đừng hòng mơ tưởng!”

“Đúng vậy, nơi này là Cửu U Địa Ngục chứ không phải tam giới, chúng ta cũng không phải đám người ngoại giới ngu ngốc dễ lừa, hiểu không?"

Đám La Quỷ hừ lạnh nói, nhưng bọn họ đột nhiên cảm thấy phía sau có gì đó lóe lên, hơn nữa cảm giác nguy cơ tràn ngập trong lòng.

“Tránh đi! Sét đánh, trời mưa rồi!"

Tiếng hát của Diệp Lăng vang vọng khắp trời đất.

Đám La Quỷ xoay người, khi thấy bầy Phệ Linh Trùng đang lao tới thì lập tức ngày người.

“Má nó, chuyện gì vậy? !”

“Người này là ai? Chẳng lẽ hắn giết trùng mẫu của đám Phệ Linh Trùng ư? !"

“Má ơi, đừng nói nữa!"

Đám Cửu Kiếp La Quỷ hoàn toàn choáng váng, bọn họ mà đụng phải đàn Phệ Linh Trùng này thì sẽ lập tức bị cắn nuốt hết mất!

Viu!

Diệp Lăng lao thẳng tới chỗ Thanh Y, hắn kéo tay nàng nóng nảy quát: “Nhanh tiến vào Thánh Điện!"

Thanh Y đang ngẩn người lập tức thanh tỉnh, nhân lúc mười mấy La Quỷ kia còn đang ngây dại, nàng chỉ một điểm, cửa Thánh Điện mở ra.

Rầm rầm!

Nàng và Diệp Lăng lập tức vọt vào bên trong, lúc này mười mấy La Quỷ kia mới tỉnh hồn nhưng hoàn toàn không kịp làm bất cứ điều gì.

Phệ Linh Trùng đầy trời bao trùm bọn họ, sát khí cuộn trào.

“Các huynh đệ, hôm nay chúng ta xui xẻo rồi, gặp phải đảm khốn kiếp này thì chỉ có thể liều mạng thì mới sống được thôi!”

“Gặp đàn Phệ Linh Trùng này thì chúng ta có thể làm gì chứ?"

“Đám côn trùng này đang ở trong trạng thái công kích, chúng sẽ tấn công chúng ta!”

“Má nó, chạy mau!”

“Kẻ nào chạy chậm thì chết là đáng đời!”

Trong nháy mắt, Phệ Linh Trùng đã vọt tới bao phủ toàn bộ hư không trước mặt Thánh Điện.

Xèo xèo!

Hư không vỡ nát, côn trùng bao phủ đất trời, hơn 10 tên Cửu Kiếp La Quỷ kia choáng váng điên cuồng gào thét.

Bọn họ tuyệt đối không thể ngăn cản nhiều Phệ Linh Trùng như vậy, Cửu Kiếp La Quỷ đỉnh phong gặp phải bọn chúng thì cũng chỉ còn cặn bã.

Đám Phệ Linh Trùng cùng nhau công kích như vạn mũi tên cùng bắn ra, thế tiến công cực kỳ khủng bố, dù là Thánh Nhân thì cũng phải kinh hãi.

Thậm chí có truyền thuyết nói rằng một vị Thánh Nhân bị thương đã bị bầy Phệ Linh Trùng đánh lén trong Cửu U Địa Ngục, kết quả người đó bị cắn nuốt đến chết tại đây. Mặc kệ là thật hay giả thì sự khủng bố của Phế Linh Trùng cũng là điều không phải bàn cãi, Cửu Kiếp Tiến Đế đỉnh phong hoàn toàn không thể ngăn cản.

“Mẹ nó, tên Thất Kiếp Tiên Đế đáng chết, sao người lại mang chúng ra ngoài, ngươi lăn ra đây cho lão tử!”.

“Ngươi không biết SỢ ư? Sao lại chọc đến đám Phệ Linh Trùng này, điên rồi à? !"

“Đừng nhiều lời, mau chạy đi!"

Qua một đợt tấn công của Phế Linh Trung, hơn 10 tên Cửu Kiếp La Quỷ đỉnh phong này đã bị thương nghiêm trọng, dĩ nhiên bày trùng cũng tổn thất không ít những tổn thất lớn đã kích thích đám Phệ Linh Trùng khiến chúng trả thù càng thêm tàn nhẫn.

Những chuyện này chẳng còn trọng yếu với Diệp Lăng và Thanh Y nữa bởi hai người đã tiến vào trong Thánh Điện.

Trong Thánh Điện rộng lớn, dường như hai người đang đứng trong một thế giới độc lập, bốn phía trống rỗng không có bất kỳ khí tức nào. Trước mặt chỉ có một cái thang nối thẳng lên trời, ngoài ra không có bất cứ thứ gì khác, nơi đây tịch liêu tựa như một tòa thành chết.

“Diệp Lăng, ngoại trừ người được Cửu U Thánh Nữ khảo nghiệm ra thì không ai có thể vào Thánh Điện, làm sao người vào được? !"

Đột nhiên Thanh Y nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt nàng cực kỳ khó coi, Thánh Điện là nơi tuyển chọn Cửu U Thánh Nữ, đến Thánh Nhân còn không thể nào vào được. Trừ người được khảo nghiệm ra thì những kẻ khác muốn vào đều sẽ chết, vậy mà lúc này Diệp Lăng lại sống sờ sờ đứng bên cạnh nàng.

“Ý ngươi là trừ ngươi ra thì người khác tiến vào đều sẽ chết ư?”

Diệp Lăng sững sờ hỏi lại, Thanh Y sắc mặt ngưng trọng gật đầu, thần sắc đề phòng, dường như nàng đang sợ sẽ có công kích nào đó đột nhiên xuất hiện.

Điều này cũng làm Diệp Lăng trở nên khẩn trương hơn, hắn không bị đám Phệ Linh Trùng giết ở bên ngoài nhưng lại tự xông vào Địa Ngục, tự chạy vào đây chịu chết, thật buồn cười.

“Mặc kệ đi, ở bên ngoài cũng chết mà vào đây cũng chết, tối thiểu phải liều mạng một phen đã, ít nhất hiện tại ta không sao cả"

Diệp Lăng lắc đầu nói, hắn vẫn còn bình yên đứng đây là một dấu hiệu tốt.

“Diệp Lăng, sao người lại tới đây?"

Thanh Y lại hỏi, sau đó nàng lập tức lắc đầu, nàng đã đoán được rồi, chắc chắn Lý Thiên Hạo đã tới Tiên Giới tìm Diệp Lăng. Trong lòng Thanh Y tràn đầy sự cảm động, Diệp Lăng đi tới tận đây chứng tỏ trong lòng hắn có nàng.

“Đừng nói nữa, trước đó ta còn phải ở lại Địa Phủ trăm năm đây. Không biết tại sao trăm năm trước thông đạo nối Cửu U Địa Ngục và Địa Phủ bị phong ấn, nếu không thì ta đã vào đây từ sớm rồi"

Diệp Lăng khoát tay áo, Thanh Y sững sờ, suy tư một chút thì lập tức nhớ ra gì đó, nàng gật đầu nói.

“Có lẽ việc ta kế thừa lực lượng bản nguyên của Cửu U Thánh Nữ tiền nhiệm khiến cho thông đạo bị phong tỏa! Chẳng trách ta mới vừa xuất quan không lâu thì người đã tìm được ta!"

Thanh Y vội vàng giải thích, Diệp Lăng nghe mà không hiểu ra sao.

Bình Luận (0)
Comment