Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 236 - Chương 236: Lựa Chọn Cái Chết Của Các Ngươi

Chương 236: Lựa chọn cái chết của các ngươi

Thần Phong giơ kiếm, khí thế như trời.

Rào, ánh kiếm như sét đánh xẹt qua hư không, giết tới phía cường giả đối diện đã hoàn toàn bị chấn nhiếp.

Tất cả mọi người bị một kích này làm cho rung động, ánh kiếm sáng chói lói mắt, phóng lên tận trời, dáng vẻ như vô địch khắc sâu vào trong tâm trí đám người.

Ầm ầm!

Ánh kiếm chói mắt nổ tung lên, tất cả mọi người đều bị chói không mở mắt ra được, trong lòng dâng lên một hơi lạnh.

"Không!"

Tên cường giả kia bị ánh kiếm bao phủ hoàn toàn, hai tay không tự chủ bảo vệ đỉnh đầu, trong mắt đều là vẻ hoảng sợ, hơi thở chết chóc đã quấn quanh trên người hắn.

Rầm rầm, ánh kiếm rơi xuống, thân thể Thần Phong nửa ngồi trên mặt đất, một làn gió nhẹ thổi qua bên cạnh hắn, lay động góc áo.

Thần Phong đứng dậy, ánh mắt như cực quang, quét ngang đám người, ánh mắt cũng như trường kiếm, đánh đâu thắng đó.

Cường giả nước ngoài đối diện hắn đã chết!

"Hắn đã đến cực hạn rồi, chúng ta cùng nhau liên thủ giết hắn!"

Đột nhiên một cường giả nước ngoài có thực lực cường hãn đứng dậy, Tây Dương kiếm trong tay chỉ về Thần Phong, trên thân kiếm lóe ra ngọn lửa màu đỏ sáng chói, tỏa ra lửa nóng đáng sợ.

Lúc này, tất cả cường giả Hoa Hạ đang chiếu đấu đều đã thoát thân, đi tới bên cạnh Thần Phong, trong lúc nhất thời hai thế lực lớn: Đông Tây đối mặt, chiến đấu hết sức căng thẳng.

"Người yếu thì phải chết! Nếu không thì cửa này vẫn không qua được."

Một cường giả Trúc Cơ kỳ duy nhất trong thế lực nước ngoài đi ra, thần sắc lạnh giá, trong mắt có vẻ xem thường.

Tất cả mọi người đều giật mình trong lòng, đúng vậy, cửa này chỉ cho phép mười người sống sót, những người khác đều phải chết, đến cuối cùng, tránh không được phải tự giết lẫn nhau.

"Cho nên trước tiên, chúng ta giết chết bọn người Hoa này đi, sau đó lại bàn chuyện chúng ta tiếp!"

Cường giả Trúc Cơ kỳ kia là thân vương của một tộc quỷ hút máu, tên là Cách Nhạc Thân Vương, thực lực cường hãn, là một lão quái vật đã sống trăm năm.

Ánh mắt Thần Phong run lên, tiến về trước một bước, để trường kiếm ngang ngực: "Muốn ra tay thì cứ tới!"

Thế lực của hai phe hết sức căng thẳng, sắp chiến đấu ác liệu, bầu không khí trở nên nghiêm trọng tới cực điểm, đột nhiên, cường giả Trúc Cơ kỳ kia động, hơi bước chân lên, thân thể giống như một đám sương mù trôi dạt đến bên cạnh Thần Phong, rất quỷ dị.

"Vậy bản vương giết ngươi trước!"

Bàn tay Cách Nhạc đột nhiên thò ra, móng tay rất dài mà còn đỏ tươi, không biết dính máu hay là xảy ra chuyện gì.

Lý Thiên Hạo vừa muốn động, Thần Phong lập tức đẩy hắn ra, trường kiếm trong tay đâm một cái, sức mạnh cuối cùng gào thét tuôn ra, hình thành Kiếm Long đánh tới Cách Nhạc.

Rực rỡ cuối cùng, huy hoàng cuối cùng, ánh kiếm này giống như tồn tại vĩnh viễn với thế gian.

Ầm!

Thân thể Cách Nhạc bị một kiếm này đánh lui, đáng tiếc không khiến hắn tổn thương, mà Thần Phong lại hao phí linh lực cuối cùng trong cơ thể, rốt cuộc không chống đỡ được nữa quỳ một chân trên đất.

Trường kiếm cắm trong đất, giấu đi tài năng của nó, nhưng tất cả mọi người lại bị một kiếm này chấn nhiếp.

Uy lực của một kiếm làm đám người kinh hồn bạt vía!

"Mày đã không có bất kỳ sức lực nào nữa, tiếp theo, bản vương sẽ hút sạch máu tươi trong cơ thể mày, mày phải chết, trên thế giới này không có bất kỳ người nào có thể cứu mày!"

Cách Nhạc cười lạnh, bước chân điểm một cái, thả người đánh về phía Thần Phong.

Mà toàn bộ cường giả Hoa Hạ khác hành động, linh lực cuồn cuộn trong cơ thể tập kích, nhấc lên một cỗ gió tanh mưa máu, tạo thành vòng xoáy đáng sợ, mạnh mẽ đánh tới đối phương.

Cường giả nước ngoài thấy vậy, tất cả cũng hành động, từng nụ cười dữ tợn, người Hoa yếu ớt đáng thương, bọn ngươi sao có thể là đối thủ của bọn cường giả chúng ta chứ!

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đánh nhau, máu tươi vương vãi như bão tố, hàn quang lóe lên lung tung.

Mà Cách Nhạc, Thân Vương đáng sợ này đã đi tới bên cạnh Thần Phong, cười một cách dữ tợn, một tay đã đánh mạnh tới Thần Phong, một khi bị đánh trúng, sợ là Thần Phong không còn cơ hội sống sót.

Lý Thiên Hạo cuống lên, phóng về phía trước, hắn muốn đỡ cho Thần Phong một kích này, Thần Phong không thể chết, hắn là cục trưởng cục dị năng, là lãnh tụ trong lòng người Hoa lúc bấy giờ.

Hắn chết, khí thế cũng tan rã, mà một khi khí thế tan rã, như vậy toàn bộ quần thể Hoa Hạ cũng sẽ bỏ mình!

Vù vù, Cách Nhạc đã giết tới bên người, hắn dường như đã thấy được dáng vẻ Thần Phong thảm bại ngã trong vũng máu, lấy thực lực của hắn, đối phó một cường giả cảnh giới Tiên Thiên, căn bản là thuộc về bắt nạt người.

Nhưng vào lúc này, một bàn tay đột nhiên xuất hiện ở giữa hai người, trong chớp mắt bắt lấy cánh tay đánh tới của Cách Nhạc, sau đó mạnh mẽ bẻ một cái.

Một tiếng rắc vang lên.

Tiếng xương rạn nứt, Cách Nhạc lớn tiếng kêu rên, ngay sau đó, một tàn ảnh xuất hiện ở trước mặt hắn.

Phanh, Cách Nhạc hét lên rồi ngã gục, sức mạnh khổng lồ nện hắn xuống đất, tạo thành một cái hố to, xương cốt của hắn gãy mất mấy cái.

"Ai! Rốt cuộc là ai!"

Cách Nhạc rống to, hắn đường đường là cường giả Trúc Cơ kỳ, nhưng lại dễ dàng bị người đánh bại như vậy, người động đến hắn tuyệt đối không phải là hạng người vô danh, hơn nữa thực lực tất nhiên cũng rất cường hãn.

Nhưng bây giờ, trên chiến trường còn có hạng người như vậy sao?

"Các ngươi, thật sự là đang tự tìm đường chết!"

Thanh âm lạnh lùng vang lên, đám người giương mắt nhìn, trong lòng lập tức hoảng hốt, thân ảnh giữa không trung kia, cả đời bọn họ khó quên, như dấu ấn in sâu vào trong trái tim của bọn họ.

Diệp Lăng, cường giả đáng sợ này xuất hiện vào thời khắc mấu chốt, hắn đứng giữa không trung, thần sắc lạnh lùng, toàn thân bộc phát khí tức cuồng bạo không chút che giấu.

Mà càng làm cho người ta khiếp sợ là, ở bên cạnh hắn lại có Thánh nữ Giáo Đình - Alice, chuyện này sao có thể!

Nếu như nói thực lực của Diệp Lăng mạnh, mà uy chấn tất cả mọi người, như vậy Thánh nữ đứng ở bên cạnh hắn chính là cự lôi đánh vào trái tim tất cả mọi người, căn bản không thể tin được.

"Thánh nữ đại nhân!" Cường giả Giáo Đình không cam lòng hét lên.

Alice đi tới, vẻ mặt lạnh như băng: "Sáu đại cường giả Ô Nha vây giết ta, được Diệp Lăng cứu."

Hít, tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, sáu đại cường giả Ô Nha vây giết Thánh nữ?

Đây quả thực là xu thế chiến tranh thế giới mà, nhưng sợ một khi Giáo Đình nổi giận thì có mấy tổ chức có thể ngăn cản?

"Cô nói láo! Trưởng lão của chúng tôi đâu!" Người của Nghị hội Hắc Ám kiềm chế cơn hoảng sợ trong lòng, cao giọng hỏi.

Alice không nói gì, Diệp Lăng đứng giữa không trung lại cười lạnh một cách đáng sợ: "Trưởng lão của các ngươi? Đã thành một bộ thi thể không có sức sống!"

Soạt, đám người xôn xao, căn bản không thể tin được, trưởng lão Ô Nha cường đại vậy mà chết ở trên tay Diệp Lăng?

"Cô nói láo! Năm đại cường giả khác đâu? Bọn họ đâu rồi!"

Cường giả của một số tổ chức không khỏi sợ hãi, bởi vì trong năm đại cường giả kia cũng có thủ lĩnh của bọn họ.

"Kẻ muốn giết tôi và Thánh nữ, anh cảm thấy tôi sẽ giữ tính mạng của hắn sao?" Diệp Lăng cười lạnh.

Nói đùa cái gì, lấy tính cách của ta, có thù tất báo, ai tới đều phải chết.

Đám người nghe nói như thế, toàn bộ đều giống như bị sét đánh, liên tiếp lui về phía sau, xong rồi, hoàn toàn xong rồi.

"Kế tiếp, có phải nên nói đến vấn đề của chúng ta không?"

"Các ngươi muốn chết kiểu gì?"

"Là bị tôi giết hay là tự sát?"

Diệp Lăng cường thế quát, thân như thần chết, lời nói ra làm người khác kinh sợ!

Bình Luận (0)
Comment