Tiểu Hắc đường đường là một hắc long, sở hữu thiên phú miễn dịch thần thông, lại có thêm sức chiến đấu của một cường giả Thần Anh đỉnh phong nên việc giết chết mấy tên cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng không phải là chuyện khó.
Khi tiểu Hắc dùng cái đuôi của mình xoay tròn tất cả mọi người thành một vòng tròn máu thì ở trên núi Chúng Thần, xảy ra một chấn động đáng sợ.
Vù vù.
Trên không trung xuất hiện thêm một loạt bóng dáng kinh người, lần này số lượng cường giả không nhiều nhưng lại hơn hẳn về sức mạnh!
Mỗi một cường giả đều là Độ Kiếp hậu kỳ, thậm chí có người còn là Thần Anh sơ kỳ. Nhưng đây mới chỉ là cường giả dưới núi Chúng Thần, không biết rằng phía trên kia còn có bao nhiêu cường giả nữa?
Không có ai biết được. Đó là lý do vì sao núi Chúng Thần uy chấn tinh không. Bởi vì cường giả ở đây nhiều như mây, như biển, không thể đếm xuể.
Giết!
Diệp Lăng nhảy lên, vung Nguyên Thủy Kiếm Thai lên chém điên cuồng. Kiếm quang đáng sợ bay lượn tán loạn như những ngôi sao sáng chói, chấn động cả không trung.
Trong khi đó, những cường giả đối diện cũng gần như phát điên, bộc phát ra thần thông đáng sợ, tô điểm cho ngọn núi Chúng Thần rực rỡ sắc màu.
Chỉ đáng tiếc, những thần thông vô song đó cũng chỉ có thể chống lại được Nguyên Thủy Kiếm Thai một lúc. Ngay sau đó liền hóa thành tro bụi, không có một chút phản kháng nào.
Tất cả cường giả giữa không trung bị chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Đúng lúc này, thân thể tiểu Hắc đã bao trùm trên đỉnh đầu của mọi người, hình dáng đáng sợ cuồn cuộn như một đám mây đen, mang lại áp lực to lớn.
Tiếng rồng rít gào kinh thiên động địa vang lên, khiến cho thiên địa ầm vang chấn động, tất cả cường giả mở to mắt nhìn, thân thể bỗng nhiên nổ tung.
Khắp thiên địa, chỉ còn lại mùi máu tanh gay mũi. Diệp Lăng cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai bay lơ lửng trên không trung, hai mắt sáng như sấm.
“Điện chủ Chúng Thần Điện, ngươi mau chui ra đây!”
Ầm ầm.
Tiếng hét của Diệp Lăng phá vỡ thiên địa, bay thẳng qua đỉnh núi Chúng Thần. Âm thanh này vô cùng đáng sợ, ẩn chứa sát khí đẫm máu.
Trực tiếp khiêu khích điện chủ Chúng Thần Điện, là một trong những cường giả đáng sợ nhất, có lẽ đã gần như đạt đến cảnh giới thần linh.
Vù vù.
Khi giọng nói của Diệp Lăng biến mất, từng bóng hình đáng sợ xuất hiện. Những cường giả xuất hiện lần này không còn là những cường giả Thần Anh sơ kỳ nữa, mà đều là những cường giả tuyệt thế vô địch chân chính.
D’orlando và Gryffin, hai đối thủ cũ của Diệp Lăng bất ngờ xuất hiện. Mỗi người mang cảnh giới Thần Anh hậu kỳ, thậm chí còn có cường giả Thần Anh đỉnh phong.
Thậm chí trong đó còn có một người đã đạt được đến cảnh giới bán tiên. Người đó không ai khác chính là phó điện chủ của Chúng Thần Điện, cùng một cấp bậc với Nguyên Vô Pháp của Huyền Thiên Cung.
“Diệp Lăng! Ngươi dám xông vào Chúng Thần Điện, thật là tự phụ quá mức! Ta thấy ngươi không còn muốn sống nữa rồi!”
D’orlando vô cùng kinh ngạc. Làm thế nào mà cái tên đáng sợ này lại có gan khiêu khích Chúng Thần Điện cơ chứ, chẳng lẽ hắn không sợ hãi chút nào sao?
Phải biết rằng đối với tất cả mọi người, Chúng Thần Điện là một vùng đất cấm kỵ. Đừng nói đến việc hắn đã đột phá lên cảnh giới Thần Anh hậu kỳ, mà dù cho hắn có đột phá đến Thần Anh đỉnh phong thì cũng không có tư cách.
“Đám Chúng Thần Điện các ngươi làm loạn trên thế tục Đông Hải, lại không cho phép ta làm loạn núi Chúng Thần?”
“Mấy lão già tạp mao các ngươi thật to gan, ai cho phép các ngươi đến thành phố Đông Hải ta giết người?”
“Hôm nay, ta sẽ dùng máu của Chúng Thần Điện để làm lễ truy điệu cho những võ giả Hoa Hạ đã bị sát hại. Đám lão già tạp mao các ngươi cũng phải chôn cùng với những võ giả Hoa Hạ kia!”
Ánh mắt Diệp Lăng lúc này vô cùng dọa người, tràn ngập sát khí. Lũ Chúng Thần Điện khốn khiếp! Dám coi thường ông đây. Hôm nay ông đây sẽ cho các ngươi biết, thế nào gọi là tuyệt vọng!
“Diệp Lăng! Ngươi thật phách lối. Ta thấy ngươi rõ ràng muốn khiến Hoa Hạ gặp tai họa. Ngươi có tin ngay bây giờ ta sẽ hạ lệnh cho người của ta điên cuồng tán sát Hoa Hạ hay không?”
Phó điện chủ bước ra. Trong thân thể hắn ẩn chứa thần uy đáng sợ, khí tức mênh mông, thần lực cuồn cuộn.
Diệp Lăng ngẩn người, sau đó lập tức cười to: “Ngươi muốn làm loạn Hoa Hạ? Haha, đừng tự cho mình là đúng. Nói cách khác, ngươi nghĩ rằng đám Chúng Thần Điện các ngươi chuyện gì cũng làm được sao?”
“Bây giờ ngươi có thể tùy ý ra lệnh. Có điều, ngươi cũng phải có người để ra lệnh chứ. Đúng rồi, ta nghĩ ngươi lại phải tiếp tục phái nhóm người khác đến thế tục đấy!”
Diệp Lăng cười khẩy. Phó điện chủ lập tức ngẩn ra, căng thẳng trong lòng, vội vàng truyền âm đến những cường giả Chúng Thần Điện phái đi Đông Hải. Thế nhưng khi biết tin, hắn đã hoàn toàn choáng váng.
Tất thảy là một trăm người lại như đá chìm đáy biển, hơn nữa trong đó còn có một cường giả Thần Anh trung kỳ, vậy mà hiện tại không liên lạc được dù chỉ một người!
Đến thời điểm này, Diệp Lăng đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.
Hắn truyền âm cho Thiên Đế gọi hắn đến Võ giới. Thiên Đế với cảnh giới Thần Anh đỉnh phong, có đủ sức lực để càn quét hết đám yêu ma quỷ quái kia.
“Lão già, ngươi còn có thủ đoạn uy hiếp nào nữa không, mang hết ra đây. Ông đây sẽ tiếp hết!”
Diệp Lăng nhếch miệng cười. Phó điện chủ lập tức giận tím mắt, một cây thần trượng đáng sợ xuất hiện trong tay, trên đầu cây trượng có một viên bảo thạch màu lam to bằng quả trứng bồ câu.
Bảo thạch phát ra thần quang sáng chói, xung quanh nó còn có những tia sấm sét yếu ớt nhấp nháy.
“Giết!”
Phó điện chủ điên cuồng gào thét. Ngay sau đó, tất cả cường giả lao lên. Về phần phó điện chủ thì đối đầu trực tiếp với Diệp Lăng.
Ầm ầm.
Thần trượng trong tay phó điện chủ đập điên cuồng, viên bảo thạch trên đỉnh trượng đột nhiên kết nối với thần lôi đáng sợ.
Khi thần trượng vung lên, một luồng sấm sét kinh hoàng cũng xuất hiện, điên cuồng phóng về phía Diệp Lăng.
“Tiểu tử! Không cần biết ngươi là ai, chỉ cần biết ngươi đã xông vào Chúng Thần Điện, thậm chí là giết hơn một trăm người của Chúng Thần Điện thì đều phải hứng chịu cái chết!”
Phó điện chủ lạnh lùng hét to. Diệp Lăng chỉ cười ha ha, Nguyên Thủy Kiếm Thai chém một nhát, cả người lóe lên.
Ầm.
Khi cả hai va chạm vào nhau, Diệp Lăng lui về sau ba bước, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay có chút tê dại, nhưng cũng chỉ có vậy.
Trong khi đó, tên phó điện chủ đáng sợ kia đường đường là một cường giả vô song lại tái mét mặt mũi, hai mắt mở to, ánh mắt không thể tin nổi.
“Không! Không thể nào! Ngươi cũng đã đạt đến tu vi bán tiên!”
Tu vi bán tiên lẫy lừng thiên địa là cảnh giới của cả cung chủ Huyền Thiên Cung lẫn điện chủ của Chúng Thần Điện.
Diệp Lăng cười dữ tợn, liếc nhìn tiểu Hắc đang điên cuồng tàn sát: “Cái này đều là nhờ vào bình máu mà các ngươi ban tặng!”
“Còn nữa, ông đây là thần tiên, chứ không phải là thần linh. Còn ngươi, hôm nay nhất định phải chết!”
Diệp Lăng điên cuồng gầm thét. Nguyên Thủy Kiếm Thai ngay lập tức lóe lên những đạo kiếm quang kinh người.
Bùm!
Thân thể phó điện chủ dồi dào nguồn khí tức đáng sợ, hắn nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt sáng quắc như sấm.
“Ta không tin. Một tên vừa mới đột phá như ngươi, lại còn dựa vào ngoại vật mới đột phá được có thể mạnh đến mức nào!”
“Xem ta tiêu diệt ngươi đây!”
Phó điện chủ hét lên, bước về phía trước, bóng người điên cuồng tàn sát.