Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 841 - Chương 842: Tiễn Ngươi Đi Chết.

Chương 842: Tiễn ngươi đi chết.

Đến được Thiên Tiên đỉnh phong là chỉ còn một bước nữa, Diệp Lăng sẽ đột phá đến bậc Kim Tiên.

Thứ được gọi là bán Kim Tiên chỉ là đối với người khác mà nói, đó là bởi vì đã chạm đến một chút của Kim Tiên, thậm chí có người đã tự tạo được hơn nửa Kim Thân.

Cho nên những người bán Kim Tiên mới có thể chèn ép được cường giả Thiên Tiên đỉnh phong, nhưng đối với Diệp Lăng mà nói, cái này căn bản chẳng chênh lệch nhau là mấy.

Kim Tiên?

Đối với Diệp Lăng mà nói, Thiên Đạo mà hắn lĩnh ngộ được cùng tất cả những gì mà hắn trải qua vốn không phải là thứ mà Kim Tiên có thể tưởng tượng được, thậm chí trong các Tiên Đế cũng là hiếm thấy, có thể gọi là truyền thuyết.

Cho nên nói, đối với Diệp Lăng, bán Kim Tiên và Thiên Tiên cấp cao cũng giống nhau mà thôi.

Chỉ là một cuộc chiến ngắn ngủi mà Diệp Lăng liên tiếp đột phá, khi hắn bắt đầu tiến vào bảo tàng, hắn vẫn là một Thiên Tiên trung kì, bây giờ đã là một Thiên Tiên đỉnh phong, tốc độ này vượt qua sự tưởng tượng của tất cả mọi người.

Rất nhiều người mắc kẹt ở cảnh giới Thiên Tiên, nhưng Diệp Lăng lại đột phá liên tục, dễ dàng như chuyện ăn cơm uống nước.

Sức mạnh đáng sợ trong cơ thể Diệp Lăng không ngừng thay đổi, thể phách, linh hồn, sức mạnh và ý thức đang không ngừng tăng lên.

Diệp Lăng bị Hoàng Vũ cố hết sức áp chế, sức mạnh đáng sợ đột nhiên vây lấy cánh tay hắn, Nguyên Thủy Kiếm Thai vốn đang bị ép cong bỗng nhiên nhấc lên.

Hoàng Vũ liên tiếp lùi về phía sau, hắn kinh ngạc sợ hãi nhìn Diệp Lăng vừa mới đột phá xong.

Hắn cảm nhận được, khí tức của Diệp Lăng có thể khiến hắn cảm thấy run sợ, một tên chỉ mới đột phá xong sao có thể đáng sợ đến vậy?

"Không! Không thể nào! Lại đến nữa!"

Hoàng Vũ cảm thấy mu bàn tay mình tê dại, bỗng chốc nghiến răng nghiến lợi, liều mạng bước về phía trước.

Bóng hắn điên cuồng xông về phía Diệp Lăng, hắn chém xuống một đao đáng sợ về phía Diệp Lăng, ánh đao sáng chói, dứt khoát chém xuống.

“Bây giờ ngươi đã không còn tư cách nữa rồi! Xin lỗi!"

Diệp Lăng cười lạnh lùng, Nguyên Thủy Kiếm Thai trong tay vung lên, kiếm quang phóng khoáng vút về phía Hoàng Vũ, chỉ trong chốc lát, đao của Hoàng Vũ đã bị nổ thành đám vụn.

"Ngay sau đây, tiễn ngươi đi chết!"

Diệp Lăng lạnh lùng hét lên, chân bước lên phía trước, Lôi Vực đang điên cuồng nổi lên, trong con ngươi của Diệp Lăng, từng ánh sét đáng sợ phát sáng chói lọi.

Ánh sét ấy vậy mà lại xuất hiện từ trong con ngươi của Diệp Lăng, sau đó một tia sét trực tiếp đánh lên thân người Hoàng Vũ.

Sự công kích tinh thần của Lôi Vực trực tiếp nổ ầm ầm trong đầu óc Hoàng Vũ, gương mặt vốn dĩ hung dữ của Hoàng Vũ bỗng nhiên ngẩn ra, rồi trở nên tái xanh, đau đớn mỏi mệt.

"Khốn nạn, cút ra cho ta! Cút ra!"

Hoàng Vũ cảm thấy đầu mình sắp nổ tung, hắn điên cuồng quơ cây đao trong tay mà gào thét, tinh thần lực của hắn cũng gọi là khá mạnh, nếu đổi thành người khác, e rằng chỉ một chưởng thôi đã ngã xuống từ lâu.

Vù. Một tia kiếm quang bỗng nhiên vụt lên bầu trời, tựa như đi qua nửa thời không, rồi lập tức lại lao về phía Hoàng Vũ.

Sau khi Hoàng Vũ đã thoát khỏi được công kích tinh thần của Diệp Lăng, con ngươi hắn bỗng chốc mở to, hắn nhìn thấy kiếm quang đang nhanh chóng lao đến, rồi lập tức vụt qua trước mặt mình.

Hoàng Vũ vội vàng lùi về phía sau, cây đao trong tay đã rơi xuống đất. Võ Si Hoàng Võ hai tay ôm lấy cổ, hai mắt trừng to, vẻ mặt bàng hoàng không tin nổi.

Máu tươi chảy qua những kẽ tay hắn, cả người hắn mềm đi rồi ngã xuống đất, thân thể co lại.

Hoàng Vũ đã chết, mười Linh Trì này, nhất định sẽ có một cái là của Diệp Lăng!

Kết thúc rồi, võ đài nơi Diệp Lăng chiến đấu đã kết thúc, Diệp Lăng giành chiến thắng, mà kẻ giành được chiến thắng đương nhiên có tư cách quét sạch một lượt ba kẻ này.

Những kẻ chiến thắng ở các võ đài khác nhìn Diệp Lăng, ai nấy trong lòng khiếp sợ, tên này thực sự quá mạnh!

Hoàng Vũ đã rất mạnh rồi, ít nhất ở nơi cương vực tầm trung này mà nói, hắn cũng là một cường giả Thiên Tiên danh tiếng hiển hách trong Bạch Vân Tông.

Nhưng bây giờ hắn lại bị Diệp Lăng đột phá mạnh mẽ rồi một kiếm giết chết, thật đúng là ngược đời.

Diệp Lăng bỏ ba tên kia vào Tu Tử Giới, thu lại hết Tiên khí của chúng, thu hoạch được không ít.

Hai tiên khí trung phẩm, một tiên khí hạ phẩm, ngoài ra còn có mười mấy vạn tiên thạch trung phẩm, quan trọng nhất là bảo vật nghịch thiên mà ba kẻ kia mới lấy được.

Hai loại quả, một quả Diệp Lăng nhận ra, là Châu Quả trăm vạn năm, có chứa nguồn tiên lực đáng sợ, là bảo bối hiếm có vô cùng.

Quả còn lại là Lôi Quả, có chứa tia sét, vừa hay Diệp Lăng có thể dùng nó để tu luyện.

Còn thứ quan trọng nhất là thứ mà Hoàng Vũ lấy được, là một chiếc nhẫn, trên nhẫn khắc hình rồng phượng, sinh động như thật, còn có nhiều những nét hoa văn kì dị, huyền diệu vô cùng.

Diệp Lăng vừa đeo nhẫn lên thì vui mừng vô cùng, chiếc nhẫn này vậy mà có thể chống đỡ được phần lớn công kích tinh thần và linh hồn.

Thảo nào công kích tinh thần ban nãy của hắn chỉ có thể khiến cho Hoàng Vũ đau đớn giãy giụa tạm thời, sau đó lập tức tỉnh táo trở lại, hóa ra là do có bảo vật này.

Loại tiên khí như thế này hiếm có bậc nhất, đến cả phủ Cửu Kiếp cũng không có một chiếc.

Không phải hắn không có tiền mua, chỉ là bảo vật này có tiền cũng không mua được, đây là thứ có thể bảo vệ tính mạng, vậy là trong tay Diệp Lăng đã có được hai đại sát khí .

Bổ Thiên Thần Thạch có thể tăng cường tinh thần lực và linh hồn lực, còn chiếc nhẫn này lại có thể chống đỡ được tinh thần lực và công kích linh hồn. Có thể nói, Diệp Lăng bây giờ công được thủ được.

Cửu Vĩ Thiên Hậu đứng trên không trung nhìn thấy Diệp Lăng đeo nhẫn lên tay, bỗng nhiên cảm thấy vui vẻ, tên này đúng là có vận may lạ lùng.

Trong bảo tàng chỉ có hai thứ này là quý giá nhất, lần này thì hay rồi, hai thứ đều rơi vào tay Diệp Lăng.

Lúc này, cuộc chiến trên mười võ đài cũng đã kết thúc, mười đại cường giả được sinh ra, trừ Diệp Lăng ra, chín người còn lại đều là bán Kim Tiên.

Đương nhiên, bọn họ còn có một điểm chung nữa, đó là đều bị thương, ai nấy cũng bị thương rất nghiêm trọng, họ đều phải trải qua một cuộc chiến thảm khốc để dành được thắng lợi.

"Các ngươi đã có tư cách sở hữu mười Linh Trì, nhưng đương nhiên, ai muốn giành được Linh Trì lớn thì phải tiếp tục chiến đấu."

"Có điều ta khuyên các ngươi, nếu cảm thấy thực lực của bản thân không đủ thì nên dừng lại, sức mạnh của Linh Trì nhỏ đã đủ rồi."

Cửu Vĩ Thiên Hậu từ tốn nói, nhưng người còn lại đều gật đầu, bây giờ họ đã đạt được mục đích, còn về Linh Trì lớn hay nhỏ đã không còn quan trọng.

"Linh Trì lớn này nhất định là của ta, ai muốn tranh với ta thì lên đây đánh với ta một trận."

Diệp Lăng đứng trên võ đài, tay cầm Nguyên Thủy Kiếm Thai, Lôi Vực cuồn cuộn, đáng sợ vô cùng.

Mọi người nhìn hắn, trong lòng có chút sợ hãi run rẩy, tên này mặc dù chỉ là một Thiên Tiên đỉnh phong nhưng cũng khiến họ cảm thấy đáng sợ vô cùng.

"Vậy ta xin được lĩnh giáo!"

Ngay lúc này, một người bước lên võ đài, không ai khác, chính là người đã từng mạt sát một bán Kim Tiên, Nạp Lan Hải!

Bình Luận (0)
Comment