Hắn vừa nhếch miệng cười, Sinh Tử Cửu Trọng Thiên tỏa ra sinh tử chi khí điên cuồng xông đi.
Sinh tử chi khí lan tràn trong thiên địa, hung hăng tấn công Tử Y.
“Không được!”
Cung chủ Tử Kim Cung cao ngạo hoàn toàn thay đổi sắc mặt, gã cảm giác được lực lượng do Sinh Tử Cửu Trọng Thiên tản ra khiến gã cảm thấy có chút sợ hãi.
Ầm ầm!
Chấn động kinh động thiên địa khiến cho mặt đất rung động, thậm chí xuất hiện các khe nứt.
Từ trung tâm vụ nổ, một tia sáng chói phóng lên cao, xông thẳng lên trời.
Tất cả cường giả của các thế lực đều choáng váng, lực lượng đáng sợ kia khiến bọn họ dựng tóc gáy, mồ hôi lạnh tràn ngập toàn thân, khí lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên đỉnh đầu.
Trên đại địa, Diệp Lăng vẫn đứng thẳng tắp, lộ ra gò má tái nhợt và nụ cười nhạt, trong con ngươi tản ra một luồng hung quang làm kẻ khác phải kinh ngạc.
Đối diện, Cung chủ Tử Kim Cung quấn áo rách mướp, sắc mặt tái xanh, cả người tức giận run lẩy bẩy!
Một kích này của Diệp Lăng quá mạnh mẽ, gã cũng bị ảnh hưởng một chút, thậm chí còn bị thương nhẹ, làm cho gã mất hết thể diện.
“Khốn kiếp!”
Cung chủ Tử Kim Cung cắn răng rống giận, Diệp Lăng giơ lên Diệt Tiên Kiếm lên, lắc đầu.
“Nếu ngươi muốn chiến, ta vẫn giữ nguyên câu nói kia, Lôi Cung phụng bồi tới cùng!”
“Nhưng nếu vậy Tử Kim Cung không chết cũng phải tàn, có lẽ ngươi không chấp nhận được kết cục này đâu!”
Giọng Diệp Lăng băng lãnh, chiến ý vô song, Cung chủ Tử Kim Cung nghiến răng nghiến lợi mà không làm gì được.
Thủ đoạn của Diệp Lăng nằm ngoài dự liệu của gã, gã không thể tin nổi đó là lực lượng của một tên Đại La trung kỳ, căn bản không thực tế chút nào.
Trong lúc nhất thời, hai đại thế lực giương cung bạt kiếm, chiến ý hừng hực.
Đúng lúc này, thông đạo khảo hạch thần bí đột nhiên biến mất, ngay sau đó, trước mặt mọi người xuất hiện một lối đi nối thẳng đến phương xa.
Tòa Cửu Thiên Thái Thanh Cung kia là địa bàn của Cửu Thiên Thái Thanh Cung thời kì Thượng Cổ, trong này nhất định có không ít chí bảo phi phàm.
Giờ khắc này, trái tim tất cả mọi người đều đập mạnh, niềm kích động tràn ngập đôi mắt.
“Xông lên! Nhanh đi thôi, hãy đi tìm bảo bối!”
Môn chủ Cuồng Đao môn hét lên, gã lao nhanh như sao băng, thế lực khác thấy vậy cũng đều alo đi.
Chỉ còn Lôi Cung và Tử Kim Cung vẫn giằng co, Diệp Lăng vẫn bình tĩnh, nhưng Cung chủ Tử Kim Cung lại nóng nảy.
“Khốn kiếp! Coi như ngươi mệnh lớn, đến khi tầm bảo kết thúc, Lôi Cung ngươi cũng nên bị xóa sổ!”
Cung chủ Tử Kim Cung quát lạnh, chân điểm một cái, thân ảnh hóa thành một đạo tử quang phóng đi.
Diệp Lăng cười nhạt: “Các huynh đệ, đi tầm bảo thôi, nhớ là phải tập trung thành đoàn, nếu phát sinh xung đột, giết!”
Đám cường giả Lôi Cung phóng về phía trước, thi triển ra toàn bộ tu vi, chiến ý cuồn cuộn.
Diệp Lăng đã nói, một khi phát sinh xung đột, trực tiếp giết!
Hiện nay, các thế lực đã bắt đầu đối đầu với nhau, cho nên đừng nói đến nhân từ hay lui bước, những điều này là vô nghĩa.
Mọi người đến một cung điện đổ nát, bóng người nhốn nháo, không ngừng tìm bảo vật.
Ngẫu nhiên có người phát hiện chí bảo nên kinh hô, ngay sau đó, từng đạo công kích điên cuồng giáng xuống.
Trong thời gian ngắn, giết chóc không ngừng vì cướp đoạt bảo vật, sự bình tĩnh của Cửu Thiên Thái Thanh Cung hoàn toàn bị phá vỡ, máu tươi chảy trên mặt đất, ngấm vào lòng đất.
“Khốn kiếp! Đây là bảo vật của Kỳ Phong tông ta, ngươi thật to gan, toàn bộ đệ tử Kỳ Phong tông tiến lên!”
"Ha ha ha! Đây chính là đan dược khó gặp, một luồng đan hương cũng khiến ta cảm thất cảnh giới đang giãn ra!"
“Giết! Ai dám ngăn cản ta, giết toàn bộ!"
Trong lúc nhất thời, giết chóc không ngừng, mỗi người đều chìm đắm trong giết chóc đoạt bảo.
Lôi Cung cũng không thể may mắn tránh khỏi, sau khi một cường giả Kim Tiên đỉnh phong Lôi Cung tìm được bảo bối, đã bị một cường giả Đại La sơ kỳ giết chết trong nháy mắt.
“Khốn kiếp! Dám đụng đến người Lôi Cung ta, ngươi chán sống rồi, giết cho ta!”
Mạc Tinh đứng cạnh thi thể rống lên, khí tức điên cuồng lan tràn trong không gian, Diệp Phi thì quỷ dị xuất hiện cạnh kẻ giết người.
“Kẻ giết người Lôi Cung ta phải chết!”
Viu, một đạo hàn quang hiện lên, Diệp Phi cầm đơn đao lướt qua cổ cường giả Đại La sơ kỳ kia.
Đao phong lạnh như băng cắt đứt cổ họng gã, máu tươi nóng bỏng rơi đầy đất.
Tất cả thế lực bắt đầu giao chiến, Diệp Lăng nhíu chặt mày, chuyện đáng sợ nhất vẫn xảy ra, mỗi người ở đây đều chém giết vì quyền lợi, nếu hiện tại xuất hiện nguy cơ nào đó, tỷ như có kẻ đánh lén, vậy thì cực kỳ tồi tệ.
Nhưng bản tính của con người chính là như vậy, Diệp Lăng sẽ không thóa mạ những người này, bởi vì hắn cũng không ngoại lệ.
Ba yêu thú bên cạnh đi theo mọi người Lôi Cung tối thiểu có tác dụng bảo vệ, còn đi theo Diệp Lăng thì tác dụng không lớn.
Diệp Lăng lướt qua phế tích đại điện, ánh mắt âm trầm, cầm Diệt Tiên Kiếm trong tay, không ngừng thăm dò từng tấc đất.
Đột nhiên, trong lòng Diệp Lăng nóng lên, hắn cảm giác được trong lòng đất có một cỗ lực lượng kinh khủng hơi tràn ra.
Viu!
Diệp Lăng bỗng nhiên vọt lên lao thẳng tới đó, kiếm đâm một cái, mặt đất rạn nứt, một thứ gì đó trông tầm thường như sợi dây xuất hiện.
Nó có màu trắng mờ ảo, dài như cánh tay, trên đó phân ra nhiều nhánh, tản ra lực lượng làm đầu óc nóng lên, Diệp Lăng cảm thấy cả người thoải mái.
“Cái này chẳng lẽ là Tiên Thiên Linh Căn trong truyền thuyết?”
Diệp Lăng đột nhiên nghĩ tới một loại chí bảo!
Tiên Thiên Linh Căn là một loại thiên tài Địa Bảo sinh ra từ Hỗn Độn, ẩn chứa Hỗn Độn Chi Khí nồng nặc, hơn nữa trong đó còn ẩn giấu lực lượng Thiên Đạo.
“Tốt quá! Không ngờ Cửu Thiên Thái Thanh Cung còn có loại bảo bối này!”
Diệp Lăng đại hỉ, thân ảnh điên cuồng lướt đi, bàn tay nắm lấy Tiên Thiên Linh Căn.
Đúng lúc này, ba bóng người đột nhiên vây Diệp Lăng lại, ba cường giả kia đều là cường giả Đại La hậu kỳ.
Hơn nữa bọn họ đều xuất thân từ Tử Kim Cung!
“Diệp Lăng! Buông bảo bối ra, chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng, nếu không ngươi sẽ chết!”
Một người lạnh giọng nói, lộ rõ sát cơ.
Diệp Lăng hít sâu một hơi, lắc đầu cười nhạt.
“Muốn cướp bảo vật ư? Được, để mạng lại đi!”
Bá, một kiếm diệu động Cửu Châu, thiên địa biến sắc!