Trường đao giống như thiên hạ vô địch!
Trong mắt Diệp Lăng tràn ngập vẻ chấn kinh, nhìn một đao cấp tốc đánh xuống, hắn cảm nhận được hương vị tử vong, đao mang kinh khủng giáng xuống hắn, có thể nói đây là một kích này kinh khủng nhất mà Diệp Lăng từng gặp đời này.
“Không! Một đao kia quá nhanh, kiếm của ta phải nhanh hơn, ngăn cản trước khi nó giáng xuống!” Diệp Lăng hét lên.
Đao của Quỷ Tướng Quân quá nhanh, nhanh đến mức khiến hắn không có thời gian ngăn cản, sát cơ cuồn cuộn tựa như một đầu Nộ Long quay chung quanh Diệp Lăng, không ngừng gào thét xoay tròn.
“Nhanh hơn! Nhanh hơn chút nữa!” Diệp Lăng cảm giác hô hấp khó khăn, nhấc Diệt Tiên kiếm lên thôi mà đã như thể rút khô khí lực cả người hắn.
Hắc ám bỗng nhiên giáng lâm, bao phủ Diệp Lăng.
“Cút ngay!”
Oanh! Trong nháy mắt tử vong hàng lâm, Diệp Lăng vung Diệt Tiên kiếm nhanh như cực quang, hàn quang sáng chói lập tức tràn ngập thiên địa.
Giờ khắc này, cả người hắn như phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Hắn giống như chiến đao ra khỏi vỏ, lộ ra phong mang, sát cơ dạt dào.
Diệt Tiên kiếm trong tay giống như huyết mạch tương liên, tùy tâm mà động, tựa như tứ chi, một tia kiếm ý vi diệu tràn ngập trong đầu Diệp Lăng.
Đao Kiếm chạm vào nhau, tia lửa không ngừng bắn ra, hai cỗ lực lượng kinh khủng khiến cả vùng chấn động nứt ra, âm thanh ầm ầm không ngừng.
Diệp Lăng không ngừng lui lại, một đao kia của Quỷ Tướng Quân áp chế hắn gắt gao, thế nhưng tại thời khắc sống còn, hắn lĩnh ngộ được kiếm ý Luyện Lực Như Tơ.
Luyện Lực Như Tơ là khả năng khống chế lực lượng, cường giả đến cảnh giới này có thể khống chế lực lượng một cách tinh vi, gần như không hao phí chút nào, nắm chắc trong lòng bàn tay của mình, khá tương tự với cực điểm chân ý.
“Dừng lại!”
Diệp Lăng nghiến răng nghiến lợi, chân vẫn không ngừng lui lại, giữa không trung, trường đao trong tay Quỷ Tướng Quân đột nhiên chém xuống, một cỗ khí lực cuồn cuộn chồng chất cuồng mãnh đánh xuống.
Chân Diệp Lăng lún sâu xuống cát, kéo ra một khe nứt sâu nửa mét, Diệt Tiên kiếm trong tay không ngừng chấn động, kiếm quang lập lòe, tia lửa bắn ra.
“Lùi lại cho ta!” Cổ Diệp Lăng nổi gân xanh, hắn như một con rồng đang phẫn nộ, sắc mặt đỏ bừng, cắn chặt hàm răng, hắn dùng hết lực lượng toàn thân.
“Rống!”
Rốt cục sau khi Diệp Lăng lui lại trăm thước, tất cả lực lượng trong cơ thể, trong thể phách, cùng lực lượng mênh mông trong Cửu Đại Tiên Anh bạo phát toàn bộ.
Diệp Lăng đâm ra một kiếm, lực lượng khổng lồ ép cho Quỷ Tướng Quân phải lui lại, lực lượng mạnh mẽ khiến Quỷ Tướng Quân không thể ngăn cản.
Diệp Lăng khom người, kịch liệt thở hào hển, đôi mắt đỏ sậm, cánh tay phải của hắn đang run rẩy rất nhẹ, lực lượng khổng lồ suýt nữa đã khiến hắn ném đi Diệt Tiên kiếm trong tay.
Quỷ Tướng Quân bị ép lui ngẩn ra, ý thức dường như thanh tỉnh trong nháy mắt, rồi ngửa đầu cười to: “Ha ha, tốt lắm, đúng là kỳ tài ngút trời, dù là ở Thượng Cổ thì ngươi cũng được xem như thiên tài, vậy mà lĩnh ngộ kiếm ý Luyện Lực Như Tơ tại thời điểm chiến đấu, còn có thể ngăn cản một kích mạnh nhất của ta, không tệ không tệ.”
Diệp Lăng rốt cục nắm giữ kiếm ý Luyện Lực Như Tơ, cầm Diệt Tiên kiếm, Diệp Lăng cảm giác được kiếm trong tay không còn là ngoại vật, mượn ngoại lực, mà đã trở thành một phần thân thể mình, có thể thi triển ra toàn bộ lực lượng, thậm chí có thể thi triển ra mười hai thành lực lượng.
Huyền diệu, thần kỳ, Diệp Lăng kích động, thời gian dần trôi qua mới bình tĩnh trở lại, tinh tế dư vị cảm giác vừa rồi.
“Hậu bối, tới đi, ngươi đã bước vào kiếm ý Luyện Lực Như Tơ, như vậy ta sẽ xuất thủ toàn lực!” Giọng Quỷ Tướng Quân băng lãnh, thế nhưng Diệp Lăng nghe ra trong lời y nói ẩn chứa kích động và hưng phấn.
“Tới đi!” Khi ngẩng đầu lên, thần sắc Diệp Lăng đã thay đổi, trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt, cả người như thiêu đốt chiến ý tột cùng.
Trong nháy mắt, hai bóng người chạm vào nhau, Diệt Tiên kiếm đụng vào trường đao, va chạm kịch liệt văng tia lửa khắp nơi.
“Thống khoái!” Quỷ Tướng Quân không ngừng cười to, không ngừng tấn công, y không thể không thi triển toàn lực, lực lượng trong cơ thể người trẻ tuổi trước mắt này còn mạnh hơn y, lực lượng vô biên của y chỉ có thể hơi áp chế, thỉnh thoảng còn bị phản kích, không thể áp chế nổi.
Diệp Lăng dường như đã tiến vào kiếm giới, phát huy thi triển kiếm ý vừa mới lĩnh ngộ vô cùng tinh tế.
Đao Kiếm chạm vào nhau, một người một quỷ đánh nhau túi bụi, lấy hai người làm trung tâm, một khu vực bị Đao Kiếm chi ý bễ nghễ bao phủ, làm người ta sợ hãi.
“Kiếm, Dương Như Cuồng Mãnh, Điểm Như Bạo Vũ, không chỗ ẩn thân!”
“Kiếm nhanh, phải nhanh như sét.”
“Động, phải dẫn động Thái Sơn.”
“Đâm, không ai có thể ngăn cản!”
“Nhu mà cương, cương thì hung liệt!”
“Kiếm này là một thanh kiếm giết người!”
“Cũng là một thanh kiếm lay động đất trời!”
Diệp Lăng không ngừng cảm ngộ kiếm ý, thực lực không ngừng tăng lên trong lúc chiến đấu, Quỷ Tướng Quân cũng càng đánh càng hưng phấn, thực lực Diệp Lăng khiến y giật mình, tốc độ lĩnh ngộ kiếm ý khiến y chấn kinh.
“Kiếm muốn giết người!”
“Muốn giết ai thì giết!”
“Kiếm, như quân tử, lại như Chúa tể, vạn vật cúi đầu, không thể không tuân!”
“Người vi phạm, giết!”
Diệp Lăng rút kiếm, một tia kiếm quang hẹp dài nhỏ xíu xuất hiện giữa thiên địa, nhưng nó lại khiến thiên địa né tránh, kiếm ý như muốn phá hủy thiên hạ, kiếm khí như có thể khiến vạn vật thần phục.
“Ha ha, tới đi!”
Diệp Lăng điên cuồng rống to, kiếm trong tay điên cuồng đánh ra, dùng lực huy động, uy lực kiếm pháp không ngừng tăng lên, hắn cũng càng lúc càng thành thạo kiếm ý.
“Đây là một đao mạnh nhất của ta, nếu có thể cản được, vậy coi như ngươi thắng!”
Giọng Quỷ Tướng Quân vang vọng, trường đao đột nhiên vung lên, một vòng đao quang như mãnh hổ gào thét, mang theo một tia cuồng bạo điên cuồng phóng ra.
“Hoành Hành Cửu Vạn Lí!”
Đao quang sáng chói chiếu rọi toàn bộ thiên địa!
Đôi mắt Diệp Lăng ngưng lại, kiếm quang như điện nhanh chóng lao ra, kiếm quang trực tiếp va vào đao quang của Quỷ Tướng Quân, hai quang mang điên cuồng giao chiến.
“Hừ, sinh thời, dù là cường giả Tiên Đế thì cũng không thể ngăn cản một đao mạnh nhất của bản tướng, huống chi là ngươi!” Quỷ Tướng Quân cao ngạo nói, trường đao trong tay lại vung lên, đoàn đao quang kia càng thêm sáng chói, trong ánh đao, Diệp Lăng liên tiếp lui lại.
Ngay khi hai cỗ lực lượng kia sắp phân ra thắng bại, Diệp Lăng cười một tiếng, trong con ngươi hiện lên sự giảo hoạt.
Viu, thân ảnh hắn hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất trong nháy mắt, Quỷ Tướng Quân đang nhìn chằm chằm kiếm quang đột nhiên ngẩn người, trong lòng cảm thấy không ổn, quay người lại, Diệp Lăng đã ở sau lưng y, ngu ngơ cười một tiếng, một vòng ngân quang phóng đại vô hạn trước mắt!