Một tia nắng mặt trời chói mắt chiếu rọi xuống, Từ Khuyết tỉnh lại, hơi hé mắt ra.
Trên mặt có chút ngứa, xung quanh tựa hồ như là một bụi cỏ rậm rạp.
- Không phải ta bị tai nạn xe cộ chết rồi sao? Tại sao lại sống lại rồi?
Hắn hơi kinh ngạc, nhưng còn chưa kịp làm rõ tại sao mình lại trở về từ cõi chết, cảnh tượng trước mắt lập tức làm hắn kích động trợn to hai mắt.
Hắn cảm thấy ngơ ngác!
Chỉ thấy một nữ hài bộ dáng giống như tiên nữ mặc cổ trang, đang nhắm ngay vị trí bụi cỏ mà hắn nằm, từng chút từng chút xốc cái váy ngắn cổ đại kia lên, sau đó làm ra vẻ muốn ngồi xuống...
Trời ạ!
Cô gái này, không phải là đang muốn...
Không thể nào? Không thể nào!
Nữ hài lớn lên xinh đẹp như vậy, tại sao lại "giải quyết" tùy tiện thế? Hơn nữa ta là một người quang minh lỗi lạc như vậy, cũng không thể nhìn lén người ta được...
Từ Khuyết trợn to hai mắt.
Cứ thế trơ mắt nhìn cô gái xinh đẹp này ở trước mắt mình cởi váy ra, đồ lót bên trong cũng từng chút từng chút được cởi ra, đập vào mắt chính là một mảnh trắng noãn, còn mang theo một luồng mùi thơm cơ thể độc nhất trên người cô gái.
Chuyện này nhất thời làm cho Từ Khuyết không có cách nào bình tĩnh.
Mắt thấy cô gái kia muốn nhắm vào đầu mình "giải quyết", Từ Khuyết lo lắng ngẩng đầu từ trong bụi cỏ rậm rạp lên, dùng sức chui ra, hô lớn:
- Cô nương, cô đang làm gì đấy, không thể chỗ nào cũng đại tiểu tiện được đâu!
Khung cảnh nhất thời yên tĩnh lại.
Nữ tử một nữa ngồi chồm hỗm trên mặt đất, cả người cứng lại, sau đó...
- Aaaa...
Nàng phát ra một tiếng thét chói tai, thất kinh thả váy xuống, cả người lập tức từ bắn lên, giẫm một thanh lợi kiếm bay thẳng lên trời.
Ta kháo, gì thế kia? Ngự kiếm phi thiên?
Thì ra, con mẹ nó thật sự là tiên nữ ư?
Từ Khuyết nhất thời sợ hết hồn, cùng lúc đó, trong óc đột nhiên tuông ra một đoạn ký ức xa lạ nhưng quen thuộc, giống như từ lúc sinh ra đã mang theo rồi.
Xuyên việt! Mẹ nó ta xuyên việt rồi!
Lập tức xem lại tin tức trong đầu, những thứ vốn không thuộc về trí nhớ của chính mình, lúc này Từ Khuyết đã hiểu rõ tất cả.
Nơi này là một thế giới tu tiên, giống như tiểu tiên nữ lúc trước tức giận ngự kiếm phi thiên vậy, con người có thể tu luyện các loại công pháp thành tiên.
Mà chủ nhân thân thể của mình bây giờ lại là phò mã gia, nhưng vị phò mã gia này lại xui xẻo thôi rồi.
Bản thân y chỉ là một cô nhi nghèo khổ, nhưng lại nắm giữ linh căn đặc biệt ngàn năm khó gặp.
Lúc tuổi nhỏ, dưới cơ duyên được Hoàng Đế vừa ý tuyển chọn làm phò mã, cung cấp vô số thiên tài địa bảo cho hắn tu luyện, ngắn ngủi sáu năm đã có thể ngưng tụ Kim Đan, bước vào Kim Đan kỳ.
Ngày hắn bước vào Kim Đan kỳ, mới chính thức cùng công chúa vào động phòng, liền liên tiếp bảy ngày bảy đêm ở trên giường vượt qua.
Kết quả vị công chúa yêu diễm đẹp như hồ mị kia lại thải bổ hết sạch tu vi của hắn, thậm chí ngay cả linh căn thiên phú cũng bị cướp đi.
Thiên tài phò mã gia vừa mới tân hôn đã trở thành phế nhân, đã không còn chút giá trị lợi dụng nào, ban đêm y bị lén đưa ra ngoài cung điện, trên đường đày đến biên cương bị hoàng đế sắp xếp người giết chết, khí tuyệt bỏ mình, cuối cùng thi thể bị vứt bỏ ở chỗ này.
- Haizz, quá đáng tiếc!
Làm rõ những ký ức này, Từ Khuyết tỏ rõ vẻ vẻ tiếc nuối, lắc đầu thở dài, ảo não nói:
- Chết tiệt! Tại sao không đến sớm một chút, xuyên việt đến lúc đang vận động sung sướng điên cuồng ở trên giường với công chúa xinh đẹp kia?
Nhớ tới vẻ quyến rũ tiêu hồn ở trên giường của vị công chúa xinh đẹp kia, tư thái ngạo nhân, cùng với tiếng thở dốc phong tình vạn chủng, Từ Khuyết càng cảm thấy đáng tiếc, đến chậm một bước a!
- Dâm tặc lớn mật, lại dám nhìn trộm bổn cô nương đi vệ sinh, nạp mạng cho ta!
Lúc này, một đạo thanh âm yêu kiều đột nhiên truyền đến, chính là vị tiên nữ kia đi rồi quay lại.
Nàng đỏ mặt vừa giận dữ vừa xấu hổ, trong ánh mắt mang theo sát ý vô tận, dưới chân còn giẫm trên thanh kiếm lăng lệ kia, hướng Từ Khuyết giết tới.
- Mẹ nó chứ, tiên tử, đây tuyệt đối là hiểu lầm! Rõ ràng là cô đặt mông ngồi xổm ở chỗ ta nằm, còn nữa... cho dù cô muốn giết ta hả giận, cũng xin cô trước tiên kéo quần lên có được không? Bộ dáng này của cô là ta không có động lực chạy trốn!
Từ Khuyết hô to một tiếng, liền chạy đi.
Nữ tử kia nhất thời biến sắc, mặt đỏ tới mang tai kéo đồ lót dưới váy lên, xì một tiếng, nổi giận nói:
- Dâm tặc đáng chết.
Tốc độ phi hành của lợi kiếm dưới chân đột nhiên tăng nhanh, vèo vèo hướng về Từ Khuyết giết tới.
Chạy vội như điên, Từ Khuyết điên cuồng nghĩ biện pháp thoát thân.
Trong chớp mắt, linh quang trong đầu lóe lên.
Lúc này liền dừng chân lại, đưa tay từ trong ngực lấy ra một khối lệnh bài quen thuộc, xoay người liền quay về hướng nữ tử kia hô lớn:
- Yêu nữ lớn mật, ta chính là phò mã của Hỏa Nguyên Quốc, ngươi dám bất kính với ta? Cẩn thận ta tru cửu tộc của ngươi!
Đang lúc này, trong óc Từ Khuyết lại đột nhiên liên tiếp vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết kích hoạt hệ thống Trang Bức, bản hệ thống sẽ vì ngài hộ giá hộ tống, giúp ngươi Trang Bức, giúp ngươi get highttt!
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng một điểm Trang Bức, có muốn tiến vào thương thành trao đổi hay không?
- Hệ thống đo lường thấy năng lực của kí chủ Từ Khuyết rất yếu ớt, khó có thể sinh tồn ở thế giới khó khăn này, khuyến mãi người mới một phần quà lớn, có kiểm tra gói quà hay không?
Đồng thời với tiếng nhắc nhở vang lên, trước mắt còn bắn ra một màn ánh sáng cửa sổ, bên trên có biểu hiện mấy số liệu.
Kí chủ: Từ Khuyết
Cảnh giới: Phàm nhân (Tay Trói Gà Không Chặt)
Kinh nghiệm: 0/100
Giá trị Trang Bức: 1 điểm
Công pháp: Không
Nghề nghiệp: Không
Địa vị: Phò mã của Hỏa Nguyên Quốc Đông Hoang đại lục
...
- Híttt... Ha ha ha...
Từ Khuyết đầu tiên là hít vào một hơi, sau đó khó có thể đè nén cười lớn lên.
Cái gì là hệ thống Trang Bức làm mất mặt, vừa nghe chính chế tạo riêng cho ta, giúp ta nghịch thiên! Lần này có thể có thứ chơi rồi.
- Dâm tặc, chết đến nơi rồi, ngươi còn cười cái gì?
Đột nhiên, một tiếng thanh thúy đem Từ Khuyết từ bên trong trạng thái mừng như điên kéo trở lại.
Nữ tử chẳng biết lúc nào đã đứng ở mười mấy mét trước mặt hắn, trong tay cầm phi kiếm chỉ vào hắn, mắt to trong veo như nước nhưng đang cảnh giác ngờ vực theo dõi hắn.
Con ngươi của Từ Khuyết híp lại, suy nghĩ một chút, đột nhiên cười lạnh nói:
- Ta chính là phò mã gia của Hỏa Nguyên Quốc! Liền công chúa cao quý của Hoàng thất ta muốn nhìn liền có thể nhìn, ngươi cũng chỉ có một chút nhan sắc mà thôi, bản phò mã gia đồng ý nhìn ngươi đó là phúc phận của ngươi! Đừng tưởng rằng cầm phi kiếm liền có thể hô đánh hô giết, bản phò mã là kỳ tài tu tiên trăm năm khó gặp, còn sợ tiểu nha đầu ngươi sao? Đến đến đến... Muốn động thủ với ta đúng không? Ngươi có gan tới gần ta một bước thử xem?
- Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 1 điểm Trang Bức.
Đúng như dự đoán, âm thanh nhắc nhở của hệ thống mà chỉ có hắn mới nghe được lần thứ hai vang lên bên tai, hắn không nhịn được bắt đầu cười lớn lần thứ hai.
Thì ra cái hệ thống Trang Bức làm mất mặt này tên đúng như ý nghĩa, chỉ cần giả vờ liền có thể thu được giá trị Trang Bức, liền có thể thăng cấp, liền có thể thu các loại khen thưởng của được hệ thống...
- Đúng rồi, hình như còn có gói quà.
Trong mắt Từ Khuyết đột nhiên sáng ngời, dùng ý thức hô:
- Kiểm tra gói quà.
Nhất thời, màn ánh sáng cửa sổ hình ảnh trước mắt biến đổi, xuất hiện một cái hộp hình vuông, cái hộp được mở ra, có vài đạo lưu quang nhảy ra, lóe lên một cái rồi biến mất.
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thu được kinh nghiệm đan cấp thấp, dùng có thể đạt được 10 ngàn kinh nghiệm.
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thu được hai tấm Thần Hành Độn Tẩu Phù cấp thấp, sử dụng trong nháy mắt có thể di động đến bất kỳ chỗ nào trong phạm vi 5 km.
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thu được Thái Cổ Ngũ Hành quyết cấp thấp (chú thích: phần cấp thấp chỉ có thể tu luyện đến Trúc Cơ kỳ, phần tiếp theo có thể đến thương thành tiến hành trao đổi).
- Ding, kiểm tra kí chủ Từ Khuyết có linh căn không trọn vẹn, không thỏa mãn điều kiện tu luyện, hệ thống sẽ bù đắp linh căn cho ngài.
Lúc này, Từ Khuyết cảm giác trong cơ thể như bị một luồng điện xuyên qua, da đầu trong nháy mắt tê dại.
Nhưng tiếp theo chính là một loại cảm giác khoan khoái, lỗ chân lông cả người như được triệt để mở ra, tham lam rút lấy linh khí bốn phía.
Ầm!
Rất nhanh, hắn cảm giác được thân thể của mình phát sinh biến hóa long trời lở đất, trở nên càng thêm thân cận với đại tự nhiên, phảng phất có thể hòa vào vạn vật, khống chế vạn vật.
Dảm giác này quen thuộc đến cỡ nào, Thiên Hỏa Linh Căn năm đó lúc chưa bị công chúa thải bổ cướp đi, chính là có cảm giác thân thiết đối với hỏa diễm như thế, hiện nay hệ thống không chỉ đem Thiên Hỏa Linh Căn của hắn chữa trị, càng bù đắp những linh căn thuộc tính khác.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, lập tức năm loại linh căn đều đủ, hơn nữa mỗi một loại đều là "Thiên" cấp thượng thừa nhất.
Má ơi, đây là muốn nghịch thiên sao!
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết rốt cục không nhịn được vung tay hô to:
- Hệ thống trong tay, thiên hạ đều là của ta, công chúa hoàng đế Hỏa Nguyên Quốc chó má gì, chờ Từ Khuyết ta thăng cấp trở về, liền đạp toàn bộ các ngươi ở dưới chân, đạp cho vỡ nát.
- Dâm tặc lớn mật, nếu đã tự xưng là phò mã Hỏa Nguyên Quốc, lại còn dám ăn nói ngông cuồng, mưu toan hành thích vua?
Nữ tử bên cạnh nghe có chút choáng váng, tên phò mã này bị điên rồi sao? Dám nói ra chuyện đại nghịch bất đạo bực này.
- Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, thu được 1 điểm Trang Bức.
Từ Khuyết lúc này mới tỉnh táo lại, khóe miệng hơi nhếch, mẹ nó, mải mơ tới triển vọng tương lai, suýt chút nữa quên cái phiền toái trước mắt này, mau mau nghĩ biện pháp chạy trốn mới được.
- Đúng rồi, Kinh nghiệm đan!
Hắn đột nhiên nhớ tới bên trong gói quà lớn còn có một viên kinh nghiệm đan cấp thấp.
Không chần chờ chút nào, dùng ý niệm thao tác hệ thống, mở ra một cái bao, ba vật phẩm thình lình xuất hiện ở trong đó.
- Sử dụng, sử dụng.
Từ Khuyết tập trung vào một vật phẩm trong đó, trong lòng hô to.
Trong đầu nhất thời liên tiếp truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống:
- Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết tu luyện Thái Cổ Ngũ Hành Quyết thành công.
- Ding, kí chủ Từ Khuyết dùng kinh nghiệm đan cấp thấp, thu được 10 ngàn kinh nghiệm.
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp, cảnh giới bây giờ là Luyện Khí kỳ tầng một.
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp, cảnh giới bây giờ là Luyện Khí kỳ tầng hai.
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp, cảnh giới bây giờ là Luyện Khí kỳ tầng ba.
...
- Chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp, cảnh giới bây giờ là Luyện Khí kỳ tầng mười.
Ngăn ngắn trong vài hơi thở, Từ Khuyết từ phàm nhân trói gà không chặt biến thành tu tiên giả, vọt thẳng tới Luyện Khí kỳ tầng mười, khoảng cách Trúc Cơ kỳ chỉ kém vẻn vẹn một bước.
Hơn nữa thực lực của hắn bây giờ, so với Luyện Khí kỳ tầng mười bình thường còn cường đại hơn vô số lần.
Nguyên nhân chính là hắn nắm giữ năm cái Thiên Linh Căn, thứ này cũng ngang với năm lần thực lực của một người nắm giữ linh căn bình thường.
Thậm chí dưới năm loại linh khí thuộc tính tương sinh tương khắc này, sức mạnh phát ra liền không chỉ đơn giản là năm lần như vậy.
- Bây giờ thật đúng là không nói lên lời, ta không vô địch thì ai vô địch?
Nội tâm của Từ Khuyết không ngừng xao động.
Nhưng lúc này, cô gái đối diện kia lại vung vẩy lên một vệt sáng, xẹt qua không trung, lưỡi kiếm lộ ra sự sắc bén trong chớp mắt giống như rắn độc vọt tới.
- Mẹ nó, tiên tử, ta chỉ nói tiểu mỹ nhân ngươi tiến lên cho bản phò mã gia nhìn một chút, ai bảo ngươi xuất kiếm? Ngươi đây là đánh lén! Là ám hại!
Từ Khuyết thấy phi kiếm lao tới, nhất thời giật mình, lúc này há mồm ra mắng.
Nhưng mắng thì mắng, hành động dưới chân lại không chậm trễ một chút nào, thuận thế lùi về phía sau, đầu ngón tay ngưng ra một tia linh khí thủy nguyên, nhẹ nhàng đánh lên trên lưỡi kiếm đang lướt tới trước mặt.
- Coong!
Một tiếng rung động âm vang, lợi kiếm bị hắn đánh bay ra.
- Chuyện này... Làm sao có khả năng?
Nữ tử nhất thời ngây người, trong tông môn có thể nhẹ nhàng phá giải chiêu kiếm này như vậy, ngoại trừ những sư thúc bá có tu vi cao thâm khó dò kia, chí ít cũng là những sư huynh sư tỷ đạt đến Trúc Cơ tầng sáu mới có thể làm được!
- Ta rất buồn bực, đã nói chuyện vừa rồi là hiểu lầm, ngươi lại luôn dây dưa không rõ, còn muốn giết ta? Đừng tưởng rằng dung mạo ngươi như tiên nữ ta liền không đánh ngươi, dù sao vừa rồi cũng không thấy rõ ràng, lúc này ta liền quang minh chính đại nhìn một lần xem.
Từ Khuyết căm tức mắng, dưới chân bước ra, thổ nguyên linh khí nhất thời hòa vào đại địa, tốc độ bỗng nhiên tăng gấp bội, trong chớp mắt liền xuất hiện ở trước mặt nữ tử kia.
Theo sát, một tia thủy nguyên linh khí tuôn ra lòng bàn tay, vờn quanh tứ phương, nữ tử kia còn chưa kịp phản ứng, liền bị giam cầm tại chỗ.
- Dâm... Dâm tặc, ngươi muốn làm gì?
Nữ tử kinh hãi biến sắc, cảm giác hỏa nguyên linh khí trong cơ thể bị áp chế toàn diện.
- Khà khà! Nếu ngươi đã gọi ta là dâm tặc. Vậy ta cũng không thể không công cõng cái danh này.
Từ Khuyết cười bỉ ổi, lông mày nhíu lại, đưa tay trực tiếp cào tới hướng váy nữ tử kia.
Lục Đạo - TruyenYY.com