Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere

Chương 3

Nhìn thấy vết m.á.u trên đầu ngón tay, tôi vội vàng kéo tay Tống Yếm Ly.

 

“Đi với tôi đến phòng y tế.”

 

Tống Yếm Ly lạnh lùng đáp: “Không đi.”

 

Còn tránh khỏi tay tôi.

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa .

Tôi sốt ruột, giơ tay kéo lấy vài lọn tóc trước trán hắn.

 

Tôi đứng, hắn ngồi, bị lực kéo của tôi ép phải ngẩng gương mặt đẹp đẽ lên.

 

Đuôi mắt hắn ửng đỏ, hơi thở dồn dập.

 

“Nếu không ngoan, tôi sẽ hôn cậu đấy.”

 

Tôi từ từ tiến sát lại gần, cho đến khi chóp mũi hai chúng tôi gần như chạm vào nhau.

 

Đôi mắt của Tống Yếm Ly d.a.o động như gợn sóng, vành tai đỏ bừng như sắp nhỏ máu.

 

Ngón tay hắn bấu chặt vào mép bàn.

 

Tôi chạm nhẹ ngón tay lên mặt hắn, nói từng chữ: “Nghe lời đi.”

 

[Trời ơi, nữ phụ sắp dụ dỗ đến mức hắn cười ngoác miệng rồi.]

 

[Aaaa, gương mặt của nam phụ thật sự rất đẹp, tiếng thở cũng rất gợi cảm, tôi cũng muốn kéo tóc hắn, hôn hắn thật sâu, làm hắn khóc thật thảm thiết trước mặt tôi!]

 

[Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao nam phụ từ bá vương lạnh lùng lại hóa thành chú cún con quyến rũ thế này?]

 

 

4.

 

Tống Yếm Ly không nói gì, để mặc tôi dẫn tới phòng y tế.

 

Sau khi lấy thuốc xong thì vừa đúng giờ tan học.

 

Chúng tôi cùng nhau trở về biệt thự nhà họ Tống.

 

Kể từ lần suýt bị người bố nghiện rượu của mình đánh ch và được Tống Yếm Ly cứu, tôi đã ở lại nhà hắn.

 

Chiếc áo phông đen của hắn dính đầy m.á.u và vết thương.

 

Tôi dùng kẹp nhỏ, cẩn thận làm sạch vết m.á.u trên lưng hắn.

 

Sau đó bôi thuốc mỡ mà bác sĩ kê lên từng chỗ bị thương.

 

Không biết vì đau hay vì lý do gì khác, từng đường cơ bắp dưới đầu ngón tay tôi căng lên, lộ ra những đường nét săn chắc và đẹp đẽ.

 

Tôi xoay người đặt lọ thuốc xuống thì thấy Tống Yếm Ly đang nhìn mình chằm chằm.

 

Ánh mắt hắn nóng bỏng, yết hầu lên xuống liên tục, đôi tay kiềm chế siết chặt, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi.

 

Hắn quay mặt đi một cách khó nhọc, giọng khàn khàn: “Ra ngoài, khóa cửa lại…”

 

Tôi biết, bệnh của hắn lại tái phát.

 

Tống Yếm Ly mắc chứng “khao khát tiếp xúc da thịt” rất nghiêm trọng.

 

Tôi thử chạm vào tay hắn, định đỡ hắn đến giường.

 

Nhưng ngay giây tiếp theo, cả người tôi bị hắn kéo ngã xuống giường.

 

Tống Yếm Ly thở dốc, đuôi mắt đỏ ửng vì nhẫn nhịn, không kìm được mà áp sát lại gần tôi.

 

[Đây rồi, cảnh nữ phụ cứu rỗi nam phụ kinh điển đây rồi, nam phụ phát bệnh rồi.]

 

[Lúc này nữ phụ phát hiện dưới gối của nam phụ có đồ của mình, cảm thấy nam phụ rất kinh tởm.]

 

[Hình như nữ phụ đã nhốt nam phụ một mình trong phòng rồi bỏ đi…]

 

[Sau đó nữ chính chăm sóc nam phụ cả đêm, rồi hắn phát hiện mình cũng có thể chấp nhận sự tiếp xúc với nữ chính…]

 

Dưới gối?

 

Tôi nghi hoặc đưa tay tìm thử.

 

Giây tiếp theo, tôi hoàn toàn sững người.

 

Tôi chạm vào một mẩu giấy gói kẹo sáng lấp lánh.

 

Nó được giữ gìn rất cẩn thận, viền giấy đã mỏng đi, như thể đã bị vuốt ve rất nhiều lần.

 

[Nữ phụ chắc không nhớ nổi đây là mẩu giấy gói viên kẹo mà cô đã cho Tống Yếm Ly lúc lần đầu chứng kiến hắn phát bệnh, nghĩ rằng hắn bị hạ đường huyết.]

 

[Trong tất cả những lần phát bệnh sau đó, Tống Yếm Ly đều dựa vào mẩu giấy gói kẹo rẻ tiền này để vượt qua.]

Bình Luận (0)
Comment