Trong thời gian này, sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ, mối quan hệ giữa các thành viên xã đoàn nháy mắt được kéo gần. Mấy thành viên xã đoàn có thói quen khi hội họp, gặp mặt nhau là giơ hai tay lên hướng vào nhau vỗ một cái, trở thành phương thức chào hỏi độc hữu của bọn họ.
Trong chuyện này Vân Mạt là người có thu hoạch lớn nhất, trong không khí, lực tín ngưỡng bắt đầu trở nên nồng đậm, đã không còn có cảm giác mệt mỏi nữa.
Sau khi cấp tốc tiêu hao quá mức nguyên thần lực, nàng lại tiến thêm một bước mở rộng thông lộ của tinh thần lực, tuy rằng vẫn chưa thể tùy ý lăng không vẽ bùa, nhưng mà chủng loại cùng chất lượng bùa chú hiện nay đã tăng vọt.
Hoắc Xuyên là bị thiệt thòi lớn nhất, mẫu thân của hắn khóc sướt mướt, nước mắt như mưa, biểu tình đi xuống trầm trọng, hắn được người nhà cẩn thận nâng về tĩnh dưỡng, trong khoảng thời gian ngắn chỉ sợ sẽ không được ra khỏi cửa.
Hoắc Xuyên lúc đi về nhà, đôi mắt vô cùng u oán.
Hoắc Triết Hàm vừa đi một bên vừa véo hắn, “Ngươi dám nói dối ta bị bệnh này, cho ngươi trù ẻo ta bị bệnh này! Ngươi nhìn xem, đến rốt cuộc ai mới bị bệnh!”
Hoắc Xuyên kêu đau oai oái, Hoắc Triết Hàm thấy thế lại đau lòng buông tay xuống.
Vân Mạt đi theo phía sau nhìn thấy, có chút hâm mộ.
Vân Mạt là học sinh năm thứ nhất, nhưng vô luận là diễn tập, hay là tranh cãi cùng Lương Bách Võ, cùng với biểu hiện trong nhiệm vụ lần này, đều dần dần hiển lộ sự tài giỏi của nàng, trở thành nhân vật phong vân trong đám học sinh mới.
Hơn nữa, bản thân của nàng lại là học thần, khi những học sinh khác ở trong lớp học mơ màng sắp ngủ, nàng lại vẫn có thể bảo trì thanh tỉnh.
Không những thế, nàng còn có thể thỉnh giáo và nói chuyện cùng với các giáo sư chuyên nghiệp ngay trong giờ học, rất có tư thế học một suy ra ba, các lão sư đối với một học sinh mới có ý chí tiến thủ như vậy ấn tượng cũng vô cùng tốt.
Chiều nay là lớp bắt chước thao tác cơ giáp, tập hợp học sinh của hệ đơn binh Đặc Tuyển cùng với vài lớp khác, ước chừng có đến mấy trăm người.
Đây cơ hồ là môn học mà các học sinh thích nhất, tất cả mọi người đều xoa tay hầm hè.
Bọn họ tuy rằng đã chơi qua cơ giáp ở trên Tinh Tế Vương Giả, nhưng những cái đó là số liệu bắt chước, cùng với tình huống thực tế cũng không giống nhau, độ khó khăn đã được hạ thấp vài lần, tham số cơ giáp cũng là quân đội đào thải ra.
Mà thiết bị ở trường học thường bất đồng, cơ hồ có thể làm cho bọn họ cảm nhận được trạng thái cơ giáp hàng đầu.
Thời điểm Vân Mạt đẩy cửa lớn của phòng huấn luyện ra, Trương Qua cùng với mấy chục giáo quan khác đã chờ ở trước đài, vô số học sinh cũng đã sớm đỏ rần mặt kiểm tra thiết bị.
Vân Mạt đi đến, biểu tình không một gợn sóng kia thật sự như là 'hạc trong bầy gà'.
Trương Qua cười như không cười nhìn nàng, trong không khí tràn ngập một cỗ hơi thở thăm dò.
Hai chân của Vân Mạt chụm vào nhau, đứng thẳng, làm nghi thức chào của quân đội xong, không nói một lời đi đến vị trí máy mô phỏng của chính mình.
“Linh……”
Không có bất luận âm thanh nào khiến cho người ta thích hơn tiếng chuông báo bắt đầu của tiết học này.
Bọn học sinh khẩn trương mà lại chờ mong, đứng thẳng tắp.
“Mặc thiết bị vào, trước tiên sẽ khảo thí tỷ lệ đồng bộ!”
Trước mặt mỗi học sinh đều là một cái bàn điều khiển, vẫn là kiện trang phục dày nặng, đầy dây rợ màu bạc kia cùng với cảnh tượng vô cùng chân thật.
Lưu Dược khẩn trương hướng lòng bàn tay thổi một hơi, chấp tay hành lễ, lẩm bẩm tự nói, sau đó “Bang” một tiếng, ấn xuống phím màu xanh.
Tiến độ chậm rãi đi lên, tâm hắn cũng càng đề càng cao, 40%, 50%, 60%……
Không có ngừng……
Đừng có ngừng……
Lại nhiều thêm một chút đi……
Lưu Dược không nháy mắt dù chỉ một cái, nhìn chằm chằm số liệu, trong lòng mong mỏi……
Tỷ lệ đồng bộ sẽ quyết định khởi điểm của chiến sĩ cơ giáp, mỗi người đều thực quan tâm.
Theo cái cột màu xanh lục kia càng đi càng chậm, tim hắn cũng mau vọt tới cổ họng, trên trán dần dần xuất hiện mồ hôi.
“Tích……”
Âm thanh máy móc vang lên.
Họ tên: Lưu Dược
Cấp bậc tinh thần lực: S
Cấp bậc thể chất: A+
Tỷ lệ đồng bộ cơ giáp: 75%
“Bang!”
Tay phải của Lưu Dược hung hăng đánh lên tay trái, trên mặt mừng như điên.
75% đối với một học sinh mới mà nói, là con số cực kỳ ghê gớm, cơ hồ đã đạt tới tiêu chuẩn của chiến sĩ trong quân đội.
Trên mặt Lưu Dược vô cùng thỏa mãn, rốt cuộc đã có tâm tư đi xem người khác.
Phía trước phòng huấn luyện là một màn hình thật lớn, không ít cái tên đều đã sáng lên.
Bọn học sinh không tiếng động an tĩnh nhìn chằm chằm số liệu của chính mình, cũng so sánh với đồng học học bên cạnh, có người vui sướng cũng có người uể oải.
Tuyệt đại đa số mọi người có tỷ lệ đồng bộ từ 0% đến 65%, có thể vượt qua 70% ước chừng không đến mười người, tất cả đều là học sinh hệ Đặc Tuyển, tinh thần lực cấp S.
Đôi mắt của bọn học sinh, tất cả đều chăm chú vào mấy người còn chưa có kết quả, nhìn cột ánh sáng của bọn họ không ngừng dâng lên, trong lòng có loại cảm giác chua xót.
Số liệu của Mễ Lị Á vẫn còn tiếp tục tăng, vượt qua 70%, 75%, 80%……
Đám học sinh miệng càng há to hơn, lo âu, hâm mộ, ghen ghét…… Vô số cảm xúc tràn ngập trong gian phòng này.
Mễ Lị Á rốt cuộc ngẩng đầu, vừa lòng nhìn về phía màn hình.
Tỷ lệ đồng bộ 82%!
Cơ hồ là binh lính ưu tú cấp độ cao!
Thành tích này của nàng tuyệt đối có thể được liệt vào danh sách những người có thứ hạng cao.
Ánh mắt đám học sinh nhìn về phía màn hình, ba vị trí trên cùng, nguyên bản là tên của các học trưởng từ khi mới thành lập trường tới nay.
Hiện tại, Mễ Lị Á đã đẩy rớt một vị trong đó, bước vào danh sách ba người đứng đầu.
Trương Qua đứng ở phía trước, ánh mắt u ám.
Hắn cũng không quan tâm người khác, hắn chỉ đang nhìn nữ sinh giống như bị lão tăng nhập định kia, cái người đã nhiều lần khiến hắn cảm giác ‘đau trứng’.
“Oa! Mau xem!”
Oanh động về Mễ Lị Á còn chưa có kết thúc, trong đám người lại tuôn ra kinh hô lớn hơn nữa.
“86%!!!! Chết tiệt!”
“Giết người!”
“Mẹ kiếp, còn là học sinh đang đi học!”
“Đã 90%!”
“Máy móc bị hỏng ư?”
Vân Mạt nhắm mắt lại, dùng tinh thần lực của chính mình đi cảm thụ cơ giáp, phối hợp cùng dung hợp, tiến vào một loại cảnh giới thập phần quên mình.
92%, 94%, 96%……
Sao có thể?!
Khi Vân Mạt đạt tới con số 98%, biểu tình của toàn bộ học sinh đều cương lại, bọn họ ngay cả ghen ghét đều không sinh ra nổi nữa, lúc này chỉ có một loại thần sắc chăm chú!
Nữ sinh đến từ tinh cầu dã man này, cái người luôn khiến bọn họ nghĩ là yếu đuối này, cư nhiên có thể đạt tới độ cao này sao?
Tên của Vân Mạt đã sớm đẩy rớt ba vị phía trước, bỏ xa tên của người thứ hai một mảng lớn, Mễ Lị Á một lần nữa rơi xuống vị trí thứ tư.
Tim của đám học sinh đều nhấc lên theo, tỷ lệ đồng bộ vẫn còn thong thả tăng lên, vô số người ở trong lòng yên lặng nhắc mãi, “Vân tổng chỉ huy!”
Đây không phải lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy kỳ tích trên người nữ sinh này.
Mỗi một lần, nàng đều giống nhau, làm cho bọn họ khắc sâu ấn tượng không thể quên.
99%, còn có thể lên nữa sao?
Mấy trăm học sinh gắt gao nhìn chăm chú, Mạc Mặc và Lưu Dược đã sớm nắm tay nhau, hung hăng đè nặng hưng phấn muốn hoan hô.
“Đinh……”
Theo âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, Vân Mạt rốt cuộc mở mắt ra.
100%!
Đây là học sinh đầu tiên, cũng là duy nhất đạt tới tỷ lệ đồng bộ 100%.
Vân Mạt nhìn những ánh mắt như hổ rình mồi chung quanh, có chút xấu hổ sờ sờ mũi, vừa rồi nàng đã quá hưng phấn, có chút không thu lại, phỏng chừng đã dọa đến bọn họ.
Yên tĩnh, thật là yên tĩnh.
Ngay cả Trương Qua và các huấn luyện viên đang đứng chờ ở đây cũng đều không thể tin tưởng nổi, một huấn luyện viên quyết đoán đánh bàn phím, kiểm tra toàn bộ thiết bị của nàng.
“Không có vấn đề.”
Cái gì gọi là ‘không có vấn đề’?
Không có vấn đề chính là vấn đề lớn nhất!
Liên Bang từ khi kiến quốc tới nay, trừ bỏ cái người tên Liên Nghệ bề ngoài không thể nhìn thấu kia, còn có ai đạt tới tỷ lệ đồng bộ 100% chứ?!