Tác giả: Trọng Lâu Tam Thất
“Ngươi ngủ mơ nói mớ sao?”
Hoắc Xuyên cảm thấy trong đầu ong ong, ngay cả ba hắn, cũng không dám dễ dàng nói ra những lời này.
Cơ giáp, đó là thứ mà người bình thường có thể tiếp xúc đến sao?
Đừng nói cơ giáp, dù cho là một cái linh phụ tùng thay thế, không có vài tỷ đầu tư, cũng không có khả năng làm được.
Người không biết việc này là vô ích sao? Hay là ngươi điên rồi?!
Vân Mạt tự giễu thở dài, quay đầu nhìn nhìn chung quanh, một mảnh hồ nước thập phần trống trải, trong phạm vi tầm nhìn không có những người khác.
“Ngươi biết đấy, ta làm mọi chuyện thực ra chỉ có một mục đích cuối cùng”, Vân Mạt nói.
“Lam Tinh!” Hoắc Xuyên hung hăng xoa mặt.
“Cho nên, ta cũng không muốn giấu ngươi, cũng không nghĩ thuyết phục ngươi.”
“Cơ giáp là tuyệt mật của quân đội Liên Bang, bất luận số liệu gì đều không thể tiết lộ ra ngoài. Ngay cả Mễ gia, cũng chỉ được làm một bộ phận trong đó, ngươi cảm thấy chỉ bằng một chút tiền của hai chúng ta có thể làm được sao?”
Hoắc Xuyên trừng lớn đôi mắt hắc bạch phân minh kia, tuy rằng không dám tin tưởng, nhưng thần thái lại có chút nóng lòng muốn thử.
Vân Mạt nhìn phương xa, yên lặng cười, thời gian này nàng đã chuẩn bị khá nhiều.
“Có một loại đồ vật, gọi là gia công sản xuất”.
“Có ý gì?” Hoắc Xuyên hỏi.
“Ta đã nghiên cứu một chút, phần lớn viện nghiên cứu cơ giáp của Liên Bang, mỗi cái đều am hiểu các loại kích cỡ không giống nhau, phương hướng tấn công chính cũng không giống nhau, nhưng có một số phần và số liệu họ sẽ thuê gia công bên ngoài……”
Hoắc Xuyên giống như đã hiểu ra, “Cho nên, ý của ngươi là? Chúng ta trước tiếp làm gia công, không làm sản xuất?”
Vân Mạt xoay người lại, gật gật đầu, “Chúng ta cần một công ty có đủ khả năng, bắt đầu từ bên cạnh, từ từ đi tới……”
“Cho nên những gì ngươi muốn chính là số liệu đúng không?”
Hoắc Xuyên dù không có hứng thú với thương nghiệp, nhưng ở gần ba và hai anh trai nên cũng mưa dầm thấm đất, đối với sản phẩm nào có thị trường riêng gì cũng từng đọc qua một chút.
Cái ý tưởng này xác thật cũng khả thi, nhưng khó nhất chính là kết nối với viện nghiên cứu, cần phải có người chịu tin tưởng bọn họ, đồng thời cũng nguyện ý thuê bọn họ làm gia công mới được.
“Chuyện đơn đặt hàng ngươi không cần lo lắng, sau khi có giấy phép của công ty, ta sẽ nghĩ cách thu phục người, nói cách khác, kiếm chút đỉnh tiền không phải vấn đề lớn, hơn nữa cũng không cần dùng đến một trăm triệu kia của ngươi.”
“Vậy ngươi tìm ta làm gì?” Hoắc Xuyên không dám tin tưởng.
“Đó là bề ngoài”, Vân Mạt tiếp tục nói, “Ta đã nói rồi, ta phải làm cơ giáp!”
“Có số liệu, liền có cơ sở sáng tạo, có thể mua linh phụ tùng thay thế của cơ giáp, tháo ra, lắp ráp lại……”
Hoắc Xuyên nghe xong, trong chốc lát cảm thấy quả tim của chính mình đều phải nhảy ra tới, nàng đây là đang nói cái gì?
Chuyện này quả thực so với lúc ấy đối phó Tiết hiệu trưởng còn muốn gian nan hơn vạn phần.
Ngươi nói tháo ra liền tháo ra được sao?
Ngươi nói lắp ráp lại liền lắp ráp lại được sao?
Tay hắn lại một lần chỉ qua chỉ lại giữa chính hắn và Vân Mạt, “Liền……chỉ có ngươi và ta?”
Vân Mạt khẽ cười, vươn tay phải chỉ lên không trung.
“Không, sau lưng chúng ta, có cả một tinh cầu! Tin tưởng ta, chỉ cần tiến lên phía trước một bước, liền có vô vàn khả năng.”
Nàng quay lại nói tiếp, “Ta nói phải làm cơ giáp, là có tư tâm riêng của ta trong đó, ngươi không phải người Lam Tinh, cho nên ngươi hãy suy xét rõ ràng”.
Hoắc Xuyên không có suy nghĩ cái gì mà thân phận người liên bang hay là người Lam Tinh, điều hắn quan tâm chính là sự an toàn của Vân Mạt.
“Suy nghĩ của ngươi rất nguy hiểm, giấy không thể gói được lửa, động tĩnh lớn như vậy, ngươi sẽ không sợ sao?”
Vân Mạt dịch gần đến bên cạnh Hoắc Xuyên, vai phải đụng đụng vai trái của hắn, nhẹ nhàng nghiêng đầu nói một câu, “Cho nên, phải làm một cái áo choàng thật tốt.”
Trái tim của Hoắc Xuyên quả thực……
Mẹ nó! Từ lúc bắt đầu nhận thức người này, mỗi sự kiện nàng làm liền không có bị nhìn thấu qua, không rẽ mấy vòng căn bản không biết mục đích của nàng là cái gì.
Hoắc Xuyên dứt khoát từ bỏ chống cự, hữu khí vô lực nói, “Còn có cái gì ngươi đều nói ra đi, ta có thể chịu đựng được.”
Vân Mạt:……
“Mặt ngoài là làm hàng hạm tinh tế……”
Đây cũng là một cú sét lớn không thể thực hiện được, nhưng không thể không nói, cái áo choàng này dùng để che giấu tai mắt của người khác là thật sự không tồi.
Kỹ thuật tinh hạm và kỹ thuật cơ giáp tuy rằng không giống nhau, nhưng có một số điểm chung, ví dụ như mua sắm…… Ví dụ như nghiên cứu phát minh……
Nhu cầu tinh hạm như thế nào, Hoắc Xuyên biết.
Hoắc gia có tàu con thoi, chủ yếu áp dụng với hành trình ngắn và trung, tương tự như một chiếc máy bay thân hẹp, được sử dụng ở trên mỗi viên tinh cầu.
Mấy năm gần đây, con đường đi lại giữa các hành tinh cùng với các tinh vực không ngừng được phát hiện, những hàng hạm lớn hơn nữa, xa hơn nữa, đã có dấu hiệu tăng lên.
Chỉ là loại sản phẩm này, nếu đề cập đến hàm lượng kỹ thuật, thì không phải một mình Hoắc thị có thể ăn hết.
Ở thật lâu trong lịch sử trước đây, hàng hạm cũng đã toàn cầu hoá, huống chi là hiện tại.
Các bộ phận, linh phụ tùng thay thế của hàng hạm, dính đến mấy tinh cầu hợp tác, đã hình thành sản nghiệp.
Trên phương diện sản phẩm thiết bị đầu cuối, Mễ gia đã đi trước một bước, chiếm lĩnh vị trí độc quyền trong khối thị trường này, vô luận là nhân tài hay là sản phẩm, đều quăng người khác xa cả một con phố.
Người khác tưởng chui vào lĩnh vực này, quả thực như người si nói mộng.
Đây cũng là lý do vì sao, một người nguy hiểm như Cao Thiên Lãng, nhưng giai đoạn trước ba Hoắc vẫn cứ nguyện ý cùng hắn giao thiệp.
Bọn họ bức thiết yêu cầu nhập thêm lĩnh vực khoa học kỹ thuật cao hơn.
Cho nên, nếu bọn họ dùng hàng hạm làm ngụy trang, vô luận là ai, đều sẽ cho rằng là Hoắc gia đang tìm hướng chuyển mình, cho rằng thiếu gia thứ ba của Hoắc gia trẻ con vô tri, không đâm vào tường không biết khó.
“Ngươi tiếp tục đi”, Hoắc Xuyên xoa quả đầu xanh xanh, đã không còn muốn suy nghĩ nữa.
Vân Mạt lại không nói thêm bất cứ ý tưởng kinh doanh nào nữa, mà chỉ vươn một ngón tay,
“Ngươi trước suy nghĩ một chút, không cần vội vàng trả lời ta. Về việc hợp tác của chúng ta, ta nơi này có hai cái ý tưởng sơ bộ để cho ngươi tham khảo.”
Hoắc Xuyên chăm chú lắng nghe.
“Thứ nhất, ngươi là đại cổ đông của công ty, quyền, tiền, người đều do ngươi quyết định.”
Hoắc Xuyên vừa muốn giơ tay ngăn cản, Vân Mạt đã chặn hắn lại, tiếp tục nói.
“Ngươi không cần cảm thấy ngại ngùng, đại bộ phận tiền là ngươi ra, đây là thứ mà ngươi phải được, đương nhiên ngươi cũng có khả năng gánh vác tổn thất một trăm triệu tinh tệ. Nhưng ta sẽ cố gắng hết sức để làm tiền của ngươi tăng giá trị.”
“Thứ hai, ta muốn kỹ thuật, đây là yêu cầu duy nhất của ta.”
Hoắc Xuyên che mặt cười, âm thanh quái dị không thể tả, hồi lâu mới đấm cho Vân Mạt một quyền, thiếu chút nữa làm cho nàng nằm sấp xuống đất.
“Ngươi cho ta là cái gì hả? Anh em là như vậy sao?”
Vân Mạt nhấp miệng, mắt mang ý cười, “Ngươi suy xét một chút đi.”
Hoắc Xuyên trắng mắt liếc nàng một cái, “Còn suy xét cái gì? Không phải một trăm triệu thôi sao? Thiếu gia ta có rất nhiều tiền!”
“Chờ đó, ta báo cho lão già một tiếng trước đã”.
Hoắc Xuyên thập phần quyết đoán, lập tức gọi cho Hoắc Triết Hàm, giới thiệu ngắn gọn sự tình muốn làm, chẳng qua, hắn đem từ “Cơ giáp” mấu chốt toàn bộ đều thay đổi thành “Hàng hạm”.
“Ngươi đã nghĩ tới các ngươi sẽ sinh tồn như thế nào chưa?” Hoắc Triết Hàm hỏi ra vấn đề mấu chốt.
Hoắc Xuyên ngẩng đầu nhìn Vân Mạt, lần đầu nghiêm túc nói chuyện cùng ba hắn.
“Thị trường hàng hạm sói thì nhiều thịt thì thiếu, chúng ta tùy tiện tiến vào, tất nhiên sẽ bị những người khác theo dõi, cho nên, chúng ta sẽ từ góc độ bên cạnh đi vào. Tỷ như, ta chỉ làm một bộ phận linh phụ tùng thay thế trong đó, sau khi ổn định sẽ làm thứ khác.”
Hoắc Triết Hàm ở đầu bên kia của màn hình ánh sáng, cười đến miệng gần như đều không khép được.
Cái ý tưởng này thực thiên chân, khả năng thành công cũng không cao, nhưng chịu suy nghĩa chính là tiến bộ.
Đã biết mà, phải bức thằng oắt con này vào đường cùng thì mới có thể đi chính đạo!
Lại có thể chọn một con đường như vậy, không hổ là hạt giống của Hoắc gia hắn!
Hoắc Triết Hàm hít sâu một hơi, “Cụ thể về nhà nói, ta nơi này cũng có rất nhiều tài liệu nghiên cứu thị trường, sẽ sắp xếp thời gian huấn luyện cho các ngươi.”
“Đây là sự nghiệp của chính ngươi, ngươi xem mà làm, ta chỉ có một câu, nơi này của ba, vĩnh viễn là hậu thuẫn của ngươi.”
Vân Mạt cũng đem kế hoạch chuyển đến cho Tiêu Nam, cũng bảo hắn lưu ý sàng chọn một ít công ty mục tiêu, để sau này cùng nhau nghiên cứu.
Có chuyện này, Hoắc Xuyên giống như tìm được mục tiêu của cuộc sống, cả người đều thay đổi.
Mỗi ngày đều lưu luyến tại thư viện, phổ cập tri thức cơ bản, còn thường xuyên bắt lấy Lưu Dược điên cuồng hỏi han trò chuyện, nhóm ‘hồ bằng cẩu hữu’ quả thực muốn trợn mù đôi mắt chó bằng hợp kim Titan.
Lãng tử quay đầu?
Nhưng, chuyện này không gấp được.