Sau khi biết được Vân Mạt ứng chiến, Đái Thu Lâm hưng phấn, mặt mũi đỏ bừng, trước tiên vọt lại đây, chủ động báo danh.
Hắn rốt cuộc có thể không cần ở trong đội ngũ đối thủ của Vân tổng chỉ huy rồi, mỗi lần đều bị nàng tự tay bắn vỡ đầu, cảm giác thật sự là quá không dễ dàng.
A, rốt cuộc có thể cùng một đội ngũ với Vân bá bá da trắng như tuyết, xinh đẹp mỹ mạo, thông tuệ hiền lương, tâm rộng như biển lớn rồi……
Khi Vân Mạt còn chưa có bắt đầu động tác, học sinh Rechester đã tự phát tổ kiến một “Vân Đội”, từ hậu cần đến tuyên truyền lại đến nhân viên chiến lực, nhân số chừng hơn một ngàn người.
“Vân Mạt, đánh sưng mặt bọn họ cho ta!”
“Chúng ta làm hậu thuẫn cho ngươi, còn cần bao nhiêu người, chúng ta đi kéo!”
Quả thực là tình cảm quần chúng kích động, rực rỡ…
Vân Mạt bảo Lưu Dược xây dựng một ít nhiệm vụ đơn giản, để cho bọn họ tạm thời đừng nóng nảy.
Bởi vì, cuối tuần sắp tới, nàng còn có một chuyện quan trọng khác phải làm.
Tiêu Nam đã hẹn xong công ty Đức Tây, đây là công ty mục tiêu mà hắn thấy ưng ý nhất.
Hoắc Xuyên để thuận tiện cho việc bàn bạc đã mua một cái chung cư nhỏ, ngày thường đều có người quét tước, nhưng hôm nay hắn cố ý bảo người giúp việc đừng tới.
Sau khi ba người đến nơi, Tiêu Nam mở folder ra.
Một loạt văn kiện không ngừng hiện ra, thiếu chút nữa dọa cho Hoắc Xuyên mắc hội chứng sợ mật độ cao.
Tiêu Nam đã xem bao nhiêu tài liệu đây…… Xem ra phần trước đó gửi cho bọn hắn, chỉ là sợi lông trên con trâu.
Tiêu Nam lại ngắn gọn bổ sung tình huống. Công ty này nhìn không tồi, bộ dáng phát triển không ngừng, thậm chí còn sở hữu một mỏ cát vàng tím nhỏ, sao lại nghĩ đến việc bán ra?
Vân Mạt nhìn tên công ty —— công ty Đức Tây, pháp nhân Nghiêm Chiêm.
Quặng cơ giáp, phòng thí nghiệm, kỹ thuật, giấy chứng nhận……Tất cả những thứ bọn họ cần đều có, thậm chí còn vượt qua cả mong đợi.
Chẳng qua là giá cả này……
“Bọn họ tính toán bán bao nhiêu tiền?” Vân Mạt hỏi.
“Sau khi trừ nợ chưa trả, thu về một trăm triệu.” Tiêu Nam đã liên hệ hỏi từ trước.
Cái giá cả này tương đối thích hợp, chỉ là vì sao?
Một trăm triệu đối với tuyệt đại đa số người mà nói, đều là con số chỉ thấy trên trời, không thể không thận trọng.
Ba người nghĩ trăm lần cũng không nghĩ ra, suy đoán vô số, cuối cùng cũng không tìm được nguyên cớ.
Hoắc Xuyên dẫn đầu từ bỏ, đem quang não đẩy ra, “Dư lại các ngươi tới đi, ta không được, ta phải ngủ một lát.”
“Vậy đều nghỉ một lát đi”.
Thời điểm không nghĩ ra thì hãy đổi một phương thức khác, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.
Vân Mạt xoay người đi lấy trái cây trên quầy, chuẩn bị ép nước trái cây.
Nàng vừa động, tinh thần Hoắc Xuyên liền lên cao, cũng không ồn ào đòi ngủ nữa mà nhảy dựng lên đi lấy cái ly.
Tiêu Nam mở tài khoản WB của Vân Mạt ra, fans càng ngày càng nhiều, mỗi lần mở ra, tin bài khen ngợi cùng hắc khí đều nhiều đến che trời lấp đất, thực làm người đau đầu.
Sau khi Tiêu Nam giúp nàng thiết trí, số lượng tin nhắn lập tức giảm rất nhiều, chỉ còn lại khách hàng mục tiêu mà nàng chọn lựa.
Lúc này, hắn dừng tay một chút, “Chị, chị tới đây, tài khoản của chị có tin nhắn mới!”
“Làm sao vậy?” Vân Mạt đi tới, dao gọt hoa quả vẫn còn treo vỏ trái cây.
Tiêu Nam chỉ vào khung thoại của tài khoản WB, “Chị xem……”
Cùng lúc đó, Doãn Úy Lam đang trốn trong một góc của toà nhà, run bần bật.
Nàng chỉ là thừa dịp nghỉ ngơi giữa trưa đi lên hóng gió, không nghĩ tới lại phát hiện một vụ ngoại tình.
Mấy ngày trước, nàng phát hiện nơi này có một cái cửa nhỏ, sau đó liền lên đây hít thở không khí.
Nằm nghiêng ở trên ghế, súc ở phía sau đám cây cối cao nửa người, nàng cảm giác thần kinh căng chặt cả ngày đều được thả lỏng.
Chốc lát sau, có âm thanh của một nam, một nữ truyền tới.
Nàng ngồi dậy muốn rời đi, thế nhưng đôi nam nữ kia đã động tay động chân, cũng đi tới bên này.
Doãn Úy Lam xấu hổ đứng lên, nhìn xung quanh, muốn tìm một địa phương để tránh một chút, nhưng không có.
“Tư liệu ta sẽ chuẩn bị tốt……”
Hai người đã đến gần, nàng chỉ có thể đưa lưng về phía bọn họ, giả vờ tạo ra âm thanh, nhằm nhắc nhở hai người nơi này có người thứ ba.
Hai người kia rõ ràng bị ngây ra, nam nhân phản ứng cực nhanh, đưa mắt ra hiệu cho nữ nhân, ý bảo nàng đi ra ngoài trước.
Doãn Úy Lam tự quyết định hai phút, mới xoay người lại, “A, Hà tổng, là ngài sao?”
Hà tổng ngoài cười nhưng trong không cười nhìn nàng, “Tiểu Doãn, ở chỗ này làm gì vậy?”
Doãn Úy Lam nỗ lực làm ra bộ dáng không hiểu rõ, “Mã tổng yêu cầu chuẩn bị một chút tư liệu của mỏ cát vàng tím bên kia……”
Hà tổng: “Phải không? Vừa nhận được yêu cầu sao?”
Doãn Úy Lam nỗ lực giả ngu, “Vốn dĩ buổi sáng đã nên gửi cho ngài ấy rồi, chắc bây giờ ngài ấy đang sốt ruột đi.”
“Tự giải quyết cho tốt.” Hà tổng sau khi nói xong, liền xoay người đi ra ngoài.
Doãn Úy Lam thiếu chút nữa ngồi liệt xuống đất, nữ nhân của Hà tổng kia, nàng đã thấy rõ ràng, đó là vợ của chủ tịch……
Nàng đây đã chứng kiến cái gì?
Doãn Úy Lam vò đầu, thập phần hoảng loạn, hai người kia đã liên thủ bức vài tinh anh của công ty phải rời đi.
Hiện tại giá cả đá năng lượng trên toàn Liên Bang đang giảm mạnh, vô số công ty đã chịu ảnh hưởng. Ở trong hoàn cảnh như vậy, muốn tìm một phần công việc có tiền lương công tác không tệ, thật sự là khó, nàng sẽ không trở thành người tiếp theo chứ?
Sắc mặt Doãn Úy Lam trắng bệch, tay nàng có chút run.
Ngốc lăng nửa ngày, Doãn Úy Lam mở tài khoản WB ra, tìm @ gọi ta là ba ba mà nàng đã lựa chọn theo dõi đặc biệt.
Lại nói, nàng còn là người thứ nhất chú ý đến nàng ấy,từ lúc nàng ấy lần đầu tiên giao phong cùng @ gió thổi qua mông lạnh, đến bây giờ có được một số lượng fans quy mô không lớn không nhỏ, giống như một đứa trẻ mà nàng tận mắt nhìn lớn lên.
Mỗi lần mê mang, nàng đều muốn đi lên hỏi một câu, “Có ở đó không?”
Đáng tiếc chính là, vị thiếp chủ kia quá có tính cách, không thích loại phương thức chào hỏi này.
Cho nên, nàng thật lâu không có xuất hiện, chỉ yên lặng chú ý.
Hôm nay, nàng lại không nhịn được, click mở trò chuyện riêng, “Có ở đó không?”
Mấy chữ này vừa định phát ra, lại lập tức rút về.
@ Cá mặn: “Đại thần, có thể giúp ta xem vận thế không?”
Nàng quyết định vâng theo phong cách thiếp chủ yêu thích, nói thẳng.
Nhưng, hiện tại thiếp chủ đã có mấy trăm vạn fans, khả năng chú ý đến nàng rất thấp.
Nhưng không sao cả, nàng chỉ muốn nói một câu, tựa hồ như vậy, là có thể vuốt phẳng bất an trong lòng nàng.
“Chị, chị xem, chính là cá mặn này, em vừa mới xoá sạch xong, nàng liền vào, hơn nữa còn gửi liên tục vài tin, tất cả đều giống nhau như đúc”, Tiêu Nam nói.
Vân Mạt cười cười, là người quen cũ, cá mặn thật sự là đã lâu không có xuất hiện.
“Bảo nàng gửi một bức ảnh chụp lòng bàn tay rõ ràng hoặc ảnh chụp mặt lại đây.” Vân Mạt vừa nói vừa tiếp tục gọt vỏ trái cây.
Hoắc Xuyên vừa thấy tư thế này, lập tức biết là sắp đến giờ xem chuyện hay, bèn dọn ghế cọ lại đây.
Tiêu Nam đã truyền đạt lại cho người bên kia.
Doãn Úy Lam không nghĩ tới, đại thần hôm nay lại bình dân như vậy, lại có thể thật sự đáp lại nàng.
Nàng thập phần kích động, vươn hai tay, chụp một bức ảnh siêu rõ gửi qua.
“Chị?” Tiêu Nam vẫn là lần đầu tiên thấy Vân Mạt xem tướng, có chút khó hiểu.
“Phóng to lên”.
Vân Mạt trở về phòng bếp rửa tay, cất dụng cụ cắt gọt đi, tinh tế quan sát quang não, càng xem thần sắc càng không đúng.
“Vân Mạt, làm sao vậy?” Hoắc Xuyên cũng cảm giác ra sự không thích hợp.
“Cô ấy sắp chết”, Vân Mạt nói.
Đường tai nạn bắt đầu từ gò thổ tinh kéo xuống cắt ngang đường tâm đạo, phần đầu sẽ chịu thương tổn cực lớn, từ điểm cắt với đường sinh mệnh mà tính toán, bất hạnh lập tức liền sẽ phát sinh.