Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 250 - Chương 250. Chuẩn Bị Tốt?

Chương 250. Chuẩn bị tốt? Chương 250. Chuẩn bị tốt?

Mai Căn click mở bản đồ hành tinh, chung quanh hành tinh 186 là hành tinh Hồng Ải và Bạch Siêu, nhưng nó cách các đế quốc ngân hà một khoảng cách tương đương nhau.

Được trời ưu ái về vị trí chiến lược, nên nó trở thành một viên tinh cầu tiếp viện thập phần đặc thù. Các thế lực lớn của đế quốc ngân hà đều thành lập căn cứ ở đây, tranh đấu không ngừng.

Randy có chút hoài niệm nhìn viên tinh cầu kia, “Lựa chọn bản đồ lần này, sẽ do giám khảo và các giáo sư quyết định. Nếu là ta, thì sẽ chọn hành tinh 186 là địa điểm thích hợp nhất cho trận đối chiến này.”

“Nhưng tinh cầu rất nhiều, vì sao lại là hành tinh 186?”

Nam sinh vóc dáng nhỏ nhắn nhìn chung quanh, sau khi thấy không ai phản bác, liền tiếp tục đặt câu hỏi.

Bên trên hành tinh 186 có cái gì bọn họ không biết, nhưng nơi đó vừa nghe liền không phải một địa phương tốt. Thế lực khắp nơi rắc rối, phức tạp, làm không tốt không phải chỉ là một chọi một, mà là hỗn chiến nhiều lực lượng.

Randy vươn ngón trỏ điểm quang não, “Viên tinh cầu này có ý nghĩa quyết định đặc thù, không đến vạn bất đắc dĩ, không thể bị phá hủy.”

“Cho nên, chiến dịch bùng nổ ở trên viên tinh cầu này, quyết không thể sử dụng đạn đạo tinh tế có sức phá hủy cao. Nói cách khác, các thế lực tranh đoạt trên tinh cầu này, cuối cùng vẫn phải dựa vào chiến tranh cơ giáp trên mặt đất cùng với năng lực chỉ huy để quyết định.”

“Cho nên, hành tinh 186, chính là địa điểm thích hợp nhất cho lần tỷ thí này”.

Harris ngồi ngoài, thuận thế vỗ xuống bàn, “Vậy thì không cần phải lo lắng, không ít người của chúng ta đã từng ở nơi kia, vấn đề không lớn, đúng không Vưu?”

Vưu rõ ràng là người trầm ổn, chỉ hơi gật đầu.

Kế tiếp, mấy nam nhân khác cũng châu đầu ghé tai một hồi, gật đầu tin tưởng.

Randy lại cúi đầu, không nói chuyện nữa.

Những người khác bắt đầu hàn huyên với nhau, càng nói càng cảm thấy nắm chắc thắng lợi, đề tài dần dần chếch đi đến vấn đề tuyển cử cùng kinh tế, thậm chí giải trí……

Mai Phỉ Tì thấy đã không sai biệt lắm, giơ ly rượu màu lửa cháy lên, “Vậy chúc các ngươi chiến thắng”.

“Yên tâm đi, chỉ là một nữ sinh mà thôi, các ngươi cũng quá cẩn thận rồi.”

“Thế nhưng, ta nghe nói quân 72 căn bản không trộn lẫn vào chuyện này, người đều là do chính nàng tìm…”

“Tuy mấy tên bộ đội đặc chủng có chút khó giải quyết, nhưng đa số bọn họ trên người đều có mang theo thương tích. Chúng ta bên này, vô luận là nhân tài chỉ huy, hay là binh chủng chiến đấu, đều nghiền áp sự tồn tại của bọn họ.”

“Chút lòng thành, chút lòng thành…”

Mọi người một bên vừa nói, một bên vừa cẩn thận nhìn Randy, luôn có một loại cảm giác kính sợ.

Nam sinh vóc dáng nhỏ nhắn lặng lẽ gửi tin nhắn cho Mai Căn, “Ta nói, Randy có địa vị gì? Sao ta cũng chưa từng nghe nói qua? Chú ngươi có vẻ như đặc biệt coi trọng hắn? Ngươi nhìn những người khác xem, cũng đều rất phục hắn……”

Mai Căn cùng những người này cũng không tìm thấy đề tài chung, rốt cuộc không ở chung một cấp bậc. Họ nguyện ý lại đây gặp mặt, tiện thể nói chuyện với hắn vài câu đã tính là thực nể tình.

Mai Căn cũng chỉ có thể ở chỗ nam sinh vóc dáng nhỏ nhắn tìm được một chút cảm giác tồn tại, “Randy đã thành danh từ rất nhiều năm trước, nếu không phải não bộ bị biến dị ngạch diệp, hắn đã sớm là quan chỉ huy lợi hại nhất của quân 27.”

“Biến dị ngạch diệp? Là biến dị gì?” Nam sinh vóc dáng nhỏ nhắn thập phần tò mò.

“Ta cũng không biết, nghe nói là một loại biến dị làm tăng thêm gánh nặng tư duy của hắn, cho nên hắn không thể không xuất ngũ.”

Mai Căn đối với tình báo của chính mình có chút đắc ý, nếu không có thân phận người Mai gia, hắn căn bản cũng không có khả năng biết những việc này.

“Vậy cũng không cần xin xuất ngũ đi? Chờ lúc hắn chịu đựng không nổi thì đổi người khác không phải là được sao?” Nam sinh vóc dáng nhỏ nhắn hỏi.

“Nghe nói, rất khó có người đuổi kịp suy nghĩ siêu cường của hắn, bọn họ thường phải sau khi đi ra vài nước cờ, mới có thể bừng tỉnh nhớ tới, hắn đã từng an bài chuẩn bị ở phía sau……”

“Oa……” Nam sinh vóc dáng nhỏ nhắn lúc này chỉ còn lại có tiếng kinh hô.

“Nhưng hắn có thể chống đỡ lần này sao? Đừng ở trên đường ra xảy ra đường rẽ gì!”

Mai Căn kéo kéo khóe miệng, “Chỉ bằng nữ sinh kia sao? Dù có dán một tấn vàng cho nàng, cũng sẽ không bức được Randy hao hết tinh thần lực.”

……

Vân Mạt lúc này đang làm gì?

Nàng lại một đầu đầy mồ hôi lấy thêm cơm ở nhà ăn của trường học.

Đám người Hoắc Xuyên thật ‘hận sắt không thành thép’, chỉ thiếu gõ vào trán nàng.

“Ta nói, ngươi rốt cuộc có đang chuẩn bị hay không?! Ngươi rốt cuộc có muốn thắng không hả?”

“Chỉ còn có một tuần! Chiến lược đâu? A? Người đâu? Phối hợp đâu? Ngươi không phải định cứ như vậy liền trực tiếp đi lên chứ?”

“Bản đồ đâu? Tốt xấu gì Tân giáo thụ của chúng ta cũng sẽ đi qua làm giám khảo, ngươi không phải rất thân với hắn sao? Sao ngươi không đi hỏi thăm xem sẽ lựa chọn khai chiến ở nơi nào?”

“Ăn ăn ăn, mỗi ngày đều ăn cũng không thấy ngươi biến thành thể chất cấp A! Đừng ăn nữa!”

Hoắc Xuyên nói một hồi liền phát hỏa, một phen đoạt lại đôi đũa của nàng, đập xuống một bên.

“Sách……”

Vân Mạt cau mày, nhìn cái đùi gà còn dư lại một nửa, lại nhìn mấy người bạo nộ chung quanh…….

Được rồi, ba không cùng các con so đo!

“Vân tổng chỉ huy, ngài cho chúng tiểu nhân xin chút thông tin đi, chúng ta đến tột cùng sẽ đánh như thế nào?” Lưu Dược hỏi một câu.

“Gấp cái gì?”

“Bang……” Hoắc Xuyên đập rầm xuống mặt bàn, “Từ hôm nay trở đi, ta ghét nhất là nghe được ba chữ “Gấp cái gì” này!”

“Ông đây chính là gấp, ngươi hôm nay nhất định phải nói ra nguyên cớ cho ông, đến tột cùng ngươi tính toán làm cái gì?!”

“Còn không phải là bản đồ sao?” Vân Mạt ngồi thẳng người, từ trong túi móc ra ba đồng tiền xu.

Lâm Phàm Thành run lập cập, cảm thấy giống như sắp khai phá thiên cơ.

“Lấy bản đồ các hành tinh ra đây!” Vân Mạt hướng Lưu Dược nói.

“Được”, hai mắt Lưu Dược tỏa sáng, chuẩn bị xem nàng phóng đại chiêu.

Vân Mạt đem tiền xu đẩy cho Lâm Phàm Thành, cằm nhẹ điểm, ý bảo hắn vứt một chút.

Lâm Phàm Thành vuốt ba đồng tiền kia, trong lòng đột nhiên vô cùng kích động, dưới sự kích động, hắn thiếu chút nữa ném tiền xu ra bên ngoài cái bàn.

Vân Mạt dùng tay đỡ một chút.

Ném sáu lần, Cấn ở dưới, Khôn ở trên, quẻ Sơn Khiêm, hào ba lâm Chu Tước lâm ngày thần, lấy vị trí của Trung Ương tinh lên quẻ, vùng đất xấu nằm ở hướng đông bắc…… (*)

Tốn năm, Cấn bảy, Khôn tám…… Vân Mạt hướng về phía đông bắc, theo thứ tự đếm qua, ngôi sao thứ hai mươi.

Nàng điểm điểm giao diện, quyết đoán nói, “Chính là nơi này!”

Hoắc Xuyên, Lâm Phàm Thành, Lưu Dược:…… “Cái gì chính là nơi này?”

Này không phải chỉ tùy tiện ném tiền xu hay sao?

“Muốn ta giảng giải cho một chút không?”

“Không không, ngừng ngay! Ta tin!”

Hoắc Xuyên vừa thấy nàng rất có tư thế thao thao bất tuyệt, lập tức chặn lại, hắn còn chưa muốn đi ngủ.

Sát! Hành tinh 186! Thiệt hay giả vậy?

Nhưng thần côn giống như chưa từng nói dối đi?

Ở dưới ánh mắt oán niệm của mấy người, Vân Mạt rốt cuộc gom đủ ‘bảy viên ngọc rồng’. A không, là thông tri trong đội ngũ quan quân trung tầng, tập trung lại tâm sự chiến lược. Nếu cái gọi là chiến lược của bọn họ, là để Hoắc thiếu gia ra mặt bao nhà hàng Phỉ Tư ăn ăn ăn uống uống mà nói……

Cuối tuần lại đi tái khám cho Nhiếp Duẫn Ninh một chút, thương thế của hắn đã bình phục không sai biệt lắm.

Trước khi đi, Nhiếp thượng tướng quan tâm hỏi một câu, “Đại chiến trường chuẩn bị thế nào rồi?”

“Không sai biệt lắm đi”.

“Không cần quá áp lực, cứ coi đây là một lần rèn luyện chính mình là được”.

Nhiếp Duẫn Ninh mỉm cười nói, hắn hiển nhiên cũng nghe tới đồn đãi bên ngoài về tranh đấu giữa hai thế lực.

Bình Luận (0)
Comment