Trên Tinh Võng dòng người chen chúc xô đẩy, lưu lượng nhiều đến mức làm cho ngay cả server được xưng là vận tốc ánh sáng cũng bị tê liệt.
May mắn quảng trường cơ giáp có kinh nghiệm tương đối phong phú trong việc ứng đối với đại trận. Vài phút sau, hệ thống sao lưu bắt đầu hoạt động, giúp cho hình ảnh được truyền đi một cách mượt mà.
Liên Châu trước tiên mở quang não ra, Điền Điềm Điềm đã chuẩn bị sẵn đồ uống và trái cây, cả đám chuẩn bị hò hét trợ uy.
Hôm nay, trong đại sảnh hội nghị, bầu không khí cũng phá lệ khác biệt. Đám người Đường Kiến Ma sau khi nghị sự xong cũng không có rời đi, mà ngồi lại cười đùa, thảo luận đến trận thi đấu này.
Tự nhiên có cấp dưới tiến lên, trên màn hình quang não kích cỡ siêu lớn hiện ra hành tinh 186.
“Liên thiếu tướng, nghe nói bên trong có người mà ngươi đặc biệt xem trọng?” Văn Đằng Huy nghiêng đầu hỏi hắn.
“Nơi này có rất nhiều học sinh quân giáo ưu tú, hẳn là sẽ có người biểu hiện xuất sắc”.
“Liên thiếu tướng thật là khiêm tốn”, Mai Sa Na nâng cằm lên, có chút ý tứ khiêu khích, “Bên trong Vân Đội, nghe nói còn có không ít thành viên Liệp Báo?”
“Thật sao? Binh lính xuất ngũ đã chấp hành xong sứ mệnh của bọn họ, có chút việc yêu thích riêng cũng thực bình thường”, Liên Nghệ nói.
“Phải không?” Mai Sa Na không nói chuyện nữa, khóe miệng bên phải có chút run, không biết là kích động hay là vì điều gì khác.
Không biết tại sao, ở trước mặt người trẻ tuổi này, nàng chưa từng có tìm được uy nghiêm của người cấp bậc cao hơn.
Đặc biệt là, nhân dân Liên Bang khi nhắc đến thực lực của tập đoàn quân, đầu tiên đều nhớ tới quân 72.
Mỗi năm diễn tập, chỉ cần quân 72 không tham dự, chính là một hồi biểu diễn vắng vẻ ít ỏi, nếu có tham dự, thì chính là nơi bọn họ siêu quần xuất chúng…
Nuốt không trôi cục tức này!
Trận tỷ thí hôm nay, hai bên rõ ràng không ở chung trên một trục hoành.
Nàng đã chuẩn bị tốt vô số ngôn ngữ, chắc chắn sẽ làm vị thiếu tướng trẻ tuổi này cảm thấy được “An ủi”!
Các quan chức lớn lớn bé bé khác, ánh mắt đều nhìn qua lại trên mặt các đương sự, lại cái gì cũng chưa nhìn ra được.
Tâm tư mọi người ở đây đều không đồng nhất, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm màn hình lớn.
“Ba, hai, một…”
Sau khi âm thanh đếm ngược kết thúc, hành tinh 186 rốt cuộc cũng hướng mọi người mở ra tấm khăn che mặt thần bí của nó.
Đầu tiên là một bản vẽ nhìn từ trên xuống, Vân Đội và Mai Đội được đánh dấu phân biệt bằng hai màu sắc khác nhau, phân bố ở hai bên sườn đại lục, ngăn cách ở giữa là vô số căn cứ của các hành tinh khác.
Chỉ huy hai bên mở bản đồ trước mặt ra, rừng cây, con sông, đường xuyên núi, đá nguồn năng lượng, cát vàng tím…
Nếu không suy xét đến việc cư dân ở đây đều mặc quân trang, thì nơi này hiển nhiên toàn là thành thị hiện đại.
Hai bên hành động cực nhanh. Theo tín hiệu thay đổi không ngừng trang bị, mặt đất truyền đến từng mảnh ánh sáng.
“Chỉ huy, đội 5 đã vào chỗ!”
“Báo cáo, đội 7 đã vào chỗ!”
“Đội 18 đã vào chỗ!”
……
Vân Mạt ngồi ở trong đội quân cơ giáp, bọn họ chiếm cứ sườn đông, bên cạnh vùng đất Lâm Hải.
Sau khi hạ đạt mệnh lệnh xuống cả đội, đã lục tục có thanh âm truyền tới.
Trước mặt nàng có một bộ bản đồ toàn tinh cầu, thể hiện sự phân bố của thế lực NPC, trang bị binh lực của các phương, loại hình cơ giáp, kho vũ khí.
(*) NPC: non player character, là một nhân vật trong các trò chơi do máy tính điều khiển.
Đường Ngu cùng đám người Giác Tước mặc cơ giáp dừng ở cách đó không xa, chờ chỉ thị của nàng.
“Tích đô…”
Âm thanh tín hiệu không giống với bình thường vang lên, Triệu Diệu tiếp nhận công tác kỹ thuật liền nhanh chóng kết nối.
“Ta là Xuân Hoa, khẩu lệnh Thu Nguyệt, Mai Đội tọa độ E117, đang đẩy mạnh về hướng sườn đông.”
“Ta là Hậu Lãng, khẩu lệnh Tiền Lãng, Mai Đội hạ lệnh đoàn đội đợi…”
……
Quang não của bộ chỉ huy không ngừng chớp động, tự động đánh dấu tin tức của đối phương.
Trong một hồi quyết đấu ở đây, đội ngũ hai bên có khoảng ba trăm người nằm vùng, đảm đương nhiệm vụ truyền lại tin tức.
Nhưng nằm vùng có thể bị xúi giục, một khi hắn thay đổi thân phận, liền có thể truyền tin tức giả, khiến nghe nhìn lẫn lộn.
Randy không có mặc cơ giáp, bản đồ rất rõ ràng, phòng họp của bọn họ thập phần an toàn cùng tiện lợi.
Ngón tay hắn chớp động cực nhanh ở trên quang não, đã liên tục đánh dấu vô số điểm và tuyến đường.
“Có kiến nghị gì không? Đại tá Randy?” Mai Căn nhìn hắn, cùng với mười mấy tham mưu ngồi một vòng, thật cẩn thận hỏi.
“Có thể trước tiến vào địa bàn của hành tinh Basa!” Randy điểm nhẹ ngón tay, vị trí trung bộ hành tinh Basa lộ ra một góc.
“A?” Mai Căn có chút giật mình.
“Chúng ta không phải nên chạy nhanh đẩy mạnh về phía trước, tìm kiếm vị trí của Vân Đội, sau đó triển khai quyết đấu chính diện sao? Chúng ta vì sao phải đi trêu chọc căn cứ của hành tinh Basa?”
Nam nhân vóc dáng nhỏ kia hiển nhiên càng giật mình, “Hành tinh Basa, xem đánh dấu trên bản đồ, bọn họ ít nhất phải có 30 vạn NPC, được xưng là một trong năm căn cứ đứng đầu ở hành tinh 186!”
Randy cười khẽ một chút, “Các ngươi không có phát hiện sao? Chúng ta ngoài trừ bắt đầu bố trí vùng xung quanh ra, thì không có nguồn năng lượng, không có tiếp viện gì……”
Vưu gật đầu xác nhận, phụ trách của hắn chính là trang bị.
Lần đối chiến này, bọn họ mới bắt đầu phối trí cơ giáp cùng các loại pháo ống, xe tăng.
Cơ giáp, đơn giản mà nói, chính là kho vũ khí di động, nhưng thể tích có hạn, trang bị vũ khí sát thương cũng chỉ ở một mức nhất định.
Phần lớn là cơ giáp cận chiến Minh Hà, có trang bị bốn bộ hoả tiễn, ba phát đạn pháo siêu viễn trình, pháo tiểu quang có mười phát……Sau khi dùng hết thì toàn bộ phải nhờ vào súng ống tùy thân và trọng kiếm.
Mà nguồn năng lượng cơ giáp cũng cần đổi mới liên tục.
Cho nên, nếu chỉ tính đến công kích tầm xa, uy lực của cơ giáp có lẽ so ra kém hơn đạn hỏa tiễn và xe tăng. Thế nhưng một khi kéo gần khoảng cách, tiến hành cận chiến, thì tính linh hoạt của cơ giáp là điều mà các loại vũ khí khác không thể bằng được.
Cho nên, trong đội ngũ không cần tất cả mọi người đều phải điều khiển cơ giáp, binh chủng kỹ thuật phối hợp tốt cũng có ưu thế độc đáo.
Nói đến lần chiến dịch này, ngoại trừ trang bị từ đầu, xác thật sẽ không có thêm tiếp viện cho bọn hắn.
Rốt cuộc, từ trung ương tinh đến hành tinh 186, đường xá ít nhất là mất 45 phút, còn có khả năng bị hàng hạm của đối thủ chặn lại, triển khai chiến tranh vũ trụ.
Như thế, không bằng trực tiếp hủy bỏ việc tiếp viện, để hai đội ngũ tự giải quyết.
Mà phương pháp giải quyết, còn phải nói sao? Đương nhiên là đi cướp kho vũ khí của người khác.
Huống hồ, NPC đã bị kích hoạt, hiện tại bầy sói đang vây quanh, có thể cảm nhận được một đại sóng cơ giáp đang tới gần. Dù cho bọn họ không đi đoạt tiếp viện của người khác, người khác cũng sẽ lại đây tiêu diệt mối đe dọa tiềm ẩn.
“Thế nhưng đại tá Randy, chúng ta vì sao không thể từ bên cạnh bắt đầu, dần dần đẩy mạnh? Mà lại đi chiếm địa bàn của hành tinh Basa cách chúng ta rất xa?” Mai Căn vẫn không dám hạ đạt mệnh lệnh này.
Hành tinh Basa không yếu, thực lực ở trong đám hành tinh tài nguyên cấp C có thể tính là đứng đầu, đây là muốn ức hiếp hệ thống NPC không có đầu óc sao?
Randy tiếp tục lật xem số liệu lịch sử, theo ngón tay hắn điểm động, từng hàng số hiệu bày ra ở sườn bên phải.
“Có thấy không? Hành tinh Basa cách mỗi bảy ngày sẽ có một lần đại tiếp viện, thời điểm hàng hạm tiếp viện rời đi chính là lúc bọn họ thả lỏng nhất, cũng là thời gian tốt nhất cho chúng ta tấn công.”
“Nhưng nếu chúng ta không thể rất nhanh bắt lấy hắn, đối diện lại nhân lúc chúng ta lâm vào chiến cuộc tới tấn công, chúng ta liền sẽ gặp phiền toái”.
Mai Căn thập phần lo lắng, hắn không biết Randy có cái tự tin gì một hai phải chọn địa bàn của hành tinh Basa, từ từ tới không tốt hơn sao?
“Kiến nghị ta đã cho, ngươi có thể dựa theo ý nghĩ của chính mình tới”, Randy sau khi nói xong, đứng ở một bên tiếp tục xem bản đồ.