Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 347 - Chương 347. Lừa Dối Bảo An

Chương 347. Lừa dối bảo an Chương 347. Lừa dối bảo an

Nhìn lại phía sau, xe Liên Nghệ đã đi rồi.

Đi lên phía trước, các em trai giống như cũng đều đã đi ra ngoài.

Màn đêm hắc trầm, Vân Mạt sờ sờ cằm, tình huống có chút xấu hổ.

“Có thể làm bổ sung không?” Vân Mạt hỏi.

“Có thể”, bảo vệ cửa chỉ vào mục thông báo bên cạnh, ý bảo nàng tự xem.

Mặt trên là các tư liệu yêu cầu, không hổ là trường quân đội, tính logic nghiêm mật, một chứng nhận ra vào cũng làm đến phức tạp như vậy, mười mấy hạng mục xác nhận, còn phải giao nhau nghiệm chứng, không hết hai giờ thì đừng nghĩ vào được cửa.

“Cái kia, anh lính, châm chước một chút được không? Ngươi cho ta đi vào lấy đồ trước, sau đó ta lại trở về làm bổ sung?”

“Không được”, bảo vệ cửa đứng thẳng người, lời lẽ chính đáng cự tuyệt.

Gần trong gang tấc mà biển trời cách biệt……

Trên thế giới khoảng cách xa xôi nhất, không phải là trời và đất, mà là ở ngay bên ngoài 50 mét, hắn lại không cho ta đi qua.

Vân Mạt nhìn nhìn mục thông báo, lại nhìn nhìn người bảo vệ cửa ý chí kiên định kia: “Thôi được rồi, ta đi vào điền tư liệu nhé?”

Bảo vệ cửa đã nghiêng người làm động tác “Mời”, để nàng vào phòng an ninh xin giấy chứng nhận.

Vân Mạt đối diện cửa sổ, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn chỗ thu nhận văn kiện, để xác nhận đồ vật của chính mình không bị ai lĩnh nhầm.

Lúc này không có người khác, cửa lớn mở ra, bóng dáng bảo vệ cửa tiến vào.

Vân Mạt nghiêng đầu: “Anh lính, trước kia chưa từng thấy anh?”

Anh lính? Cái từ này làm Trương Minh Phong thực hưởng thụ, mặt đều đỏ lên.

Trương Minh Phong kích động gật đầu: “Ta vừa tới hai ngày.”

“Nga, trách không được”, Vân Mạt quay đầu, lại quét mắt liếc hắn một cái, hàm hậu có thừa linh hoạt không đủ.

“Thấy anh tuổi không lớn, là thực tập trong kỳ nghỉ sao?” Vân Mạt cố ý hỏi.

Trương Minh Phong không nói chuyện, trên mặt hiện ra vài phần mất mát, quay đầu nhìn về phía vườn trường, trong ánh mắt lộ ra thần sắc mong mỏi.

Vân Mạt hỏi tiếp, “vì sao chứng nhận ra vào lại yêu cầu nhiều tư liệu như vậy?”

Trương Minh Phong hồi phục lại tinh thần, cảm thấy một cô gái nhỏ nói chuyện với chính mình, mà lại để người ta chờ lâu cũng không lễ phép.

Hắn gãi gãi đầu nói: “Ta không biết.”

Vân Mạt hỏi tiếp: “Đây chỉ sợ không đơn giản là chứng nhận ra vào đi?”

Trương Minh Phong thúc giục nàng: “Ngươi mau điền đi, trường học bảo làm cái gì liền làm cái đó.”

Không nghĩ tới, Vân Mạt khép quang não lại đứng lên.

“Điền xong rồi sao?” Trương Minh Phong nhìn bảng biểu một mảnh chỗ trống, có chút giật mình, “Cần thiết phải điền xong hết mới có thể thông qua.”

Vân Mạt lắc lắc đầu, cố ý thở dài.

Thần sắc của nàng quá rõ ràng, Trương Minh Phong muốn xem nhẹ cũng khó, nói đến cùng hắn cũng là vừa mới tới nơi này, đối với hoàn cảnh mới lạ cũng có chút không tự tin: “Làm sao vậy?”

Vân Mạt cười cười: “Có câu nói, không biết có nên nói hay không.”

Nếu Trương Qua ở chỗ này, thậm chí là Hoắc Xuyên hoặc Lưu Dược, nhất định sẽ nghĩ cách làm nàng nghẹn trở về, nhưng mà bảo an không biết nội tình.

Trương Minh Phong nhíu nhíu mày: “Có cái gì không thể nói?”

Vân Mạt chậm rì rì nói, “Kỳ thật, ta đoán, ngươi hẳn là muốn khảo trường quân đội, thành tích không tốt lắm không có thể thi đậu, cho nên mới tới nơi này làm bảo vệ cửa đi?”

Hai bên trán là vùng nhật nguyệt, vùng nhật nguyệt ngoại trừ xem cha mẹ, còn có thể xem khảo thí.

Người này tuổi không lớn, khí sắc vùng nhật nguyệt ám trệ, lại phối hợp với thần sắc mong mỏi của hắn để suy đoán, khả năng cao là người này không qua khảo thí nhưng tâm vẫn hướng tới nên mới đến đây.

Trương Minh Phong khiếp sợ sững sờ ở nơi đó. Hắn hướng tới trường quân đội, cự tuyệt lời mời của trường học khác, dứt khoát kiên quyết lại đây làm bảo vệ cửa, để có thể cảm thụ bầu không khí gần gũi hơn, hắn tới nơi này, ngay cả người nhà của hắn cũng không biết……

“Ngươi là nói bừa đi?”

Vân Mạt ra vẻ cao thâm phe phẩy ngón tay: “Không không, ngươi biết không? Chúng ta có khoá điều tra cùng phản trinh sát, sẽ căn cứ một ít biểu tình nhỏ tới phỏng đoán hành vi của đối phương.”

Mắt Trương Minh Phong sáng rực lên, bên trong trí não của hắn download vô số tư liệu của chương trình học, đúng là có nghe nói đến mấy thứ này, cảm thấy thập phần hưng phấn.

“Cái này có bí quyết gì sao?” Trương Minh Phong hỏi.

“Ta phỏng đoán, ngươi sang năm vẫn định khảo thí tiếp đúng không?” Vân Mạt không có chính diện trả lời, mà hỏi ngược lại.

“Kia khẳng định”, trường quân đội là mộng tưởng của hắn, chỉ cần vẫn còn trong độ tuổi pháp định, hắn liền phải thử xem.

Vân Mạt cúi đầu cười cười: “Ngươi biết, ngươi vì sao thi không đậu không?”

“Vì sao?” Trương Minh Phong cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được, điểm văn hóa của hắn tuyệt đối không sai.

“Quan sát, ngươi thiếu sức quan sát cùng năng lực thâm nhập khai quật”, Vân Mạt tiếp tục nói.

Trương Minh Phong ngồi xuống, nhớ lại khảo hạch mà chính mình đã trải qua, cảm thấy không quá hiểu.

Vân Mạt nói tiếp, “Huấn luyện viên đã kiểm tra ta một vấn đề, ngươi muốn nghe nghe không?”

“Mau nói mau nói”, Trương Minh Phong vội vàng muốn biết, hắn đến tột cùng kém ở nơi nào.

“Nếu, có một đoàn khảo sát muốn tới căn cứ khảo sát, bảo ngươi liên hệ đối phương khi nào lại đây, cho ngươi năm phút, ngươi ngẫm lại ngươi sẽ an bài như thế nào?” Vân Mạt giảo hoạt nói.

Trương Minh Phong gãi gãi da đầu, “A? Đơn giản như vậy?”

Vân Mạt mở tay ra, “Nghĩ kỹ rồi sao?”

Trương Minh Phong gật đầu: “Kia có cái gì mà phải nghĩ.”

Vân Mạt nói: “Vậy được, ta hỏi ngươi, đối phương hôm nào đến? Bao nhiêu người? Là binh chủng gì? Sẽ đi vòng qua căn cứ của chúng ta? Có mang theo vũ khí hay không?”

Trương Minh Phong trợn mắt há hốc mồm: “Ngươi chỉ bảo ta hỏi bọn hắn khi nào tới!”

Vân Mạt cười cười, duỗi tay vỗ bờ vai của hắn: “Cho nên, người anh em, đây là nguyên nhân vì sao ngươi không có thi đậu. Quan sát, tinh tế, chu đáo, chặt chẽ, đây là bản năng tồn tại trên chiến trường.”

“Là như vậy sao?”

Trương Minh Phong vuốt cằm, cau mày, lâm vào trầm tư.

Vân Mạt tiếp tục lừa dối: “Ngươi xem, lấy chứng nhận ra vào hôm nay tới nói, vì sao phải đệ trình nhiều tư liệu như vậy? Giữa các tư liệu có liên hệ gì hay không? Có cái gì có thể giao nhau để nghiệm chứng tin tức? Có bộ môn nào bổ sung cho nhau? Đây đều là tin tức.”

Đôi mắt Trương Minh Phong lại sáng lên: “Ngươi nói thật?”

“Chính ngươi nghĩ xem? Vì sao chứng nhận ra vào của một trường quân đội lại làm phức tạp đến như vậy? Nhất định là có thâm ý.”

“Ý của ngươi là?” Trương Minh Phong hỏi.

“Ngươi có thể lấy tư liệu của ta ra xem thử, ta đã điền một phần tư liệu cơ bản, phần còn lại ngươi giúp ta một chút, như thế nào? Như vậy cũng có thể càng thân thiết thể hội nguyên lý vận hành của nơi này.”

Trương Minh Phong cảm thấy có chút không ổn, lại không thể nói rõ nơi nào không ổn, “Thế này không đúng đi?”

“Có cái gì không đúng? Quy tắc chính là dùng để đánh vỡ. Ngươi xem, trường học không có quy định không cho người khác làm thay đi? Ngươi giúp ta làm một chút, hiệu suất còn đề cao, hai bên cùng thắng, không phải sao?” Vân Mạt nói.

“Hình như là thế, vậy ngươi ở đây đi, ta đi làm cho ngươi”.

Trương Minh Phong cảm thấy đây tựa hồ thật là một biện pháp tốt, hắn làm thủ tục rất nhanh, công tác hai giờ, lại dùng đến không quá 40 phút đã làm thỏa đáng.

Vân Mạt đối với hắn tỏ vẻ cảm tạ, Trương Minh Phong vẫn còn đang đắm chìm bên trong thâm ý chứng nhận ra vào của học sinh, không thể tự thoát ra được.

Vân Mạt hướng hắn phất tay từ biệt, cổ vũ hắn kiên trì, không ngừng cố gắng, sau đó liền đi đến chỗ chuyển phát nhanh lĩnh đồ khen thưởng.

Trở lại ký túc xá, trước tiên không phải mở túi đồ, mà là hoàn toàn kiểm tra một lần, sau đó bảo Tiêu Nam kết nối đến Lam Tinh.

Bên kia đã sớm hẹn trước thời gian, cho dù là đêm khuya, nhưng cũng không ai có ý định đi ngủ.

Bình Luận (0)
Comment