Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 378 - Chương 378. Liên Nghệ Cùng Cẩu Thặng?

Chương 378. Liên Nghệ cùng Cẩu Thặng? Chương 378. Liên Nghệ cùng Cẩu Thặng?

Nhiếp Câu Sanh dựa ở cửa chờ bọn họ, trong miệng ngậm điếu thuốc nghiêng nghiêng, một chiếc cúc trên áo quân trang bị mở ra:

“A, bản lĩnh của đối phương cũng không nhỏ, có thể làm Liên đội trưởng của chúng ta phải chật vật như vậy?”

Liên Nghệ rung rung tóc, một phát pháo kích vừa rồi của đối phương khiến khói ám đầy mặt đầy đầu, hơn nữa kết hợp với mồ hôi do chạy động, hiện tại sợ là hắn trông rất thảm.

Nhiếp Câu Sanh quay đầu nhìn Vân Mạt cười một cách đê tiện, không hỏi sự tình có quan hệ cùng nhiệm vụ, ngược lại trêu chọc: “Chuyện xưa của ngươi đã soạn tốt chưa?”

Vân Mạt:……trí nhớ của chó sao lại tốt như vậy? Đều đã qua bao lâu, sao vẫn còn nhớ thương!

Nhiếp Câu Sanh đi lên phía trước một bước, “Hiện tại soạn cũng được, ta thế nào?”

Vân Mạt vì trà trộn vào toà nhà Amuz, đã cố ý vén tóc ngắn lên đỉnh đầu, một bộ dáng trong thời kỳ phản nghịch, lúc này mặt đầy tro bụi, lại có loại cảm giác đặc biệt buồn cười.

Nhiếp Câu Sanh nhìn bím tóc trên đỉnh đầu nàng, đi lên liền muốn xoa.

Liên Nghệ không biết suy nghĩ cái gì, ma xui quỷ khiến nâng tay lên, cản lại……

Bang!

Tay Nhiếp Câu Sanh kín kẽ mà vỗ vào trên mu bàn tay hắn, hai bàn tay to khớp xương rõ ràng chồng lên nhau, ấn về phía đỉnh đầu Vân Mạt.

Tĩnh!

Yên tĩnh quỷ dị.

Không khí xấu hổ duy trì trong ba giây.

Nhiếp Câu Sanh quay đầu, “Phi” rút lại bàn tay to của mình.

Liên Nghệ cũng bất động thanh sắc, cất bước nhanh vượt mức quy định, “Đuổi kịp!”

“Nha……” Vân Mạt ở trong lòng huýt sáo, hai người này?

Nàng ý đồ nhìn biểu tình trên mặt hai người, đáng tiếc cấp bậc tinh thần lực của đối phương cao hơn nàng quá nhiều, không thể nhìn thấu!

Phía trên cung phu thê bao trùm tinh thần lực thật dày, vô pháp nhìn trộm.

…… Trách không được sợ kết hôn, chẳng lẽ là thật?

Ba người ngồi xuống, Vân Mạt chủ động móc ra tư liệu vừa thu hoạch được.

Liên Nghệ kiểm tra lại một lần, sau khi xác nhận không có theo dõi, mới tiếp nhập vào quang não.

Tin tức có hơi chút nhiều, ký lục chủ yếu là về Tayip, nhưng ở trên một ít điểm mấu chốt, sẽ có chỉ hướng ngôn luận.

Liên Nghệ xem xong, nói: “Nửa thật nửa giả, người ghép nối thật là một cao thủ.”

Vân Mạt bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, không tiếng động cười: “Bọn họ quá nóng nảy.”

Nhiếp Câu Sanh nghiêng đầu, có chút giật mình hỏi nàng: “Ngươi làm sao mà thấy được?”

Vân Mạt kéo kéo khóe miệng: “Chuyện đơn giản! Thỏ khôn có ba hang, một nơi nghiên cứu sinh vật máy móc, đã có quá nhiều bí mật, sao còn có thể đem trứng bỏ vào trong một rổ được, để bản thân ta ở nơi đó tìm được tư liệu chính là điều không hợp lý nhất.”

Liên Nghệ cũng hừ nhẹ một tiếng:

“Số tư liệu này nếu đem đi điều tra sẽ dễ dàng bị phát giác ra điểm không đúng, không có khả năng đưa lên, nếu không bọn họ đã sớm làm. Để ta ở nơi đó tìm được, bọn họ cho rằng ta không thể chạy thoát, cho nên muốn đánh cuộc xem ta có hủy diệt những thứ này hay không.”

Vân Mạt lắc đầu: “Có chút ngốc.”

Trong mắt Nhiếp Câu Sanh chớp động ánh sáng, “Một chút cũng không ngốc, nắm bắt thời cơ khá tốt.”

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Liên Nghệ, đôi mắt Liên Nghệ rũ xuống, đứng lên đưa lưng về phía bọn họ, nhìn lá rụng ngoài cửa sổ, “Bọn họ đánh cuộc chính xác, mặc kệ thật giả, dưới tình huống như vậy, ta thật sự sẽ hủy diệt văn kiện.”

Nhiếp Câu Sanh quơ quơ chân bắt chéo: “Như vậy có thể thật sự sẽ phiền toái.”

Liên Nghệ gật đầu: “Không có lựa chọn, dù cho văn kiện vẫn còn, nhưng bắt được từ trong tay ta, cộng thêm bên trong có dấu vết ghép nối, bọn họ sẽ hoài nghi là ta động tay động chân, do đó tiến thêm một bước hoài nghi việc này có quan hệ đến Nhiếp thượng tướng.”

“Trước mắt bao người, tin tức không giấu được. Có cái cớ này, liền có thể triển khai điều tra, chỉ cần bắt đầu điều tra, sẽ có rất nhiều kẻ động tay động chân. Bặc Thiên Đạo nhất định đã kéo giảm một đợt phiếu bầu, hơn nữa nước bẩn do Nhiếp thượng tướng chịu trách nhiệm, như vậy tuyển cử…… Chỉ sợ cũng không có hy vọng.”

Nhiếp Câu Sanh híp mắt: “Mấu chốt nhất chính là, tình báo mang về từ hành tinh Sana đều có khả năng bị nghi ngờ, vừa lúc có thể nhân cơ hội thế chính mình tẩy trắng. Còn có chính là……”

Hắn đột nhiên giơ tay, chỉ về Vân Mạt, “Ngươi, trong lần hành động này cũng sẽ thuận tiện bị diệt trừ, họ Mai không độ lượng như vậy……”

Vân Mạt nhìn người này, lại nhìn người kia, một người lạnh lùng, một người bĩ soái, hai người…… Kẻ xướng người hoạ, phá lệ ăn ý.

Tấm tắc, chẳng lẽ lo lắng của Liên Châu là đúng? Mà chính nàng lại có thể nhìn lầm rồi?

Vân Mạt rũ mắt xuống, cười ha hả: “Thực đáng tiếc.”

Liên Nghệ nhìn về phía Vân Mạt, mang theo thưởng thức: “Một cục đá hoàn mỹ hạ ba con chim. Thực đáng tiếc, bọn họ đã đánh giá sai ngươi.”

Vân Mạt đối với khích lệ thoải mái tiếp thu, giúp bọn họ chính là giúp chính mình.

Nhiếp Câu Sanh duỗi người, thuận thế đem chân đặt ở trên chiếc ghế bên cạnh, “Hiện tại có thể xác định, Mai gia thông đồng với người Alpha, thậm chí còn ý đồ dùng sinh vật máy móc tới phá hư việc khởi động lại chiến hạm Coroa.”

Hắn chép chép miệng, “Về phần học sinh tên Campbell kia, hẳn cũng là người Mai gia.”

Nói xong, ánh mắt hắn liếc về phía Liên Nghệ, “Xuống tay từ chỗ hắn thì thế nào? Một học sinh, miệng hẳn là không khó cạy.”

Liên Nghệ gật đầu, “Ngươi đi làm đi.”

Nhiếp Câu Sanh biếng nhác làm một cái quân lễ: “Rõ.”

Liên Nghệ bất đắc dĩ lắc đầu, cũng lười đến sửa đúng hắn.

Số liệu Coroa còn phải nắm chặt lấy ra.

Mai gia, nhất định có người có quan hệ cùng Tinh Minh……

Liên Nghệ suy nghĩ một chút, ý bảo Vân Mạt tới gần, click mở một đoạn hình ảnh theo dõi cho nàng xem.

“Ngươi tính thử xem, hắn còn có thể sống bao lâu?”

Vân Mạt nhìn lướt qua trên người ông lão cắm đầy ống truyền, theo bản năng hỏi: “800 tinh tệ?”

Liên Nghệ:……

Nhiếp Câu Sanh không nghẹn lại, ha ha cuồng tiếu, cười đến vỗ đùi:

“Tính cách của con bé này! Ta phát hiện ta thật là càng ngày càng thích ngươi.”

Hình ảnh nghiêm túc như vậy, nàng cũng có thể tìm được cơ hội đòi tiền?!

Vân Mạt trừng hắn một cái, cẩu tử thích, không phải cái chuyện gì tốt.

Lấy tiền liền dễ làm, Vân Mạt mở tiền xu ra, mặt vô biểu tình, “Quẻ Hỏa Thiên Đại thay đổi thành Hỏa Phong Đỉnh, cung Càn về hồn thêm cung ly, ly là lửa, Càn là trời, tượng là thăng thiên chi ý. Lưu luyến thêm không vong, ngay đêm nay.”

Trong mắt Liên Nghệ mang lên ý cười, hướng về phía Nhiếp Câu Sanh: “Mau đi, trước đêm khuya đệ trình tin tức”.

“Tuân lệnh”, Nhiếp Câu Sanh chậm rì rì dựng gót chân, trong ánh mắt lại là thâm ý.

Vân Mạt nhìn nhìn hai người bọn họ nói: “Ta về trường học trước, Hoắc Xuyên bọn họ còn đang chờ.”

“Ui!” Nhiếp Câu Sanh nghe vậy, cười xấu xa nhìn nàng, “Nhớ thương anh bạn nhỏ kia của ngươi như vậy sao?”

Liên Nghệ có chút bực bội nhíu mày, không nói chuyện.

Vân Mạt quay đầu, nhìn Nhiếp Câu Sanh ý vị thâm trường, “…… vẫn không nên quấy rầy các ngươi”

Thế giới riêng của hai người.

Liên Nghệ:…… Lời này như thế nào có hơi chút không đúng.

Vân Mạt đi rồi, Nhiếp Câu Sanh ném tàn thuốc, “Ta như thế nào cảm thấy nàng nói chuyện có lưu giữ một nửa? Không giống như là cáo biệt đơn thuần?”

Liên Nghệ bình tĩnh nhìn hắn, nửa ngày không nói chuyện, cuối cùng nhắm mắt lại, động tác chậm rãi chỉ ra ngoài, ý bảo hắn đi đi.

“Sách”, Nhiếp Câu Sanh đứng lên, đi tới cửa lại xoay trở về, một thân mùi thuốc lá.

“Cô bé này ta coi trọng, sau khi tốt nghiệp đưa tới chỗ ta.”

Liên Nghệ không kiên nhẫn tiếp tục phất tay, ý bảo hắn mau đi làm việc đi.

Ban đêm hôm nay, hai giờ sáng, bệnh viện 116 Liên Bang truyền đến tin tức Mai lão gia tử qua đời.

Cùng lúc đó, phương hướng khu vực quân 27, trong đại viện.

Bình Luận (0)
Comment