Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 382 - Chương 382. Trăm Người Cơ Giáp Chiến

Chương 382. Trăm người cơ giáp chiến Chương 382. Trăm người cơ giáp chiến

Đạn đạo Heaven Fire dẫn phát phong ba, liên tục lên men.

Tinh Võng, giáo võng, các nhà truyền thông lớn…đều đang thảo luận chuyện này.

Người của bộ ngoại giao phát ngôn gần như khắp nơi, mà Sharia bên kia đáp lại, cũng thu hút đông đảo ánh mắt.

Nhóm chính khách hai hành tinh ngươi tới ta đi giằng co, thử thăm dò điểm mấu chốt của nhau.

Liên Nghệ bên kia khua chiêng gõ mõ tiến hành điều tra, đã có manh mối bước đầu.

Nhưng không khí căng chặt vẫn không có tan rã.

Lúc này, tựa hồ yêu cầu một chút bọt nước tới giảm bớt nội tâm bất an của dân chúng.

Hiệu trưởng Tôn Quảng Dũng cũng muốn như vậy.

Vì thế, buổi tối thứ tư, là ngày hoàng đạo.

Cuộc chiến cơ giáp đã sắp bị lãng quên giữa Cửu Tiêu VS Phồn Tinh được kéo tấm màn lên.

Trường học chủ động nhường ra thiết bị huấn luyện, để cho học sinh có thể tận tình bày ra tố chất học sinh quân giáo Rechester.

Trương Qua ngồi ở phía trước sân huấn luyện, ôm lấy toàn cục.

Bên cạnh, một vị huấn luyện viên họ Triệu cùng hắn đánh ha ha: “Lão Trương, học sinh kia của ngươi khá là không an phận nha.”

Trương Qua trừng hắn một cái, đương nhiên hiểu người hắn đang nói đến chính là ai:

“Đúng vậy, nếu an phận thì có còn là nàng không?”

Ngay cả việc tư của hắn mà cũng có thể tính kế!

Triệu huấn luyện viên click mở sơ đồ chiến lực hai bên, trong miệng tấm tắc:

“Chênh lệch thực lực hơi lớn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng nửa giờ, Phồn Tinh sẽ bị loại trừ.”

Trương Qua rũ mắt, “Nửa giờ? Sớm vậy sao.”

Nữ sinh kia là ai? Tuy rằng binh lực cách xa, đánh giáp lá cà sẽ làm suy giảm khả năng phát huy của chỉ huy, nhưng hắn luôn cảm thấy, nàng sẽ điên đảo nhận thức của bọn họ.

Triệu huấn luyện viên ý cười đầy mặt:

“Chúng ta chờ xem.”

Thời gian thi đấu còn chưa tới, dòng người trên Tinh Võng cũng đã chen chúc xô đẩy.

Gần đây tin tức quá nặng nề, đánh cuộc không lớn không nhỏ này, gãi đúng chỗ ngứa, hấp dẫn đông đảo ánh mắt.

40 vạn đại chiến trường cùng Mai Căn vẫn còn rõ ràng trước mắt.

Dân chúng Tinh Võng khắc sâu hiểu rằng, Vân tổng chỉ huy là Thần Khí hấp dẫn lưu lượng, phàm là đánh cuộc có quan hệ với nàng, tất nhiên sẽ dẫn phát ra lưu lượng thật lớn, cho nên, không có người nguyện ý bỏ lỡ.

Các kênh truyền hình sôi nổi phái nhân thủ, chuẩn bị tiếp sóng trận so đấu này.

Vị “Danh Chủy Cổ Đạo” trứ danh về giảng giải, không rõ từ nơi nào biết được tin tức, chủ động khơi mào đại lương, mãnh liệt yêu cầu được đảm nhiệm chức vụ giải thích trận cơ giáp chiến này……

Khắp nơi đã chuẩn bị xong, đăng nhập quảng trường Tinh Võng, lựa chọn tinh tế vương giả.

“Thỉnh lựa chọn cơ giáp!”

Trần Bình điểm đánh Minh Hà mà chính mình sở trường nhất.

Phối trí:

Pháo laser đại hình ở cánh tay *1.

Súng trường ở bộ co duỗi của tay *1.

Cao tốc Gatling phía sau lưng *1.

Pháo oanh tạc đại hình ở tay *1.

Có súng ngắm MFS, dao nhỏ cơ giáp, súng lục……

Trần Bình lặp đi lặp lại kiểm tra phối trí, mặc dù đã tính toán đến khả năng thua cuộc, nhưng hắn vẫn là có chút khẩn trương, cùng áy náy.

Hắn trước sau cảm thấy chính mình là người khởi xướng, nếu không có hắn, sự tình sẽ không nháo đến nước này.

Cơ giáp sư cũng là có cấp bậc, giống nhau từ E đến A, vượt qua A chính là S.

Trước kia hắn cũng có hiểu biết qua, người của Phồn Tinh, đa số ở giữa C-D, chỉ có số ít người là B, Diệc Lương cùng Triệu Diệu cấp bậc A, chính hắn miễn cưỡng cũng có thể đến A. Mà người Cửu Tiêu, đa số là B, có mười mấy người tới A.

Trần Bình đứng ở khu vực chờ đợi, cúi đầu nghĩ chiến đội nhà mình, lại nghĩ nhân số chiến lực của Cửu Tiêu bên kia, nháy mắt sinh ra loại ảo giác kiến càng bám cổ thụ.

Hắn âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải cố gắng lớn nhất, mang theo Vân Mạt đánh chiến trường, bảo vệ tốt cho nàng.

Có đồng đội kêu gọi hắn hội hợp.

Dù đã cùng Hoắc Xuyên bọn họ đánh qua vài lần luyện tập, nhưng bởi vì Vân Mạt không ở đây, mọi người đều chỉ tùy cơ tổ hợp, nên hắn trước nay chưa từng hỏi qua tên chiến đội nhà mình.

Lúc này ngước mắt, khu chờ chói lọi mấy chữ to: “Anh trai xã hội của ngươi!”

Đệch……chiến đội nhà hắn chơi như vậy sao? Kêu cái tên này!

Lại xem tiếp, Trần Bình nháy mắt lui về sau hai bước, hắn có phải hoa mắt hay không?

Hắn đem đôi mắt trừng đến to nhất, còn giơ tay dùng sức xoa xoa.

Không sai, mẹ nó, đội trưởng của “Anh trai xã hội của ngươi”, tên là “Thiếu chủ”?

Trần Bình cảm thấy trái tim loạn nhảy thình thịch, “Là nàng sao?”

“Thiếu chủ kia sao? Là danh xưng nổi tiếng gần đây sao?”

Hắn lại hướng chung quanh nhìn xem, nhận ra Hoắc Xuyên đứng ở bên cạnh, nick name trên đỉnh đầu là “Đại Hảo Hà Sơn”.

Trần Bình chỉ chỉ Hoắc Xuyên, lại chỉ vào cái tên kia, đầy cõi lòng chờ mong dò hỏi: “Đội trưởng là ‘ thiếu chủ ’?”

Hoắc Xuyên vỗ trán một cái: “Ngươi không phải mới biết chứ?”

Trần Bình:…… Các ngươi chưa từng nói với ta.

Giọng hắn run run, không dám tin tưởng hỏi: “Thiếu chủ? Là Vân Mạt?”

Âm thanh Hoắc Xuyên thoải mái trêu chọc, “Ta nói người anh em, đừng kinh ngạc như vậy được không, mau thu nước miếng của ngươi lại một chút.”

Hắn sẽ không nói cho Trần Bình, chính mình khi biết được chân tướng đã hoang mang như thế nào. Tên kia sinh ra chính là để hù dọa người.

Trần Bình vẻ mặt ngu ngơ.

Hắn tâm tâm niệm niệm mang theo Vân Mạt đánh chiến trường, làm nửa ngày, vô cùng có khả năng là đi theo người ta nằm thắng?

May mắn tính cách hắn còn tính là nội liễm, hẳn là chưa nói cái gì quá khoe khoang đi.

Trần Bình cẩn thận nhớ lại lời nói việc làm hai ngày này, có lẽ, khả năng, thật sự còn chưa có kịp nói ra.

Ân, nhất định là cái dạng này.

Vân Mạt đã online, giống như trước kia, nàng lựa chọn chính là cơ giáp trinh sát phối hợp với súng ngắm.

Phỏng chừng là tạo hình này đã dùng nhiều lần, thế nhưng còn làm cho người ta cảm thấy rất thuận mắt.

Trong khoảng thời gian này, nàng cảm giác được thể chất của chính mình có dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp, lần này, riêng vị trí bả vai đã gia cố để có thể thừa nhận càng nhiều sức giật hơn, đảo cũng không cảm thấy có bao nhiêu cố hết sức.

Trần Bình chớp cũng không chớp mắt mà nhìn chằm chằm nàng, nhìn bộ cơ giáp trinh sát kia, kích động tột đỉnh.

Cơ giáp màu trắng trang bị súng ngắm màu đen, yếu ớt cùng ngạnh lãng hỗn hợp ở bên nhau, thật sự là cực kỳ xấu!

Vị ‘ thiếu chủ ’ này quả nhiên chính là vị ‘ thiếu chủ ’ kia, trên Tinh Võng không có ai có thẩm mỹ kỳ ba hơn vậy!

Ha ha ha, Trần Bình bỗng nhiên rất muốn biết, đám cháu chắt Cửu Tiêu kia, khi biết được tình hình thực tế sẽ là cái biểu tình đau trứng gì.

Tâm tâm niệm niệm tính kế, kết quả có thể là giỏ tre múc nước a.

Nhân số hữu hạn, gần như mỗi người đều lựa chọn chủng loại cơ giáp mà chính mình quen thuộc nhất.

Đa số mọi người lựa chọn chính là cơ giáp cận chiến cùng trọng trang, trang bị vũ khí, súng trường, vũ khí lạnh, Hỏa thần pháo……đầy đủ mọi thứ.

Ánh mắt Vân Mạt xẹt qua trên người đồng đội, trong đầu quy hoạch trang bị binh lực, nàng rõ ràng biết, trang bị vũ khí của cơ giáp, cũng không phải càng nhiều càng tốt, thích hợp với chính mình mới là quan trọng nhất.

Diệc Lương cùng Triệu Diệu, thực lực không thể nghi ngờ, gần như là đứng đầu bên trong nhóm người, tách ra mang đội tương đối thích hợp.

Hoắc Xuyên cùng Lưu Dược…… Còn có mấy nữ sinh kia……

Vân Mạt vuốt cằm châm chước, trên cơ bản hiểu rõ.

Các thiếu niên chút phấn khởi, hiện tại mới khai giảng không bao lâu, trận đại chiến trường đầu tiên còn chưa có bắt đấu, hơn nữa, đa số mọi người đều vượt qua kỳ nghỉ ở căn cứ, hoạt động giải trí thiếu đến đáng thương.

Bọn họ mỗi ngày ngoại trừ đứng gác thì chính là huấn luyện, tuy rằng cũng có so đấu trên quy mô nhỏ, nhưng đa số đều là trạng thái bị huấn luyện viên nghiền áp, nghẹn khuất làm cho bọn họ hoài nghi nhân sinh.

Hiện tại, đối mặt với bạn cùng lứa tuổi khiêu chiến, còn có đông đảo tầm mắt phóng đến trên người, ngay cả Mạc Mặc trầm ổn như vậy cũng có chút kích động.

Người của Cửu Tiêu đã sớm tới, sau khi nhìn thấy bóng dáng bọn họ, có người mở miệng trào phúng, “Ui! Đưa phân tới.”

Một tên khác nói: “Đã thảo luận tốt trước đó, tích phân cho ngươi, nhưng đừng đoạt trang bị của ta.”

Bình Luận (0)
Comment