Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 403 - Chương 403. Lăng Cửu Tới

Chương 403. Lăng Cửu tới Chương 403. Lăng Cửu tới

“Nhìn kỹ”

Biết Vân Mạt muốn dạy hắn, Lăng Cửu không kịp nghĩ quá nhiều, lập tức đem đôi mắt trừng đến to đùng, thậm chí mở công năng ghi hình của trí não ra, chuẩn bị bắt giữ động tác của nàng.

Vân Mạt vẽ bùa, gần như không cần nghi thức, một chút linh lực tức thành phù.

Nhưng nàng trước đó đã thử qua Lăng Cửu, hắn còn chưa có tìm được cái kia.

Cho nên, lúc này chỉ có thể làm từng bước, chuẩn bị tốt mọi thứ, bao gồm thiết đàn, bàn thờ, ngọn nến…… Tất cả đều bày biện thỏa đáng.

Vân Mạt nhìn Lăng Cửu, chậm rãi phổ cập:

“Trước khi vẽ bùa, phải tịnh tâm, lau mình, tịnh mặt, rửa tay……”

Lăng Cửu hoảng sợ, khuôn mặt ôn nhã có chút rối rắm, hai chân theo bản năng khép lại: “Tịnh…… Lau mình?”

Hắn nơi nơi vơ vét văn hóa cổ, kiến thức rộng rãi, đối với từ ngữ vẫn hiểu được đôi chút.

Đây là cái lựa chọn muốn mệnh!

“Phi, nghĩ đi đâu vậy”, Vân Mạt nhíu mày, liếc mắt nhìn hắn một cái, “Tịnh tâm!”

Trước khi bẽ bùa phải dâng hương quỳ lạy, cầu chúc thiên địa thần, Vân Mạt muốn Lăng Cửu làm theo.

Là người tinh tế, Lăng Cửu kỳ thật có chút bài xích.

Nhưng Vân Mạt nói, tâm thành tắc linh.

Hơn nữa lúc này sắc mặt nàng ngưng trọng, lại có một loại cảm giác phá lệ trang trọng cùng uy nghiêm, Lăng Cửu không tự giác làm theo.

Cầu chúc xong, lấy giấy vàng và chu sa ra.

“Xem kỹ!”

Nếu chuẩn bị để Lăng Cửu làm năng lượng trì, nàng sẽ dạy kim cương phù.

Vân Mạt ngồi nghiêm chỉnh, tồn tư vận khí, điều động tinh thần lực, tay phải chấp bút, vẽ ở trên giấy vàng, ngòi bút chưa từng tạm dừng hay gián đoạn qua.

Khi vẽ bùa, trong miệng đồng thời nhẹ nhàng niệm chú.

Ngón nhẫn tay trái duỗi ra, đầu ngón tay hướng lên, bốn đầu ngón tay còn lại hơi cong vào phía trong.

Đây là thiên cương quyết, dùng chỉ pháp này, khi vẽ bùa mượn thiên cương chỉ, lấy cương khí dẫn vào trong phù.

Vẽ bùa xong, Vân Mạt nhấc ngòi bút, bút nhìn về phía dưới, lấy tinh thần lực toàn thân chăm chú lên đầu bút, dùng đầu bút đâm lá bùa ba lần…… Cuối cùng đem lá bùa đã họa tốt, nhấc lên vòng qua lò khói ba lần.

Lăng Cửu kích động đến cả người phát run…… Hắn chỉ mới được xem qua nghi thức này ở trong sách cổ mà tổ tiên lưu lại!

Không nghĩ tới Vân Mạt có thể họa ra được, càng không nghĩ tới, chính mình cũng có thể học!

Hắn đảo không cảm thấy Vân Mạt lừa dối hắn, bởi vì Vân Mạt đã đem kim cương phù dán tới trên chậu hoa, ý bảo hắn đập.

“Phanh!”

Là một chiến sĩ thể chất 3S, hắn nhẹ nhàng phát lực, chậu hoa đã bay đi ra ngoài, nhưng mà sau khi rơi xuống đất, ngoại trừ bùn đất lăn ra ngoài, lại hoàn hảo không trầy xước, chỉ có kim cương phù vỡ vụn rơi rụng trên mặt đất.

Lăng Cửu kích động đến tay chân đều có chút phát run.

“Vân, Vân Mạt……” cổ họng hắn cứng lại, nói chuyện cũng có chút không quá nhanh nhẹn.

Sống gần hơn hai mươi năm, thật sự để hắn tìm được rồi, tìm được người có thể dạy hắn!

Biểu tình Vân Mạt nhàn nhạt, “Hiểu chưa?”

Lăng Cửu:……??

Vân Mạt hỏi hắn: “Biết vẽ chưa?”

Trong lòng Lăng Cửu như có một trăm con ngựa bắt đầu quay cuồng.

Tuy rằng hắn thực kích động, nhưng mẹ kiếp, chỉ xem một lần liền hỏi biết vẽ chưa?

Vân Mạt:……ngươi con mẹ nó vừa rồi chính là xem náo nhiệt sao? Nếu đổi thành nàng năm đó, không phải đã bị ông lão càm ràm chết sao?

Vân Mạt ngó mắt Lăng Cửu, nha, vẫn còn đắm chìm ở bên trong chấn động vô pháp tự kềm chế.

Nàng “Sách” một tiếng, cầm lấy bút lông vừa mới dùng qua kia, đưa tới trong tay Lăng Cửu.

“Họa đi.”

“Vừa rồi là kim cương phù, chú ý liền mạch lưu loát, trung gian không thể đứt đoạn. Đồng thời phải điều động tinh thần lực của ngươi, đem nó ngưng tụ ở trên ngòi bút.”

Lăng Cửu vội tiếp nhận bút lông, vẻ mặt hoang mang: “Hả……điều động tinh thần lực như thế nào?”

Vân Mạt:……

“Tưởng tượng đồ vật ngươi muốn hoạ, ý tuỳ bút đi. Giống cảm giác khi ngươi điều khiển cơ giáp, chính mình tự tìm xem.”

Lăng Cửu đứng tại chỗ, người gần như thành cục đá.

Ngộ chi nhất tự, nói thì dễ, làm lên lại rất khó.

Thao tác cơ giáp là bởi vì có hệ thống trợ giúp a, cái này chỉ có một cây bút, đường bộ gì cũng không có, sao hắn điều động?

Vân Mạt đứng ở bên cạnh hắn, bút tẩu long xà, lại làm mẫu thêm vài lần, sau khi được đến mười tấm kim cương phù liền thu tay.

“Như vậy đi, ngươi trước đem bút pháp cùng hướng đi nhớ kỹ, chờ nhớ được lại điều động tinh thần lực ra họa.”

Lăng Cửu thực ngoan ngoãn gật đầu, cái này vẫn là có thể làm được.

Vân Mạt quan sát trong chốc lát, rồi để cho chính hắn luyện tập.

“Ta còn có tiết học, buổi chiều sẽ đến xem thành quả của ngươi.”

Lăng Cửu:…… “Cầu đừng đi, ta gọi ngươi là sư phụ được không?”

Vân Mạt mặt vô tình: “Đừng, ta không có đồ đệ lớn như ngươi.”

Ở dưới ánh mắt lã chã chực khóc của Lăng Cửu, Vân Mạt về tới lớp học của nàng.

Phong thuỷ luôn thay đổi luân phiên.

Buổi chiều, Trương Qua huấn luyện, làm nàng nhận thức đầy đủ, chân lý của việc giảng dạy, giải thích nghi hoặc.

“Trương Giáo quan, trước khi đốt cháy giai đoạn, ngài có phải nên nhìn hạt mầm một chút hay không……” Vân Mạt u oán nhìn Trương Qua.

Trương Qua đen mặt, lạnh lùng nói: “Còn có thừa lực, thuyết minh huấn luyện không đủ.”

Vân Mạt:…… Ta nói có một câu.

Trương Qua:…… Không giải thích!

MMP!

Kéo thân hình mỏi mệt rửa mặt xong, Vân Mạt quyết định dồn toàn bộ u oán lên Lăng Cửu.

Nghiêm sư xuất cao đồ!

Lăng Cửu đã tiêu hao quá mức tinh thần lực cả ngày, buổi tối nhìn thấy Vân Mạt, trong ánh mắt phụt ra một tia vui sướng.

“Ta giống như đã cảm giác được”, Lăng Cửu nói.

“A, kia thử xem, để ta nhìn”, Vân Mạt nói.

Lăng Cửu nghiêm túc vén tay áo lên, tay nắm bút lông hơi hơi buộc chặt, đầu ngón tay bị niết đến trắng bệch.

Hắn hít sâu một hơi, chấm chu sa, tập trung tinh thần, hướng tới phía trên giấy vàng, đặt bút.

Tinh thần lực của Lăng Cửu không yếu, có thể nói là rất mạnh.

Hắn dẫn theo bút lông, ngòi bút nước chảy mây trôi, ở trên giấy vàng họa ra kim cương phù.

Lúc này hắn tập trung tinh thần điều động tinh thần lực, ngay cả Vân Mạt ở một bên cũng cảm giác được.

Chỉ tiếc, vẽ được một nửa, ngòi bút đột nhiên dừng lại, tựa hồ có cỗ lực lượng vô hình đang ngăn cản hắn tiếp tục vẽ ra.

Trên trán Lăng Cửu nháy mắt liền ra đầy mồ hôi, cả người phảng phất như đã đại chiến mấy trăm hiệp, hiện ra trạng thái mệt mỏi.

Vân Mạt hiểu rõ, đây là phản ứng bình thường của người mới học.

Nàng nắm lấy cán bút, mang theo Lăng Cửu di động, khi một bút cuối cùng kết thúc, Lăng Cửu cảm giác được một tia dao động.

Đó là cảm giác trước đây hắn chưa bao giờ có khi họa trấn trạch phù.

Một loại hư thoát, một loại sướng ý, một loại cảm giác thỏa mãn đột nhiên sinh ra.

Hắn ngẩng đầu nhìn Vân Mạt: “Ta hiểu rồi.”

Vân Mạt gật đầu: “Vậy là tốt.”

Nàng lại chỉ điểm Lăng Cửu vẽ mấy trương, sau đó chỉ vào đá năng lượng thô chất đầy trong phòng, nói ra lời làm Lăng Cửu hối hận ước chừng hai tháng.

“Đều thuộc về ngươi, nếu hết cứ nói với ta, hai tháng này chúng ta cùng nhau làm năng lượng trì, có thể làm được chứ?”

Lăng Cửu trợn tròn đôi mắt:…… Ngươi lại trêu ta?

Vân Mạt vỗ vỗ vai Lăng Cửu, “Chăm chỉ luyện, học phí của ngươi chính là năng lượng trì.”

Lăng Cửu trực tiếp cõng ba lô quân dụng lên, “Ta cảm thấy, ta cần nghỉ ngơi trước.”

Vân Mạt buông tay: “Tùy ý.”

Khi Lăng Cửu bước chân ra đến ngạch cửa, nàng chậm rì rì nói, “A, sáu hào bặc tính, trên thông thiên mệnh dưới tường địa lý, thiên địa vạn vật, không gì không biết……”

Lăng Cửu hít sâu một hơi, chậm rãi xoay người.

“Ta ngày mai lại đến!”

Tiêu Nam nhìn sắc mặt Lăng Cửu có chút trắng bệch, cảm thấy vạn phần đồng tình, “Chị, dáng vẻ kia của hắn, có được không?”

Vân Mạt trừng mắt nhìn hắn một cái, “Không cần xem thường bất luận kẻ nào, ngươi không được nhưng hắn được.”

Bình Luận (0)
Comment