Ketstu lần đầu tiên nghe mấy thứ này, như lọt vào mây mù dày đặc, cuối cùng ngay cả ủy khuất cũng đã quên, trong mắt tràn ngập tò mò:
“Có ý gì?”
Đám người Hoắc Xuyên kỳ thật cũng không hiểu, nhưng bọn hắn sẽ giả vờ a. Mỗi người đều gật đầu cao thâm khó đoán, tựa hồ đang tán đồng lời Vân Mạt nói.
Absche vẫn luôn không nói chuyện, thân thể dựa vào ghế, chìm vào hồi ức thật lâu.
Vân Mạt dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn, rốt cuộc giải thích một câu:
“Tòa nhà này thương tổn nữ nhân, cho tới hôm nay, hẳn là đã thay đổi hai nữ chủ nhân. Người thứ nhất, đã qua đời. Người thứ hai……”
Nàng sờ sờ cằm, nói với Absche: “Đang sinh bệnh. Đúng không?”
Biểu tình ra vẻ bình tĩnh của Absche nháy mắt nứt nẻ.
Giờ này khắc này, hắn rốt cuộc vô pháp bình tĩnh.
Nàng nói đều đúng!
Những việc này, tuyệt đối không phải hacker có khả năng tra ra được.
“Đây là phong thuỷ mà ngươi nói?” Absche không dám tin tưởng.
Vân Mạt gật đầu: “Cho nên nói, một mạng hai vận ba phong thuỷ, hoàn cảnh thường thường sẽ thay đổi một cách vô tri vô giác và ảnh hưởng đến vận thế của ngươi.”
Làm ra nhiều kết luận như vậy, chỉ dựa vào xem phong thuỷ tự nhiên không thể được. Chẳng qua, chuyện trộm bặc tính cũng không cần nói cho hắn.
Absche rốt cuộc lấy lại tinh thần:
“Nói như vậy, là có thể thay đổi?”
“Đương nhiên là có thể, ngũ hành tương sinh tương khắc, phong thuỷ sư chúng ta vẫn luôn tận sức nghiên cứu cái này.”
“Còn có gì khác không?” Absche đã bắt đầu dao động.
Vân Mạt sờ sờ tiền xu trong túi quần, tiếp tục thêm lửa:
“Quá nhiều thứ không nhìn ra tới, ta chỉ biết, tiền tài bất nghĩa không dễ lấy như vậy. Ta vừa nói qua, bắt đầu từ nữ nhân, kết cuộc cũng là nữ nhân, đặc biệt là liên lụy cực lớn đến tiền tài bất nghĩa, ngài nói xem?”
Nghi ngờ trong mắt Absche rốt cuộc tan đi, tới tuổi này của hắn, ngược lại càng dễ tiếp thu huyền học hơn.
Nếu nàng nói chính là sự kiện kia?
Ánh mắt Absche lập loè, xô vàng đầu tiên của hắn, xác thật là bắt đầu từ tiền tài bất nghĩa của nữ nhân.
Nữ nhân kia nói, nàng có ủy thác, muốn thu mua 49% cổ phần của công ty thực nghiệp AC, nhờ hắn hỗ trợ tác động.
Hắn khi đó vẫn còn đang giãy giụa ở tầng chót, nhưng nhận thức không ít người, nhu cầu tiền tài cấp bách, tự nhiên liền đáp ứng.
Tiền từ chỗ nào tới?
Absche nghĩ đến thao tác lúc trước, liền cảm thấy thuận lợi gần như vớ vẩn.
Hắn đi tìm người phụ trách của ngân hàng AC, xin vay một khoản ba tỷ tinh tệ.
Ngân hàng AC vì sao lại đồng ý? Bởi vì nó đối với công ty thực nghiệp của chính mình quá tự tin. Nó cho rằng, 49% cổ quyền của công ty thực nghiệp AC, giá trị thị trường tuyệt đối trên 5 tỷ tinh tệ.
Đương nhiên, nơi này không thể thiếu việc hắn cáo mượn oai hùm, giơ cờ hiệu ba vợ của tổng thống Hanabi.
Có tiền, việc thu mua tiến hành thực thuận lợi.
Chờ đến khi bắt được 49% cổ quyền, Absche lại theo chỉ thị của nữ nhân kia, đem cổ phần gán cho ngân hàng, lại thu được 1,5 tỷ tinh tệ tiền vay.
Cứ như vậy, không có tiêu một phân tiền nào của chính mình, thêm vào được 1,5 tỷ……
Sự tình sau đó?
Absche nhớ tới liền cảm thấy như ác mộng.
Tiền, tự nhiên là không còn, chặt đầu cá, vá đầu tôm, lỗ thủng càng lăn càng lớn.
Hắn sau đó mới phát hiện, chính mình đã bước lên một con thuyền tinh tặc, tinh tặc Usa Avadan……
Lời Vân Mạt nói, kéo tỉnh hắn lại từ trong hồi ức ác mộng.
Cũng may mấy năm nay, hai bên cùng có lợi, cũng bình an không có việc gì.
Trong mắt Absche chớp động tính kế, “Ngươi vừa mới nói, phong thuỷ có thể thay đổi vận thế? Có thể làm cho tốt lên, cũng có thể làm cho xấu đi?”
Vân Mạt nhếch miệng cười khẽ:
“Đương nhiên, chẳng qua, người làm việc xấu phong thuỷ sẽ có nghiệp báo, là cấm kỵ. Absche tiên sinh, lời ta đã nói xong, chúng ta có thể cáo từ được chưa?”
Ánh mắt Absche lập loè:
“Chờ một chút, bệnh của vợ ta, có quan hệ cùng phong thuỷ nơi này đúng không?”
Vân Mạt gật đầu: “Đúng vậy.”
Absche hỏi: “Giải quyết như thế nào?”
Hắn đồng thời ở trong lòng tính toán, nếu nàng thật sự có thể giải quyết, có lẽ, đây chính là cơ hội thoát ra khỏi vũng bùn kia. Không dấu vết giết chết Usa Avadan.
Liền dùng nữ nhân trong nhà kia tới thử xem.
Nàng đã nhiều năm không thấy người, gặp người liền nổi điên, bất đắc dĩ mới đem nàng nhốt lại.
Nếu chỉ là bởi vì hoàn cảnh dẫn tới? Rốt cuộc cũng coi như là phu thê từ thuở nghèo hèn, sự tình một công đôi việc, cớ sao không làm?
Nghĩ đến đây, thái độ Absche trở nên thập phần nhiệt tình.
Vân Mạt cười cười, đứng lên: “Vừa mới chỉ nhìn một bộ phận, ta cần nhìn tình huống chỉnh thể của biệt thự.”
Absche gật đầu: “Có thể, mời!”
Biệt thự rất rộng, cũng may còn có xe thay đi bộ, Absche không để bảo tiêu đưa đi, mà tự mình cùng đi. Ước chừng hơn ba giờ, mới đi hết các nơi.
Vân Mạt một đường đi một đường kiến nghị: “Vấn đề nhỏ không ít, bể phun nước sửa một chút, phương hướng dòng nước không đúng……”
“Ngài mệnh quẻ là Càn, thuộc về tây tứ mệnh, hung phương là chính bắc, chính nam, chính đông, Đông Nam, phải chú ý……”
“Phương hướng của cửa lớn điều chỉnh một chút, năm hoàng vị bên kia, không thể để vật phẩm có tác dụng thúc giục……”
Absche đều yêu cầu trợ lý nhất nhất nhớ kỹ.
Một đường đi tới, Vân Mạt nói các loại kiêng kị, Absche cho rằng chính mình đã chạm vào chân lý.
Có lẽ, an trí theo như lời nàng……
Đi đi dừng dừng, Vân Mạt vừa nói vừa quan sát toàn bộ biệt thự.
Rốt cuộc chỉ còn lại phòng sách, Vân Mạt giơ tay định đẩy cửa.
“Cái này……” Absche theo bản năng muốn ngăn cản.
“Làm sao vậy?” tay Vân Mạt đã để ở trên then cửa, giả bộ vô tội quay đầu hỏi hắn.
Absche có chút do dự.
Hắn không quá muốn cho người ngoài tiến vào phòng sách của hắn, nhưng lại lo lắng bên trong thật sự có vấn đề, sẽ mang đến phiền toái cho hắn.
Nhưng, nghĩ lại ấn tượng tiếp xúc suốt một ngày này, mấy đứa nhỏ này xem ra thật sự là học sinh đến từ tinh cầu xa xôi. Khả năng chạy ngàn dặm xa xôi tới quấy rối hắn tương đối nhỏ.
Cân nhắc một lúc, Absche rốt cuộc hạ quyết tâm.
Hắn chủ động giúp Vân Mạt đẩy cửa phòng sách ra, cười ha hả nói: “Mời, khả năng có hơi chút loạn, thỉnh không cần chê cười.”
Mọi người nhìn bốn phía bên trong, ghế dựa đều được lau đến sáng bóng, âm thầm phun tào: Ngay cả chút tro bụi đều không có, nơi nào có dính dáng đến chữ “Loạn”? Ngươi thật đúng là có thể trợn tròn mắt nói dối a.
Nhưng không có người chọc ra, mọi người đi theo Vân Mạt vào phòng.
Phòng sách rất lớn, trên vách tường treo đầy ảnh chụp, đơn giản là ảnh chụp chung cùng các vị quan chức lớn của chính phủ, cùng công nhân viên xí nghiệp, và ảnh chụp tham dự hội nghị quan trọng.
Ảnh chụp là cố ý treo lên cho người ta xem, thể hiện cho người xem biết thế lực sau lưng hắn.
Nghĩ đến, người có thể được hắn mời tiến vào, hẳn đều là đối tượng chuẩn bị hợp tác đi.
Vị Absche này, quả nhiên là người vừa có tâm cơ lại vừa có dã tâm.
Bên trong rất nhiều ảnh chụp, vị trí trung ương nhất, chính là ảnh chụp chung cùng tổng thống Habibi.
Trên bức ảnh này ước chừng có hơn hai mươi người, đứng hai hàng, hàng thứ nhất, vị trí trung ương nhất là Habibi, Absche đứng ở vị trí trung ương hàng thứ hai.
Đôi mắt Vân Mạt lược qua các bức ảnh chụp, ánh mắt đột nhiên hơi co lại, dừng ở trên người một người nam nhân trong góc.
Xấu! Người này cho người ta cảm giác đầu tiên chính là xấu, vô cùng xấu.
Trên má phải của hắn có ba nốt ruồi đen lớn.