Tống Chung Cừ nghiêng đầu nhìn Vân Mạt: “Các đội đã xuất phát, ngươi tính toán làm sao bây giờ?”
Vân Mạt xả khóe miệng một chút: “Có nghĩ chơi một chút kích thích không?”
Tống Chung Cừ vuốt ngực: “Không phải vẫn luôn thực kích thích sao?”
Vương Phi Thái cũng đầy mặt hồng quang, trong miệng mang theo trêu chọc: “Không sai biệt lắm đi? Đây là muốn đi đâu?”
“Lao ra đi!” Vân Mạt híp mắt, điểm điểm khu vực dựa nam bộ nói.
Vương Phi Thái nháy mắt đứng lên: “Mẹ kiếp!”
Hắn tiếp theo nhìn trái ngó phải, đè thấp âm thanh, bỗng nhiên có chút phấn khởi: “Ta lần đầu nhìn thấy, có người dám chói lọi vi phạm mệnh lệnh của tổng chỉ huy.”
Tống Chung Cừ cũng tê một tiếng: “Ta nói, không thể lui lại! Không phải đã nói cho ngươi hai lần rồi sao? Ngươi muốn lên toà án quân sự sao?”
Vân Mạt “Sách” một tiếng: “Nghĩ đi đâu vậy?”
Tay nàng phất qua sa bàn, đem hai bộ phận bản đồ, cùng với phương vị bọn họ tiến lên thể hiện ra tới: “Thấy chưa?”
Tống Chung Cừ: “Thấy cái đít? Ngươi định gạt gì ta?!”
Mẹ kiếp, hai đoàn đã từ trong nội bộ lướt qua sư đoàn 4, tiếp tục di động về hướng nam bộ, còn không phải là vị trí bụng của bọn họ sao? Đây còn không phải là vị trí đường lui?
Vương Phi Thái gõ bàn, ngữ điệu trầm thấp: “Chạy nhanh bảo bọn họ trở về đi!”
Vân Mạt vẫy vẫy tay: “Không được, chiến tuyến nam bộ là mấu chốt, hiện tại người khác không rảnh tay để lo, chúng ta cần phải tiến lên.”
“Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì?”
Nàng muốn làm cái gì?
Trong phòng phát sóng “trăm chiến Liên Bang”, vị Cục Tòa kia đã giúp nàng nói ra.
Trên bản đồ xuất hiện đỏ xanh giao nhau, mũi tên dầy hoặc mỏng, triển lãm phân bố binh lực hai bên.
【 bắc tuyến 】
Liên Bang: Sư đoàn 1 + bộ phận sư đoàn 3——1.5 vạn người.
Alpha: Sư đoàn 10-13 ( 4 sư đoàn) ——5 vạn người.
【 tây tuyến 】
Liên Bang: sư đoàn 2 + bộ phận sư đoàn 3——1.5 vạn người.
Alpha: sư đoàn 6-9 ( 4 sư đoàn) ——5 vạn người.
【 đông tuyến 】
Liên Bang: sư đoàn 4 + sư đoàn 5 ——2 vạn người, sư đoàn 5 dựa bắc, sư đoàn 4 gần nam.
Alpha: sư đoàn 1-5 ( 5 sư đoàn ) ——6.5 vạn người.
【 nam tuyến 】
Liên Bang: đội ngũ nhỏ thủ núi A Đinh.
Alpha…… Không biết.
Cục Tòa vẫn dùng thanh âm rất có hơi thở học giả: “Chúng ta có thể nhìn thấy, khu vực hướng bắc A Đinh nổi lên, hình thành ‘xông ra bộ’.”
“Đông, tây, bắc ba mặt đều bị quân Alpha đột kích, nam bộ là bụng của Liên Bang.”
“Nam bộ chiếm diện tích rộng lớn, vốn là tiếp viện quan trọng cùng cường hãn phía sau lưng.”
“Nhưng vô cùng bất hạnh, tập đoàn quân bị kéo ở chiến khu khác, tạm thời không rảnh lo cho A Đinh, cho nên nam bộ chỉ còn lại có quân đội bạn thực lực yếu ớt. Khoảng cách cũng không gần.”
Hắn tiếp theo đem hình ảnh quay lại phòng chỉ huy, âm thanh Vân Mạt truyền ra tới.
“Ban đầu, đối phương tưởng từ Tây Nam rừng rậm A Đinh đánh bất ngờ, cắm thẳng vào bụng chúng ta, sau lại bị phát giác, vì thế lui giữ Tây Nam.”
“Nếu ta là chỉ huy của đối phương……”
Lòng bàn tay nàng đột nhiên mở ra lại khép lại, cánh tay rất có khí thế cắt đi ra ngoài, hình chiếc kiềm từ hai sườn, dọc theo nam lộ tiến lên.
“Ta sẽ lựa chọn bao vây!”
“Tê……”
Lời này vừa ra, Vương Phi Thái hít hà một hơi.
Cảm giác phía sau lưng có chút lạnh, bọn họ chưa từng nghĩ tới đối phương sẽ bao vây.
Một là bởi vì Tây Nam A Đinh núi non chạy rất dài, bao vây nơi này không có ý nghĩa, chỉ biết lãng phí binh lực.
Hai là vây quanh phải từ nam lộ tránh đi quân đội bạn bên ta, cũng hoàn toàn không dễ dàng.
Ba là A Đinh tuy rằng nhỏ, nhưng chạy dài 200 km, nam bắc thọc sâu 300 km, dù cho binh lực của Alpha thật sự có thể lên tới 26 vạn người, bình quân xuống dưới mỗi km 4 cá nhân.
Huống chi, bên trong binh lực của bọn họ, ít nhất đến một phần tư là binh chủng phi chiến đấu.
Dưới tình huống như vậy mà bao vây, giống như bã đậu.
Vân Mạt tiếp theo điểm ra mấy vị trí nồng đậm hắc khí: “Cũng không cần cân đối phân bố binh lực, bảo vệ cho mấy điểm này, bảo vệ cho thông lộ quan trọng, sẽ hình thành vòng vây.”
Nếu Randy thấy một màn như vậy, có lẽ sẽ sinh ra cảm giác thưởng thức lẫn nhau.
Đây là mục đích ban đầu hắn muốn đạt tới.
Một khi hình thành vòng vây, từ tứ phía tập trung đột nhập, liền có thể ở dưới tình huống bọn họ hai mặt thụ địch, cường thế cắt.
Một khi loại cục diện này hình thành, lau sạch cái ‘xông ra bộ’ cùng với năm vạn người nơi này, sẽ là sự tình không hề trì hoãn.
Tống Chung Cừ vẫn không dám tin tưởng, “Chuyện này không có khả năng, bên kia là địa bàn của “hành tinh Huyền Độ”, đó là quân ủng hộ chúng ta.”
Vương Phi Thái cũng cau mày nói: “Viện binh sắp đến mà Mã tổng chỉ huy nói, chính là bọn họ!”
Vân Mạt nhìn vị trí nam bộ, lại nhìn nắp bình trong tay: “Không tin, ngươi đi hỏi tổng chỉ huy một chút, hàng hạm của hành tinh Huyền Độ đã đi đến đâu rồi, còn tới nữa không?”
Tống Chung Cừ không tin tà, quay đầu liền đi xin chỉ thị của Mã Thủ Thành.
Mã Thủ Thành đang sứt đầu mẻ trán, không ngừng liên hệ quân bộ.
Sau khi nghe được hắn xin chỉ thị, không kiên nhẫn ném một đoạn hình ảnh lại đây.
Tống Chung Cừ gấp không chờ nổi click mở, cùng với câu kia của Vân Mạt: “Không quân của hành tinh Huyền Độ muốn lại đây, tất nhiên sẽ phải bay qua ‘ hành tinh Sbki’, nhưng hai hành tinh này bất hòa đã lâu……”
Không chờ nàng nói xong, hình ảnh trước mặt liền thiếu chút nữa khiến Tống Chung Cừ tức đến phản cười.
Vân Mạt cũng thò đầu qua, đệch!
Cảnh tượng trên màn hình ánh sáng mạc danh có hơi chút quen mắt!
Diễn xuất không đáng tin cậy này, thấy thế nào giống như là “A Tam ca”.
Chiến hạm của hành tinh Huyền Độ cất cánh, bộ đội phòng không là học sinh, đều là tay mới.
Khi bay qua không phận của hành tinh Sbki, chiến hạm của đối phương đã dọn xong trận thế, tiến hành chặn bọn họ từ trên không trung, học sinh dưới hoảng loạn không chọn đường, loạn đánh một hơi.
Bởi vì cách biên cảnh khá gần, radar trên mặt đất của hành tinh Huyền Độ cũng bắt giữ được tin tức của hai bên, phóng ra đạn đạo trợ trận.
Cũng đều là tay mới, kết quả không cẩn thận liền đánh rơi một con tàu chiến hạm của chính mình……
Sau đó chính là hệ thống tự động suy diễn phản ứng của nhân vật chính trị.
Tổng lý của hành tinh Sbki mãnh liệt khiển trách hành tinh Huyền Độ, lấy danh xưng bị đánh rơi chiến hạm để xâm lấn đường biên cảnh của đối phương.
Tổng lý của hành tinh Huyền Độ lập tức phản kích, mãnh liệt khiển trách hành vi khiển trách hành tinh Huyền Độ của hành tinh Sbki, hơn nữa tuyên bố chiến hạm bên ta xé mở phòng tuyến hành tinh Sbki, cũng thành công thả xuống đạn đạo, hủy mấy căn cứ quân sự của đối phương……
Mã Thủ Thành hung hăng đập một cái ở trên mặt bàn, “Mẹ kiếp! Hệ thống này đã thành tinh mẹ nó rồi, ngay cả niệu tính của hành tinh Huyền Độ cũng có thể bắt chước ra được.”
Hồ biên đạo vì tính giải trí của tiết mục, cũng đem mẩu truyện cười này phát ra.
Quảng đại người xem trên Tinh Võng cười ầm lên liên tục.
【! Đây là……đánh đồng đội? 】
【 Bái phục, bái phục! Đánh người một nhà thực chuẩn! Cần phải tán thưởng! 】
【 Ta mẹ nó chửi! Đây là viện binh? Quân địch phái tới đi? 】
【 ha ha ha! Viện binh thả bom du kích, đánh vỡ tịch mịch……】
【 Ta suy nghĩ mười ngày mười đêm, cũng chưa suy nghĩ ra được, Liên Bang vì sao phải tin tưởng đồng đội lợn như vậy. 】
Trong bộ chỉ huy, không khí ngưng trọng.
Tống Chung Cừ lại lần nữa nhìn về phía Vân Mạt: “Cho nên, đây là lý do ngươi đi nam tuyến?”
Vân Mạt gật đầu, không biết vì sao, hơi thở khiến người run sợ trong lòng của nam tuyến lại phai nhạt đi xuống, phía Đông bắt đầu trở nên nồng đậm.
Nàng nói: “Cơ hội duy nhất của chúng ta, ở ngay nam bộ, chúng ta đi xé mở một lỗ hổng, làm cho bọn họ vĩnh viễn không thể vây kín.”
“Vậy trước đó ngươi nói sư đoàn 5 đâu? Chẳng lẽ chỉ để được đi đến phía nam, lừa gạt tổng chỉ huy?”
Vân Mạt nghiêm túc nói: “Ở trên loại vấn đề này, ta không nói dối.”
“Đã nghe qua chiến thuật ‘vây Nguỵ cứu Triệu’ chưa? Quấy rầy nam bộ của bọn họ, quấy rầy bố trí của bọn họ, cũng có thể giúp các bộ khác giảm bớt không ít áp lực.”
“Chỉ bằng chúng ta? Hai đoàn, 3000 người?”
Vân Mạt cười tự tin, chỉ vào đầu của chính mình: “Còn có cái này!”
Tống Chung Cừ có chút mệt, đây thật là có thể thổi a. Nhưng, cũng đúng là lợi hại thật.
Người nhà binh, quỷ cũng nói chuyện được.
Ở trước mặt vị này, hắn rốt cuộc đã hiểu câu ‘ông trời cho cơm ăn’ là ý gì.
Đầu óc của người này không biết lớn lên như thế nào, thật giống như vĩnh viễn so với người khác đi nhiều hơn một bước.
Vô luận ngươi an bài chu đáo cỡ nào, bố cục chặt chẽ cỡ nào, nàng tổng có thể ở đúng chỗ yết ớt nhất của ngươi, ban cho một đòn nghiêm trọng.