Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 526 - Chương 526. Một Ngày Tam Quẻ

Chương 526. Một ngày tam quẻ Chương 526. Một ngày tam quẻ

Vân Mạt dùng một năm thời gian, không ngừng thử thăm dò điểm mấu chốt của Liên Bang.

Từ @ gọi ta là ba ba, câu cửa miệng “Ta biết tính”, đến Tứ Cửu Dịch Học Đường……

Nàng liên tục thử và quan sát, lấy loại năng lực này của nàng, có bị người có tâm của hai quân theo dõi hay không? Đó là sự tồn tại trong ngắn hạn nàng không chống lại được.

Cảm tạ các vị “Đại sư” vàng thau lẫn lộn, cũng cảm tạ các nhà nghiên cứu đã mở không biết bao nhiêu lớp học giảng giải “Kinh Dịch” văn hóa cổ.

Chỉ cần nàng không dùng bùa chú phản khoa học, hành vi của nàng sẽ được coi như là học tập truyền thừa cổ xưa, mà không phải sự tồn tại đặc biệt duy nhất.

So với nàng, có lẽ bọn họ đối với Lưu Dược càng hứng thú sâu đậm hơn một ít.

Cho nên, khi Ngụy Đại Hải mở miệng, nhờ nàng giúp một người bạn nhìn xem, nàng cũng không có cự tuyệt.

Chẳng qua, vừa nhìn thấy người, Ngụy Đại Hải liền hối hận.

Nữ nhân tên Kha Lâm này bị làm sao vậy?

Vừa nãy còn nói chuyện bình thường, lúc này nhìn thấy người, lại làm giá. Luôn miệng nói muốn nàng đi xem âm trạch, giá cả tùy tiện đề nghị.

Vân Mạt mới từ án tử Sát Sư Địa hồi phục lại tinh thần, nghe được hai chữ âm trạch liền theo bản năng đau da, hơn nữa người này thật sự là ngang ngược, kiêu ngạo, ương ngạnh, tướng mạo khắc nghiệt, không phải khách hàng dễ đối phó.

Nàng tuy thiếu tiền, nhưng càng chọn người.

“Kha Lâm tiểu thư, loại chuyện như xem âm trạch điểm huyệt này, người bình thường không làm được……” Vân Mạt chậm rãi uống trà, nói một câu.

Kha Lâm dùng tay phải nhẹ nhàng chạm vào tay trái sơn đỏ tươi: “Bao nhiêu tiền, nói một số đi!”

Ngụy Đại Hải có chút đứng ngồi không yên, hắn cũng là hảo tâm, nhưng thái độ Kha Lâm như vậy, dừng ở trong mắt Vân Mạt, chỉ sợ cũng muốn biến thành hắn cố ý làm nàng khó coi, cái nồi này hắn cũng không muốn đội.

Xu cát tị hung, chiếm được tiên cơ.

Hắn đã tự mình cảm thụ qua, cũng không muốn vì một người ngoài quăng tám sào cũng không tới, làm hỏng phần giao tình này.

Ngụy Đại Hải đứng lên: “Kha Lâm tiểu thư, ngài khả năng hiểu lầm, Vân Mạt kỳ thật am hiểu bặc tính và bùa chú hơn, ngài nói cái gì trạch, ta nghe cũng chưa từng nghe qua, hôm nay là ta sai, lĩnh hội sai nhu cầu của ngươi.”

Kha Lâm phảng phất giống như không nghe thấy, có chút ngạo mạn ngẩng đầu: “Phải không? Hai trăm vạn đủ không?”

Vân Mạt đã đứng lên, luôn có nhiều kẻ ngốc như vậy muốn đưa tiền cho nàng, nhưng đáng tiếc……

“Có chút tiền, là không thể kiếm.”

Nàng xoay người lại nhìn Ngụy Đại Hải: “Chú Ngụy, không có việc gì vậy ta đây đi trước.”

“Đứng lại”.

Kha Lâm quát khẽ một câu, nàng gần đây thật vất vả mới leo lên được nam nhân của gia tộc Kossa, ai cũng phải cho nàng mặt mũi, lại có thể ở chỗ này chạm vào một cái đinh!

Vân Mạt đưa lưng về phía nàng: “Kha Lâm tiểu thư, người ta nói mệnh do mình tạo ra, tướng từ tâm sinh. Sự tình của ba ngươi, không có đường sống, làm cái gì liền phải thừa nhận hậu quả tương ứng. Về phần chính ngươi, ngươi bám vào nhà cao cửa rộng, anh chị em thật nhiều, hắn không phải con thứ hai, vì hắn, về sau hãy cố tích chút công đức đi”.

Kha Lâm nắm chặt ngón tay, ánh mắt minh minh diệt diệt, sau lưng ra một thân mồ hôi lạnh.

Nàng còn chưa có mở miệng, Ngụy Đại Hải cũng không biết, nàng làm sao mà biết được?

Kha Lâm còn định nói nữa, nhưng Ngụy Đại Hải đã ngăn cản nàng.

Vân Mạt cắm hai tay vào trong túi quần, không chút nào để khúc nhạc đệm này ở trong lòng, huýt sáo đi trở về. Người gia tộc Kossa…… Sách, cũng chỉ có Akbar còn có thể xem một chút.

Nhưng, một ngày ba quẻ, gần đây tựa hồ không đủ dùng.

Còn có nam nhân vừa mới gặp được kia, tinh thần lực cao hơn nàng rất nhiều, đến tột cùng là người nào?

“Vân Mạt?”

Khi đang suy tư, một giọng nam trầm ổn vang lên.

Vân Mạt ngẩng đầu, có nhận thức, Liên Diệu! Anh cả của Liên Châu và Liên Nghệ.

“Chào anh!”, Vân Mạt cười chào hỏi.

Từ ngũ quan hình dáng xem, bộ dáng của Liên Diệu cùng Liên Nghệ có bảy phần giống nhau, chẳng qua thiếu góc cạnh cùng nhuệ khí, trong mắt luôn treo ba phần cười, không xa cách cũng không thân thiện, làm người liếc mắt một cái liền rất dễ dàng có thể phân chia ra được điểm không giống nhau của bọn họ.

Vân Mạt nhìn mặt hắn, có loại ảo giác loạn nhập, emmm, nếu trên mặt Liên Nghệ cũng treo nụ cười này ……

Nghĩ, nghĩ, Vân Mạt bất giác rùng mình một cái.

Không được, chê cười, quá lạnh.

Nhưng, không thể không nói, gien của Liên gia thật không sai!

Vô luận là tươi cười như Liên Diệu, hay là lạnh lùng như Liên Nghệ, đều rất tuấn tú, ngay cả Liên Châu cũng là cô gái rất xinh đẹp.

“Anh cả, hai người có nhận thức sao?” Liên Châu trợn tròn tròng mắt, có chút không dám tin tưởng.

Liên Diệu cúi đầu cười khẽ: “Nhận thức, nàng chính là @ gọi ta là ba ba mà trước kia em hay nói.”

Răng rắc, Liên Châu cảm thấy trái tim của chính mình đã chịu một vạn điểm bạo kích.

Vì sao, vì sao đồng học ở chung một năm, lại có thể không biết chi tiết bằng anh cả?

Nàng vươn tay, chỉ vào Liên Diệu: “Anh……anh biết từ khi nào vậy?”

Vân Mạt chú ý tới trên cổ tay trắng nõn của nàng lại đeo một chiếc lắc tay thập phần độc đáo, trên sợi xích kim loại quý hiếm, lại có xuyên ba cái nắp bình……

Nàng đỡ trán cười khổ, độc hại thẩm mỹ của người khác như vậy, nàng cảm thấy thật sự có tội!

Liên Diệu cười tủm tỉm phổ cập: “Vân Mạt đã từng giúp anh giải quyết một ít vấn đề.”

“Một ít…… Vấn đề?” Liên Châu có chút nói lắp.

Giống như sợ nàng kinh hách không đủ đại, Liên Diệu tiếp theo nói: “Là anh hai của em giới thiệu giúp.”

Liên Châu che ngực lại, cõi lòng tan nát, âm thanh như sét đánh đùng đùng: “Anh hai, cũng biết? Cho nên, bạn cùng phòng của em là đại thần, em lại có thể là người cuối được biết?”

“Ách, về vấn đề này, ta có thể giải thích.” Vân Mạt buồn cười nhìn động tác khoa trương của nàng.

“Không, ngươi đừng nói chuyện”, Liên Châu lui lại mấy bước, lắc đầu trong miệng lẩm bẩm tự nói.

Vân Mạt:…… Không đến mức chứ, áo choàng kia cũng không phải bí mật gì, Đái Thu Lâm cũng biết.

Lúc này, điện thoại của Liên Diệu vang lên dồn dập mấy tiếng, Liên Diệu nhẹ giọng nói một tiếng xin lỗi, hướng về trí não nhìn thoáng qua, giải thích: “Là công ty bên kia gọi tới, ta tiếp một chút.”

Vân Mạt cười khẽ gật đầu, nhìn theo hắn rời đi, sau đó mới thu hồi tầm mắt.

Thất sát nhập miếu, cung tiền tài từ sáng chuyển vào tối, chủ hao tiền.

Đang nghĩ ngợi nên nhắc nhở hắn như thế nào, trí não trên cổ tay cũng theo sát vang lên.

Nhắc nhở của khách hàng đặc biệt đến từ Tứ Cửu Dịch Học Đường điên cuồng vọt vào.

@ Bách Vạn Chu: Đại thần, ôm một cái.jpg

@ Bách Vạn Chu: Đại thần, ta yêu cầu được an ủi.

@ Bách Vạn Chu: Ta chưa từng nghĩ đến, bạn tốt nhất cùng anh trai tốt nhất…… Ta lại có thể là một người cuối cùng biết được.

@ Tứ Cửu Dịch Học Đường:…… Ta phi, cái gì?

Vân Mạt nghĩ nghĩ, nếu sắp phải nhập ngũ, cửa hàng phỏng chừng cũng không chơi được lâu nữa.

Hơn nữa, nghiệp vụ trọng điểm hiện tại đã chuyển hướng sang bán bùa chú do Lăng Cửu hoạ, từ ban đầu giá cả của bọn họ là 800 tinh tệ, vậy cũng có thể đoán được một chút.

Dưới loại tình huống này, công khai trong phạm vi nhỏ, vấn đề không lớn.

@ Tứ Cửu Dịch Học Đường:…… Liên Châu, ta là Vân Mạt.

“Rầm!” Nơi xa truyền đến âm thanh tiếng ghế dựa bị lật đổ, cùng với vô số âm thanh khác thường.

Liên Châu nửa ngày không hoàn hồn, trên mặt mang theo biểu tình nứt toạc, sống thoát thoát giống như bị ai đó vứt bỏ.

Mà ánh mắt nàng lại nhìn về phía Vân Mạt, chính là cái kẻ phụ lòng kia.

Liên Châu: Mẹ kiếp!!!

Nàng vọt lại đây, nhón mũi chân nhéo cổ áo của Vân Mạt: “Nói, ngươi còn có thân phận gì mà ta không biết không?”

Vân Mạt sờ mũi, nói: “Không có.”

Liên Châu nhìn nhìn Liên Diệu ở trong một góc, lại hỏi: “Còn có ai biết áo choàng này của ngươi hay không?”

Vân Mạt suy nghĩ trong chốc lát: “Không có ai.”

Liên Châu rốt cuộc cười ha hả: “Cho nên, ta là người duy nhất?”

Vân Mạt: “Ân, La Viễn Kha cũng không biết.”

Bên kia, Liên Diệu đã đi trở về: “Đang nói chuyện gì, sao vui vẻ như vậy?”

Liên Châu cười cười thần bí: “Đây là bí mật.”

Liên Diệu sủng nịch nhìn nàng: “Con bé này.”

“Anh cả Liên có hạng mục muốn đầu tư sao?” Vân Mạt hỏi thẳng.

Liên Diệu thu liễm nụ cười: “Như thế nào, có vấn đề gì sao?”

Vân Mạt nhìn mặt hắn, lại mở lòng bàn tay ra, sợi dây vận mệnh nằm trong tổ hợp kỳ diệu này.

“Nếu có hạng mục đầu tư cực kỳ trọng đại, kiến nghị anh hãy từ bỏ.”

Bình Luận (0)
Comment