Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 528 - Chương 528. Tới, Liền Này?

Chương 528. Tới, liền này? Chương 528. Tới, liền này?

Tưởng Hiểu Đông mồ hôi lạnh đầy trán.

Chuyện này không riêng gì 1 tỷ nguyên nợ khó đòi, chuyện này còn quan hệ đến công ty HMZH.

Trên thị trường, tin tức không tốt về công ty HMZH quá nhiều, tài vụ “tẩy rửa lớn”, liên tiếp đổi mới tầng lớp quản lý, hàng mới……

Tuy rằng cũng có nhiều bài báo bác bỏ tin đồn, cùng với nghe đồn bị tập đoàn tài chính lớn thu mua.

Nhưng Tưởng Hiểu Đông vốn là nhân tinh, khách hàng quen mười mấy năm, sao hắn không biết, những chuyện nghe đồn đều là sự thật.

Các cơ quan tài chính đều hiểu, bọn họ kỳ thật đều muốn giúp đỡ, nhưng rất tiếc là không giúp được, vừa kéo nói không chừng liền phải chết.

Một tỷ thêm vào này, với công ty HMZH mà nói, kỳ thật chính là tiền cứu mạng của bọn họ, đã sắp đến kỳ thông cáo báo cáo tài chính lên thị trường, một khi công khai khoản nợ quá hạn…… Vậy cơ bản không cứu được.

Còn thừa có ba ngày, để cho bọn họ ba ngày lại đi tìm 1 tỷ, kia sao có thể!

Tưởng Hiểu Đông gọi điện cho vị Vương đổng kia.

Vương đổng đầy mặt hung ác, nham hiểm: “Hội đồng quản trị vì sao là hắn nói không mở liền không mở?”

Tưởng Hiểu Đông nói: “Ngài không biết, hắn có một phiếu quyền phủ quyết, dù cho mở, cũng vô dụng.”

Vương đổng rũ mắt xuống, nói: “Thật sao? Chỉ cần hắn không phản đối, liền có thể ấn lưu trình trước đây đẩy mạnh đúng không?”

Tim Tưởng Hiểu Đông lạnh lẽo, nhưng người bên kia kênh liên lạc cũng không nói rõ.

“Còn cần các vị đổng sự khác đồng ý nữa.” Hắn nói như vậy.

Mà các đổng sự khác, đã sớm đồng ý, Vương đổng bên kia tự nhiên cũng đã hiểu.

“Được”.

Đôi mắt Tưởng Hiểu Đông bình tĩnh nhìn về phía tinh cầu Gliese.

Viên tinh cầu kia hắn đã từng đi qua, tuy rằng cơ sở vật chất đã đi lên, nhưng người đi chủ yếu là các tập đoàn tài chính lớn cùng với khách du lịch.

Sự an toàn của người thân, đều do các đại gia tộc tự mời bảo tiêu, cùng với công ty du lịch của Ngụy Đại Hải an bài bảo an tới bảo đảm.

Không giống Trung Ương tinh, trên không trung của bên kia không có Thiên Nhãn, không theo dõi được hết, nếu……

Hắn gãi gãi đầu, có chút đứng ngồi không yên.

Tuyệt cảnh làm người điên cuồng, nếu hắn là Vương đổng của công ty HMZH, có lẽ, hắn cũng sẽ không từ thủ đoạn.

Hắn thực mâu thuẫn, hắn biết 2 tỷ này chính là uống rượu độc giải khát, nhưng có thể kéo dài được một ngày là một ngày, có lẽ khiêng qua hết chu kỳ kinh tế, HMZH liền sẽ tốt lên?

Chẳng qua, nếu đề cập tới mạng người?

Hắn suy sụp một chút, thầm nghĩ phải nhắc nhở Liên Diệu, nhưng không có chứng cứ, cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu.

Trong đầu Tưởng Hiểu Đông không ngừng quay cuồng: Không có gì quan hệ đến ta đúng không? Ta không có lưu lại bất cứ nhược điểm gì đi? Ta đã làm hết phận sự, có thể miễn trách nhiệm……

Hắn biết, ba ngày tới, hắn sẽ không sống được tốt.

Nga không, thời hạn là ba ngày, nhưng suy xét đến hiệu suất của hội đồng quản trị, cùng với phương án dự trù cho trường hợp khẩn cấp, vậy nếu muốn động thủ hẳn chính là hôm nay.

Liên Diệu nhìn Vân Mạt ở bên cạnh, nhìn bảo tiêu cách đó không xa, bỗng nhiên có loại cảm giác không nghĩ ra cửa.

Vân Mạt nói: “Anh vẫn nên giữ nguyên kế hoạch đi, cố tình an bài, có lẽ không phải chuyện tốt gì. Ở địa phương nhiều người, khả năng sẽ liên lụy đến người khác, có lẽ sẽ dậu đổ bìm leo.”

Trái tim Liên Diệu ngũ vị tạp trần.

Kia rõ ràng là một nữ sinh thấp hơn hắn một cái đầu, trong miệng lại nói như người già, hắn sao cứ cảm thấy không khoẻ.

Loại người này, sao lại trà trộn vào quân doanh chủ nghĩa duy vật?

Còn bị em trai hắn khai quật ra tới, từ đây mang theo cả gia đình bọn họ đều chạy như điên trên con đường mê tín……

Cả ngày đều thực bình tĩnh, nhưng tim hắn nhấc lên vẫn luôn không buông xuống được.

Ở quán bar phía trước, một đám nam nhân lung lay ra tới, trên người mang theo mùi rượu, đi về phía bọn họ.

“Gliese không tồi, sang năm chúng ta cũng tới nơi này xây một cái biệt thự đi.”

“Ha ha, Ngô ca thật thích nói giỡn, con cóc mọc lông như chúng ta, gọi là chim hay là thú nha?”

“Ai da, phía trước có…… Cách…… Không tồi a”

Một nam nhân ngăm đen ợ hơi rượu, nói lời thô tục làm Vân Mạt nhíu mày.

Nàng nhìn mặt đối phương, lại có thể không phải là bọn họ?

Nhưng mà, nhóm người này lại đi về hướng của bọn họ.

Ánh đèn có chút tối tăm, đôi mắt đối phương say lờ đờ, thấy không rõ bộ dáng của người ở bên kia, nhưng có thể cảm giác được nam nho nhã, nữ kiều tiếu, sách……cặp chân lộ ra ngoài chiếc quần short kia cũng khá dài.

Năm người đi lại đây thật nhanh, muốn động tay động chân.

Liên Diệu nhìn cái tay đen tuyền, da nhăn nheo duỗi đến trước mặt, tức giận đá một cái vào bụng hắn.

Hắn cao 1 mét 8 mấy, cũng coi như là thập phần cao lớn, vừa động thủ quả thực như hạc trong bầy gà.

Bọn bảo tiêu cũng đi theo tiến đi lên, đám lưu manh tuy rằng người mượn gan rượu, nhưng vốn dĩ lúc rời bàn đã phù phiếm, không trong chốc lát đã bị đánh cho mặt mũi bầm dập.

Vân Mạt lôi kéo Liên Diệu vọt đến sau người, trong gió truyền đến âm thanh quyền cước lui tới cùng với tiếng kêu đau.

Đột nhiên, ánh mắt nàng phát ra lạnh lẽo, lôi kéo Liên Diệu vọt vài bước tới bên cạnh.

“Pằng……Pằng……” âm thanh của súng tiêu âm ở cách đó không xa vang lên.

Vân Mạt chợt quay lại, vị trí góc tường có một chiếc nòng súng vươn ra, cách hơn hai mươi mét nhắm ngay đầu Liên Diệu.

Liên Diệu theo đôi mắt Vân Mạt nhìn qua, phản ứng cực nhanh, trước quay người tránh thoát, tạm thời nấp sau một thân cây.

Vân Mạt cũng không chút do dự ra tay, chân dẫm lên mặt đất, bắn ra vài miếng lá rụng, lại trong lúc đó lập tức vọt đến một điểm khác.

Tránh né tử vong!

Nếu Trương Qua nhìn thấy, chỉ sợ sẽ trợn trừng hai mắt.

Nện bước né tránh cao cấp của cơ giáp mà hắn đã dậy, lại có thể được nàng dùng ở nơi này! Không có thiết bị đẩy mạnh cùng tốc độ của cơ giáp, dựa vào thân thể có thể hoàn thành được nện bước này?

Nhưng kỳ thật, Vân Mạt không phải dùng ‘tránh né tử vong’, mà là dung hợp loại nện bước này với ngũ hành bước.

Ngũ hành bước bình thản và khoan thai, thiếu sự sát phạt, ‘tránh né tử vong’ vừa lúc bổ túc cho khuyết điểm này. Nhưng đem hai loại nện bước dung hợp hoàn mỹ, ngoại trừ nàng, chỉ sợ cũng sẽ không có người khác có thể làm được.

Trong tay nàng không ngừng véo động chỉ quyết, đo lường tính toán phương vị của chính mình, mỗi một bước đều đạp ở góc độ mà đối phương khó xạ kích nhất, chờ hắn điều chỉnh tốt phương hướng, Vân Mạt đã rời đi.

Đảo mắt đi vào dưới tường, tường cũng không cao, chạy lấy đà một cái, nhảy dựng lên.

Khi tay súng bắn tỉa phục kích kia cảm giác được một cỗ mạnh mẽ đánh úp lại, một bàn tay đã lôi kéo súng cùng người của hắn ném ở trên mặt đất.

Người mang súng ống không chỉ có một, còn vài tên khác ở các góc độ khác đi theo xạ kích, chẳng qua tất cả mục tiêu đều là Liên Diệu.

Bảo tiêu đã sớm phản ứng lại đây, đi theo bắn lại.

Đối phương không biết có phải lâm thời nảy lòng tham hay không, người tới không quá chuyên nghiệp, không qua bao lâu đã bị trói lại, ném vào dưới tàng cây.

“Ai phái các ngươi tới đây?” Liên Diệu hỏi.

“Anh trai, anh trai, đừng đánh, đừng đánh, chúng ta cũng là lần đầu tiên làm, thật là lần đầu tiên……”

“Ngươi xem các ngươi cũng không có việc gì, các ngươi rõ ràng là dân chuyên nghiệp, có thể nhìn ra được, chúng ta chỉ là dọa dọa hắn, làm hắn bị thương, không thể nói được chuyện gì đó, chúng ta không định giết hắn……”

Mấy kẻ bị ném dưới tàng cây, run thành một đoàn.

Liên Diệu ngẩng đầu nhìn Vân Mạt: “Liền như này? Đã giải quyết xong?”

Vân Mạt nhìn màu đỏ đậm trên mặt hắn xác thật đã giảm xuống, cũng có chút không dám tin tưởng, nàng gật gật đầu: “Là bọn họ.”

Nơi này không có cảnh sát tinh tế, người tuy rằng phóng túng thành như vậy, nhưng trong tay có súng ống, cũng không tiện thả ra……

Bình Luận (0)
Comment