Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 540 - Chương 540. Sơn Không Tới Theo Ta, Ta Liền Đi Liền Sơn

Chương 540. Sơn không tới theo ta, ta liền đi liền sơn Chương 540. Sơn không tới theo ta, ta liền đi liền sơn

Hôm nay cát vị ở Tây Nam.

Dù Nhiếp Câu Sanh đã nói với Vân Mạt, đi tìm người kia ở khách sạn, nhưng nàng quyết định vâng theo cảm giác của chính mình.

Mặt trời còn trên đỉnh đầu, không trung phấp phới tầng mây, xe việt dã mang theo nổ vang, hướng tới cảng hàng không bận rộn.

Buổi chiều 3 giờ, Vân Mạt nhảy xuống xe việt dã, cất bước đi đến sảnh chờ.

Nàng đã thay một bộ quần áo, sơ mi trắng nhét trong quần, tùy tính mà lại tiêu sái.

Cảng hàng không GLZ, cảng hàng không lớn nhất trên tinh cầu Gliese. Dù Gliese còn chưa có nhiều người như vậy, nhưng mỗi ngày tinh hạm chở hàng cũng phải đến một ngàn con số.

Ngay hôm nay, sau khi tin tức yêu cầu bình dân tạm thời rời đi được rải ra, hàng hạm chở hàng liền càng thêm dày đặc.

Người tới tới lui lui xuyên qua cảng hàng không rất nhiều, nhưng không có hoảng loạn rõ ràng.

Khả năng có hai nguyên nhân.

Một là người dám đến tinh cầu chưa khai hoá du lịch, hẳn là kiểu thích mạo hiểm, lá gan bản thân vốn lớn, cũng có tin tưởng đối với chính mình. Một loại khác, là người làm ăn có át chủ bài của chính mình.

Hơn nữa vòng phòng hộ của cảng hàng không, cùng với địa điểm phát sinh xung đột cách bọn họ rất xa……

Chuyến hàng hạm tiếp theo còn chưa có tới, các du khách vẫn đang chờ, cũng đang tìm thứ tiêu khiển trong thời gian chờ đợi.

Vân Mạt đứng tại chỗ nhìn quét một vòng, không có tìm được người nàng cần thấy kia.

Tiền xu trong lòng bàn tay không ngừng chuyển động, cát vị Tây Nam, chung quy sẽ có thu hoạch.

Vân Mạt suy nghĩ trong chốc lát, đi đến khu nghỉ ngơi bắt mắt nhất.

Núi không tới tìm ta, ta liền đi tìm núi.

Ở khu chờ có người máy quản lý, thập phần lễ phép lại đây dẫn đường: “Xin hỏi quý khách có cần phục vụ gì không?”

Vân Mạt sờ sờ cằm, “Yêu cầu.”

Người máy kia dùng nữ âm lặp lại từng chữ một: “Xin hỏi yêu cầu trợ giúp gì?”

Vân Mạt nói: “Ngươi đứng yên, đừng nhúc nhích. Đúng, ở chỗ đó.”

Nàng cởi ba lô xuống, phóng tới mặt bằng trên trán nó.

Người máy:…… Tựa hồ cảm giác được đường âm thanh ngắn trong mạch não của chính mình.

Nếu nó có tính tình, nó nhất định xách ba lô lên, ném vào mặt nàng.

“Thực xin lỗi, ta không có đảm đương trình tự làm bàn ghế phục vụ.”

Người máy nói xong, hai mắt mị thành một đường, chạy tới thanh trượt ở nơi xa.

U, còn rất có tính cách.

Ngón trỏ Vân Mạt hơi cong, chỉ quyết véo động, người máy khờ khạo kia liền lùi trở về.

“Mẹ, mẹ xem nó đang làm cái gì kìa?”

“Động tác của nó thật vui, con cũng muốn có một người máy buồn cười như vậy……”

Nơi xa truyền đến tiếng vỗ tay hưng phấn của hài đồng.

Hai tay người máy duỗi về phía trước, nỗ lực tránh thoát trói buộc, nó là thật sự nghĩ không rõ, sao sẽ có việc phản khoa học như vậy tồn tại.

Vân Mạt bĩu môi, hiểu thuật con rối không?

Có cái nhạc đệm này, đứa nhỏ lôi kéo người lớn hưng phấn chạy tới.

Rất nhanh, lực chú ý của hắn, liền từ người máy chuyển tới trên người Vân Mạt.

Nàng đã mở ba lô ra, lấy giấy bút, ngòi bút uốn lượn, hai chữ to “Xem bói” dán ở trên trán người máy, có loại ảo giác như thời không loạn nhập.

“Đi, đi tuyên truyền một vòng”, Vân Mạt vỗ vỗ người máy phục vụ kia.

Biểu tình của nó cực kỳ kháng cự, vòng quanh đại sảnh xoay một vòng lớn, vừa đi vừa giãy giụa kêu “Trục trặc”.

Người máy không kêu còn đỡ, nó vừa kêu, tầm mắt càng tập trung trên người nó.

Xem náo nhiệt là thiên tính của con người, hơn nữa trong quá trình chờ đợi thật sự nhàm chán, xem phim thì hoàn toàn có thể đợi đến khi lên trên tinh hạm, cho nên có không ít người đi về hướng bên này.

“Chị ơi, đây là chữ gì vậy?”

Cậu bé kia đã đuổi theo Vân Mạt hỏi, bởi vì nàng ở trên chiếc ghế bên cạnh cũng bày ra một tờ giấy tương tự.

“Xem bói!” Vân Mạt nhìn mẹ của cậu bé, nhấn nhá từng chữ một.

“Xem bói là cái gì?” Cậu bé hỏi tiếp.

Vân Mạt nhướng mày, đôi mắt băn khoăn ở trên những người đi đến gần, trong miệng đáp lại: “Nói đơn giản một chút, chính là đoán mệnh.”

“Vậy chị có thể tính cho em không?” Cậu bé thiên chân hỏi.

“Thực xin lỗi, dưới tình huống không tất yếu, không tính cho trẻ em”, Vân Mạt hướng hắn cười cười, kiên định lắc đầu.

“Vì sao?” Cậu bé thấy mẹ không có phản đối, tiếp tục hỏi.

“Đây là quy củ của sư môn”, Vân Mạt bình tĩnh nói.

Cậu bé còn muốn nói cái gì, nhưng mẹ cậu bé đã kéo cậu bé một chút, sau đó hướng Vân Mạt ngượng ngùng cười cười, Vân Mạt cũng cười đáp lại, cũng không để ý.

Có người máy chiêu bài kia ở đây, hơn nữa bộ dáng Vân Mạt khá nổi bật, khách hàng chân chính thứ nhất rất nhanh liền xuất hiện.

Đối phương là nam nhân trung niên, mặc trang phục lịch sự, trên người có xịt nước hoa: “Ngươi tính có chuẩn không?”

“Không linh không lấy tiền.” Vân Mạt nói.

Nam nhân kia lui một bước, “Còn đòi tiền?”

Vân Mạt:……

Vân Mạt trầm mặc, tiền xu linh hoạt chuyển động giữa các ngón tay phải, nam nhân kia nhìn thẳng lăng lăng, chỉ hướng về bản lĩnh chơi tiền xu này, tựa hồ cũng có thể tán gẫu một chút.

“Bao nhiêu tiền?” Nam nhân hỏi.

“Một câu hỏi 800 tinh tệ”, Vân Mạt nhướn mắt quét hắn một chút, bình tĩnh trả lời.

Nam nhân kia nuốt nước miếng, “800? Ngươi giựt tiền!”

Vân Mạt lắc đầu: “Không, giựt tiền là trái pháp luật, ta làm chính là mua bán ngươi tình ta nguyện, ta trả giá trí nhớ cùng tin tức, ngươi trả giá tiền tài, đây là giao dịch thực công bằng. Nếu không thể đồng ý giá, chỉ có thể thuyết minh ngươi và ta vô duyên.”

Thần thái bình tĩnh này của nàng thật sự là quá hù người, nam nhân kia không nhịn được muốn thử xem.

“Ngươi nói, không linh không thu tiền?”

“Ngẩng……”

Nam nhân kia xoay chuyển tròng mắt, “Vậy ngươi đoán xem, trong túi ta là cái gì?”

Chung quanh có vài người, nhìn thấy hắn rõ ràng cố tình làm khó, có người hưng phấn, có người đồng tình.

Mẹ cậu bé kia muốn nói cái gì đó, lại bị người kéo lại, không đợi nàng nói cái gì, Vân Mạt đã mở miệng.

“Ngươi xác định? 800 tinh tệ chỉ để ta tính xem đồ trong túi ngươi?”

“Xác định”, nam nhân kia gật đầu.

Vân Mạt nhẹ nhàng cười: “Vậy được rồi.”

Nàng đưa tiền xu cho nam nhân, “Phiền toái ném sáu lần.”

Biểu tình của nam nhân kia thập phần hưng phấn, viên tinh cầu Gliese này quả nhiên thần kỳ, ngoại trừ nhìn thấy cổ văn hoá thất truyền, còn nhìn thấy trò chơi thú vị như vậy.

Hắn xoa xoa tay ở trên quần, thời điểm tiếp nhận tiền xu lại có thể có chút khẩn trương.

“Ném đi”, Vân Mạt chỉ vào đầu to của người máy nói.

Âm thanh leng keng leng keng vang lên, ở dưới biểu tình cực độ kháng cự của người máy, quẻ tượng đã xuất hiện.

Lôi Thuỷ Phân thay đổi thành Trạch Thủy Vây. Ứng hào lâm quan quỷ, làm thực vật biến hóa khó lường, lâm đằng xà phát triển, quan quỷ tiến hóa, nên vật này có thể bành trướng, mang hướng cổ đại.

Thế hào là thuộc tính của vật, Thanh Long lâm tài, tức vật ấy có thể ăn được.

Quẻ này thuộc cung Chấn, Chấn là mộc, là thực vật.

Thế hào lâm đằng xà, vật này màu đen. Dùng thần là Mạnh, vật này có đầu nhọn.

Quỷ thân Kim nhìn thấy nguyệt kiến không Thổ là nơi quan mang, thuyết minh vật ấy được đóng gói.

Vân Mạt nói tới đây, nam nhân kia đã vẻ mặt hoang mang.

Quần chúng ăn dưa sôi nổi thúc giục hắn, “Rốt cuộc là thứ gì? Nàng nói có đúng không? Lấy ra nhìn thử xem.”

Nam nhân kia từ trong túi móc ra một cái túi, vật bên trong tròn, màu nâu có đầu nhọn, nhìn như là cây lười ươi, có thể ngâm nước uống……

Bình Luận (0)
Comment