Cùng lúc đó.
Đế quốc ngân hà đã triệu khai hội nghị video thực tế ảo, trong đại sảnh ngồi tràn đầy hơn trăm người, lấy Gliese cùng chiến khu Đông Mã Lí, chiến tướng Alpha cùng chiến tướng Liên Bang là chuẩn.
Không có lời dạo đầu dài dòng và không hề có ý nghĩa, cũng không có người có tâm tư thổi phồng lẫn nhau.
Biểu tình của Ivan thực nghiêm túc: “Liên thiếu tướng, hiện tại ánh mắt của toàn đế quốc đều đặt ở trên người chúng ta, xung đột giữa hai bên đã thăng cấp, ta nghĩ giải quyết vấn đề còn phải trở lại trên bàn đàm phán, Liên Bang hẳn cũng không hy vọng phát sinh chiến sự trên quy mô lớn đi?”
Liên Nghệ khẽ nâng mí mắt: “Đàm phán có thể, nhưng phá hư điều lệ hoà bình của đế quốc, từ trước đến nay đều không phải là Liên Bang.”
Ánh mắt Ivan buông xuống: “Kia đều là hiểu lầm, địch nhân của chúng ta, chưa bao giờ là tinh cầu bên trong đế quốc ngân hà, hiện tại uy hiếp của Tinh Minh vẫn luôn tồn tại, nhân tộc hẳn nên giúp đỡ cho nhau, không phải sao?”
Ngón trỏ tay phải Liên Nghệ hơi hơi gõ gõ cái bàn: “Lời đều đã bị ngươi nói, nói thẳng phương án giải quyết đi.”
Ivan làm động tác ra hiệu gửi văn kiện đi: “Nói đơn giản, phòng ngừa xung đột trên quy mô lớn, Liên Bang từ chiến khu Đông Mã Lí lui về phía sau sẽ tương đối ổn thỏa. Alpha cũng sẽ rút ra một khoảng cách đồng dạng. Đồng thời, Liên Bang rút khỏi khống chế đối với Ha Kia Ba cùng với vận chuyển vũ khí……”
Liên Nghệ chỉ hỏi một vấn đề: “Bồi thường của Alpha là gì?”
Ivan giả ngu: “Bồi thường cái gì?”
Liên Nghệ lạnh lùng nhìn hắn: “Xuất kích chiến khu trạm không gian Đông Mã Lí của chúng ta, cướp đoạt vũ khí của Liên Bang, phá hư điều lệ hoà bình…… Không phải ngươi chuẩn bị chỉ nói mấy câu, liền bỏ qua? Sinh mệnh của binh lính Liên Bang chúng ta, dùng cái gì tới bồi thường?”
Ivan tạch đứng lên: “Các ngươi đã hủy diệt một tàu chiến hạm của chúng ta, còn muốn thế nào?”
“Đúng vậy!” Nghị viên Sharia tham dự hội nghị, lại có thể khó được đứng ở cùng một chiến tuyến với người Alpha.
Hành tinh Nhưỡng Bình Tân cũng bắt đầu kêu gào, chỉ trích Liên Bang đã tàn bạo cùng trấn áp bọn họ.
Sắc mặt Nhiếp Câu Sanh đã càng ngày càng đen, đập bàn “Bang” một cái đứng lên: “Phóng cái rắm gì!”
Cứ như vậy, nghị viên đế quốc ngân hà sảo thành một đoàn, bắt đầu chỉ trích lẫn nhau.
Liên Nghệ đã càng ngày càng không kiên nhẫn, đột nhiên đứng lên: “Một khi đã như vậy……”
Khi hắn nói chuyện, còn có nghị viên của mấy tiểu tinh cầu đang châu đầu ghé tai.
Nhiếp Câu Sanh đột nhiên cởi giày, “Bạch bạch bạch” gõ lên trên bàn, đánh gãy đối thoại của bọn họ.
Theo động tác của hắn, những người khác của quân 72 cũng tháo giày, “Bạch bạch bạch” đột nhiên đánh mặt bàn.
Bí thư trường bị hành vi thô lỗ của hắn, làm cho tức đỏ cả mặt: “Liên Nghệ, các ngươi có ý gì? Đây là thái độ cùng giáo dưỡng của Liên Bang hay sao?”
Liên Nghệ đứng thẳng tắp tại chỗ: “Alpha hoàn toàn không có thành ý, ta có lý do hoài nghi, ngưng chiến chỉ là kế hoãn binh, căn nguyên vẫn là khơi mào nội loạn, đối với khiêu khích như vậy, nếu ngươi cảm thấy đây là thái độ của Liên Bang, vậy chính là nó!”
Ivan nghẹn một chút, “Vậy ngươi muốn thế nào?”
Liên Nghệ đưa mắt ra hiệu cho Nhiếp Câu Sanh, hắn cười khểnh, tung ra một câu: “Thiếu mẹ nó nói lời vô nghĩa đi, rời khỏi Gliese, nhường ra địa bàn, giao ra binh khí đã lấy của chúng ta, nôn ra danh sách những kẻ đã nội ứng ngoại hợp với các ngươi!”
Ivan cũng nổi giận: “Ta nếu không đồng ý?”
Liên Nghệ quay đầu nhìn chăm chú vào đôi mắt của hắn: “Chúng ta có một nói một, lần này là Liên Bang thanh lý môn hộ, lấy về thứ nên lấy về, ta tưởng, ngươi đối với chút thứ này, không có dị nghị đi?”
Ivan một hơi nghẹn ở nơi đó, hung hăng trừng mắt nhìn Isison một cái, mẹ nó được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, nhược điểm ở trong tay của người ta, muốn đem sự tình bay lên một cấp bậc đều khó!
Isison lộ ra một nụ cười lạnh sởn tóc gáy: “Khá tốt, vậy đánh đi……”
Ivan giận mắng: “Câm miệng cho ta!”
Bí thư trường đế quốc ngân hà mồ hôi đầy đầu, Liên Bang không chịu thoái nhượng, hắn lại không thể làm tình thế thăng cấp.
Phó thủ bên cạnh bí thư trường lặng yên gửi đi một đoạn lời nói, đôi mắt hắn vụt sáng ngời, phất tay an bài xuống.
Lão gia hoả đế quốc ngân hà bỗng nhiên thông suốt, nếu không thể đi thông qua vị tướng quân trẻ tuổi này, vậy sao không xuống tay từ bên trong tân binh?
Tùy cơ đảo qua chân dung của tân binh, gương mặt Vân Mạt liền xuất hiện ở trước mắt, chính là nàng, một nữ sinh gầy yếu.
Bí thư trường lắc lắc đỉnh đầu tóc bạc nói: “Liên thiếu tướng, trước khi làm quyết định, có thể suy xét cảm thụ của binh lính bình thường một chút hay không? Bọn họ muốn hoà bình hay là muốn chiến tranh? Khi một hồi đàm phán là có thể giải quyết được vấn đề, bọn họ có muốn trả giá bằng sinh mệnh hay không, ngài nói đi?”
“Thí dụ như nói, vị nữ binh trẻ tuổi này của chúng ta? Chúng ta nghe ý kiến của nàng một chút, như thế nào?”
Nhiếp Câu Sanh nhìn chân dung trước mặt hắn, hơi kém không cười ra tiếng.
Hắn chậm rì rì xỏ giày vào: “Ngươi xác định muốn nghe ý tưởng của nàng?”
Bí thư trường nhíu nhíu mày: “Ngài không đồng ý?”
Nhiếp Câu Sanh lắc đầu: “Không không không, chỉ cần ngươi không hối hận, ta không có phản đối.”
Bí thư trường lại quay đầu nhìn về phía Ivan: “Còn ngài thì sao?”
Ivan ẩn ẩn có cảm giác không ổn.
Bí thư trường thật vất vả mới tìm được một bậc thang, tự nhiên không muốn buông tha, còn không đợi Ivan đáp lại, hắn nói tiếp: “Nếu ngài cũng không phản đối, như vậy chúng ta trước hết hãy cùng nghe thử xem, khát vọng hoà bình của vị nữ sĩ trẻ tuổi này?”
Ivan há miệng thở dốc, cuối cùng rốt cuộc không nói gì, chân dung kia, làm hắn có loại cảm giác quen thuộc, hình như đã gặp qua ở nơi nào đó.
Bên trong chuyện này, chủ yếu là Liên Bang chịu nhượng bộ một chút, thì có thể giải quyết viên mãn. Vì gây áp lực cho Liên Bang, Gutvis thậm chí còn dùng tới phát sóng trực tiếp.
Trí não của Vân Mạt vang lên, nàng quay đầu nhìn về phía lão binh, một vòng người cũng đều nhìn lại đây.
Nơi này là chiến khu, tín hiệu rõ ràng là đến từ bên ngoài, mà tín hiệu bên ngoài hẳn đều đã bị che chắn, ai gọi tới?
Sao lại biết liên lạc của nàng?
“Nghe sao?” Vân Mạt dùng khẩu hình miệng dò hỏi.
Lão binh suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc gật đầu.
Gương mặt Gutvis ánh vào mi mắt, hơi béo, phúc hậu, tuổi không nhỏ, mái tóc màu bạc rẽ ngôi giữa, gương mặt nhìn qua hiền từ, lời nói ra tựa hồ cũng mang theo sắc thái xả thân vì việc nghĩa.
“Binh lính Liên Bang?”
Tay phải Vân Mạt phút chốc hợp lại, tiền xu đang chuyển động ở giữa các khe hở ngón tay phát ra hai tiếng “Leng keng”, bị nàng nắm ở trong lòng bàn tay.
Không có chính diện trả lời, Vân Mạt hỏi lại: “Ngài là?”
Gutvis nhíu nhíu mày, phản ứng này của nàng, làm người không nhìn ra được cảm xúc, tựa hồ cùng suy nghĩ ban đầu của hắn có chút lệch lạc.
“Ta là Gutvis bí thư trường của đế quốc ngân hà, có một số việc, muốn cùng ngươi tán gẫu một chút.”
Tiểu binh ở bên cạnh thấy vậy, đôi mắt thiếu chút nữa lồi ra ngoài, “Mẹ kiếp? Hắn là ai?” Cái thân phận này, người này, sao có thể hạ xuống sự cao quý đi gọi điện cho một tiểu binh bình thường? Còn là ở thời điểm mẫn cảm này? Hắn muốn làm gì?
Da mặt Vân Mạt cũng chưa động một chút: “Nga”
Khóe miệng Gutvis giật giật, cảm thấy có chút khó chịu, hắn chuẩn bị lợi dụng tin tức chưa truyền xuống, lợi dụng sự hoảng loạn của tân binh đối với thân phận của hắn, nói thẳng: “Liên Bang cùng Alpha đang đàm phán, hai bên đối với chiến sự đã đạt được ý kiến bước đầu, ngươi là người được chúng ta tùy cơ chọn lựa để nghe một chút ý kiến, cho nên, là một binh lính tiền tuyến, ngươi đối với cục diện trước mặt thấy thế nào?”
Vân Mạt giả ngu: “Cục diện gì?”
Gutvis giới thiệu bối cảnh một chút, cuối cùng nói, khắp nơi đều đồng ý nghe một chút ý tưởng chân thật của tiểu binh tiền tuyến, đây sẽ là căn cứ quan trọng để hai bên đàm phán, cho nên ý kiến của nàng khả năng rất quan trọng.
Sau khi đánh mất băn khoăn của nàng, Gutvis hỏi: “Nếu là ngươi, ngươi nguyện ý tiếp thu điều kiện ngưng chiến mà người Alpha đưa ra không?”
Vân Mạt hỏi: “Vì sao lại là ta?”
Gutvis nói: “Là hệ thống chọn lựa ngẫu nhiên?”
Vân Mạt nói: “Ngẫu nhiên chọn lựa một nữ binh suy nhược? Còn là tân binh? Ngươi cảm thấy ta thực ngu xuẩn? Hay là ngươi cảm thấy, hy sinh tiền đồ của một tiểu binh, sẽ giải quyết được một đại phiền toái, là kiện sự tình rất có ý nghĩa? Hoặc là nói, ngươi cho rằng, ta ở chỗ này dù nói bất luận lời gì, cũng sẽ không trở thành cái đích cho mọi người Liên Bang chỉ trích?”
“Gậy thọc cứt của bí thư đế quốc ngân hà, hóa ra chính là dùng như vậy?”
Gutvis:…… Mẹ nó, nàng sao lại làm khó như vậy?