Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 560 - Chương 560. Không Có Quyền Hạn

Chương 560. Không có quyền hạn Chương 560. Không có quyền hạn

Huấn luyện bệnh hoạn, tuyệt không phải trình tự quân huấn từ thấp đến cao.

Nước trong căn cứ này quá sâu.

Chức vị tối cao là Dư An Kỳ, nhưng tư lịch già nhất lại là Từ Hải Địch.

Mà Từ Hải Địch cùng Dư An Kỳ, mặt ngoài hòa khí trên thực tế lại là tử địch.

Dư An Kỳ ——người quân 72, bộ hàng không, thủ đoạn cường ngạnh, thường chèn ép Từ Hải Địch.

Từ Hải Địch ——dòng chính quân 27, quan hệ rắc rối khó gỡ, nhìn như yếu thế, thực tế vẫn mưu cầu cơ hội.

Vân Mạt lựa chọn Wolf, đã sớm có tính toán của chính mình, nàng muốn lấy nơi này làm khởi điểm, mưu cầu tấn chức nhanh nhất cùng được đến nhiều tài nguyên nhất.

Mà hiển nhiên, cùng lão binh cáo già tranh đoạt quyền khống chế, khó khăn quá lớn.

Cân nhắc xuống dưới, tân binh chính là lựa chọn tốt nhất của nàng.

Quân doanh không thể so với địa phương khác, thực lực là nước cờ đầu dùng ít sức nhất.

Trí nhớ là thực lực, thể lực cũng là thực lực, cường giả chỉ phục tùng cường giả.

Cho nên, dù biết Tiêu Phong có ý xấu, nhưng việc thông qua khảo hạch để trở thành tinh binh vẫn là một con đường nhất định phải đi qua. Dù nàng ở trên phương diện thể năng không phải là tốt nhất, nhưng cũng không thể để nó trở thành nhược điểm rõ ràng.

Vân Mạt cong eo, chống đầu gối, mồ hôi theo trán nhỏ xuống.

Nàng cự tuyệt Hoắc Xuyên hỗ trợ, lảo đảo lắc lư trở về ký túc xá, tắm đơn giản xong liền nằm xuống.

Đặt đầu lên gối, gần như là ngủ ngay lập tức, ngay cả mặt của bạn cùng phòng cũng chưa kịp xem.

Lúc này, Tiêu Phong cũng đã bị Từ Hải Địch gọi vào trong văn phòng.

“Lạc Mộ tới, bên trên khả năng có biến động, tiểu ân tiểu oán trước kia của ngươi buông đi.”

Giữa mày của Từ Hải Địch nhăn ra hai khe rãnh thật sâu, hắn nhéo vành tai, có vẻ không giống như lãnh đạo và cấp dưới ở chung, có chút dong dài cùng câu nệ, trong ánh mắt sắc bén che giấu hòa khí không có tính công kích.

Có thể ở chỗ sâu trong căn cứ làm đến địa vị cao, còn nhiều năm như vậy, nội tình cùng nhân mạch của Từ Hải Địch, tuyệt không phải đơn giản như vậy.

Nếu bởi vậy mà xem thường hắn, chỉ sợ xương cốt cũng không còn dư lại.

Dư An Kỳ cùng Từ Hải Địch, đấu hơn phân nửa năm, có thắng có thua.

Đừng nhìn quân hàm Dư An Kỳ cao, nhưng nếu thật muốn bức Từ Hải Địch đến mức đập nồi dìm thuyền, thì hắn có thể điều động quan binh ở cơ sở một cách hữu hiệu.

Rốt cuộc, quyết sách cũng cần người tới chấp hành, ở trên sự tình mấu chốt kéo dài bằng mặt không bằng lòng, đủ để cho việc ra quyết sách của bên trên trở nên khó khăn.

Hiện tại, lại tới một Lạc Mộ nữa.

Lạc Mộ không giống với Dư An Kỳ, bởi vì nội tình Lạc Mộ ở chỗ này, so với Từ Hải Địch chỉ có hơn chứ không kém.

Hắn xuất hiện, làm cảm giác nguy cơ của Từ Hải Địch bay lên một tầng thật lớn.

Tiêu Phong lấy lòng cười một tiếng, “Năm nay quân bộ biến động rất lớn, hắn cũng là dòng chính quân 27, hắn đi chỗ nào không phải cũng thực bình thường sao?” Chẳng lẽ lắc mình biến hoá, là có thể rửa sạch sẽ hết, biến thành người quân 72?

Ở trong mắt họ Liên kia, bọn họ đều là cùng một đám người đi.

Trên người dán nhãn hiệu quân 27, tưởng rửa sạch sao có thể dễ dàng như vậy?

Từ Hải Địch trầm ngâm: “Cẩn thận không có chỗ hỏng.”

Tiêu Phong liên tục tỏ thái độ: “Ngài nói rất đúng, phải cẩn thận, vấn đề lão binh không lớn, nhân tố tân binh không yên ổn, có phải nên rửa sạch một chút hay không?”

Từ Hải Địch rũ mí mắt xuống: “Ngươi muốn làm gì?”

Tiêu Phong đem một phần văn kiện điều ra: “Nhiệm vụ dò xét hành tinh Cốc Cam, ta xin mang tân binh đi học hỏi thêm kiến thức.”

Từ Hải Địch rất có thâm ý nhìn hắn: “Các ngươi rốt cuộc có bao nhiêu thù địch?”

Tiêu Phong cười nói: “Từ thượng tá, chỗ nào là thù địch? Quân bộ không phải đã phê chuẩn kế hoạch tuyển chọn tinh anh của chúng ta sao? Đến biên cảnh tiếp xúc một chút, có lợi cho sự trưởng thành của tân binh.”

Từ Hải Địch chậm rãi ngồi xuống: “Phải không?”

Tiêu Phong cười: “Đúng vậy Từ thượng tá, tuy rằng nhiệm vụ nghĩ cách cứu viện hành tinh Cốc Cam là cấp S, nhưng dò xét là nhiệm vụ phụ trợ, chỉ có cấp B, tính nguy hiểm không lớn, hoàn toàn phù hợp quy định.”

Từ Hải Địch phất phất tay: “Ngươi xem làm đi, không cần cùng ta nói chi tiết”.

Tiêu Phong chập hai chân, hướng Từ Hải Địch làm một quân lễ, cáo từ đi ra ngoài.

Đóng cửa văn phòng lại, hai người đồng thời lộ ra biểu tình như suy tư gì.

Wolf nằm ở chỗ giao giới của mấy đại tinh cầu, thuộc về mảnh đất biên cảnh.

Hành tinh Cốc Cam là tiểu hành tinh cách đó gần nhất. Đây là một viên tinh cầu chiến loạn và bần cùng, gần như là mảnh thổ nhưỡng thích hợp nhất đế quốc ngân hà để nảy sinh ra các giao dịch đen.

Các loại thuốc gây nghiện, mua bán súng ống đạn dược, mua bán người……hành tinh Cốc Cam cái gì cũng có thể làm.

Trong đông đảo thế lực màu đen, Tả Cát là kẻ thủ đoạn độc ác nhất.

Tả Cát là phần tử nguy hiểm cấp S, sinh ra ở Liên Bang, từ trước đến nay tự xưng là giáo viên, cảm thấy cơ giáp sinh học là phát minh vĩ đại nhất cho tới nay ở biên giới. Sau khi Liên Bang nghiêm cấm nghiên cứu chế tạo cơ giáp sinh học, hắn thậm chí còn tổ chức quân phản loạn, du tẩu ở biên cảnh.

Trải qua ngần ấy năm phát triển, Tả Cát ở hành tinh Cốc Cam gần như thành sự tồn tại bá chủ, một nửa dân chúng trở nên phải dựa vào hắn để sinh tồn.

Liên Bang lần này hạ phát nhiệm vụ cấp S, cũng bắt đầu từ khiêu khích của Tả Cát.

Quân bộ bắt đầu từ một tháng trước, lục tục thu được quân nhân mà Tả Cát đưa về tới Liên Bang. Chuẩn xác mà nói, là thân thể của bọn họ, từng bộ phận, từng bộ phận bị đơn độc gửi trở về, cùng với video hình ảnh huyết tinh.

Đây đều đã từng là người anh em vào sinh ra tử.

Cảm xúc khổ sở, nhục nhã, thống hận đâm vào tim của vô số quân nhân.

Nhưng Tả Cát không phải quân chính phủ hành tinh Cốc Cam, hiện tại không khí đế quốc ngân hà căng chặt, Liên Bang đối với hành tinh Cốc Cam tạm thời cũng không thể xé rách mặt.

Lẻn vào hành tinh Cốc Cam diệt trừ Tả Cát, cứu các anh em đang bị hắn cầm tù ra…… Nghe thì dễ, nhưng mức độ nguy hiểm không hề kém hơn so với một hồi vũ trụ chiến ở trạm không gian Đông Mã Lí.

Tiêu Phong muốn mang tân binh đi thăm dò phụ cận, a……

Không nói cái khác, nếu không cẩn thận, chỉ tiến vào tầng khí quyển, trong quá trình rơi xuống, xác suất bị tỏa định và đánh gục rất cao.

Tiêu Phong ngồi xuống, điều nhiệm vụ đơn cấp B ra, tự mình điền xin nhiệm vụ.

Đợi sau khi hết thảy đã chuẩn bị ổn thoả, hắn nhìn hai chữ “Vân Mạt” này, lộ ra một tia tươi cười thị huyết.

Tiêu Phong đồng thời điểm ra kênh liên lạc của Đường Ngu, chuẩn bị sau khi đệ trình thành công, nói cho hắn nghe nhiệm vụ tốt đẹp này.

Khiến cho địch nhân lo âu, lại không thay đổi được kết quả, nhìn bọn họ vỡ đầu chảy máu, sẽ là một kiện hưởng thụ thập phần mỹ diệu.

Tiêu Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm vài giây, sau khi thưởng thức toàn bộ giao diện một chút, điểm đánh đệ trình.

“Đô!”

Quang não đột ngột bắn ra khung thoại màu đỏ: “Không đủ quyền hạn!”

Tiêu Phong sửng sốt một chút, tưởng hệ thống bị trục trặc, một lần nữa điểm đánh đệ trình.

“Đô!”

Lại là một tiếng nhắc nhở kèm khung thoại bốn chữ to bắt mắt: “không đủ quyền hạn"!

“Không có khả năng!”

“Nhiệm vụ cấp B mà thôi, sao có thể không đủ quyền hạn!”

Hắn không tin tà lui ra ngoài, một lần nữa điền biểu đệ trình. Nhưng mà kết quả vẫn hiện ra chói lọi như vậy, bạch bạch đánh vào mặt Tiêu Phong.

Tiêu Phong thiếu chút nữa đập nát quang não.

Hắn hung hăng đạp một chân lên mặt bàn, trầm tư một khắc, lại điền tên Hoắc Xuyên lên.

“Đô!”

“Không đủ quyền hạn!”

Lưu Dược ——không đủ quyền hạn!

Lâm Phàm Thành —— không đủ quyền hạn!

Đôi mắt Tiêu Phong lạnh lẽo lên, hắn làm xác nhận cuối cùng.

Đưa vào tên Sở Tử Mạc —— xin thông qua!

Quả nhiên!

Ai là ô dù của bọn họ?

Lạc Mộ? Hôm nay hắn xuất hiện trùng hợp như vậy?

Tiêu Phong rất nhanh phủ nhận suy đoán của chính mình. Vân Mạt cùng Randy đánh đại chiến trường hai lần, tương đương với đánh mặt hắn hai lần, Lạc Mộ là phó thủ của Randy, hắn sẽ không ghen ghét mà còn tìm người che chở cho nàng sao?

Hơn nữa, tình huống “Không đủ quyền hạn” này là gì?

Hắn trầm ngâm, phải làm đến mức này, trừ phi cấp bậc bảo mật của người này đạt tới S. Nhưng lúc bọn hắn nhập ngũ, cấp bậc bảo mật là E, cái này cũng bài trừ.

Không đúng, còn có một khả năng.

Tiêu Phong chậm rãi nhíu mày, còn có một khả năng —— bọn họ trực thuộc thượng cấp, không phải căn cứ 002, cho nên không chịu điều khiển của hắn!

Tiêu Phong hít hà một hơi, là hắn?!

Bình Luận (0)
Comment