Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 581 - Chương 581. Mặt Ngoài Bình Tĩnh 1

Chương 581. Mặt ngoài bình tĩnh 1 Chương 581. Mặt ngoài bình tĩnh 1

Ngày nghỉ ngơi là thời điểm phòng y tế cùng hậu cần bận rộn nhất.

Hậu cần có thể lý giải, thông tin đối ngoại cùng chọn mua đồ ăn vặt đều tiến hành ở chỗ này.

Về phần phòng y tế sao…… Ước chừng là địa phương có tỉ lệ nữ tính tối cao trong bất luận một căn cứ nào đi.

Một lần Vân Mạt đi qua, nghe được đối thoại ước chừng là cái dạng này.

Nữ bác sĩ ngồi ở sau bàn, giương mắt nhìn binh lính ở đối diện hoàn hảo không tổn hao gì, cười như không cười hỏi: “Chỗ nào không thoải mái?”

Tiểu binh tự giác vén tay áo lên phối hợp kiểm tra.

Nữ bác sĩ chỉ vào dụng cụ: “Các chỉ tiêu biểu hiện, cơ năng sinh lý của ngươi bình thường, ngoại trừ có chút mệt nhọc cùng mất nước, không có bất luận vấn đề gì.” Nói xong, liền phải gọi người tiếp theo.

Tiểu binh lập tức đứng lên, mặt đỏ tới mang tai nhìn nàng: “Từ từ, ta đau bụng.”

Nữ bác sĩ thở dài: “Giống như mọi lần đúng không?”

Tiểu binh:…… “Ách, đúng vậy”

Nữ bác sĩ: “Mỗi tháng một lần?”

Tiểu binh:…… “Đúng đúng, bụng dưới bị đau.”

Nữ bác sĩ giận tím mặt, vỗ bàn đứng dựng lên, “Có phải còn chảy ít máu hay không?”

Tiểu binh gật đầu liên tục: “Đúng đúng, đúng hết, giống như bình thường, ta ở chỗ này dùng một chút dịch chữa trị liền tốt lên.”

Nữ bác sĩ chỉ vào cửa: “Đi ra ngoài!”

Ngày bình thường nghỉ ngơi hẳn là như vậy. Nhưng mà, hôm nay thực không bình thường, khách lại không có đến đầy phòng y tế.

Sau khi nghe ngóng mới phát hiện, đa số mọi người đều đi khu mỏ, ngay cả tân binh không có trong danh sách, sau khi ăn xong bánh bao của Hoắc thiếu gia cũng nhảy lên xe vận chuyển đi khu mỏ, chuẩn bị quan sát hiện trường.

Mấy người Vân Mạt hai mặt nhìn nhau.

Lưu Dược nhanh chóng đăng nhập mạng cục bộ, lôi đơn xin huấn luyện cơ giáp ra. Ban đầu, khung màu đỏ “không thể chọn” rậm rạp, hiện tại tất cả đều biến thành xám, rõ ràng là có người từ bỏ huấn luyện cơ giáp muốn đi khai thác mỏ.

Đây quả thực là cầm bánh nhân đậu không lo lương khô.

Năm người cười gian nhặt của hời, đem toàn bộ thời gian có thể đăng ký lấp đầy.

Sau đó, bọn họ chạy tới dưới tàng cây sân huấn luyện đánh bài.

Chim hót từng trận, gió lạnh phơ phất, cùng với ban đêm đã đến, nhóm binh lính đầu tiên mặt xám mày tro trở lại.

Khi nhìn thấy thân ảnh bọn họ dưới tàng cây, mặt mọi người đều từ đen chuyển sang trắng từ trắng chuyển sang xanh. Nhanh chóng đăng nhập mạng nội bộ, phát hiện vị trí huấn luyện cơ giáp ban đầu đã không còn.

Nhóm tiểu binh chỉ vào bọn họ, ngón trỏ run rẩy, miệng đầy chua xót: “Súc sinh, các ngươi vẫn còn là người sao? Ta lần đầu tiên có cơ hội huấn luyện cơ giáp!”

Vân Mạt đứng lên, nhét bài vào túi quần: “A, đi khu mỏ về à? Thế nào?”

Chúng thợ mỏ:……Đệch!

Bọn họ từ buổi sáng đến buổi tối, bị lão binh quần đùi hoa quay tròn sai sử cả ngày, ngay cả miếng nước cũng không được uống, uổng cho lý tưởng hào hùng đi học tập cách đấu cơ giáp.

Đi rồi mới phát hiện, Lôi Thần vẫn là cái Lôi Thần kia, ánh trăng vẫn là ánh trăng kia, núi cũng vẫn là tòa núi kia……Máy đào quặng là máy đào quặng, mũi khoan là mũi khoan, máy chia tách còn kêu vang ‘chi chi’.

Máy đào quặng kiểu dáng xưa cũ, thiết bị phối trí cực kỳ đơn sơ, Lôi Thần không có trang bị hệ thống nghịch thiên, khai thác mỏ vẫn là hoạt động buồn tẻ, nhạt nhẽo, nhàm chán, lặp đi lặp lại……

Bọn họ thậm chí còn chạy đến vị trí đối chiến trong video, lặp lại vô số lần động tác đã nhớ trong đầu. Động tác đơn giản đều có thể làm ra được, cũng đều là công năng tương ứng của Lôi thần.

Nhưng mà, thậm chí đã hiểu thao tác thì cơ giáp đào mỏ này cũng tuyệt đối không phải đối thủ của cơ giáp trung xứng, ngay cả một đầu ngón tay cũng không bằng.

Nhưng bọn họ lại thắng.

Cho nên, mấu chốt quyết định thắng thua, không ở thao tác, mà là thời cơ cùng phối hợp, là mệnh lệnh trước sau gần như không mang theo một tia tạm dừng của nữ sinh kia, là tín nhiệm không hề giữ lại của mấy người kia, mới có thể đánh ra trận quyết đấu gần như không thể phục chế.

Mọi người đối với video lặp đi lặp lại nghiên cứu, cuối cùng không thể không thừa nhận, nếu tái hiện lại sự kiện ngày hôm qua, nếu lúc ấy người thao tác cơ giáp chính là bọn họ, sẽ là cái kết quả gì?

Tuy rằng bọn họ thực không nghĩ thừa nhận, nhưng sự thật chính là, bọn họ xác thật làm không được.

Sự thật này, làm tâm tình mọi người phức tạp, trong ánh mắt lộ ra một lời khó nói hết.

Đây mẹ nó chính là con nhà người ta trong miệng thiên hạ đi!

Theo sát chính là hối hận, bọn họ vì sao lại từ bỏ cơ hội huấn luyện cơ giáp chính quy, tới thử cái dã chiêu số này.

Nhưng mà, thậm chí sự tình khiến cho bọn họ hỏng mất đã xảy ra, đám người sáng lập ra ‘dã chiêu số’ này, đã nhân cơ hội đoạt đi cơ hội huấn luyện cơ giáp vốn nên thuộc về bọn họ, thực đáng hận!

Nhưng cũng may, số lượng cũng đủ lớn, Vân Mạt cũng chú ý mưa móc đều dính, mỗi người nhiều nhất chỉ chiếm một khóa, tuy rằng khó chịu nhưng vẫn có thể tiếp thu.

Trải qua sự tình hôm nay, tâm tư đi khu mỏ của chúng binh lính cũng liền nghỉ ngơi.

Nhưng càng nhiều người bắt đầu nhớ tới ước chiến giữa Vân Mạt cùng Tiêu Phong, hơn nữa, người đã từng xem qua nàng đánh đại chiến trường còn thêm mắm thêm muối phổ cập, ước chiến đã được chú ý càng ngày càng nhiều.

Bọn họ đều muốn nhìn xem, nàng có phải còn có thể sáng tạo ra kỳ tích hay không.

Nhân số báo danh bắt đầu tăng lên, đã sớm vượt qua một trăm, hiện tại đi thẳng đến 500, không sai biệt lắm có thể thừa ra 400 tân binh.

Phạm vi nhóm chat càng ngày càng rộng, mỗi ngày, sau khi kết thúc huấn luyện đều có người ở bên trong hò hét.

Bình Luận (0)
Comment