Nửa giờ sau, Lạc Mộ thu được tin tức hàng hạm của Liên Bang được thả cho đi.
Hắn và Vân Mạt liếc nhau, lộ ra một nụ cười trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.
Liên Bang có thể đánh rất nhiều bài, đàm phán mơ mơ hồ hồ, tùy tiện sử dụng người ta như vũ khí. Hành vi của hành tinh Hách Minh, chỉ có thể dùng một câu để hình dung —— too young too simple (chú còn xanh và non lắm)!
Hàng hạm phá vỡ biển sao trời đen nhánh, chạy tới mục tiêu, rất nhanh đã đến gần hành tinh Cốc Cam.
THA3 cao tốc cùng ẩn thân, né tránh radar đối phương bắt giữ, không ngừng cắt góc độ cùng tìm kiếm phương vị để rơi xuống.
Trong hàng hạm mọi người ngồi nghiêm chỉnh, nắm chặt trang bị chuẩn bị hạ cánh.
Bản đồ hành tinh trước mặt Vân Mạt đã bắt đầu xuất hiện góc nhìn xuống.
Dãy núi, cồn cát, con sông……
“Chờ một chút”, Vân Mạt bỗng nhiên ra tiếng, chỉ vào một khu vực nói: “Nơi này có thể phóng lớn hơn không?”
Lạc Mộ nghi hoặc nhìn qua, một mảnh khu vực không có gì nổi bật.
Kỹ thuật vệ tinh của tinh tế phát triển cho tới hôm nay, đã sớm có thể thực hiện bắt giữ và phân giải tín hiệu trên mặt đất. Nếu không có trang bị che chắn, thì ngay cả kích cỡ của vũ khí trong căn cứ quân sự cũng có thể phát hiện ra được.
Nhưng, đối kháng đều là tương đối, bất luận tiến bộ kỹ thuật gì, cũng sẽ kéo sản nghiệp tương khắc của nó phát triển.
Máy che chắn tín hiệu, máy nhiễu loạn tín hiệu, máy giả tạo trang bị đều là thủ đoạn thường dùng của căn cứ quân sự.
Tin tức chiến, trên trình độ rất lớn chính là so đấu kỹ thuật của bên nào tốt hơn, có thể xuyên thủng che chắn của đối phương.
Nhưng mặc kệ thành tựu kỹ thuật có phát đạt bao nhiêu, đều tạm thời không vượt qua được lạch trời. Đó chính là, phân giải tín hiệu bắt giữ vẫn cần phải lợi dụng vệ tinh tầm thấp mới có thể hoàn thành.
Mà vệ tinh tầm thấp có tốc độ thong thả, không có khả năng tránh thoát được theo dõi của radar trên mặt đất.
Cho nên ba năm trước đây, sau khi công ty Rock Mobil cả gan phân bố bản đồ mặt đất của quân khu hành tinh Cốc Cam xong rời đi, bản đồ nghiệp vụ dân dụng của Rock Mobil liền rốt cuộc không được khai triển ở hành tinh Cốc Cam nữa. Bởi vì, nó không khiêng nổi phí tổn của việc vệ tinh không ngừng bị phá huỷ.
Cho nên, dù hiện tại thành tựu kỹ thuật rất cao minh, nhưng rải rác ở trên Tinh Võng, đều là bản đồ dân dụng, khu vực căn cứ quân sự hư hư thực thực, toàn bộ đều bị đánh mã.
Mà bọn họ lấy được, là tín hiệu quân dụng, so với tín hiệu dân dụng có nhiều khu vực mẫn cảm hơn. Là Liên Bang đã vòng qua tầng tầng phòng bị lấy được tin tức, nhưng sẽ không dễ dàng vận dụng được. Bởi vì tín hiệu lấy được một cách dễ dàng đồng thời cũng sẽ bại lộ tọa độ vệ tinh của bên ta, mất nhiều hơn được.
Lạc Mộ gọi cho bộ phận kỹ thuật, yêu cầu tăng mạnh độ rõ ràng.
Hình ảnh chợt lóe qua, chỉ nhìn thấy một mảnh biệt thự chiếm diện tích cực lớn. Tọa lạc ở khu vực rất ít nguồn nước trên hành tinh Cốc Cam? Nơi này lại dựa núi gần sông, phong cảnh cực tốt, trong vòng trăm dặm chung quanh đều là hình ảnh tương đối mâu thuẫn.
Đây là không đúng.
Quả nhiên, âm thanh bộ kỹ thuật dồn dập vang lên: “Lạc thượng tá? Vệ tinh JK1 bị bắt.”
“Không tốt!”
Theo những lời này? Màu sắc của mảnh khu vực trong tầm nhìn của bọn họ tối sầm xuống, âm thanh của binh lính kỹ thuật theo sát truyền đến: “Vệ tinh JK1 bị phá huỷ, khẩn cấp khởi động vệ tinh JL11!”
Lạc Mộ nghiêng mắt nhìn về phía Vân Mạt, tốc độ phản ứng nhanh như vậy, tuyệt đối không phải tiêu chuẩn mà hành tinh Cốc Cam nên có.
Vân Mạt cũng có chút giật mình? Nàng biết gia tộc Kossa có thực lực mạnh mẽ, nhưng không nghĩ tới lại mạnh mẽ đến trình độ này, chỉ trong vài giây là có thể tỏa định và tiêu trừ uy hiếp của nó!
“Sao lại thế này?”
Vân Mạt ngước mắt? Ngón trỏ của Lạc Mộ gõ mặt bàn, bình tĩnh mà lại vững vàng.
Diện mạo tinh xảo, khí chất nhu hòa của hắn ở thời điểm an tĩnh mang đến cho người ta một loại cảm giác gợn sóng bất kinh. Mà một khi ngưng thần, trong ánh mắt hắn lại có nhuệ khí sáng quắc.
Lúc này, đôi mắt này đang nhìn chằm chằm Vân Mạt, mang theo ngưng trọng, hắn nhanh chóng ở trong lòng chế định ra ba phương án dự phòng. Tựa hồ, bất luận một câu trả lời nào của nàng, hắn đều có thể lập tức sinh ra chiến lược điều chỉnh đối ứng.
Vân Mạt cười cười: “Là chuyện tốt, chúng ta có thể điều chỉnh phương án một chút.”
“Nga? Nói nghe xem”, Lạc Mộ hỏi.
Tầm mắt của đám Hoắc Xuyên cũng như ẩn như hiện quét lại đây, tâm tình trước khi xuất phát chính là như vậy, rõ ràng đã biết phía trước sẽ gặp phải cái gì, nhưng vẫn không nhịn được khẩn trương.
Nhưng loại khẩn trương này không phải chuyện xấu, thường sẽ càng có thể làm cho bọn họ đề cao cảnh giác, gia tăng tỷ lệ sống sót trên chiến trường, cho nên không có người cố tình đi làm cho bọn họ thả lỏng.
“Chúng ta trước cứ rời đi, sẽ có người mang chúng ta đi vào một cách an toàn”, Vân Mạt nhìn hàng hạm đang lấy tốc độ cực nhanh hạ xuống, kiến nghị với Lạc Mộ.
“Lý do?”
Bọn họ vừa mới tiếp cận tầng khí quyển, muộn một chút mới tiến vào vấn đề không lớn, Lạc Mộ hạ lệnh cho hàng hạm quay đầu, thả chậm tốc độ di chuyển về thành lũy Tây vũ trụ.
Vân Mạt chỉ vào phiến khu vực ám đi xuống kia nói: “Nơi này hẳn là địa bàn của gia tộc Kossa.”
“Gia tộc Kossa?” Lạc Mộ lắp bắp kinh hãi, là gia tộc Kossa như sấm bên tai du tẩu trong các đại tinh cầu kia sao?
“Đúng vậy”, Vân Mạt gật đầu, “Ta và hắn có quan hệ rất sâu xa, có thể nhờ bọn họ phối hợp một chút”.
Vừa mới liếc mắt một cái, nàng đã nhận ra khóa long trận năm hoàng sát!
Hai bên dương trạch phải dài trái ngắn, âm thịnh dương suy, năm hoàng sát bên ngoài chồng lên khóa long trận, hung tính tận trời!
Ở tinh tế, chỉ có tổ trạch mà Akbar đã cho nàng xem qua mới phù hợp với đặc điểm này. Càng không cần phải nói hệ thống phòng ngự đủ để so sánh với Trung Ương tinh kia.
Những điều mà hệ thống bắt chước có thể phán đoán ra được, Tả Cát tất nhiên đã làm an bài chu đáo, chặt chẽ. Dù bọn họ có thay đổi vị trí hạ cánh, dù có thể né qua tỏa định trí mạng trong không trung, cũng không xác định được có gặp phải một lần ‘bắt ba ba trong rọ’ hay không.
Cho nên, so sánh mà nói, Akbar là một lựa chọn tốt nhất.