Hàng hạm điệu thấp trở về Wolf.
Lạc Mộ xác nhận lại tình huống giữa Vân Mạt và Akbar, sau khi thấy kế hoạch ổn thỏa, liền quyết định phối hợp với yêu cầu của Vân Mạt.
“Vân Mạt, hưng sư động chúng đi đòi nợ, cùng phương án chúng ta đã chuẩn bị trước đó cực kỳ không giống nhau, ngươi tính toán làm như thế nào?”
Lạc Mộ nhấc ấm nước ở trước mặt lên, thong thả ung dung pha một ly cà phê, trong động tác mang theo một loại nhàn nhã, tùy ý, tựa hồ không phải đang uống cà phê hoà tan sẵn, mà là một loại hưởng thụ.
Vân Mạt híp mắt, thực tự giác cầm một ly lại đây, sau đó nói: “Tùy tiện thay đổi chiến lược, nhìn qua là hành vi mạo hiểm, nhưng vừa rồi chúng ta đã nói rất rõ ràng, như vậy sẽ giảm được sự nguy hiểm, sẽ hạ thấp không chỉ một cấp.”
Lạc Mộ gật đầu, nếu không phải bởi vì như thế, hắn sao có thể đồng ý.
Không phải không có suy xét qua phương án cùng loại, nhưng hành tinh Cốc Cam có tính bài xích người bên ngoài rất mạnh, muốn lặng yên không một tiếng động lẻn vào, bản thân chính là một sự khiêu chiến. Nếu có gia tộc Kossa dẫn đường, thật sự liền không giống nhau.
Nhưng, đi đâu đòi nợ?
Lạc Mộ ở trong đầu sàng chọn các phương án.
Thương nhân bình thường khẳng định không được, nhiệm vụ này là tuyệt mật, không thể để lộ cho người ngoài cuộc. Đáng tin cậy nhất chính là Liên gia, có lẽ có thể nhờ Liên Diệu phối hợp?
Làm một nhân vật quan trọng khác trong kế hoạch lần này, Hoắc Xuyên đã ngồi ở trong gian phòng họp này một thời gian khá dài, đang chậm rãi tiêu hóa đối thoại của bọn họ, lúc này bỗng nhiên đập bàn một cái.
Vân Mạt hơi hơi nghiêng đầu, đôi mắt hắc bạch phân minh của Hoắc Xuyên đâm vào tầm nhìn.
“Làm sao vậy?” Vân Mạt hỏi. VIPTruyenGG.com - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !
Hoắc Xuyên đứng lên, chà xát tay ở trên quần, đi qua đi lại hai bước, áp xuống cảm xúc phấn khởi trong lòng: “Ngươi muốn dùng tên công ty SC đi đòi nợ?”
“Ngẩng, chỉ là ‘chuyện xưa’ còn chưa có nghĩ xong”, Vân Mạt nói.
“Ta có biện pháp”, Hoắc Xuyên xoay trở về.
“Biện pháp gì?” Vân Mạt hỏi.
“Các ngươi có biết một câu này?”
“Đừng úp úp mở mở!”, Ánh mắt Lạc Mộ cũng rơi xuống trên người Hoắc Xuyên.
Hoắc Xuyên cúi người? Duỗi cánh tay ra phóng lớn bản đồ hành tinh.
Trước mặt Vân Mạt chụp xuống một cái bóng, gương mặt kia lộ ra tự tin mười phần, sức sống bắn ra bốn phía. Trong bất tri bất giác, thiếu niên đã lớn lên trở thành một thanh niên, lại qua mấy năm nữa, sẽ trở thành một cây trụ cột đi.
Ngón tay Hoắc Xuyên vạch một đường chéo ở phía trên bên phải, âm thanh sang sảng truyền đến: “Ba ta nói, trên phố có một câu: Không đầu tư N4E119.”
“Có ý gì?”
Vân Mạt và Lạc Mộ tuy rằng thông thấu, nhưng rốt cuộc chưa từng tham gia thương trường, lúc này nghe có chút không hiểu.
Hoắc Xuyên hất hất đầu, hắn sở dĩ nhớ rõ ràng như vậy? Là bởi vì Hoắc gia đã từng ở nơi đó ăn qua lỗ nặng, việc làm ăn thiếu chút nữa bị kéo chết, ba mỗi lần nhắc lại đều có hơi chút vẫn còn sợ hãi.
“N4E119 là tuyến đường do các nhà đầu tư tạo ra để tự giễu, sự tình kỳ thật là bắt đầu từ vài thập niên trước. Trên tuyến đường này có mấy hành tinh có người dân cư ngụ, bao gồm hành tinh Wolf, hành tinh Cốc Cam, hành tinh Ngói, hành tinh Đặc Kéo So Tư……”
“Nghiêm khắc tới nói, tinh vực đã nhiều lần đổi chủ, từ Alpha đến Sharia lại đến Liên Bang.”
“Ân?” Sau đó thì sao?
Hoắc Xuyên nói rõ ràng: “Mấy tinh cầu có chung một đặc điểm, bọn họ sản xuất quặng sao mai. Chúng ta đều biết, nguồn năng lượng trì của Liên Bang trước mặt đều đến từ quặng sao Hôm? Là dùng đá sao Hôm tinh luyện cùng gia công tạo thành nguyên thạch năng lượng.”
“Mà rất nhiều năm trước, năng lượng trì đã tồn tại hai con đường kỹ thuật, một con đường chính là dùng đá sao mai để làm. Nghe nói có thể nâng cao tỷ suất thay đổi cùng kéo dài thọ mệnh.”
“Ân”, Lạc Mộ gật đầu, cái này hắn biết.
“Mấy tinh cầu này lúc ấy còn chưa có loạn như vậy, nguy hiểm và tiền lời cùng tồn tại, một khi hạng mục thành công, lợi ích là rất lớn. Không ít người Trung Ương tinh ngửi được cơ hội kinh doanh, sôi nổi đi qua khảo sát cùng đàm phán.”
Vân Mạt click mở quang não, nhìn Tinh Võng phổ cập: “Oa, hạng mục hơn trăm tỷ.”
“Đúng vậy”, Hoắc Xuyên nói, “Bởi vì đầu tư lớn, tính tồn tại của kỹ thuật không xác định, cho nên người xem nhiều, nhưng người chân chính đầu tư tiền lại ít.”
Sau đó, sự tình liền có chút thú vị hóa.
Nơi này không thể không nhắc tới một người —— Light.
Hắn đại biểu cho quỹ khai thác mỏ của đế quốc ngân hà thúc đẩy hạng mục lần này, đưa ra thông báo chỉ cần dùng đá sao mai sản xuất năng lượng trì, quỹ khai thác mỏ của đế quốc sẽ dựa theo chất lượng, cung cấp một trăm đến 5 vạn đồng liên bang, lấy điều này đền bù cho hao tổn cùng phí tổn kếch xù do kỹ thuật không thành thục mang đến. Thời hạn có hiệu lực là một trăm năm.
Đây là một dụ hoặc rất lớn, cũng đủ để nhìn ra khát cầu của đế quốc ngân hà đối với năng lượng trì đẳng cấp cao.
Đông đảo thương nhân dũng mãnh lao vào, bao gồm cả Hoắc gia.
Các đại lão tổ chức thành đoàn thể năng lượng lớn, hơn trăm tỷ tài chính rất nhanh được đầu nhập đi vào, vài năm sau liền có sản xuất.
Đúng lúc này, quỹ khai thác mỏ của đế quốc ngân hà lộ ra việc thu vào không đủ để ứng đối chi ra, đã tiêu hao quá mức khoản tiền của mấy chục năm.
Khất nợ trợ cấp đã thành tất nhiên, tin tức vừa ra, toàn đế quốc ồ lên.
Vô số thương nhân bị đứt gãy dòng tiền, vô số quỹ ủy thác của ngân hàng đều bị bịt mắt.
Thương nhân dù sao cũng chỉ là phụ, rốt cuộc tay không bằng đùi.
Nhưng công ty nguồn năng lượng hành tinh Cốc Cam thì không, dù sao, đó cũng là xí nghiệp của chính phủ hành tinh Cốc Cam, thậm chí quỹ khai thác mỏ của đế quốc ngân hà cũng trực tiếp cầm cổ phiếu trong đó.
Ban đầu, công ty nguồn năng lượng hành tinh Cốc Cam vẫn còn chắp vá lung tung miễn cưỡng hoàn lại.
Sau đó, Light ở trong hội nghị nội bộ tỏ vẻ: “Có một số thứ chưa được thanh toán, kỳ thật cũng không cần phải trả lại.”
Lời này vừa ra, công ty nguồn năng lượng hành tinh Cốc Cam trực tiếp đổ, ngay ngày hôm sau liền tuyên bố không thể trả tiền trái phiếu đúng hạn. Phản ứng dây chuyền liên tiếp, làm hỏng hoàn toàn tín dụng của tinh vực.
Ba Hoắc đã từng nhảy chân sáo mắng bọn họ: “Đồ lưu manh không biết xấu hổ”……
Chuyện xưa sau đó, liền trên cơ bản rõ ràng.
Hậu quả để lại chính là, những tinh vực có sản nghiệp liên quan, toàn bộ đều bị cho vào trong sổ đen tín dụng, thường gọi là “Không đầu tư N4E119". Câu này, không chỉ nói tuyến tọa độ kia, đồng thời còn nói đến tọa độ mẫu tinh của Light!
Hoắc Xuyên ngừng lại, Vân Mạt và Lạc Mộ đều đã hiểu.
“Cho nên, nhà ngươi thực sự có tiền không thu hồi được?”
“Đúng vậy, có muốn danh chính ngôn thuận đi đòi không?” Hoắc Xuyên có chút đắc ý.
“Oắt con, được lắm!”, Lạc Mộ vỗ vỗ bả vai Hoắc Xuyên.
Ở trong an bài ban đầu của hắn, Hoắc Xuyên chỉ cần an tĩnh làm người trong sách là được, không nghĩ tới người trong sách lại tỏa sáng.
Ngày hôm sau, 50 chiếc xe thập phần xa hoa xuất hiện, mang danh hàng hạm gia tộc Kossa nên không cần phải thông qua kiểm tra đối chiếu.
Akbar vốn dĩ chính là người du tẩu ở trên mảnh đất màu xám, quan hệ sâu xa giữa Vân Mạt và Hoắc gia hắn biết rõ, cho dù là giúp đỡ vận chuyển một đội quân khủng bố, hắn cũng sẽ không chút do dự, huống chi, chỉ là một đoàn xe như vậy.
Sau vài giờ, đoàn xe mênh mông cuồn cuộn ngừng ở trung tâm thành thị hành tinh Cốc Cam —— Sóng Lê.
Trước cửa một tòa khách sạn sang quý, Hoắc Xuyên lười biếng dựa ở trên cửa xe, chờ người ra đón.
Trên tay áo ngắn của hắn tất cả đều là hoa hoa cỏ cỏ lòe loẹt, cổ áo tùy tiện rộng mở, kính râm màu đen viền vàng, phía dưới quần đùi thiển sắc là đôi giày da màu nâu, vừa xa hoa vừa cổ điển.
Lâm Phàm Thành đi bên cạnh hắn đẩy rương hành lý, thần sắc ít nói cười.
Cửa đoàn xe đồng thời được mở ra, những đôi chân dài rắn chắc nhất trí bước ra, đưa tới một trận tiếng hút không khí.
Ước chừng có 5 bảo tiêu, tay phải đẩy rương hành lý cao tầm một mét, theo sát ở phía sau Hoắc Xuyên.
Bọn họ đều mặc quần áo rằn ri bó sát, ống quần dài màu đen nhét trong đôi giày da cao cổ, cùng chiếc kính râm tạo ra bộ tịch mười phần.
Lạc Mộ từ trong màn hình theo dõi nhìn thấy, không nhịn được đỡ trán.
Cảnh giới giả ngàu lòi tối cao, nhóm người này không biết học được từ chỗ nào, đây là thực sự có tiêu chuẩn.