Omega là chiến hạm lớn nhất đế quốc ngân hà.
Một tàu chiến hạm liền tương đương với một đội quân, mặc dù là đơn hạm xuất kích, cũng có thể bằng vào thân thể cao lớn cùng hệ thống phòng ngự cường hãn, nghiền áp hạm đội của đối phương.
Có thể nói, ngoại trừ chiến hạm đẳng cấp khác hoặc là tàu sân bay, gần như không có gì có thể địch nổi nó.
Trên màn hình trước mắt Vân Mạt hiện lên tham số của Omega.
Omega ——
Năm ra đời: Năm tinh lịch 998.
Địa điểm ra đời: Một loạt hành tinh trong khu vực nửa cánh tay nhân mã.
Thời gian xây dựng: 2 năm.
Chi phí xây dựng: Không biết, chỉ đánh giá số 0 phía sau cũng phải trên 11 chữ.
Chiều dài: 4 km.
Vũ khí phối trí: 15+ chủng loại. Bao gồm 5 pháo chủ lực HXJ. Bốn bộ đạn đạo XJ, mỗi bộ bắn ra 3 phát. 35 bộ đạn đạo SS, mỗi bộ phóng ra 25 phát đạn. 3 bộ đạn đạo CJ mỗi bộ phóng ra 2 phát.
Chỉ thống kê số lượng đạn đạo, Omega gần như là một khoang đạn dạo di động, một lần liền có thể phóng ra 2675 đạn đạo.
Thần sắc Lạc Mộ ngưng trọng, mệnh lệnh bay nhanh hạ đạt xuống: “Phóng mồi ra, dâng lên che chắn lớn nhất, nhanh chóng thoát ly tỏa định.”
Tàu sân bay cấp chiến hạm tuy rằng hành động chậm chạp, nhưng phòng ngự cùng vũ khí dự trữ lại sung túc, dù trực tiếp đâm lại đây, đều là sự tồn tại nghiền áp.
Trong quá trình bình định phản loạn ở tinh vực Thác Thê, Liên Bang đã xuất động “Vô Hạn Hào”, phóng ra 8 phát đạn đạo, phá huỷ một con thuyền tinh tặc dài 2 km.
Trang bị hỏa lực của một chiến hạm gần như một hạm đội. Càng không cần phải nói, còn có số lượng lớn pháo trận, loại pháo trận này có thể liên tục phóng ra đạn pháo ở tần suất cao, 3 phát liền đủ để phá hủy hàng hạm tuần tra dài 3 km.
Có thể nói, vũ khí trang bị mà nó chở chuyên môn dùng để đánh hàng hạm.
Cho nên, chiến hạm tàu sân bay ở vị trí vũ trụ xa, gần như là sự tồn tại bá chủ.
Hàng hạm xuất hiện run rẩy kịch liệt, quầng sáng có tính phòng ngự chồng lên một tầng lại một tầng, đã là phòng ngự cấp bậc tối cao. Cùng lúc đó, mấy trăm hạm đội lấy tốc độ cực nhanh rời xa.
Ánh mắt Vân Mạt xuyên thấu qua cửa sổ chiến hạm, xa xa gặp được thân ảnh khổng lồ kia.
Từ năm ra đời tới xem, khi con chiến hạm hoàn thành, đại chiến Tinh Minh đã kết thúc, cho nên, nó cũng không có trực tiếp đầu nhập vào trong đối chiến Tinh Minh.
Vân Mạt bước đầu phán đoán, con chiến hạm này vô cùng có khả năng là nhân loại chuẩn bị để chạy trốn.
Lúc ban đầu, mục đích xây dựng, chỉ sợ là chuẩn bị khi nhân loại không thể lui được nữa, liền mang theo mồi lửa cuối cùng thoát khỏi hệ Ngân Hà, ở trong vũ trụ mênh mang tìm kiếm sinh cơ mới.
Sau đó, trong trận chiến với Tinh Minh, nhân loại thắng thảm. Thông đạo nhảy dời bị hủy, Omega là một loại tồn tại đáng sợ, có thể nói là như vũ khí quốc bảo.
Kỹ thuật của tàu sân bay cấp tinh hạm cũng chặt chẽ phong tỏa ở trong tinh cầu cấp B trở lên.
Ánh mắt Mạc Mặc ngăm đen, cùng Vân Mạt đưa mắt nhìn nhau.
Theo bọn họ hiểu, đế quốc ngân hà có tồn tại 9 con tinh hạm cùng cấp bậc.
Trong đó, Liên Bang cùng Alpha là hai tinh vực cấp A, mỗi bên có 3 con.
Năm hành tinh cấp B trong tinh vực, cũng chỉ có Sharia cùng Mobis mỗi bên có 1 con.
Một con cuối cùng chính là Omega của gia tộc Kossa.
Nga không, nghiêm khắc tới nói, còn có một con thuyền bán thành phẩm ——“Gavag” của Wolf, cũng chính là con thuyền mà Vân Phong đang theo dõi kia.
Giờ phút này, Omega đang tỏa định bọn họ, ba con tàu sân bay cấp tinh hạm của Liên Bang ở tinh vực xa xôi không thể tới kịp, cơ hội duy nhất của bọn họ chính là nhanh chóng rút lui về hướng Cốc Vệ Tam, lợi dụng võng phòng hộ của mặt đất cùng với thành lũy vũ trụ, tiến hành chống lại con cự bá này.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Phòng hộ cấp ba bị tổn hại, mở ra phòng hộ cấp hai!”
“Cảnh báo! Cảnh báo! Phòng hộ cấp hai bị tổn hại, cưỡng chế khởi động phòng hộ cấp một!”
Hai lần cảnh báo tới vội vàng mà lại nhanh chóng, không hề cho bọn họ thời gian phản ứng.
“Mẹ kiếp! Cơ giáp lên!”
Lạc Mộ không nhịn được văng tục, “Khởi động khoang cứu nạn, mọi người chuẩn bị!”
Toàn bộ nhân viên công tác trên chiến hạm không dám tin tưởng trợn tròn đôi mắt, mờ mịt mất vài giây.
Chiến hạm tính năng ưu việt của Liên Bang còn chưa từng có gặp qua thế công cường hãn như vậy. Thế này đã muốn bỏ hạm?
“Oanh!”
Chi viện từ Cốc Vệ Tam tới một cách mãnh mẽ mà lại kịp thời, cho bọn họ cơ hội thở dốc.
Hàng hạm lại một lần nữa chấn động kịch liệt, nhân viên công tác ngã trái ngã phải.
Vân Mạt bắt lấy tay vịn, xuyên thấu qua cửa sổ mạn tàu, nhìn thấy đạn đạo đập ở trên Omega, nhiễm ra từng vòng sáng, như gợn nước lan ra bốn phía.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Phòng hộ bậc một bị tổn hại……”
Hệ thống cảnh báo vang lên liên tục ba lần, thế công tới không có một tia sức lực chống cự.
Vân Mạt nhanh chóng ổn định thân hình, đi nhanh đến đài thao tác, nàng muốn thử một lần.
Đèn cảnh báo của khoang thuyền hồng quang lập loè, chiếu vào trên khuôn mặt trắng nõn kia, đôi mắt ngăm đen vững vàng mà lại bình tĩnh, thân ảnh kia đứng thẳng như thanh tùng trong huyết sắc, có một loại mị lực cực lớn.
Lạc Mộ ngồi ở trước đài thao tác, quét mắt liếc nàng một cái, không nói chuyện.
Tinh thần lực của Vân Mạt tỏa ra ngoài, đồ hình sao trời đều ở trong mắt. Hiện tại, mục đích chỉ có một, chính là chạy ra khỏi tỏa định!
Đối với người lần đầu tiếp xúc với chiến tranh vũ trụ mà nói, phản ứng của rất nhiều người đều là lo âu cùng bất an, không có phương hướng, không có trọng lực, không có ban ngày…… gần như không biết thân thể đang ở nơi nào.
Thứ có thể dựa vào, có lẽ chính là tín hiệu radar trước mặt, cái nút trong tầm tay, vũ khí viễn trình phía dưới cái nút kia.
Vân Mạt phản ứng bình tĩnh quá mức, ít nhất ở trong mắt Lạc Mộ, nàng không giống như là một tân binh.
Kêu gào trước kia của Tiêu Phong rốt cuộc đã trở thành sự thật, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, bất luận chiến thuật kỹ xảo gì, đều là hư vô.
Nhưng mà, thật sự không thể hóa giải sao?
Đối với nàng mà nói, chỉ cần còn có một đường sinh cơ, liền còn có cơ hội.
“Xin hãy cho ta quyền chỉ huy”, Vân Mạt dựng thẳng sống lưng, hướng về phía Lạc Mộ xin quyền.
Thời gian tích táp, một giây lại một giây trôi qua.
Lạc Mộ rũ mắt, che lại tinh quang bên trong.
“Xin hãy cho ta quyền chỉ huy”, đôi tay Vân Mạt bay nhanh tác động.
Con chiến hạm này không thể so với Coroa, Rechester đã huấn luyện loại chiến hạm kích cỡ này cho bọn họ, tỷ lệ đồng bộ bưu hãn đã bắt đầu phát huy tác dụng, đã hiểm hiểm tránh thoát thế công lần thứ ba của Omega.
“Cho nàng!”
Lạc Mộ nhắm mắt, cân nhắc lợi và hại giữa việc cho và không cho, ở dưới tiền đề xác định chính mình có thể tu chỉnh lại sai lầm của nàng, rốt cuộc chuyển giao quyền chỉ huy hạm đội qua.
“Mọi người nghe theo mệnh lệnh của ta”, nữ âm trong trẻo vang lên trong mấy chục con chiến hạm.
Quan chỉ huy của chiến hạm đột nhiên ngẩng đầu, có chút không dám tin tưởng nhìn chân dung của nàng bên ngoài khung màu đỏ, đó là quyền hạn chỉ huy tối cao.
“Nghe nàng”, là âm thanh của Lạc Mộ.
Sa bàn địch ta hai bên quay cuồng quanh quẩn, bản đồ toàn cục của hành tinh đã xâm nhập vào trong óc.
Tình thế hiện tại chỉ có thể sử dụng trận pháp.
Trận pháp binh sách, mưu thiên thời, đoạt địa lợi, cổ vũ lòng người.
Nhưng khó khăn ở chỗ, bày trận trên mặt đất, có trời có đất, cơ bản là 2D. Nơi này, cũng không biết nên dùng bao nhiêu chiều tới hình dung, nàng lại không làm được giảm đả kích chiều không gian trong truyền thuyết.
Vân Mạt quyết định vừa học vừa dùng, ở phương hướng vuông góc bày trận giải quyết.
“Số LB1, vị trí N7M8B9.”
“Số LB2, vị trí N7M9B1.”
“Số LB3……”
Vân Mạt một câu dư thừa cũng đều không có nói, ngữ điệu quả quyết nhanh chóng, Lục Đinh Lục Giáp trận, một loại trận pháp bảo hộ của Đạo giáo, nguyên bản vốn là dùng người để lập trận, hiện tại liền dùng chiến hạm.
Mệnh lệnh chỉ có một cái này, yêu cầu cũng rất đơn giản, thống lĩnh các chiến hạm bảo trì vị trí tương đối với quân trung tâm.
“Kích hoạt lá chắn ánh sáng, chặn lại hết thảy hỏa lực!”
“Đã thu được, đã vào chỗ!”
Đúng lúc này, thế công ấp ủ hồi lâu của Omega lại một lần nữa đánh úp đến.
Mấy chục phát đạn pháo, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, đánh sâu vào mục tiêu tỏa định.
Đôi mắt của Mông Khắc Na mị lên: “Xin lỗi anh bạn, đường núi quá nhỏ, trên đường đi lên đỉnh núi, tổng phải có người lót đường.” Lấy máu của bọn họ kích thích lửa giận của Liên Bang.
Tinh thần lực của Vân Mạt đột nhiên tràn ra: “Đinh Sửu duyên thọ, Đinh Hợi câu hồn. Đinh Tị độ nguy, Đinh Mão độ ách. Giáp hộ thân, Giáp Tuất bảo hình…… Tán!”
“Oanh……”
“Lạc thượng tá!”
Thượng quan quân Cốc Vệ Tam nôn nóng đứng lên, ngực một trận rét run.
“Không còn kịp rồi!”
Hai bên nối tiếp, đạn chặn lại của Liên Bang phát ra đến sau, chỉ kịp chặn lại thế công kế tiếp, chiến hạm đã bị tỏa định như con thuyền nhỏ lay động trong mưa gió, chỉ trong khoảnh khắc liền sẽ bị hủy diệt.
Bước chân Vân Mạt lảo đảo ngồi xuống, ngực một trận đau nhức.
“Oanh……”
“Cảnh báo! Cảnh báo! Phòng hộ cấp 3 tổn hại, mở ra phòng hộ cấp hai!”
Còn tốt, mồ hôi lạnh của Lạc Mộ thiếu chút nữa rơi xuống, lập tức tiếp nhận. Đạn đạo vừa mới đập ở trên thân thể hàng hạm, quầng sáng bị tầng tầng phá hủy, lại có thể chỉ tổn hại cấp 3, không khoa học.
Nhưng không có thời gian để nghĩ nhiều.
“Cấp tốc rút lui!”
Omega không kịp sợ hãi, hoặc là chưa từng nghĩ tới, còn có thể có người chống được công kích cường hãn như vậy, nên không có chuẩn bị thế công tiếp theo.
Chiến hạm của Liên Bang nhanh chóng thoát ly khỏi tỏa định, bằng tốc độ lớn nhất nhằm về thành lũy phía đông vũ trụ.
Hệ thống phòng ngự Cốc Vệ Tam khởi động toàn diện.
Omega tương đương với một kho đạn thật lớn, nhưng dù có lớn, cũng không thể lớn bằng kho dự trữ dưới mặt đất. Tới gần mặt đất, đã không hề có ưu thế chiến.
Cái ly trong tay Mông Khắc Na hung hăng ném về phía mặt tường: “Chạy?!”