Thân thể to lớn của Gavag từ bên ngoài đường hàng hải Bác Phổ Tư 1, đụng tiến vào, dậy lên sóng to gió lớn.
Mấy hàng hạm loại nhỏ khẩn cấp thay đổi phương hướng, tránh cho chạm vào nhau.
Nhưng tất cả mọi người không rảnh lo đi khiển trách.
Bọn họ khiếp sợ với sự thật trước mắt —— Gavag lại có thể thật sự thông qua tinh vực “Hoa Tử Vong”!
Truyền thông tinh tế khứu giác nhạy bén, các nhà nghiên cứu khoa học, thậm chí trang phục cũng không kịp sửa sang lại, đã đi nhờ phi thoi nhanh nhất đuổi đến hiện trường.
Đường hàng hải Bác Phổ Tư 1 nháy mắt bị ủn đổ.
Con chiến hạm Gavag loang lổ, rỉ sắt, bị lực hấp dẫn xé rách lớp da, lại như đã tạo được công tích anh dũng, bước lên đầu đề của các trang báo.
Vương Thiểu Kiệt đứng ở trên Gavag, hoàn mỹ suy diễn hình tượng một vị thương nhân hành tinh Kiev bị buộc đến tuyệt cảnh, tìm được đường sống trong chỗ chết, thuận tiện nhỏ vài giọt nước mắt cho hành tinh Thổ Nham Địch xem, làm cho cảm xúc giận dữ của bọn họ càng thêm tăng vọt.
Hành tinh Thổ Nham Địch.
An Nhã Địch nửa ngày không có hồi phục lại tinh thần. Sao có thể?!!
Gavag đã tiến vào đường hàng hải Bác Phổ Tư 1, hành tinh Thổ Nham Địch mất đi cơ hội bóp cổ, địa vị đàm phán nháy mắt nghịch chuyển.
Ba Lỗ Tàng rũ xuống thần sắc không rõ che giấu trong mắt: “Thưa tổng thống, có nên sấn lúc hiện tại bọn họ vẫn còn đang ở trong phạm vi đường hàng hải của chúng ta, đem nội dung hợp tác gõ định lại một chút hay không?”
An Nhã Địch ngẩng đầu, tựa hồ đã quên hết thái độ một giờ trước khi cự tuyệt Vương Thiểu Kiệt.
“Đi nói đi, hạng mục hợp tác cần mau chóng triển khai, lấy ra thành ý của chúng ta, sự tình nông sản phẩm cung ứng cho Gliese, thỉnh bọn họ cứ yên tâm……”
Ba Lỗ Tàng cũng chỉ có thể đi theo giả bộ hồ đồ, tập thể quan viên hành tinh Thổ Nham Địch đồng loạt lựa chọn mất trí nhớ.
Vương Thiểu Kiệt đang chu toàn mọi thứ, các đại cảng lại vứt cành ôliu tới không ngừng mời bọn họ, trái ngược hoàn toàn với sự kiêng kị lúc trước đối với hàng hạm quân dụng.
Ở trước mặt số liệu trân quý, cái gọi là quy tắc ngầm, đã sớm không công mà phá.
Nếu đối phương thật là sử dụng cho quân sự, còn có thể bị buộc đi vào Tinh Vực Tử Vong sao?
Bên trong Tinh Vực Tử Vong có cái gì, như thế nào vùng thoát khỏi dẫn lực cùng vụ nổ tia Gamma, có cơ hội khai thác đường hàng hải mới hay không, đây đều là lợi ích thương nghiệp rất lớn……
Khi cuộc gọi của hành tinh Thổ Nham Địch tiến vào, khóe môi Vương Thiểu Kiệt đã thong thả nhếch lên, trong ánh mắt lại không mang theo bất luận cảm xúc gì.
“Ba Lỗ Tàng tiên sinh?” Vương Thiểu Kiệt chào hỏi.
Trên mặt Ba Lỗ Tàng chất đầy tươi cười: “Vương tiên sinh, động tác của các ngươi quá nhanh, quân bộ chúng ta vừa mới bố trí chặn lại đoàn tinh tặc Ma Quỷ, các ngươi đã vọt vào trong Tinh Vực Tử Vong, may mắn đã bình an ra tới, thật là đổ mồ hôi.”
Vương Thiểu Kiệt cũng theo sát nói: “A nha, kia thật đúng là quá cảm tạ. Rốt cuộc, muốn điều động đến quân bộ, dựa theo lưu trình của quý hành tinh, phải mất một tháng mới hoàn thành, ta thật sự không biết nên cảm tạ như thế nào……”
Vương Thiểu Kiệt nói, gần như phục chế lý do lúc ấy hành tinh Thổ Nham Địch cự tuyệt bọn họ —— trình tự rườm rà, không kịp!
Ba Lỗ Tàng xấu hổ cười cười, nhẹ nhàng bâng quơ chuẩn bị bóc qua: “Mặc kệ nói như thế nào, các ngươi bình an ra tới, như vậy đi, vì biểu đạt thành ý, cảng ven đường của chúng ta sẽ mở ra toàn bộ, cung cấp nguồn năng lượng bổ sung cho Gavag……”
“Phong cảnh của Thổ Nham Địch không tồi, chư vị có thể đến xem, thuận tiện chúng ta nói chuyện hợp tác lúc trước một chút.”
Mí mắt của Vương Thiểu Kiệt rũ xuống một nửa, hắn sợ không lấn át được trào phúng nơi đáy mắt, trong miệng vẫn cứ nói ‘không lọt một giọt nước’.
“Cảm ơn lời mời của bộ trưởng Ba, vừa mới cửu tử nhất sinh, trái tim của ta vẫn còn đang bàng hoàng, đợi hai ngày nữa chúng ta lại bàn bạc, như thế nào?”
Ba Lỗ Tàng run run da mặt, tiếp tục nói: “Chúng ta đều là người quen cũ, quá khứ đều đã đi qua, chúng ta hãy cùng nhau nhìn về phía trước.”
Vương Thiểu Kiệt: “Ngài nói rất đúng, chỉ là hai hành tinh chúng ta lần trước cọ xát mậu dịch…”
Ba Lỗ Tàng nói: “Sẽ giải quyết, đường hàng hải Bác Phổ Tư 1 rất dài, dựa theo tốc độ trước mặt của các ngươi, chúng ta ít nhất có ba ngày để tiếp xúc gần gũi…” Trong lời nói lộ ra một nửa uy hiếp.
Hoắc Xuyên nghe bọn họ ngươi tới ta đi nói lời dối trá, ở trong nhóm gửi biểu tượng cảm xúc.
Hoắc Xuyên: Cởi quần thắt cổ.jpg
Vân Mạt: Ha ha (?ω?)hiahiahia
Lưu Dược: Chú ý chút đi, chúng ta đều là người làm công tác văn hoá.
Ba Lỗ Tàng vẫn luôn không ngắt cuộc gọi, rất có tư thế kéo dài đến khi đạt được mục đích mới thôi.
Vương Thiểu Kiệt một bên nhìn đường hàng không di động, một bên có lệ cùng hắn.
Lâm Phàm Thành nghe đến mặt sau, thiếu chút ngủ gà ngủ gật.
Trong nhóm leng keng rung động, Hoắc Xuyên bắt đầu nhằm vào đối thoại của bọn họ, một câu một bình luận.
Hoắc Xuyên: Ai, câu này của chú Vương rất đúng.
Lưu Dược: Đúng đúng, mời chú ấy đi giảng chính trị đi.
Hoắc Xuyên: Ai nha, mẹ kiếp, Ba Lỗ Tàng muốn tâm sự nhân tình.
Vân Mạt: Chú Vương bắt đầu nói về văn hóa.
Hoắc Xuyên: Ba Lỗ Tàng muốn bàn bạc về kinh tế.
Lưu Dược: Chú Vương đã vòng đến quân sự.
Vân Mạt: Ba Lỗ Tàng chơi lưu manh…
Mạc Mặc trắng mắt liếc bọn họ một cái: “Các ngươi có thấy nhàm chán không?”
Lâm Phàm Thành kề vai sát cánh nói: “Không, ta cho tới hôm nay, từ giữa những hàng chữ của bọn họ, mới hiểu được sự tinh thâm trong ngôn ngữ của đế quốc ngân hà.”
Lưu Dược tổng kết: “Đây là kiểu điển hình của việc ‘ngươi cùng hắn giảng nhân tình, hắn lại cùng ngươi giảng chính trị’, ‘ngươi cùng hắn giảng quân sự, hắn lại cùng ngươi chơi lưu manh’…”
Một giờ sau, hai bên cảm thấy ý tứ đều đã biểu đạt đúng chỗ, đi đến kết thúc tốt đẹp.
Vương Thiểu Kiệt nói: “Ngài yên tâm, ta ở chỗ này hứa hẹn, mỗi năm đều sẽ nhập khẩu 5 đơn vị tiêu chuẩn cỏ Vĩ Chanh của Thổ Nham Địch, còn có nông sản phẩm, đợi ta sửa sang lại sau đó sẽ cùng ngài nói chuyện tiếp, ngài thấy thế nào?”
Về phần giá cả, để xem tâm tình đi.
Hạng mục qua tay Ba Lỗ Tàng nhiều như vậy, đương nhiên đã hiểu ẩn ý trong đó. Nhưng mục đích của cuộc gọi hôm nay đã đạt được, cho nên hắn cũng vừa lòng kết thúc.
“Đi con mẹ nó hợp tác!”
Sau khi ngắt kết nối, Vương Thiểu Kiệt ném quang não lên trên bàn, “Bang” một tiếng.
“Mẹ kiếp!”, hắn rủa thầm một tiếng, sau đó khom lưng nhặt lên, liền đối thượng với tầm mắt trêu chọc của năm người.
Vương Thiểu Kiệt đảo qua bọn họ trên quang não, khi nhìn thấy tổng kết cuối cùng của Lưu Dược, “các ngươi thật rất biết cách tiêu khiển.”
Tâm tình hắn tốt lên không ít. Vì thế chuyển hướng về phía Lưu Dược, ác thú vị hỏi: “Béo con!”
Lưu Dược nhìn trái ngó phải, xác định không tìm ra người thứ hai phù hợp với cái tên đặc thù này, tức khắc cảm thấy đau ngực.
Vương Thiểu Kiệt nói tiếp: “Ta thấy con ngộ tính không tồi, thông thấu, luyện đạt, chỉ thiếu một cơ hội, có suy xét đi cùng ta không?”
“Ta sẽ đưa con đi xem hết biển sao trời mênh mông, mạnh hơn so với con ở hiện tại rất nhiều.”
Lưu Dược lặng lẽ lui lại: “Không được, cảm ơn, cháu cảm thấy hiện tại cháu khá tốt.”
Vương Thiểu Kiệt đổ ly rượu Ôm Lãng, giơ lên xem dưới ánh đèn: “Tốt cái gì? Một tháng được bao nhiêu tiền trợ cấp? Ta trả cho con gấp mười lần”
Lưu Dược: “Giàu sang không thể mê hoặc nổi…”
Vân Mạt cũng cầm cái ly thò qua: “Chú, có thể đào góc tường, nhưng đào của nhà chính mình là không có đạo đức.”
“Con bé chết tiệt kia!” Vương Thiểu Kiệt cười gõ trán nàng.
Lâm Phàm Thành hỏi: “Thật muốn theo chân bọn họ hợp tác sao?”
Vương Thiểu Kiệt cười cười: “Hợp tác tự nhiên là có thể, nhưng cần phải xem lợi ích.”
Lưu Dược hỏi: “Hiện tại đi chỗ nào? Nguồn năng lượng chỉ còn hai giờ, cảng NH Thổ Nham Địch giống như là ở gần đây nhất, chú chuẩn bị đi sao?”
“Cháu nói đi?” Vương Thiểu Kiệt uống lên một chén rượu, hỏi Vân Mạt.
Vân Mạt cười cười: “Không đi. Hiện tại đã không phải tình trạng “Không thể không”, hiện tại chỉ có “Chúng ta muốn” và “Chúng ta không muốn”. Tâm tình không tốt, cho nên không muốn đi cảng NH”.
Hoắc Xuyên ấn vào biểu tượng cảng hành tinh Khăn Lạc Tư: “Là nơi này đi?”
Tuy rằng so với tinh cảng NH xa hơn một ít, nhưng Mai Mai đã xin được quyền hạn.
Sáu người nhìn nhau cười, hết thảy đều không nói gì.
Nicola quả nhiên chờ bọn họ, sau khi gặp mặt một câu cũng chưa nói, chỉ lo kéo Gavag nối vào hàng hạm của hắn.
“Cảm ơn”, Vân Mạt nói.
Nicola vươn tay phải: “Các ngươi thực làm ta giật mình, kết giao bạn đi.”
“Được……”, Tuy rằng đối phương đã từng vứt bỏ bọn họ, nhưng đồng thời cũng là người trọng lời hứa.
Mai Mai nhìn thấy “Thiếu Chủ” trong tưởng tượng, tuy rằng thập phần kích động, nhưng khắc chế sự phấn khởi của chính mình, việc công xử theo phép công dẫn đường cho bọn họ bỏ neo.
Hết thảy đi vào quỹ đạo, tao ngộ lúc trước đã sáng tạo điều kiện cho Gavag mời tàu bảo vệ. Hồ Thục Hương lắc mình biến hoá, mang theo hạm đội vũ trang dân gian đi theo đằng sau.
Đám người Vân Mạt lặng yên xuống sân khấu.