Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 671 - Chương 671. Tranh Luận

Chương 671. Tranh luận Chương 671. Tranh luận

“Tích tích……”

Không đợi mọi người bắt đầu nói chuyện, thông tin của hệ thống chỉ huy đã sáng lên.

Binh lính thông tin quay đầu, ngữ khí mạnh mẽ duy trì trấn định: “Thu được mệnh lệnh khẩn cấp từ bộ chỉ huy ngoài không gian, hành tinh Alpha đã khởi xướng tiến công toàn diện, toàn bộ căn cứ của Liên Bang trú tại Wolf, lập tức tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp S.”

Nhìn thấy là một chuyện, chân chính nhận được mệnh lệnh lại là một chuyện khác, tay Từ Hải Địch run lên một chút.

Đừng nhìn Wolf hàng năm chiến loạn, nhưng bọn hắn trên cơ bản đều tránh ở phía sau màn, chỉ phụ trách cung cấp vũ khí cùng tài chính, phát động người trung gian chiến đấu, có dân bản xứ ở phía trước đứng mũi chịu sào, chỉ chỗ nào đánh chỗ đó, trên cơ bản không có quá nhiều thương vong.

Nhưng lần này, hành tinh Alpha, viên tinh cầu duy nhất có thể cùng Liên Bang ở trên mặt quân sự gọi nhịp, lại động thật.

Dư An Kỳ quét mắt nhìn mọi người một cái, quyết đoán cầm lấy kênh thông tin: “Lập tức làm tốt chuẩn bị chiến đấu!”

Âm thanh của hắn vang lên ở trên không của căn cứ, đồng thời cùng với tiếng huýt gió chuẩn bị chiến đấu cấp S.

Kỳ thật, dù hắn không nói, đạn đạo va chạm võng phòng hộ kia, cũng đủ làm cho binh đoàn hiểu hết thảy.

Hoắc Xuyên quỳ rạp trên mặt đất, đột nhiên ngẩng đầu: “Nàng nói đúng!”

Hắn quay đầu chuyển hướng Tiêu Phong: “Còn có thể tồn tại, ngươi nên cảm tạ nàng đi.”

Tiêu Phong không cố theo chân bọn họ cãi cự, vẫn còn đang tiếp nhận thông tin. Lưu Dược vọt tới bên cạnh Hoắc Xuyên: “Tình huống không quá tốt.”

Lâm Phàm Thành cũng theo lại đây: “Còn may, bug của chúng ta đã đi qua.”

Mạc Mặc nhìn sóng xung trên không trung, lẩm bẩm tự nói: “Chỉ sợ đại Boss quá mạnh, bug của chúng ta đánh không lại.”

Hồng Ninh quay đầu: “Các ngươi đang nói cái gì vậy? Bug là cái gì? Hiện tại chuẩn bị chiến đấu cấp S, chúng ta mới là tân binh, các ngươi không hoảng hốt sao?”

Lưu Dược kiểm tra trang bị trên người: “người anh em, ta dạy ngươi một việc.”

Hồng Ninh khiếp sợ há mồm: “Cái gì?”

“Làm một tiểu binh, ngươi có thể sống bao lâu, kỳ thật là quyết định bởi trình độ chỉ huy của ngươi.”

Hồng Ninh:…… vì sao vừa nghe ngươi nói, ta lại càng cảm thấy luống cuống hơn.

Lưu Dược nói: “Mà ngươi phải tin tưởng, có Vân tổng ở đây, phá cục chính là năm chữ,…” Hoắc Xuyên tiếp lời: “Đây không phải là vấn đề.”

Hồng Ninh đếm trên đầu ngón tay: “Câu này không phải là sáu chữ sao?”

Bộ Diên hướng trên đầu hắn đập một cái: “Ta nói, tư duy của các ngươi có thể bình thường hơn một chút được không? Các ngươi cũng quá tin tưởng nàng.”

Hoắc Xuyên nghiêng đầu: “Ngươi không tin sao?”

Bộ Diên dùng súng chọc chiếc mũ: “Tin!” Vị ngưu nhân có thể đưa tù binh lông tóc vô thương từ trong hành tinh Cốc Cam mang ra ngoài, vị thần tiên có thể ở phía dưới mí mắt Liên Bang lấy được Gavag, hắn sao có thể không tin!

Mọi người:……Vậy ngươi còn nói cái rắm gì.

Màn hình trong phòng chỉ huy toàn bộ khai hỏa, mặt bàn trượt sang hai bên, đài chỉ huy giấu ở phía dưới nhô lên hiện ra ở trước mắt mọi người. Có âm thanh quan quân ồn ào bôn tập từ xa tới gần, gian phòng rất nhanh liền phát huy công năng của bộ chỉ huy trong thời gian chiến tranh.

Vân Mạt đứng ở phía sau Lạc Mộ, nhìn thế lực phân bố quay cuồng, trong mắt như suy tư gì.

“Nói một chút đi”, Dư An Kỳ nhìn trí não, có 30 phút để bố trí chiến lược.

Từ Hải Địch là người thứ nhất ra tiếng, lời lẽ chính đáng: “Ta kiến nghị co rút binh lực lại, cố thủ ở trong căn cứ, ngạnh kháng tiến công của hành tinh Alpha!”

A…… Vân Mạt lộ ra một tia ý vị không rõ.

Sách lược của Từ Hải Địch, nói dễ nghe là muốn lợi dụng địa lợi tiến hành cố thủ.

Nói khó nghe chính là không nghĩ đi ra ngoài mạo hiểm, rốt cuộc dù cho không có Natasha, nơi này cũng có vòm trời bao trùm, so với bên ngoài thỉnh thoảng rơi xuống uy hiếp từ trên không trung sẽ thấp hơn không chỉ một vài cấp bậc.

Nhưng nếu dựa vào canh giờ trước mặt cùng chiến lược của Từ Hải Địch, lấy kỳ môn đoán trước thủ thành……

Đôi mắt Vân Mạt khẽ nhúc nhích, lấy Thiên Cầm Tinh là thủ giả, lấy Thiên Bồng Tinh, sáu canh là công thành giả. Hiện tại, không có cát môn, nếu bị phá cửa, Thiên Bồng Tinh mang theo sáu canh gia nhập trung cung, phe thủ hẳn sẽ phải chết.

Lúc này, quang não chớp động, binh lính thông tin truyền tin tức tới trên mặt bàn chỉ huy.

“Báo cáo, điều tra bên ta phát hiện, đội cơ giáp của quân địch đang đi về phía trung gian, mục tiêu là thành Barry. Còn có hai đường đối tiến nam bắc……”

Lạc Mộ nhanh chóng click mở bản đồ hành tinh, bên trên bản đồ đã thông qua mũi tên cùng điểm đỏ để đánh dấu trạng thái của phe đối diện.

“Thực rõ ràng, bọn họ muốn đột tiến thông qua trung lộ, hai cánh tiến hành đại bao vây với căn cứ chung quanh bên ta, ý đồ cắt đứt liên hệ giữa chúng ta và căn cứ 003, sau đó tiêu diệt từng bộ phận.”

Từ Hải Địch càng thêm kiên trì: “Để cho bọn họ tới!”

Lạc Mộ phản đối: “Không được, tuyệt không thể chết thủ, đối phương có chuẩn bị mà đến, chi viện của chúng ta rõ ràng đã chịu cản trở, áp lực của chiến tranh vũ trụ gần rất lớn, mục đích của bọn họ vô cùng minh xác, chính là muốn cướp Wolf, lúc này họ vừa mới hạ cánh, chính là cơ hội tốt nhất để cho chúng ta bố cục! Chỉ có đánh tốt trận chiến trên mặt đất, mới có thể giúp giảm bớt áp lực cho vũ trụ gần.”

Dư An Kỳ trầm ngâm, hắn lại có một tầng lo lắng khác.

Bởi vì, Wolf lúc ban đầu là thuộc về Alpha, bọn họ vốn là cùng một phe, chỉ là nhân lúc nội loạn trong lịch sử mà phân chia, khiến cho Wolf trở thành một hành tinh độc lập, sau đó lại thuộc sở hữu của hành tinh Sharia, bây giờ lại nhìn về phía trận doanh Liên Bang……

Liên Bang sở dĩ không có hoàn toàn thu nạp Wolf, có một nguyên nhân rất quan trọng là phản vật chất.

Năng lượng phản vật chất rất lớn, trong một khắc khi phóng thích ra, gần như địch nổi 2 viên đạn hạt nhân, đủ để san phẳng một thành thị bình thường.

Tuy nhiên, phản vật chất gặp phải vật chất sẽ bị mai một, cho nên giá cả cao và khó tồn trữ, nhưng vẫn là một đề tài nan giải. Trên lý luận suy đoán, trong một khắc khi phản vật chất sinh ra, ước chừng cần phải hao phí 60 ngàn tỷ đồng liên bang……

Nhưng rất nhiều năm trước kia, hành tinh Alpha đã thành công lợi dụng địa chất đặc thù của Wolf, ở dưới lòng đất xây dựng bẫy rập “Từ trường” chân không nhiệt độ thấp, có thể duy trì sự tồn tại của phản vật chất.

Không có người biết thứ kia đến tột cùng có bao nhiêu, còn dư lại bao nhiêu, chỉ biết, bộ bẫy rập “từ trường”, ở thời điểm mấu chốt có thể cấu thành phòng hộ siêu cường, hoặc là có thể chuyển biến thành đại sát khí mai một cả thành phố.

Trước mắt chỉ biết, muốn khởi động hệ thống phòng ngự siêu cường, có tổng cộng sáu chốt mở, cần phải đồng thời ấn xuống mới có thể có hiệu lực, mà một trong số đó, vẫn luôn lưu tại trong tay Alpha.

Liên Bang không phải không có nghĩ tới dọn sạch phản vật chất ở Wolf, nhưng bọn họ che giấu quá tốt, không thể tìm được.

Mà đóng quân ở mặt trên, liền giống như ôm quả bom hẹn giờ mà ngủ.

Cũng vì nguyên nhân này, dẫn tới Liên Bang đành phải chịu lui một bước, cam chịu nội loạn trong Wolf. Bởi vì sáu cái nút rải rác ở trong các đại thế lực, đối với bọn họ mà nói, chính là một tầng bảo hộ.

Nhưng Alpha không ra chiêu, ai cũng không biết bọn họ có con át chủ bài gì.

Có gan mạo hiểm đổ bộ viên tinh cầu này, không ra dự kiến mà nói, bọn họ hẳn là ôm mục đích khởi động lại hệ thống phòng ngự siêu cường.

Một khi thật sự khởi động lại, hủy diệt căn cứ là một chuyện, mà khả năng Liên Bang một lần nữa bắt được nó, liền gần như đã không có.

Chiến lược là đại phương hướng, chiến thuật là căn cứ vào chiến lược làm ra an bài cụ thể. Phòng chỉ huy ồn ào thành một mảnh, Từ Hải Địch cùng Lạc Mộ ý kiến trái chiều, không ai nhường ai.

“Được rồi”, Dư An Kỳ đánh gãy bọn họ.

“Dư đại tá……” Từ Hải Địch còn định nói thêm nữa.

Nhưng Dư An Kỳ đã xoa xoa giữa mày: “Nhìn không rõ sao? Lạc điểm của bọn họ đã rõ ràng, phạm vi công kích minh xác, đã bắt lấy không ít địa bàn, thậm chí đã đóng quân trong căn cứ quân chính phủ……”

“Chúng ta có thể cố thủ đợi viện binh, binh lực ở chiến khu Đông Mã Lí không yếu, quân đóng ở phụ cận của Liên Bang đều có thể ở trong khoảng thời gian ngắn lại đây”, Từ Hải Địch kiên trì.

Lạc Mộ cười lạnh: “Cho nên, chiêu số của Từ thượng tướng chính là ngồi chờ đồng liêu đi chịu chết, giải cứu ngươi?”

Từ Hải Địch đen mặt: “Lạc thượng tá, ngươi đừng tưởng rằng ngươi là một nhân vật.”

Lạc Mộ đập bàn một cái: “Ta thật đúng chính là một nhân vật!”

Từ Hải Địch đứng lên, tức giận trừng mắt với hắn: “Vậy ngươi đi đi. Chiến lược tổng phải công thủ nhiều mặt, ngươi thiện công ta thiện thủ, chúng ta không mâu thuẫn.”

Bình Luận (0)
Comment