Đây là thực chiến, không phải diễn tập, không có cơ hội làm lại!
Vân Mạt đứng ở phía trước đội ngũ, âm thanh hoà với gió mạnh, từ trong loa phát thanh truyền ra.
“Các ngươi đã chấp hành nhiệm vụ vận chuyển, tình huống bên ngoài như thế nào không cần ta nhiều lời.”
“Chúng ta có hai lựa chọn —— lưu lại căn cứ cố thủ đợi cứu viện đến, hoặc là chủ động xuất kích.”
Nàng nói, chỉ về màn trời ở phía Đông Nam bộ, trong giọng nói mang theo một cỗ vô cùng khí thế cùng tín niệm.
“Đạo phòng tuyến thứ nhất đã tao ngộ cùng đối phương. Alpha có hơn 300 đài xe tăng trọng trang cùng 600 đài cơ giáp trung xứng, có thể nhìn thấy cơ giáp cao xứng ít nhất cũng hơn hai mươi đài, phía trước đánh thực gian nan, nếu tiếp tục giằng co, xác suất đường hàng không bị đột phá là rất lớn.”
“Ta có thể nói cho các ngươi, nếu lưu lại căn cứ, kho đạn hao tổn không thể bổ sung. Trong vòng hai ngày, tiếp viện của Liên Bang không tới kịp, đạn tận lương tuyệt sẽ là cục diện sớm hay muộn.”
Bởi vì, lấy kỳ môn khởi cục, đoán trước bố trí cố thủ tác chiến, lấy giá trị phù là thượng cấp, mở cửa là quan trường, canh là địch nhân. Mở cửa chịu canh cùng giá trị phù khắc chế lại hưu tù nhập mộ, nghĩa là bố trí kế hoạch không ổn, tổn thất thảm trọng.
Các binh lính trẻ tuổi đứng ở trong đội ngũ, đầy mặt nghiêm túc, trong lòng cuồn cuộn khẩn trương.
Ánh mắt bọn họ nhìn về thân ảnh phía trước trông như gầy ốm, nhưng lại vô cùng kiên định, chờ nàng chỉ ra một con đường.
Bắt đầu từ khi nào, nhất cử nhất động của nàng đã có thể tác động đến tín niệm của bọn họ?
Là bắt đầu từ vụ tụ tập ẩu đả lão binh?
Hay là từ lúc ở mỏ khai thác nàng bắt được cơ giáp trung xứng kia?
Là bởi vì tính toán không bỏ sót trong quân diễn toàn Liên Bang kia?
Hay là bởi vì chiến công hiển hách ở hành tinh Cốc Cam?
Chức vị thiếu tá của nàng có hàm lượng rất cao.
Mà với bối cảnh Lam Tinh của nàng, lấy được chức vị này tuyệt không phải chuyện dễ dàng. Nói cách khác, nàng ít nhất phải chấp hành không chỉ một lần nhiệm vụ nan giải.
Cùng với tao ngộ hằng ngày của bọn họ trong diễn tập, tựa hồ giống như Lưu Dược bọn họ tổng kết, nàng cực kỳ am hiểu lấy nhiều thắng ít. Binh lính đi theo nàng, vĩnh viễn sẽ nhiều hơn một đường lui so với người khác.
Nàng thông suốt các loại tính kế đối với cục diện, làm người một nhà ở vào địa vị có ưu thế tuyệt đối. Ở trong lúc hoàn thành nhiệm vụ, bảo đảm chiến tổn hại thấp nhất.
“Làm thế nào đánh vỡ cục diện bế tắc này?”
Không có thời gian cảm thán, cũng không có thời gian sợ hãi, âm thanh Vân Mạt leng keng.
“Lúc này, người mà chúng ta có thể dựa vào, người mà nhóm đồng liêu của chúng ta đang ở tiền tuyến tắm máu có thể dựa vào, chỉ có chính chúng ta!”
Carrey híp mắt, bổ sung một cách vừa phải: “căn cứ 25 khu Đông, bị đối phương cường thế cắt thành mấy khối. Căn cứ 001 cùng 003 cách chúng ta gần nhất đều phái ra cơ giáp sư viện trợ, cùng chung tay chặn lại thế công cường hãn của phe đối diện.”
“Nhưng thực đáng tiếc, bọn họ cũng có khu vực cần đóng giữ, nếu không phải người Alpha vẫn còn bố trí binh lực, chuẩn bị hao hết kho đạn của chúng ta sau đó chiếm tiện nghi, hiện tại chỉ sợ đã sớm bắt đầu trận đánh ác liệt đầu tiên.”
Đôi mắt của mọi người thâm trong một cái chớp mắt, tình thế thật sự không lạc quan.
Căn cứ khu đông Wolf nhiều đồi núi, tình huống địa chất tương đối phức tạp, hạn chế triển khai cơ giáp chiến trên lục địa. Cũng chính vì nguyên nhân như thế, càng cho bọn họ nhiều cơ hội giằng co.
Phá hủy hệ thống phòng không, mạnh mẽ hạ cánh, đồng thời chiếm cứ tuyến giao thông chủ yếu trên mặt đất, đua viễn trình, đua tiêu hao, cận chiến ở trong quá trình tiêu hao……liền trở thành phương thức tác chiến chủ yếu trước mặt của người Alpha.
Thời gian cấp bách, tình thế nên nói đã hoàn thành phổ cập ở trong vòng mười phút, Vân Mạt lại lần nữa kết thúc.
“Nhưng, cũng không cần quá mức lo lắng, kết cục của trận chiến dịch này, còn tồn tại một biến số thật lớn.”
Bộ Diên đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt màu lam chớp động duệ quang: “Là cái gì?”
Vân Mạt vươn cánh tay phải, chỉ vào phương hướng bọn họ, từ trái sang đến phải: “Là chúng ta!”
“Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.”
“Chúng ta đã hiểu sách lược của bọn họ, tương đương với địch ở trong sáng ta ở trong tối, nếu bọn họ muốn đua tiếp viện, chúng ta liền cùng bọn họ liều một lần tác chiến hậu cần!”
“Có tin tưởng rằng chúng ta sẽ sáng tạo ra một trận tác chiến hậu cần trong sách giáo khoa lịch sử của Liên Bang hay không!”
“Có!” Tiếng gào rống nhiệt huyết.
Ai không có một giấc mộng anh hùng? Cục diện đã không thể tệ hơn, hy vọng phá cục nằm ở ngay trên người bọn họ, ai không muốn đi thử chứ?!
“Như vậy liền đi theo ta, đi thể hội một phen cảm giác viết lên lịch sử.”
“Đi!”
Lại là một trận rít gào đầy nhiệt huyết. Theo tiếng gào rống này, bất an lúc trước tựa hồ đều đã bị rống tan.
“Rất tốt, như vậy liền đi trước lấy trang bị!”
“Bộ đội phòng không bước ra khỏi hàng!”
Lambert mang theo hơn hai trăm cá nhân, tiến lên trước một bước.
“Căn cứ đã cho chúng ta mười chiến hạm vận tải, các ngươi phân tán lên chiến hạm, trung tá Carrey, ngài làm chủ giá, các ngươi phối hợp công tác.”
Lambert gật đầu, tay phải ôm mũ giáp thực tế ảo phụ trợ tại bên người, mang theo người sải bước lên hàng hạm.
“Hồng Ninh, ngươi dẫn người làm duy tu cơ giáp!”
“Được……”
“Hoắc Xuyên, Lưu Dược, Bộ Diên, Mạc Mặc……” Vân Mạt liên tục điểm hơn hai mươi người, “Đi lấy cơ giáp trung xứng”
Không ít tầm mắt hâm mộ phóng lại đây, nhưng mọi người cũng đều hiểu, đây là phân phối công bằng, rốt cuộc, mấy người này là các tân binh có kết quả khảo hạch tỷ suất đồng bộ cơ giáp tốt nhất.
Vân Mạt chuyển hướng về phía Carrey: “Ta muốn Diều Hâu, ngài có ý kiến gì không?”
Carrey rộng lượng buông tay: “Lãnh Sư cùng Hỏa Hồ ở chỗ ta, Diều Hâu cho ngươi là danh chính ngôn thuận, chẳng qua, ngươi……căng được sao?”
Ánh mắt Vân Mạt hơi lóe, lúc trước Hoắc Xuyên bọn họ đều đã thử qua, cơ giáp cao xứng, đối với tinh thần lực hao tổn càng nhanh, tỷ lệ đồng bộ yêu cầu cũng liền càng cao, tân binh trong căn cứ người cao nhất có thể căng được khoảng mười phút.
Thể lực của nàng không quá tốt, nhưng có kim cương phù ngăn trở phản hồi của cơ giáp, hẳn là sẽ so với những người khác mạnh hơn một ít. Đội ngũ này quá trẻ, vẫn cần phải có át chủ bài.
“Thuận buồm xuôi gió”
“Chờ ( giúp ) ngươi ( ngươi ) khải ( nhặt) hoàn ( xác)”
Tiêu Phong nâng cằm, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn chiến hạm vận tải bay lên trời, “Ha hả, rời khỏi phòng hộ của vòm trời, đảo muốn nhìn xem mệnh của ngươi dài bao nhiêu!”
Vân Mạt ngồi ở trên chiến hạm vận tải, hơn 3000 tân binh, mỗi chiến hạm không sai biệt lắm có 300 người, tiểu đội trưởng cùng nàng đi trên chiến hạm số LB01.
“Chúng ta hiện tại đi chỗ nào?” Hoắc Xuyên rốt cuộc tìm được cơ hội đặt câu hỏi.
Vân Mạt phóng lớn bản đồ hàng không.
Kỳ môn độn giáp bắt nguồn từ quân sự, dùng ở trong chiến tranh. Khởi cục có thể dựa vào cửu cung bàn, cũng có thể dùng giấy bút, dạng giống như Vân Mạt thì đã quen dùng chưởng quyết (bấm đốt ngón tay).
Toàn bàn tay tổng cộng có 28 đốt ngón tay, tay trái Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tị, Ngọ, Chưa, Thân, Dậu, Tuất, Hợi, là mười hai địa chi, tay phải Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Mình, Canh, Tân, Nhâm, Quý cùng Cô Hư, mười ngày, hai tay xác nhập chính là Thiên can cùng Địa Chi.
Trong thiên can chưởng quyết còn mang vào ngũ hành cùng phương vị.
Ngón cái là để bấm đốt, không cần đốt ngón tay, Vân Mạt nhanh chóng ở trong lòng tính toán.
Hôm nay ngồi hàng hạm ra ngoài, muốn vòng qua khu hỗn chiến, yêu cầu lựa chọn phương hướng phải thật cẩn thận, tốt nhất là không cần chạm vào hệ thống giám sát giăng khắp nơi.
Như vậy, lấy cửu thiên sở lâm chi cung làm đường hàng không, lấy mở cửa làm hàng hạm, trạng thái lâm quan biểu hiện là cát.
Lưu Dược híp mắt: “Phương hướng này …… lực lượng vũ trang Ha Lỗ?”
Vân Mạt khẽ động khóe miệng hơi hơi mỉm cười: “Đúng. Hắn nếu có thể đưa trang bị cho Hành tinh Thổ Nham Địch, thì cũng có thể tặng cho chúng ta.”
Lâm Phàm Thành líu lưỡi: “Hắn chính là quân đội bạn.”
“Quân đội bạn?” Hoắc Xuyên tà mắt liếc hắn một cái: “Mau thôi đi, loại thời điểm mấu chốt này súc đầu không ra, gặp được vấn đề liền tìm quân đội bạn xin cứu viện, chỉ biết kéo chân sau.”
“Ngươi là tưởng?” ánh mắt Hoắc Xuyên sáng quắc, nhìn Vân Mạt.
Vân Mạt nhướng mày: “Hắn không cần dùng trang bị, chúng ta giúp hắn thu một chút.”
Mọi người:……
Còn không đợi bọn họ nói cái gì, Carrey đã lớn giọng truyền tới: “Ha Đến Man, mau mở võng phòng không ra, chúng ta mười phút sau sẽ đến”
Ha Đến Man da mặt màu đỏ gãi gãi mái tóc lộn xộn trên trán, nhìn thủ hạ phó chỉ huy Lỗ Môn, đầy mặt nghi hoặc.
Liên Bang không phải đã cự tuyệt bọn họ sao, hiện tại sao đột nhiên lại phái người tới đây?
Carrey không dung hắn do dự: “Nhanh lên, ta sợ một pháo sẽ bắn cho ngươi nổ không còn một mảnh đấy……”
Ha Đến Man thô lỗ quay đầu, hướng về phía các binh lính đang chạy tán loạn không hề có kết cấu khắp nơi, kêu lên: “Nhanh lên, mười phút sau tắt “Thiên quẫn” đi……”
Vân Mạt nghe được chữ “Thiên quẫn” này, thiếu chút nữa phun ra, đây là “Vòm trời” của sơn trại sao?