Liên Nghệ quay đầu hỏi Vân Mạt: “Ngươi có thể tính ra được, chúng ta còn thừa bao nhiêu thời gian không?”
Vân Mạt lắc lắc đầu, “Cái này rất khó.”
Đôi mắt Liên Nghệ rũ xuống: “Tính không ra sao?”
Vân Mạt giải thích một chút: “Chúng ta nói, vạn sự có cát hung, gieo quẻ sẽ tiết lộ lý do. Một chuyện một trắc, một trắc một hỏi. Bởi vì quẻ tượng sẽ chịu rất nhiều nhân tố ảnh hưởng, nên có tính hạn chế.”
“Sáu hào trắc sự, chủ quẻ công bố việc cơ mật bắt đầu, cát hung họa phúc trong này có thể thay đổi, chủ quẻ thay đổi không giống nhau quan hệ đến biến hóa của chuyện, cuối cùng lấy ngày thần định, tính quá khứ, hiện tại cùng tương lai của sự vật.”
“Nói cách khác, cần căn cứ vào hiện trạng để tiến hành suy đoán, bặc tính có tính thời hạn và tính địa vực.”
Bộ Diên cảm thấy đôi mắt bắt đầu xoay vòng vòng, “Cầu ngươi nói thẳng kết luận được không?”
Vân Mạt quét mắt liếc hắn một cái: “Hiệu ứng quân bài Domino các ngươi khẳng định đều biết. Kỳ thật là, nếu chúng ta giảng nghĩa sai thì sẽ hỏng hết, nói cách khác, thời điểm không giống nhau thì quyết sách không giống nhau, có khả năng chính là tương lai khác biệt. Huống chi là loại hướng đi cực kỳ vĩ mô này……” VIPTruyenGG.com - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !VIPTruyenGG.com - Truyện Dịch Giá Rẻ Cập Nhật Mới Nhất !
“Đã hiểu”, Liên Nghệ nói, “Ta sẽ nghĩ cách khác”.
Vân Mạt gật đầu, “Ta chỉ có thể tính ra, khí vận của Liên Bang không có biến hóa, trong khoảng thời gian ngắn không có việc gì.”
Phổ Tây ở dưới sự dẫn dắt của Vân Mạt, đột nhiên linh quang mở rộng ra, gấp không chờ nổi liền phóng đi phòng thí nghiệm.
Liên Nghệ vẫy tay với mấy người trong sân: “Đi cùng ta một chút.”
Hôm nay nhận được tin tức rất quan trọng, cần phải khiến cho nó được coi trọng, nhưng lại phải đúng mực, nếu không sẽ xảy ra khủng hoảng.
Phòng của Liên Nghệ là một phòng đôi, bên cạnh phòng ngủ được làm thành phòng họp.
Mạc Mặc nhìn căn phòng sạch sẽ mà lại tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật, tấm tắc cảm thán.
“Ngồi xuống đi.”
Trên chiếc bàn gỗ màu đen chậm rãi dâng lên quang não, Liên Nghệ và Vân Mạt ở giữa, Mạc Mặc cùng Bộ Diên ngồi ở hai bên, bọn họ trực tiếp đăng nhập vào một gian phòng họp video.
Trên màn hình, dẫn đầu xuất hiện chính là Nhiếp Câu Sanh cười một cách vô lại, gương mặt kia gần như chiếm cứ hơn phân nửa màn hình, hắn còn cố ý hướng phía trước xem xét, làm ra động tác muốn búng trán Vân Mạt.
“Nhiếp Câu Sanh, ngươi làm gì?! Quân dung quân kỷ của Liệp Báo đâu?” Một tiếng quát lớn trung khí mười phần, nháy mắt làm hắn dừng tay lại.
Nhiếp Câu Sanh hướng lên trời mắt trợn trắng, vươn ngón trỏ về phía Vân Mạt chọc hai cái, lại trừng mắt nhìn Liên Nghệ, rõ ràng ghét bỏ.
“Nhiếp thượng tướng, Nhiếp đại tá hẳn là hôm nay bị hao tiền, phỏng chừng tâm tình không tốt, không có việc gì, không có việc gì.” Vân Mạt thực không thèm để ý nói.
Ánh mắt uy nghiêm của Nhiếp Duẫn Ninh trừng hắn một cái, càng thêm khó chịu: “Đã bao nhiêu tuổi rồi? Giữ chức vị gì? Chút sự tình này cũng không giấu được?”
Nhiếp Câu Sanh tức đến ngứa răng, rốt cuộc nghẹn lại không nói chuyện, hôm nay nhìn dáng vẻ là có chuyện quan trọng, không nghĩ làm cho không thoải mái.
Bộ Diên cùng Mạc Mặc khi nhìn thấy Nhiếp Duẫn Ninh xuất hiện, trong nháy mắt liền dựng thẳng phía sau lưng, đầy mặt nghiêm túc, trong lòng lại rít gào kêu gọi.
Trời ơi, vị thần tiên gì hiển linh a.
Bọn họ lại có thể cùng vị thần tượng trên mạng, nhân vật đứng đầu trong tranh cử chức nguyên thủ ở cùng trong một phòng họp?!
Mấu chốt nhất chính là, ngài ấy lại có thể trực tiếp gọi ra tên của bọn họ?!
Ngay cả Mạc Mặc trầm ổn, cũng không nhịn được nuốt nước miếng.
Nhiếp Câu Sanh trợn trắng mắt, không hình tượng tựa lưng vào ghế ngồi không nói lời nào.
Vân Mạt cười cười, thử hỏi: “Nhiếp đại tá? Nga không đúng, Nhiếp thiếu tướng?”
Nhiếp Câu Sanh nâng mí mắt, không nghĩ phản ứng nàng.
Vân Mạt nói: “Nhiếp thiếu tướng, cung tiền tài của ngài tỏa sáng, hôm nay khả năng có một khoản tiền của phi nghĩa đến trướng nha.”
“Tiền của phi nghĩa gì?” Nhiếp Duẫn Ninh ngồi xuống, đã lâu không gặp Vân Mạt, ông cũng muốn nói chuyện vài câu.
Bộ Diên cùng Mạc Mặc tiếp tục ngồi nghiêm chỉnh, miệng nhấp chặt, đảm đương nhiệm vụ làm bối cảnh. Dù thái độ của Nhiếp Duẫn Ninh hiền lành, bọn họ cũng rất khó thả lỏng.
Vân Mạt nói làn da chỗ mũi hắn nhẵn bóng, ấn đường sáng sủa, hôm nay sẽ có thu hoạch. Chẳng qua, ngươi đi chiếm kho vũ khí của Ivan, chuyện này khả năng không thành. Thỏ khôn có ba hang, ngươi khả năng sẽ không được gì.
Vân Mạt nói rất nhiều, Nhiếp Câu Sanh đột nhiên mở to mắt: “Sao ngươi biết……”
Lời nói đến bên miệng, hắn liếc thấy bàn tay Vân Mạt đặt ở trên mặt bàn, ngón tay đã ấn ở trên tiền xu, tức khắc nghẹn trở về.
Vân Mạt nói: “Muốn giải quyết vấn đề này cũng đơn giản.”
Nhiếp Duẫn Ninh lườm Nhiếp Câu Sanh một cái, hiện tại bầu không khí còn tính là bình thường, ông cũng không muốn mỗi lần đều tan rã trong không vui.
Vì thế, Nhiếp Duẫn Ninh hỏi Vân Mạt: “Sao ngươi biết?”
Vân Mạt nhướng nhướng mi, bất động thanh sắc đóng tin tức của Phong Sa Hàn lại: “Ta biết tính.” Mới không nói cho hắn, sớm đã có người bởi vì vấn đề quân nhu mà hỏi ý kiến nàng.
Nàng quay đầu nhìn về phía Nhiếp Câu Sanh……gần như là trăm miệng một lời, trong phòng hội nghị vang lên hai đạo âm thanh rất hài hòa:
Vân Mạt: “Ngươi muốn hỏi sao?” // Nhiếp Câu Sanh: “Ta không hỏi.”
Ngay cả Nhiếp Duẫn Ninh có khuôn mặt lãnh túc như vậy, cũng thiếu chút nữa bị phản ứng của hai người chọc cười.
“Được, nói chính sự đi, Liên Nghệ, hôm nay mở cuộc họp này là có chuyện gì?”
Liên Nghệ hội báo ngắn gọn tin tức mà bọn họ vừa mới được đến.
“Ngươi là nói, hành tinh Trí Viễn có tiêu chuẩn khoa học kỹ thuật cao hơn hẳn chúng ta?” Nhiếp Duẫn Ninh cũng thập phần giật mình.
Liên Nghệ gật đầu: “Chỉ sợ là như vậy, đối lập vũ khí của hai bên địch ta ở hai trăm năm trước, cũng có thể nhìn ra được kết luận này, chẳng qua, chúng ta chưa từng coi trọng loại chênh lệch này.”
Thần sắc Nhiếp Câu Sanh cũng đi theo nghiêm túc lên, hắn rắc rắc nhéo xương tay, “Nói như vậy, nếu đối phương xuất kích toàn lực, chúng ta sẽ không có cơ hội?”
“Thật cũng không phải”
Liên Nghệ nghĩ nghĩ, bổ sung: “Người Đạt Nhĩ bị huỷ diệt, trên trình độ nhất định là do bọn họ quá mức coi trọng khoa học kỹ thuật, khinh thường lực lượng quân sự, cho nên, dưới sự chèn ép của khoa học kỹ thuật cao hơn, bọn họ gần như không có kịp trở tay.”
“Ân”, Vân Mạt đi theo bổ sung, “Ta nhớ lại kho vũ khí của bọn họ một chút.”
“Lấy trạng thái hai bên địch ta hai trăm năm trước, ước chừng tương đương với “Không Sợ Hào” cùng Coroa, chênh lệch ước chừng là vài thập niên.”
“Mà thời gian trôi qua lâu như vậy, hai bên chúng ta đều tiến bộ, chỉ xem ai tiến bộ nhanh hơn mà thôi.”
“Quả thật, chiến tranh Wolf, hẳn là không thể thiếu Tinh Minh thêm mắm thêm muối, bọn họ có thể không một tiếng động phỏng chế Natasha số 2, thuyết minh cho tới hôm nay, bọn họ vẫn cứ ở trên lĩnh vực khoa học kỹ thuật đi trước chúng ta một bước.”
“Nhưng sự chênh lệch này chúng ta vẫn có cơ hội, ngài nói đi Liên giáo quan?”
Vân Mạt càng nói, tựa hồ càng tìm về sự tin tưởng.
Vẫn tốt, vẫn tốt, cũng không phải là cầm cơ giáp đi đánh Thế chiến 2, cũng không phải đả kích trực tiếp, bọn họ vẫn có khả năng giãy giụa.
Nhiếp Duẫn Ninh cũng ngước mắt hỏi Liên Nghệ: “Kế hoạch của ngươi như thế nào?”
Liên Nghệ ở trong thời gian ngắn, tung ra nguyên bộ an bài nghiêm mật.
Đế quốc ngân hà hiện tại âm thanh không hài hòa quá nhiều. Đặc biệt là quan hệ giữa Liên Bang cùng Alpha đã cương tới cực hạn, không thể tiếp tục chuyển biến xấu, phải nghĩ biện pháp cân bằng, cần phải để cho cao tầng của đế quốc biết một ít chân tướng, để bọn họ có thể bảo trì cảm giác nguy cơ, cùng phối hợp với nhau nỗ lực hướng về phía trước.
Đế quốc ngân hà hiện tại chỉ làm theo ý mình. Biện pháp tốt nhất là có thể tập trung lực lượng của giới khoa học, cùng nghiên cứu phát minh cơ giáp và chiến hạm mới.
Hắn nhìn nhìn Vân Mạt, lại bổ sung một câu: “Mặt khác, chỉ truyền bá tin tức trong phạm vi nhỏ, để tránh tạo thành khủng hoảng……”
Nhiếp Duẫn Ninh tán đồng, Nhiếp Câu Sanh cũng không có ý kiến, từng người đi xuống an bài cùng chuẩn bị.
Đây là một công trình khổng lồ, dựa theo tác phong cãi cọ lặp đi lặp lại của nhóm chính khách kia, chỉ sợ nói tới ba năm sau, cũng vô pháp đạt thành nhất trí.
Biện pháp tốt nhất vẫn là lợi ích.
Lợi dụng quỹ hội đế quốc ngân hà còn sót lại chút ít danh dự, tiếp tục tung ra cơ chế khen thưởng, mỗi năm trích kinh phí kếch xù dùng cho nghiên cứu khoa học và sáng tạo……
Chẳng qua, người nguyện ý tham dự đầu tư thiếu rất nhiều, rốt cuộc, Cốc Cam tinh là ví dụ sống sờ sờ ở trước mắt.
Quỹ hội đế quốc xấu hổ phát hiện, khi thời điểm thu không đủ chi tới, thì thời điểm người ở trong giang hồ cần thiết chém một đao cũng tới……
Mặt trên quyết tâm muốn làm, phía dưới vắt óc cũng phải nghĩ hết biện pháp.
Không ít người cầu Hoắc thị, muốn tham khảo đại pháp hóa giải nợ nần ở Cốc Cam tinh, Hoắc Triết Hàm mỗi ngày mặt mày hớn hở chu toàn, đây đều là lời phía sau.
Khó lòng phòng bị tai mắt của Tinh Minh.
Hách Vãng Tích suy sụp súc ở trên giường, trong đôi mắt vô thần có ánh bạc bạo trướng.
“Lão tam, ngươi vì sao muốn làm như vậy?”
“Còn chưa tới thời gian, Chủ Thần không phải bảo chúng ta chỉ làm mờ mịt sao?”
“Ngươi làm như vậy, chỉ có thể làm cho bọn họ có sự chuẩn bị trước, sẽ mang đến khó khắn cho kế hoạch tương lai của chúng ta.”
Trong tai mơ hồ truyền đến âm thanh.
“Ngươi không phát hiện sao? Xã hội nhân loại rất có ý tứ, liền như trận chiến Wolf lần này, Liên Bang cùng Alpha đều tổn thất thảm trọng, lại có thể nghẹn lại cổ hờn dỗi……”
“Bọn họ có câu nói, ta vẫn luôn không có học được, không có địch nhân vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.”
“Chúng ta đi qua đã làm nhiều nỗ lực như vậy, ý đồ khơi mào đại loạn, lại luôn có một ít người, sau khi trao đổi xong lợi ích liền đem sự tình bình ổn……”
“Nếu Wolf cũng chưa có thể mang đến đại loạn cho đế quốc ngân hà, dựa vào thủ đoạn lúc trước, chỉ sợ vô dụng”
Hách Vãng Tích cố hết sức nhắm mắt lại: “Thân thể này của ta không quá được rồi, ngươi muốn làm cái gì?”
Âm thanh kia nói: “Khủng hoảng! Ta muốn thử dùng khủng hoảng!”
“Nếu chiến loạn cùng cực khổ làm cho bọn họ đoàn kết, như vậy ta đảo muốn nhìn xem, khủng hoảng có thể làm cho tư tưởng ích kỷ của bọn họ phát huy đến mức tận cùng hay không.”
Hách Vãng Tích nói: “Kết quả của khủng hoảng ngươi đã nghĩ tới chưa?”
Âm thanh kia đáp lại: “khả năng cao là muốn hủy diệt Lam Tinh đi?”
“Nhưng không quan hệ, ta tiêu tốn thời gian lâu như vậy, rốt cuộc cũng bắt chẹt được một nhân vật quan trọng, hắn sẽ kiên quyết giữ lại Lam Tinh.”
Hách Vãng Tích lôi kéo khóe miệng: “Mà trên thực tế, Lam Tinh chẳng qua là thủ thuật che mắt, ngươi muốn cho bọn họ đấu tranh nội bộ, đúng không?”
“Ha hả…… điểm nhảy dời sao có thể khôi phục dễ dàng như vậy. Chủng tộc ngu xuẩn mà lại ích kỷ……”
“Điểm nhảy rời…… Dư lại sáu cái để thay thế…… Nhanh thôi.”
“Chủ Thần nghiêm túc, sinh mệnh có ý tứ như vậy……”