Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh ( Dịch Full )

Chương 725 - Chương 725. Hằng Ngày, Về Nhà

Chương 725. Hằng ngày, về nhà Chương 725. Hằng ngày, về nhà

Lam Tinh ở trên dư luận đánh một trận xinh đẹp.

Vô luận là máy khuếch đại sóng điện não, hay là bùa chú rèn luyện tinh thần lực, đều là sản phẩm không thể thay thế hiện nay.

Ngay cả dịch vụ nâng cấp cơ giáp của Hoắc thị, nghe nói sau lưng cũng có bóng dáng bọn họ.

Nhưng ngươi có thể nói cái gì?

Lam Tinh chỉ là bị giáng xuống tinh cầu cấp D, không phải tội nhân, không có bất luận quy định nào hạn chế không cho ngươi làm buôn bán với người Lam Tinh.

Huống chi, Hoắc gia là người làm ăn quy quy củ củ, mỗi năm cống hiến số lượng GDP và thuế lớn.

Muốn làm gì hắn sao? Được, nếu ngươi cũng có thể nâng cấp cơ giáp trung xứng lên tầm cao xứng, tìm được bí mật của Hoắc thị, tuyệt đối có vô số người tre già măng mọc đi theo.

Làm không được? Vậy thì không được rồi, đây là thứ vô cùng cần thiết!

Đừng nói bản thân Hoắc thị có thực lực đủ mạnh, liền chỉ nói bản thân Star-Carrier, nó hiện giờ tương đương với tự mang đèn flash, nhất cử nhất động đều có người nhìn chằm chằm, căn bản không có cơ hội.

Từ nhóm cơ giáp đầu tiên được nâng cấp thả xuống thị trường, cho tới bây giờ đã qua hơn một tháng, không có người nghiên cứu ra được nguyên cớ.

Bọn họ chỉ biết, khớp xương vai cơ giáp, đầu gối, khoang điều khiển, vũ khí, còn có bộ vị mấu chốt khác, đều được trang bị thêm đá sao mai……

Đá sao mai có lợi ích gì?

Hành động vĩ đại hơn phân nửa năm trước, Hoắc thị ở hành tinh Cốc Cam thu mua nợ của quỹ hội đế quốc ngân hà, lại một lần nữa được đào ra tới.

Nghe một chút, lúc ấy khi tất cả mọi người nóng lòng thoát khỏi nợ nần với hành tinh Cốc Cam, công ty của tam công tử Hoắc gia đã làm cái gì?

“5 triệu đá sao mai cung ứng trong vòng 30 năm, để trừ 5 trăm triệu nợ nần……”

Hiện tại thì sao?

Đá sao mai nhìn qua chỉ có thể dùng làm nhiên liệu, 3 đồng tiền một viên, bây giờ được dùng làm tài liệu mấu chốt cải tạo cơ giáp, một đến một đi, chênh lệch giá là 5 triệu a……

Đã sớm biết rằng, Hoắc gia bọn họ muốn nhúng chân vào công nghệ cao của quân đội, nhưng sợi dây này chôn cũng quá dài.

Mấy lão gia hỏa thương giới nhìn đi nhìn lại đoạn hiệp nghị giải hòa kia, lắc đầu cau mày.

Bọn họ nhìn thấy gương mặt quá mức khoe khoang của Hoắc Xuyên, lại nhìn Hoắc Triết Hàm mặt mày hớn hở, ghen ghét đến mức nước chua chảy cả ra ngoài.

Bọn họ đào được người tài ba từ chỗ nào vậy? Nghe nói còn có liên lạc cùng Lưu đại sư và Phổ Tây?

Chẳng lẽ là kết quả ra tay của hai người bọn họ? Cũng hoặc là nam nhân sau lưng Nguyên Số Hiệu?

Nhưng mặc kệ ngoại giới suy đoán như thế nào, đương sự vẫn lặng im không nói gì.

Hoắc tổng đã sớm phái nòng cốt của công ty đi hỗ trợ, công ty Star-Carrier làm việc chu toàn, nghiệp vụ công ty phát triển không ngừng.

Một năm trước, mỗi khi nghe có người kêu hắn là “ba của Hoắc Xuyên”, hắn đều phải run run một chút, nghĩ là nên bồi thường bao nhiêu tiền đây.

Hiện tại sao? Đồng dạng một cái xưng hô, sẽ chỉ làm hắn mặt mày hớn hở.

Đường Kiến Ma bị Krish liên lụy, tuy rằng không có mất chức vụ, nhưng thực quyền đã không còn.

Kế sau Mai gia, quân 17 lại lần nữa bị phân hủy, nhập vào quân 72 cùng quân 37, Liên Bang chỉ dư lại hai đại tập đoàn quân, phân biệt do Liên Nghệ cùng Văn Đằng Huy làm thống soái.

Hội nghị Liên Bang cãi cọ gần một tháng, ở dưới sự kiên trì của Nhiếp Duẫn Ninh, cùng với thái độ ba phải thế nào cũng được của Văn Đằng Huy, rốt cuộc thông qua chương trình nghị sự.

—— Đình chỉ hết thảy chèn ép quân sự cùng kinh tế đối với Lam Tinh.

—— Mở hoàn toàn điểm nhảy dời Liên Bang đi thông Lam Tinh.

—— Khôi phục hoàn toàn thông tin Tinh Võng cho Lam Tinh ……

Lam Tinh rốt cuộc lại được hít thở không khí thanh tân đã lâu trước đây.

Tinh cảng bên kia, dòng người chen chúc xô đẩy, tất cả đều là lại đây mua sắm máy khuếch đại sóng điện não, cùng với đám người đến thể nghiệm “Tĩnh thất”.

Lam Tinh cũng không có vì nghênh đón khách nhân mà giả tạo cảnh thái bình, bên ngoài tinh cảng vẫn cứ có những tường đổ nát, tỏ rõ hỗn loạn cùng không công bằng mà bọn họ đã từng gặp phải. Có không ít lữ khách thần sắc mất tự nhiên chuyển đầu về bên khác.

Ra ngoài quậy phá, thì cần phải trả lại. Đã từng chèn ép viên tinh cầu này như vậy, đến bây giờ lại đến trước mặt người ta, cảm giác xấu hổ thật sâu.

Vân Mạt rốt cuộc cũng được đặt chân lên phiến thổ địa này.

Càng đến gần lại càng thấy e sợ.

Nàng muốn gặp người kia, lại không quá dám đi gặp……

Trong nháy mắt khi bước chân ra khỏi khoang thuyền, một cỗ hương bùn đất sau mưa ập vào trước mặt.

Hoắc Xuyên một bên xách theo bao lớn bao nhỏ, một bên cùng đám người Lưu Dược thúc giục nàng đi ra ngoài.

Có một đám người nghênh diện bước nhanh tới, “Vân Mạt!”

Một đạo âm thanh già nua nhưng trung khí mười phần tiến thẳng vào tai, vành mắt Vân Mạt xoát cái đỏ lên.

Hoắc Xuyên đứng ở bên cạnh, lần đầu nhìn thấy loại vẻ mặt này của Vân Mạt, tức khắc cảm thấy ngực đau đến hốt hoảng, hắn chân tay luống cuống ném hành lý xuống muốn vươn tay đi.

“Vân Mạt!”

Người nọ đã sải bước đi tới, một tay ôm người vào trong lòng ngực.

Nước mắt ẩn nhẫn của Vân Mạt đã theo mũi chảy tới cằm, sau lại tích táp rơi xuống, nàng nghẹn ngào: “Ông nội……”

Không phải là ông lão, nhưng lại là ông lão……

Công đức, thần thái, tình cảm…… Tất cả đều giống nhau như đúc.

Là chuyển thế sao? Trong lòng Vân Mạt tràn ngập tiếc nuối cùng cảm kích, mặc kệ thế nào, đây đều là ông nội của nàng.

Vân Huyễn An vỗ phía sau lưng nàng: “Trở về là tốt rồi.”

Tiêu Nam nhìn bầu không khí không được tốt, chen cái đầu lại đây: “Ông nội Vân, còn có cháu nữa.”

Vân Huyễn An buông một bàn tay ra ôm Tiêu Nam: “Người đã lớn như vậy còn khóc lóc, vẫn là Tiêu Nam có tiền đồ.”

Vân Phong cùng Tiêu Thanh Minh đứng ở phía sau, trong mắt biểu lộ vui mừng. Bọn họ hướng Hoắc Xuyên vẫy tay: “Là Tiểu Hoắc đi? Đó là Tiểu mập mạp? Còn có…… Lâm Phàm Thành…… Lại bên này đi”

Hoắc Xuyên: “Chào anh cả!”

Lâm Phàm Thành: “Chào anh cả!”

Lưu Dược:…… Tiểu mập mạp?

“Đi về nhà trước đã……”

Ngoại trừ bọn họ, khi thông tin và phong tỏa được giải trừ, số lượng lớn người Lam Tinh cũng trở về quê cũ, toàn bộ tinh cầu được bao phủ trong bầu không khí vui sướng.

Sau thời gian tụ hội gia đình ngắn ngủi, hai bên giao lưu tình huống hơn một năm nay. Tuy rằng vẫn định kỳ thông tin qua ZJLX, nhưng cùng với giáp mặt nói chuyện vẫn không giống nhau.

Tiêu Nam không còn bộ dáng thuần kỹ thuật, mang theo Hoắc Xuyên bọn họ đi khắp nơi, cảm xúc kích động phải dùng thời gian rất lâu mới áp chế xuống được.

Vân Huyễn An cười ha hả nghe bọn họ nói chuyện.

Vân Phong rất có tư thế trưởng gia đình, ngồi ngay ngắn ở giữa ghế dựa, quay đầu nhìn về phía Vân Mạt: “Em có tính toán gì không?”

Cô em gái này nhỏ hơn hắn vài tuổi, nhưng đã lớn như cây thông xanh, bộ dáng mềm dẻo mà lại kiên cường. Thậm chí một thân một mình ở Liên Bang mở ra cục diện, khiến hắn thực kiêu ngạo.

Vân Mạt rũ mi mắt: “Nguy cơ vẫn còn, chỉ là có thêm thời gian giảm xóc, chuyện chúng ta nên làm, vẫn cứ không thể dừng lại.”

Vân Phong gật đầu, “Ân, hiện tại so với trước kia đã thông thuận hơn, tốc độ cũng nhanh hơn. Có trở về không?”

Vân Mạt rũ mắt suy nghĩ trong chốc lát, vẫn là lắc lắc đầu: “Không thể đặt trứng ở trong một rổ. Liên Bang còn có rất nhiều lĩnh vực chúng ta vô pháp chạm tới, em trở lại Wolf, khả năng sẽ là lựa chọn càng tốt hơn.”

Tiêu Thanh Minh đứng lên, vỗ đầu vai nàng: “Chúng ta đã sớm biết em sẽ chọn như vậy. Được rồi, đi làm việc mà em muốn làm đi. Hiện tại phong tỏa đã được giải trừ, chúng ta cũng có thể tự do xuất nhập, còn có thể thường xuyên đi Wolf thăm em.”

Vân Phong cũng đứng lên, giơ tay nhìn thời gian nói: “Buổi tối lại nói chuyện tiếp, hành tinh Kiev có một ông trùm nguồn năng lượng lại đây, Vương Thiểu Kiệt dẫn người, ta đi nói chuyện hợp tác……”

Bình Luận (0)
Comment