Thảm đỏ lễ trao giải Kim Bách Hợp đang được phát sóng trực tiếp.
Trên màn hình livestream, làn đạn bay đầy trời, người xem vừa bàn luận đôi câu về tạo hình thảm đỏ của các minh tinh, vừa tranh thủ hò hét cổ vũ cho thần tượng nhà mình, tất cả đều rất bình thường.
Cho đến khi Tần Văn xuất hiện.
【Mấy nhà truyền thông này có vấn đề à? Vừa nãy hỏi người ta sắc bén như rút gân lóc thịt, thế mà đến chỗ Tần Văn lại đột nhiên phóng thủy... à không, phải nói là phóng hải! 】
【 Ha ha ha ha ha ha, dư chấn từ lễ khánh công Lục Phiến Môn à? 】
【 Tần · khắc tinh của truyền thông · Văn 】
【Cảnh giới truyền thuyết, ai tò mò có thể tra thử phỏng vấn Tần Văn tại lễ khánh công Lục Phiến Môn, đảm bảo không phí thời gian. 】
【 Nghe đồn hôm nay lại có trận Tần Văn đại chiến truyền thông, tôi liền đến hóng! Ai dè... truyền thông bị ép đến run rẩy luôn rồi, yếu quá! 】
【 Buông tha cho đám truyền thông đi, họ cũng chỉ là con người thôi mà ha ha ha ha ha ha 】
......
Cố Tinh Thời thấy Tần Văn đi thảm đỏ xong thì liền nhanh chóng vào hội trường, ngồi xuống khu vực dành cho người đại diện.
Ngồi cạnh cậu đúng lúc là một người đại diện đến từ Tinh Diệu Truyền Thông.
Đó là một phụ nữ vừa sắc sảo vừa ăn mặc rất có khí chất, vừa thấy cậu liền chủ động chào hỏi: "Chào Cố tổng, tôi là người đại diện mới của Nhược Ảnh, tên tôi là Kỷ Vọng Thư."
Cố Tinh Thời bắt tay cô.
Hai bên hàn huyên đôi câu, khách sáo vừa đủ.
Kỷ Vọng Thư mỉm cười nói: "Chuyện trước đây của Nhược Ảnh, thật sự cảm ơn Cố tổng đã giúp đỡ."
Cố Tinh Thời khẽ lắc đầu: "Không cần khách sáo, chỉ là chuyện nhỏ thôi."
Kỷ Vọng Thư vốn nghĩ người trẻ mà đã ở vị trí cao như anh, chắc hẳn sẽ kiêu ngạo hoặc xa cách. Ai ngờ Cố Tinh Thời lại dễ gần, nhã nhặn như gió xuân, khiến cô lập tức thả lỏng hẳn.
Cố Tinh Thời như sực nhớ ra gì đó, nói thêm: "À đúng rồi, còn chưa cảm ơn các cô đã giúp bên tôi mượn trang phục cho Tần Văn."
Kỷ Vọng Thư cũng từng nghe loáng thoáng vài tin đồn, nhưng không dám nhận công, vội đáp: "Cố tổng nói gì vậy, Nhạc Thế và Tinh Diệu vốn có quan hệ thân thiết, việc của anh đương nhiên cũng là việc của chúng tôi!"
Trước đây họ không có cơ hội tiếp cận, chỉ biết nịnh bợ Tôn Hồng Phi. Giờ cuối cùng cũng bám được vào chân Cố tổng, sao có thể không tranh thủ lấy lòng, còn là cơ hội tốt để thăng chức tăng lương đây chứ!
Sự nhiệt tình của Kỷ Vọng Thư khiến Cố Tinh Thời cũng hơi ngạc nhiên.
Ai nói mấy công ty lớn đều lạnh lùng vô tình? Rõ ràng rất trọng tình trọng nghĩa mà. Cậu chỉ giúp Hạ Nhược Ảnh một việc nhỏ thôi, vậy mà cả công ty từ trên xuống dưới đều cảm kích thế này.
Nghĩ đến đây, cậu lại nhớ đến Tôn Hồng Phi.
Ai, lão Tôn cũng là một người tốt bụng như thế đấy chứ!
Cậu không nhịn được cảm thán: "Công ty văn hóa lớn đúng là xuất sắc thật."
Kỷ Vọng Thư liền đáp: "Chủ yếu là nhờ Văn tổng lãnh đạo tốt thôi!"
Cố Tinh Thời: "......"
Nếu nhất định phải nói có điểm gì không ổn, thì chính là chủ nghĩa sùng bái cá nhân hơi bị nghiêm trọng.
-
Không bao lâu sau, lễ trao giải chính thức bắt đầu.
Giải Tân binh xuất sắc nhất được trao tương đối sớm. Khi MC đọc danh sách đề cử, màn hình lần lượt lướt qua khuôn mặt của từng ứng cử viên.
Cố Tinh Thời bất giác siết chặt tay.
Với giải thưởng lần này, những gì có thể làm được, hắn đều đã làm hết.
Dù ngày thường vô tâm vô phổi đến đâu, lúc chờ công bố kết quả, hắn vẫn không khỏi hồi hộp, tim đập dồn dập.
Theo bản năng, cậu liếc nhìn về phía Tần Văn. Chỉ thấy Tần Văn đang đan chặt hai tay, tuy đã cố gắng che giấu, nhưng sự thấp thỏm và mong chờ vẫn không thể nào giấu được.
Trong khoảnh khắc ngàn người trông đợi ấy, khách mời trao giải cuối cùng cũng mở phong bì công bố kết quả.
"Giải thưởng Tân binh xuất sắc nhất của Kim Bách Hợp lần thứ 32 thuộc về 《Bí Sự Lục Phiến Môn》, Tần Văn! Chúc mừng!"
Tần Văn sững người một chút, sau đó khuôn mặt liền giãn ra, nở nụ cười vui sướng.
Cũng theo bản năng, y quay đầu nhìn về hướng Cố Tinh Thời. Tuy khoảng cách khá xa, chỉ có thể thấy lờ mờ bóng người, nhưng y vẫn nở một nụ cười rạng rỡ hướng về phía ấy.
Máy quay đảo qua những người được đề cử còn lại và các vị khách mời tại hiện trường, ai nấy đều nở nụ cười chúc mừng, vỗ tay tán thưởng.
【Chúc mừng Tần ca!!! Thật sự quá xuất sắc luôn!! 】
【 Tân binh xuất sắc nhất năm nay chắc là giải thưởng ít tranh cãi nhất trong nhiều năm rồi ấy nhỉ? 】
【 Một nửa giới giải trí đều công nhận diễn xuất của cậu ấy, lại còn là diễn viên chính của phim truyền hình hot nhất năm, nếu so số liệu khách quan thì mấy người còn lại đúng là không có cửa. 】
Máy quay đi theo Tần Văn chậm rãi tiến lên sân khấu.
Từ tay khách mời, y nhận lấy cúp và bó hoa. Trọng lượng trong tay như hóa thân cho toàn bộ khát vọng và cố gắng của quãng thời gian vừa qua, giờ đây cuối cùng đã có chỗ rơi xuống.
Đứng trước micro, nhìn xuống khán đài người đông như nước, Tần Văn bỗng thấy hơi choáng ngợp.
Từ ngày vì em gái mà đi báo thù, rồi bị giam vào trại tạm giam, y từng tưởng rằng cuộc đời mình đến đó là kết thúc.
Cho đến khi Cố Tinh Thời xuất hiện, từ đó y có lại một cuộc đời mới.
"Việc tôi có thể giành được giải thưởng ngày hôm nay, người tôi muốn cảm ơn nhất chính là người đại diện của tôi, cũng là ông chủ của tôi — Cố Tinh Thời." Tần Văn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Cố Tinh Thời.
Máy quay cũng lập tức lia tới gương mặt Cố Tinh Thời.
【A a a a a bị nhan sắc của Cố tổng đánh trúng tim!! 】
【 Hu hu hu, biết được quá khứ của Tần ca rồi, thật sự biết ơn vì anh ấy đã gặp được Cố tổng, Cố tổng là người đại diện tốt nhất thế giới!! 】
【Cảm nghĩ nhận giải của Tần ca thực sự khiến người ta muốn khóc, đừng lo, đã có Cố tổng rồi, sau này cứ yên tâm đi trên con đường trải đầy hoa nhé! 】
Tần Văn ôm cúp, nhưng lại không quay về chỗ ngồi của mình, mà đi thẳng đến chỗ Cố Tinh Thời, nhẹ nhàng ôm cậu một cái, rồi đặt chiếc cúp vào tay cậu.
Cố Tinh Thời ngẩn cả người.
Tần Văn hơi ngượng, nhưng ánh mắt thì kiên định: "Đây là chiếc cúp đầu tiên tôi nhận được. Nó không chỉ thuộc về tôi, mà còn thuộc về anh. Sau này tôisẽ lấy được nhiều giải thưởng hơn nữa cho anh."
Máy quay bắt được trọn khoảnh khắc ấy, Tần Văn nở nụ cười vui vẻ, giơ tay Cố Tinh Thời lên như khoe khoang, cuối cùng cũng trao được chiếc cúp đầu tiên cho người quan trọng nhất.
【Lần đầu tiên thấy nghệ sĩ và người đại diện thân nhau đến thế, cảm động thật sự 】
【 Tần ca nói câu đó nghe xúc động ghê, hai người này dễ thương quá trời 】
Sau khi đưa cúp cho Cố Tinh Thời, Tần Văn mới hài lòng quay về chỗ ngồi.
Cố Tinh Thời ôm cúp, vừa bất đắc dĩ, vừa cảm thấy tự hào, khẽ cười.
Cái tên này......
Nhưng có lẽ đây chính là cảm giác thành tựu của một người đại diện.
Khắp bốn phía, những người đại diện khác đều lén nhìn cậu bằng ánh mắt ít nhiều mang theo sự ghen tỵ.
Là người thân cận nhất của nghệ sĩ, ở một nơi như thế này, tuy thi thoảng cũng được nhắc đến, nhưng để thực sự chia sẻ vinh quang cùng nghệ sĩ ngay giữa sân khấu, thì vẫn là chuyện cực kỳ hiếm thấy.
Theo tiến trình lễ trao giải, rất nhanh đã đến hạng mục quan trọng đầu tiên Đạo diễn xuất sắc nhất.
Bầu không khí trong khán phòng lập tức trở nên căng thẳng.
Cho đến khi MC công bố:"Giải thưởng 'Đạo diễn xuất sắc nhất' của Kim Bách Hợp lần thứ 32 thuộc về 《Bí Sự Lục Phiến Môn》! Xin chúc mừng đạo diễn Cao Thân!"
Khu đoàn phim Lục Phiến Môn lập tức bùng nổ tiếng hoan hô, mọi người đồng loạt đứng dậy ôm chầm lấy Cao Thân.
Hốc mắt Cao Thân cũng đã đỏ hoe.
Ông bước lên sân khấu, nhận cúp, cười nói: "Mặc dù không phải lần đầu tôi nhận giải, nhưng đây là lần đầu tiên được vinh danh ở hạng mục 'Đạo diễn xuất sắc nhất'. Không hiểu sao lại cảm thấy chiếc cúp này nặng hơn mấy cái biên kịch trước đây."
Câu nói vừa dứt, khán phòng vang lên một tràng cười thiện ý.
Sau một đoạn chia sẻ cảm nghĩ, đến cuối cùng, Cao Thân nghiêm túc nói: "Có một người mà tôi đặc biệt muốn cảm ơn. Cố tổng, cảm ơn cậu."
Máy quay lập tức lia đến khuôn mặt của Cố Tinh Thời.
Cậu vẫn còn đang ôm cúp của Tần Văn, cười ngây ngô. Khi bất ngờ bị gọi tên, vẻ mặt lập tức hóa đơ như học sinh đang lén chơi mà bị thầy giáo gọi trả bài.
【Aaaaa lại bị nhan sắc của Cố tổng đốn tim lần nữa! 】
【 Hahaha Cố tổng dễ thương ghê, đúng kiểu đang làm chuyện riêng thì bị giáo viên gọi tên! 】
【 Chỉ có mình tôi thắc mắc vì sao đạo diễn lại cảm ơn Cố tổng thôi à? 】
Như thể nghe được lời thắc mắc của cư dân mạng, Cao Thân vừa cười vừa nói: "Nếu không có Cố tổng, có lẽ bộ phim này đã không tồn tại. Đoàn phim chúng tôi trải qua không ít sóng gió, cuối cùng vẫn có thể lên sóng, được mọi người yêu thích, công lao của Cố tổng là không thể không nhắc đến."
【Hình như tôi có nghe phong thanh vụ này, nghe nói ban đầu vai phản diện là Ngô Đào, mà sau hắn bị bắt thì phải? Nghe bảo hắn nợ nần chồng chất do cờ bạc, còn định lén quay clip nhạy cảm để uy h**p tổ diễn viên, may mà Cố tổng kịp thời phát hiện nên mới không có chuyện gì xảy ra 】
【 Trời ạ! Không ngờ còn có chuyện như vậy! 】
【 Chưa hết đâu, nghe nói đầu tiên người đầu tư cho bộ phim này không phải là Điềm Chanh Video, sau lại toàn bộ kịch bản bị nhà đầu tư ban đầu bỏ rơi, thậm chí còn định rút vốn. Cũng may là Cố tổng có mối quan hệ tốt với bên Ngọt Cam mới mời được đầu tư tiếp theo. 】
Lúc này, ánh mắt của những người đại diện xung quanh đều thay đổi, ánh nhìn có phần tinh tế hơn.
Dù gì thì cũng thường có nghệ sĩ cảm ơn người đại diện của mình, nhưng để đạo diễn cảm ơn người đại diện, việc đó thực sự hiếm thấy.
Sau giải thưởng Đạo diễn xuất sắc nhất, lần lượt các giải kỹ thuật cũng được công bố, và cuối cùng là đến giải Nữ chính xuất sắc nhất.
Đây là một trong những giải thưởng cạnh tranh gay gắt nhất năm nay của Kim Bách Hợp. Ngay cả thời gian dừng lại trước khi xướng tên cũng như dài hơn bình thường.
Hạ Nhược Ảnh mím môi.
Từng là ảnh hậu đứng đầu, nhưng lại vướng vào sự cố khôi hài kia, nếu theo lệ thường những năm trước thì năm nay cô sẽ không được đề cử.
Chỉ là, năm nay lễ trao giải dường như vô cùng công bằng, không có những hắc mã gây tranh cãi, hầu như tất cả giải thưởng đều xứng đáng, điều đó khiến cô lại dấy lên hy vọng.
Khi tên cô được công bố, trong khoảnh khắc Hạ Nhược Ảnh gần như ngơ ngác.
Là cô thật sao?
Cô thật sự đoạt giải sao?
Mãi đến khi mọi người xung quanh đến ôm chúc mừng, cô mới thực sự nhận ra, đúng vậy, là cô đoạt giải.
Hạ Nhược Ảnh hơi bối rối bước lên sân khấu, vừa mở miệng nước mắt đã trào ra.
Cô cố gắng kìm nén để nước mắt không trào xuống, giọng nghẹn ngào từng câu từng chữ: "Có rất nhiều người mà tôi muốn cảm ơn, nhưng lúc này, người tôi muốn cảm ơn nhất là Cố tổng. Trong khoảng thời gian khó khăn nhất của tôi, chính Cố tổng đã gọi điện thoại để động viên tôi. Cảm ơn anh."
【Huhu, thì ra Nhược Nhược cũng từng trải qua giai đoạn như vậy, cảm ơn Cố tổng! 】
【 Fan thật lòng cảm kích Cố tổng, à đúng rồi, còn có đại thần 10086 nữa 】
【 Cố tổng đúng là thiên sứ, đêm nay cứ liên tục đánh úp trái tim tôi 】
Còn tại khu vực người đại diện, tất cả mọi người lén nhìn về phía Kỷ Vọng Thư.
Dù gì nghệ sĩ nhà mình lại cảm ơn người đại diện của công ty khác, chuyện này ai mà chịu nổi?
Ai ngờ Kỷ Vọng Thư lại hoàn toàn không để tâm, còn cười nói chuyện với Cố Tinh Thời.
Vài người không nhịn được thì thầm: "Trước đây sao không ai biết Tinh Diệu Truyền Thông lại thân với Cố tổng như vậy?"
Chỉ có một hai người biết chuyện thật, trong lòng âm thầm lẩm bẩm: Các người thì biết gì. Đâu phải Tinh Diệu thân với Cố tổng, rõ ràng là Văn tổng thân với Cố tổng mới đúng!
Khi lễ trao giải dần đi đến hồi kết, cũng là lúc công bố giải thưởng cuối cùng và danh giá nhất đêm nay. Phim truyền hình xuất sắc nhất năm.
Không nằm ngoài dự đoán, giải thưởng lớn này cũng thuộc về đoàn phim Lục Phiến Môn.
Ban tổ chức năm nay có vẻ học được kinh nghiệm, không đợi người nhận giải phát biểu, đã sớm hướng ống kính về phía Cố Tinh Thời.
Vì thế, vừa ngẩng đầu lên, Cố Tinh Thời liền chạm ngay ánh mắt cảm kích chỉnh tề từ toàn thể đoàn phim.
【Hãy cùng nhau cảm ơn Cố tổng — 】
【 Cái đoàn phim gì mà lạ lùng thế này! Không cảm ơn Cố tổng thì không đoạt giải được hay sao hả ha ha ha ha 】